COI THIEN THAI ENTERTAINMENT NETWORK

Coi Thien Thai - Vietnamese Entertainment Network

Please click the banner to support Coi Thien Thai !

Advertisement with Coi Thien Thai for low prices!

BONITA

Tác giả: Sịp
E-mail: N/A (Nếu bạn muốn liên lạc tác giả hãy gửi e-mail đến cho Cõi Thiên Thai - CTT sẽ chuyển thư cho bạn)
Cõi Thiên Thai xin thay mặt các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gửi truyện

[Phần 1][Phần 2][Phần 3][Phần 4][Phần 5][Phần 6][Phần 7][Phần 8][Phần 9][Phần 10][Phần 11][Phần 12][Phần 13]
[Phần 14][Phần 15][Phần 16][Phần 17][Phần 18][Phần 19][Phần 20][Phần 21][Phần 22][Phần 23][Phần 24][Phần 25]

Phần 14

flower

Khi Bonita về rồi, còn lại một mình, tôi buồn ghê buồn gớm. Anh bạn đi làm quá trưa vẫn không thấy về, nhà chỉ còn một mình, tôi đâm nhớ vẩn vơ. Nhớ vợ, nhớ bạn bè, nhớ những người tình muôn năm cũ, nhớ bà chủ, nhớ Bonita, ôi thôi loạn xạ.

Trời lại hây hây gió, luồn qua mọi cánh cửa rộng mở, khiến cho đầu óc lan man nghĩ đến những chuyện chẳng ra sao. Rồi nỗi phí sức sau mấy ngày đi làm tại nhà bà chủ, thiếm xực thêm mới lúc nãy Bonita vọc phá quá tay, tứ chi tôi đâm mệt mỏi rã rời, nhấc không muốn nổi, mắt thì ríp lại, không sao cưỡng được cơn buồn ngủ ào ào kéo đến.

Tôi chợp mắt đi lúc nào không rõ. Tôi ngủ mê mệt, lẫn lộn nhiều giấc mơ thay nhau kéo đến, chẳng có gì gẫy gọn, chẳng có gì sáng tỏ, nên cũng không thể nhớ mình đã mơ thấy gì. Chỉ biết rằng khi tôi thức dậy thì trời đã ngả sang buổi chiều, chút nắng nhẹ còn sót trên đầu ngọn cây nhàn nhạt.

Tôi nhoáng nhoàng mở mắt. Tôi có nhìn lầm chăng, vì vợ tôi đang ngồi cạnh bên tôi. Chợt ngạc nhiên, nhưng tôi bỗng đâm sợ, không rõ trong lúc mơ tôi có thất thố gọi hay nhắc đến tên ai khác lạ khiến bà xã sẽ có cớ vặn hỏi tôi lúc này chăng ?

Cho nên tôi vờ như ngây ngô để im lặng chờ xem thái độ của bà vợ thế nào. Nàng cũng thi gan với tôi không kém, cứ ngồi im lìm như đợi xem tôi nói năng ra sao.

Một trăm anh đàn ông dù thương yêu vợ đến đâu đi nữa, vừa sổ lồng bay ra là mười điều may ra chỉ còn giữ một, nên anh nào cũng cun cút thủ thế khi về nhà. Tôi ậm ừ cho giờ khắc trôi qua, vậy mà tôi vẫn là người đành chịu thua trước.

Tôi xun xoe hỏi cô nàng : em xuống lúc nào vậy, sao không báo trước để anh đi đón. Vợ tôi cho biết tiện thể xuống thăm tôi, nhưng e báo tin sẽ khiến tôi bỏ dở dang công việc, nên lẳng lặng đi xe đò một mình.

Rồi không chờ tôi tỉ tê biện bạch thêm, nàng dứt dạt phán luôn một câu : nãy giờ ngồi nhìn anh ngủ, thấy anh thở nặng nhọc quá, có lẽ công việc không thích hợp với anh. Trước chỉ định ghé thăm anh rồi mai quay về một mình, nhưng nay thì em quyết anh phải về với em ngay đêm nay. Em không thể để anh khổ cực quá.

Nàng nói rồi rơm rớm nước mắt : anh gầy quá, trơ hết xương sườn ra, em có lỗi bỏ bê anh để anh vì miếng cơm manh áo cực quá, em không đành. Vừa nói, cô nàng vừa giụi mặt vào người tôi.

