Hồng thúc dục bạn
tắm nhanh để chuẩn bị ra phố, Thu đành chiều ý bạn,
cả
hai về phòng mình trang điểm, họ đến một quán ăn có
nhạc dịu dàng, và không đông khách. Thu ngần ngại,
sao
không đến mấy quán thường hơn một chút, ở đây
chắc mắc lắm." Hồng cười, mình có hẹn anh chàng
ngồi chung máy bay hôm mình về đó, Hồng cười cười
nhìn Thu, nhớ kín miệng đấy, Thu nheo mắt " a ! thì ra,
không phải vô duyên vô cớ, vậy đưa mình theo làm
chi, không sợ kỳ đà cản mủi hả ?", "hôm nay lão từ ngòai ấy về,mình cùng đi là tiện cho bồ đó,để
bồ ở nhà một mình ,có lão quái mắc dịch đó sinh
chuyện thì sao? à ! Thu này,mình hỏi bồ điều này
nhe,?nếu lở như không có mình ở nhà mà lão quậy
Thu thì sao?" Thu bối rối
trước câu hỏi sổ sàng của bạn, "vậy thì mình phải
dọn đi mất rồi," Thu cười buồn trả Tlời bạn,
"không
được ! Bồ thấy rồi, hai đứa mình mồ côi, chả có
người thân nào, Thu không thấy từ lúc có bồ ở
chung với mình, cuộc sống mình đỡ chán lắm sao? Có
bồ tâm sự, mình bớt cô đơn, nhiều lúc ra đường
mà chẳng biết đi đâu," Thu cúi đầu im lặng, quả
thật, mọi thứ đều có sẵn ở nhà của Hồng, nếu ra
ngòai ở Thu hình dung thấy cả ngàn cái khó, nếu mướn
nhà ở được, lương tháng chẳng đủ trả, nếu ở
chung với người khác, còn tệ hại hơn nữa. Thu đã bị
mất sạch đồ dùng, tiền bạc, quần áo khi đi làm
về, nàng
biết nỗi buồn ấy ra sao, "mà nói đùa với bạn thôi
chứ chẳng có gì xảy ra đâ! Mình bật mí cho bồ nghe
nha, lão bị liệt dương, nhưng mà lão rất thèm muốn
mình, đến
độ muốn điên lên được, ai chỉ cho thuốc gì là lão
tìm cho bằng được. Thu biết không có lần lão lặn lội
tận Van giả, Nha Trang á! Để đặt thợ săn một con
cọp, lão
ra giá bốn chục cây, phải là nguyên con cọp, chết sống
gì cũng được, phải mang về cho lão thấy, lão cần cái
"pín" của nó, rồi bỏ nguyên con nấu cao, tìm mấy
tháng chẳng có, bọn nó vô
sở thú mua con cọp già gần chết, già cũng như lão
ấy, đem
về trại của khứa ở Thủ đức, nấu cao, nấu cả tháng
trời con cop teo lại bằng chừng cái ly cối, mỗi ngày
lão dùng một muổng canh hòa với rượu uống lão nôn
nao lắm, chờ đợi thằng nhỏ ngóc đầu dậy. Nhưng mà
đâu thấy gì đâu, "lão dùng một tuần không thấy
gì, lão tức vì bị gạt, lão đập phá tanh bành, tội
nghiệp lão lắm, cái gì trên đời này lão cũng có,
duy
nhất thứ ấy lão không có, nhiều lúc lão khóc tấm
tức như con nít, mình cũng không nỡ làm ổng buồn,
ngay
cả việc mà ... bồ coi đó, lão đem con ki về, lão yêu
cầu mình làm như làm cho Thu lúc nãy đó, lão chỉ ngồi
lặng yên mà xem, lão không dám mó tay vào, bởi khi hứng
lên là lão như bị động kinh vậy, lão chỉ nhìn cho
đở thèm, mình bảo film cả đống sao không coi cho đã?