Tôi không ngờ cảm động đến thế. Tôi lúng túng vỗ về cô, mô phật, đúng là tôi ăn vụng còn kịp chùi sạch mép. Dù không có lòng dấu diếm bà xã, nhưng đã trót phải trét, tôi xí xóa cho qua : em đừng nghĩ thế, có thể tại anh chưa quen, nhẩn nha rồi sẽ thích hợp thôi. Em đừng bắt anh trở về, anh bạn đang cần, hai anh thay nhau chia đi làm nên sẽ nhàn bớt. Trước đến nay anh phải đi kèm học việc, chứ từ bây giờ mỗi anh đi một hai ngày có sao.

Tôi mạnh miệng nói thế, mục đích để hoãn binh việc phải quay về nhà tức thời. Dù sao có chia tay cũng phải một lời từ giã nhau, ai lại cun cút bỏ đi thì còn gì là tình nghĩa. Ấy nhưng tính vợ tôi vốn rất dứt khoát, nàng đã tính là chẳng ai mong cải sửa gì được nữa.

Cô nàng ngúng nguẩy lắc đầu, một cũng không, hai cũng " nông ", còn bảo với tôi : anh cứ để em lo mọi việc, em sẽ trình bày để anh bạn của anh hiểu, thế nào thì em cũng đưa anh về gia đình ngay trong đêm nay.

Tôi hoàn toàn thất vọng, nhưng không có cách nào cựa quậy hơn được. Trong quá khứ đã vậy, hiện giờ cũng vậy, và cả sau này cũng thế thôi, điều gì cô nàng đã nghĩ là phải đúng, nàng khăng khăng làm liền, không trì không hoãn gì được.

Đã bao phen tôi chịu thua thì bây giờ có chịu thua thêm bận nữa thì cũng có gì khác đâu. Chỉ tiếc là chia tay đột ngột những tình hờ dửng dưng và chóng vánh như vầy, thế nào cũng mang tiếng là vô tình, bất nghĩa. Nhưng biết giải thích làm sao với vợ, với mọi người tình đây. Ngay như Bonita ở ngay kế một bên mà chút nữa đây chia tay e cũng không kịp nói một lời gút bai, dù chỉ là cái nháy mắt.

Thôi thì đành chịu lỗi với thế gian, khi những anh đàn ông đã vợ con rồi mà còn đèo bòng hoa bướm. Tôi buồn thiu trong lòng, nhưng chẳng lẽ lại lơ là, e vợ cho là có cơm lơ mắm, nên cũng bấm bụng mà vuốt ve cô nàng : em nằm xuống đây với anh một lát, chốc anh bạn về mình gửi lời chào cám ơn đã chứ.

Nàng nghe lời tôi, nhưng vốn cẩn thận, nàng bước ra đóng cửa nẻo rồi mới yên chí vào nằm. Đi đường ngồi lâu, cô nàng mỏi lưng, còn tôi vừa qua một cơn ngáo no mắt, nên dư thừa khả năng nịnh nọt vợ mình.

Bà xã vừa nằm xuống đã lim dim đôi mắt. Tôi ôm chặt nàng vào tay, ga lăng để nàng gối đầu lên ngực tôi. Tôi vuốt tóc cô nàng, hỏi han chuyện nhà, nàng nhỏ nhẹ nhất nhất trả lời mọi câu hỏi.

Thế rồi chưa kịp hỏi han thêm thì cô nàng đã ngủ mất. Tôi nằm nhìn miết lên trần nhà, lòng vừa len lén buồn mà cũng vừa hồi hộp. Chỉ sợ thình lình bà chủ nhà vớ vẩn gọi đến tán gẫu lung tung, hay Bonita nổi hứng bất chợt tạt qua gõ cửa ầm ầm là bể mánh hết.

Thú thật với quí vị và các bạn. Chẳng có anh đàn ông nào dám gồng mình lên mà vỗ ngực nhận là mình trung thành suốt đời với vợ cả. Một trăm ông thì chín chín ông rưỡi vừa thoát ra khỏi cửa là đã thấy ti toe ngay.

Khốn nỗi là vì ngày thường bó giò bó cẳng quá, như chim bị nhốt trong lồng, dù được nuôi ăn vỗ béo nhưng nào có thấy vui đâu. Hôm nào được vợ thả cho đi lang thang tí ti là mừng húm. Như chim sổ lồng, như cá thoát lưỡi câu, mắt ông nào ông ấy sáng như sao, cẳng chưn gì cũng nhanh và lẹ như sáo.

Ra đường ngó ngang ngó ngửa, nhìn trước nhìn sau, cứ như anh Mán lâu ngày ra thành phố. Thấy gì cũng lạ, xem gì cũng hay, lại thêm lượn lờ dăm bà, dăm chị lẳng lơ liếc xéo đưa tình. Thà là các bà để toẹt mọi thứ ra bày hàng thì một nhẽ, đằng này các mợ cứ nửa kín nửa khoe, xin lỗi chúng tôi đâm nóng mày, nóng mặt là cái chắc.

Các vị cứ tưởng tượng đi, bà nào bà ấy đi cứ xàng xê bộ ngực. Thực giả chả biết thế nào, cứ thấy ngồn ngộn một đống nhúc nhích, đong đưa theo chưn bước, mụ nội ai mà dằn lòng được.

Có ông thì ướm thử xem liệu mí ấy có khớp với tay mình, có lắm bà dềnh dàng như cái thúng úp lên ngực, chu choa ông nào nhìn cũng chỉ ước giá gì được gục mặt lên chỗ đó mà hít, mà " thơm " cho đã mũi.

Phương chi các bà, cac cô ngày nay mặc yếm toàn loại xịn. Các loại ren mềm dịu ôm gọn lấy bầu vú no tròn, có thứ vừa thưa, vừa dầy, có thứ vừa mịn, vừa nhu, hoa hòe hoa sói, cứ như hai bàn tay xòe ra bợ lấy quả đào tiên.

Ẩn hiện lại là những sợi dây nịt ghì nhẹ giữ cho đỉnh vú vươn cao như trâng tráo nhìn chọc vào mắt thiên hạ. Thôi thôi, các cụ ạ, ai chứ đàn em là xin chết đứt đuôi con nòng nọc.

Mà đã hết đâu, các bà, các cô còn chơi ác mặc quần mà cứ như không mặc. Da thịt hồng hào cứ tha thướt lại qua, bóng nắng xiên chiếu vào thiếu điều con ngươi cũng vọt bay rớt mất. Các bà, các cô còn dặm thêm cái quần xì, quần sịp hay cái thoong bé tí tẹo, thấy nực xốn làm sao. Phía trước chỉ lớn không quá 2 ngón tay chụm lại, phía sau lại vắt vẻo 1 sợi dây chỉ vừa đủ lọt khe đít thì bảo sao đàn ông chúng ta không dựng cờ khởi nghĩa kia chứ.

Nằm cạnh cô nàng, đầu tôi cứ thả lỏng phương nào. Hương thơm từ người vợ tỏa ra lãng đãng như sương, tôi ngật ngà như say rượu. Nhìn dáng nàng, tôi yêu vô cùng. Hơi thở phập phồng lên xuống từ bộ ngực thanh tân ngày nào nay chỉ còn là một cái gò hơi nhô cao mềm mại.

Tôi qui ra mọi trách nhiệm, tội lỗi đều do tôi mà ra. Hồi nao mới cưới nhau, nàng như hoa, như ngọc vậy mà bây giờ trông xơ xác tàn phai. Vậy mà nào tôi đã tha để nàng được an dưỡng, chẳng lúc nào tôi xao lãng việc săn sóc cho nàng.

Bạn bè thường phê phán tôi thằng ham hố. Bụng nàng bè bè, vừa xổ xong đã lại nhú nhú lên. Bọn chúng bảo tôi thằng tệ bạc, tranh với con rúc vào mẹ suốt ngày. Của đáng tội, trên cõi đời này nếu không vờn giỡn nhau như thế thì còn chi là ý nghĩa.

Ai trách tôi : con chưa ra bố đã lách chui vào thì tôi cũng cười hì hì chấp nhận mà thôi. Chứ đêm tối nằm yên như khúc gỗ, tay chưn lỏng khỏng để xuôi, có họa là điên hay mát dây nặng.

Tôi đã quá ghiền hơi hướm của nàng. Vắng vắng một chút là tương tư nghệt mặt. Cứ hở nàng lảng lảng quay đi, là tôi đã réo lên : em ơi vào anh nhờ một tí. Cô nàng biết thừa là tôi lên cơn nhõng nhẽo, nhưng cũng chiều anh chồng tam tứ nhiêu khê.

Thế là nàng vừa vào, tôi đá ngay cánh cửa khép lại, và cứ thế rúc đầu vào vừa hôn hít, vừa lần cởi áo cô nàng. Tôi bẹt ngay chiếc yếm lên và ào ào lăn vào hít, mò, se, bóp, bú, liếm và ngoạm hết đầu vú này sang đầu vú khác.

Cô nàng nhột cứ lo chống trả, quíu người lại cố che, tôi lại càng hăng lên và đè luôn cô ra giường gần đó. Hai vợ chồng xà quầng vật lộn nhau, dĩ nhiên là nàng thua, đành xuội lơ chịu trận. Tôi rà liếm khắp người nàng, cà mặt cà mũi trên từng phân vuông da thịt, mút ngón tay, cắn vành tai, sau ót, xuống đến cả ngón chưn.

Đến khi nàng chỉ còn là một pho tượng khỏa thân dưới ánh sáng như ngà như ngọc thì tôi bần thần ngồi chiêm ngưỡng một cách thâm trầm. Nàng che mắt, song vẫn ngạc nhiên khi thấy bỗng dưng tôi khựng lại. Nàng thăm dò : anh nhìn gì mà nghệt mặt ra thế. Tôi chỉ còn biết than lên : ôi, em đẹp quá, em của anh.

Chỉ nói được vậy là tôi đổ nhào lên người nàng. Miệng môi tôi lần tìm những điểm G nhạy cảm để ban cho nàng những ngón hôn, liếm, bú, hít khiến cho nàng phải ngây ngất. Có hôm, quá đà say hưởng thụ, tôi ào vô khe suối nước ngọt của nàng làm tiếp nhiệm vụ thỏa mãn cặp môi tôi. Nàng kêu ré lên cản ngăn vì nàng vừa đi vệ sinh không kịp rửa. Tôi mặc kệ cứ khóa hai tay nàng lại mà thực hiện ý định của mình. Nàng vùng vằng tỏ vẻ giận, nhưng khi cái lưỡi của tôi lọt được vào cái chỗ cần tìm rồi thì nàng biết có giữ cũng chẳng xong. Vậy là nàng doãi cả hai chưn ra cho tôi rộng đường hành động.

Tôi bú mớm, nhay, nhai, cắn, vuốt, sờ, liếm không biết bao nhiêu lần, cửa mình nàng khô ướt mấy lần, nàng vặn người lên đón nhận cơn cảm khoái và cũng vội vàng lần tìm kéo tuột quần của tôi ra.

Vợ chồng xoay ngược lại nhau thăm dò, khám phá vật mình đang chiếm hữu. Tôi lo phần tôi, nàng lãnh phần nàng, cả hai cứ sục sịch cò cưa kéo xẻ, có lúc cả hai rùng mình giống bị gió.

Nghịch ngợm nhau cho tới khi cả hai cũng phải van vỉ lẫn nhau, khi thì tôi dành nằm lên trên, khi thì nàng xin lãnh phần làm nài ngựa, chúng tôi đụ nhau đã điếu tưng bừng.

Nàng khi đã ngậm được cu tôi trong cửa mình rồi thì tê cứng lại. Còn tôi thì trái lại vẫn ham hố không tha, tôi cứ nhấn vào sâu, rút ra, nắc vào, ngâm một chặp lại nắc sâu hơn nữa, còn hai tay thì bấu chặt vô vú nàng mà bóp, mà kích thích cho núm vú cương lên.

Tôi thích nhứt kiểu nàng ngồi áp mặt vào tôi, dạng banh 2 chưn ra cắm vào con cặc tôi cứng ngắc. Tôi mở to mắt nhìn cái hạ bàn của nàng xàng xàng quanh cây thịt tím ngắc của tôi. Khoảng bụng nàng xây tròn tròn, những nếp nhăn đăm chiêu bám quanh vùng da bụng, còn hai trái vú thì đung đưa qua lại thiệt dễ nư.

Tôi mằn hai đầu vú chừng nào thì nàng ngả người ra phía sau một chút cho lồn ịn sát thêm vào thân cặc tôi mà lắc lư dữ tợn. Có lúc nàng chống hai tay xuống giường lấy thế, hơi nhổm đít lên mà thụt lên xuống con cặc tôi. Tôi thấy nàng đờ ra mà vẫn cố gắng. Nàng trây trây cái mu và xịch lụi thân mình như người ngồi ủi trên thanh gỗ của cầu khỉ mà chà lết cái lồn lên đó.

Mỗi lần như vậy là khí nàng trào ra ấm quyện lấy cu tôi. Tôi cũng bíu lấy hai bên hông mà thụt con cu lên cho chạm vào tử cung của nàng. Một khi rút con cặc vô ra thì tôi thấy nhớp nháp khí trắng trơn vèo bám dài theo con cặc.

Bây giờ nàng nằm cạnh tôi, cứ nhớ lại thôi, tôi cũng đã nứng lên. Tôi chập chờn muốn hun nàng, nhưng e dè vì sợ phá giấc ngủ. Nàng cất công đi thăm tôi nên ngồi xe lâu thấm mệt, tội cho nàng biết bao.

Thế nhưng, tâm muốn vậy mà trí không tuân. Tôi cố nín mà rồi cũng không giữ lâu được. Tôi nhón tay cởi nút áo của nàng và hơi đặt nàng nghiêng một bên lần mở nốt cái khóa của nịt ngực. Cặp vú của nàng mở bung ra, hai trái vú màu nâu lợt với cái núm khum khum như hạt dẻ. Tôi nhẹ đặt tay lên áp vào vú của nàng.

Nàng hé mắt nhìn tôi. Thấy cái nhìn đờ đẫn của tôi, nàng vít tóc tôi kéo xuống cho cả khoảng mặt tôi áp vào cái vú còn để hở. Tôi rón rén hun lên quầng vú, hít mấy hơi quanh cái núm và xê dịch khắp các nơi. Nàng nằm xoa tóc tôi như niềm hãnh diện bà mẹ cho con san sẻ vú của mình.

Tôi bắt đầu liếm, bóp, nút thay phiên lần lượt hai bên vú. Thỉnh thoảng tôi lấy tay ép hai trái vú lại mà rúc mặt vô cho bị kẹp giữa ngực nàng. Tôi đê mê với mùi hương nồng tỏa ra từ khối vú đó.

Trong khi tôi vẫn giữ một tay bóp vú và bú gây kích thích cho nàng thì tay kia tôi đã lần xuống rờ vào hai mép thịt u u giữa háng cô. Đã lâu chúng tôi vắng giỡn nhau, nên khi bàn tay tôi còn đang banh mấy sợi lông thì nàng đã banh giò ra cho tôi dễ nghịch.

Tôi thầm cám ơn nàng nên càng gia tăng mức độ thỏa mãn người vợ yêu quí của tôi. Với cạnh bàn tay đặt nghiệng, tôi chà qua lại giữa khe lồn nàng, nước rịn ra trơn giúp cho tay di chuyển dễ. Tôi đặt bàn tay đúng vào chỗ hột le mà day tới day lui. Tôi day một lúc thì hai múi lồn sưng tấy lên và nhúc nhích.

Tôi ngồi lên banh hết hai múi lồn ra mà đưa miệng vào nút từng hơi dài. Khí lồn nàng ra thêm nữa, nó làm ướt luôn mớ lông quanh vùng. Nàng càng mở rộng giò ra, nguyên cái lồn chình ình lên ở đó. Tôi rà lưỡi vào đá đá cái hột le rồi lách cái lưỡi vô ra vào cái lỗ. Tôi làm trơn mấy lượt, mới banh rộng hai mép lồn ra và cứ thế tôi đụ lưỡi tôi vào sâu lồn nàng.

Nàng có vẻ khoái nên ấn hai gót chưn mà ển phần mông lên đón nhận cú nắc lưỡi của tôi. Tôi cố đưa con cặc lưỡi vào thiệt sâu, nhón cong phần đầu lên cho nó cà sát vào khắp các cạnh lồn, rồi thọt ra vô vừa mau, vừa chậm.

Vợ tôi chụp lấy một bàn tay đặt lên vú bắt tôi bóp mạnh vô. Tôi làm theo không từ chối. Tôi nắc bằng lưỡi một hồi nữa thì nàng quíu lại. Nàng hơi nhấc người chồm lên rồi trụt quần tôi ra và nắm con cặc tôi nhét vào lồn.

Tôi chưa kịp làm gì thì nàng đã co hai giò quặp lấy lưng tôi đánh đu lên mà cà cái lồn lia lịa. Tôi sướng quá nên đằn phía trên người nàng xuống nệm làm điểm tựa rồi nhón quì lên mà giã mạnh như giã cua.

Hai tay nàng cứ đeo lấy cổ tôi ghịt xuống, còn cái hông thì đu đưa quặp chặt lấy lưng tôi mà cố nắc ngược lên. Cả hai làm cho thiệt đã. Tôi gồng hết bắp thịt cố dọng hết con cặc vào lồn, mục đích để khỏa lấp, xóa hết những nghi ngờ về lỗi ăn vụng, đi hoang của tôi.

Tôi đụ mấy lần như vậy, tới khi thấy nàng ôm xiết tôi cứng ngắc, mắt trợn trừng hích tới hích lui, tôi biết là vợ tôi đang muốn tới. Nàng đeo cứng lấy tôi, dở hổng người lên, tôi cố dợm đứng lên bồng nàng phía trước và loăng quăng đi khắp nhà.

Tôi vừa đi vừa kéo đít nàng nắc tiếp theo. Lâu lâu, lại dựa đít nàng vô vách, lấy hai tay bét giò nàng ra mà đụ ra phan, ục ục giống tiểu liên xả đạn. Vậy mà vẫn chưa phóng khí, có lẽ tại đụ nhiều quá nên chậm.

Cuối cùng tôi phải đặt nàng dựa lên cạnh chỗ rửa tay, đỡ cho nàng ngả vào vách kế đó và đằn ngửa nàng ra, đưa hết hai giò nàng ra phía trên đầu rồi tôi cố hết sức nắc không cho nghỉ. Cũng phải thêm vài lần chừng chục cú nắc thì tôi mới chịu ồ ồ phóng tinh ra đặc ứ khắp trong lồn nàng.

Nàng thở trút ra như vừa vứt được cái cùm trên lưng. Nàng lao chao, tôi phải đỡ lại và dìu nàng tới nệm nằm nghỉ. Nàng đi lết bết như người vừa đẻ con xong. Tôi dịu dàng ghé tai nàng nói nựng : anh cám ơn em. Nàng gật gật đầu cảm động.

Tối mịt anh bạn mới về. Vợ tôi mượn cớ nhà có việc nên xuống xin đón tôi về giải quyết. Bạn tôi không có ý cản, song nói để sáng hãy đi, nhưng vợ tôi kiếu vì còn kịp chuyến xe khuya.

Thế là tôi bị kéo tuồn tuột theo. Anh bạn dùng cái xe kêu ồm ồm như hủ lô đưa vợ chồng tôi ra bến Greyhound, mua tặng cặp vé, giúi vào tay tôi ít tiền và chúng tôi chia tay.

Ngày ra thật đột ngột thì ngày về càng không tính được trước bao nhiêu. Tôi đành làm người vô tâm, bỏ đi chẳng kịp từ giã ai hết.

Xe chạy rồi, vợ tôi chóng vào giấc ngủ lại. Còn tôi cứ thao thức với sự dằn vặt trong lòng. Vậy mà khi bà xã nũng nịu bíu lấy tay tôi ngả dựa vào nằm ngủ, trái vú của nàng cạ quẹt vào khuỷu tay, thổi bay đi mọi eo xèo phiền toái, thì tôi cũng vội xoay nghiêng để ủ vợ trong tay.

Hai chúng tôi cứ dìu nhau trong mộng mặc cho xe muốn đi, muốn ghé đâu cũng được. Vì chúng tôi biết chắc là phải ít ra đến sáng hẳn mới tới nhà.

(Hết Phần 14 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 15)

 

Xin các bạn vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo để ủng hộ Cõi Thiên Thai!

Please click to visit Coi Thien Thai's sponsor

(VIETNAMESE STORIES - TRUYỆN NGƯỜI LỚN)

Join Cõi Thiên Thai's Mailing List To Receive Updates & News - (Recommended for people who live in Viet Nam)

Subscribe Unsubscribe

Last Update: May 30, 2006
This story has been read (Since May 30, 2006):

flower

This page is using Unicode font - Please download Unicode Font here to read
Web site: http://www.coithienthai.com
E-mail:
[email protected]

Please click on the banners to visit our sponsors! Thank you!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!

Please click the banner to visit CoiThienThai.com's sponsors! Click here!
Advertise here! Click here!
(This window will be closed in 20 seconds)