Lão
nói film là hình chết, lão chỉ hứng khi nhìn mình làm
chuyện đó, tội nghiệp lão, mình cũng chìu theo ý muốn
quái đản của lão, lần đầu tiên á hả, Thu biết không
mình ngượng chín người
luôn, lúc mà con chó nhảy cửng lên nắc nắc, lão nhìn
xong nhắm mắt lại, lấy bàn tay mình cào cào vào hai bên
hông của lão, thế là lão "phọt" ra ngay lúc đó giận quá
mình nói sao không kêu thằng tài xế hay thằng nào cũng
được vô "xốp" cho lão coi, lão nghẹn ngào khóc
mà nói bởi lão yêu mình điên cuồng,và lão ghen, lão nói
lão hình dung ra mình thỏa mãn, trần truồng
với ai đó, chắc lão chết vì tức, con ki là con vật
vô tri giác, nó chỉ là công cụ, vả lại lão cũng không
muốn mình bị cô đơn, bị "bí " khi mình phơi phới như
vầy, tuy có tởm thật, nhưng là chuyện của mình và
ổng, chuyện
bí mật... " chuyện bí mật gì thế ? chào cô !" " a
!chào anh, cứ tưởng anh không đến" xoay qua Thu Hồng
giới thiệu: "đây là Thu, bạn của em, và đây là
Phong, người mà mình kể cho bạn nghe nãy giờ đó"
"Ồ
thì ra các cô đang nói chuyện bí mật về tôi đấy
à?"
Phong mĩm cười kéo ghế ra ngồi, họ nói chuyện với
nhau cười đùa vui vẻ, lại là chuyện tán tỉnh nịnh
nọt, tâng
bốc mà Thu nghe đã chán tai từ miệng của mấy gã đàn
ông theo đuổi Thu. Thu thì trả lời bâng quơ chiều ý
bạn, Hồng liếng thoắng sung sướng ra mặt. Phong thấy Thu
không lộng lẩy, và đẹp bằng Hồng, nên câu chuyện
xoáy
vào Hồng, và những tiếng cười cứ vang lê. Thu thấy
mình thừa thải, tỏ ý muốn về trước để hai người
tự do. Phong cũng vậy, cũng muốn không có người thứ
ba, nên khéo léo mời họ đi dancing, quả thật, Thu nghe đến
dancing là hoảng lên, nào giờ có đến lần nào
đâu.
"Hồng
và anh Phong đi chơi đi, mình thấy mệt, về trước , mai
còn phải đi làm sớm, chúc vui vẻ nhé" Thu nói xong
vội đứng lên để họ không kịp ngăn lại.
Phong cũng
lịch sự đứng lên tiễn bạn ra cửa, rồi trở vào
ngồi cạnh bên Hồng, ánh mắt đa tình
"Mình đi em."
Họ đến một cái bar,
trên tầng cao nhất thành phố, như cặp tình nhân họ ngắm ánh đèn
muôn màu và tặng cho nhau những lời chúc tụng,
tay
trong tay họ dường như đã quen thân tự bao giờ, chỉ có tội là
hôm nay chỗ này đông người qúa. Phong ôm chặt nàng
trong vòng tay, cảm nhận được sự run rẩy của da thịt nàng trong
vòng tay của mình. Phong gọi thêm hai ly rượu, men say sẽ
kích thích sự hưng phấn, họ chạm cốc cảm nhận
được hạnh phúc trong tầm tay. Hồng má hây hây đỏ,
ba
ly sec nhỏ làm nàng hưng phấn và vui vẻ, Phong cười cười
siết chặt nàng trong tay, những ngữ điệu sáo rổng,
họ
đã nói hết rồi, bây giờ
chỉ còn ánh mắt đang thổ lộ với nhau những thầm kín
sâu tận ngỏ ngách của đáy lòng.
Họ uống thêm hai
ly nữa, bờ môi họ tìm nhau. Hồng bây giờ mới cảm
nhận được thế nào là bờ môi quyến rũ.
- Đừng
anh người ta nhìn kìa !
- Nhìn để bắt chước hở
em ? Phong cười, Hồng nép mình vào người Phong,
hơi ấm
và lồng ngực rắn chắc của Phong mang đến cho Hồng sự
thèm muốn khát khao, cơ thể nàng hừng hực
lửa, lưỡi hai người quyện lấy nhau, tranh tối tranh
sáng, tiếng nhạc, đèn màu,những thứ ấy mang lại cho cả hai sự
phấn khích dữ dội, bàn tay Phong tìm chổ cần tìm,trong
lớp quần lót bằng ren của Hồng đã nhầy nhụa dâm
khí. Phong rút tay ra, gọi tính tiền và dìu Hồng rời khỏi
quán, trong thang máy chỉ có hai người, Hồng ôm chầm lấy
Phong hơi thở họ hổn hển, Phong cũng tốc váy nàng lên
úp mặt mình vào đó. Hồng đê mê tận
hưởng ... Tiếng keng báo cho biết
đã xuống tầng trệt, họ vội vàng rời nhau ra trong ánh
mắt tiếc rẽ, "Mình đi chơi cả đêm nay em nhé?"
Hồng không trả lời, mặc dù nàng rất muốn, nàng thừa
biết mình sẽ được nhận cái gì, thân thể cháy bỏng
của nàng sẽ được những gì nàng
khao khát, thèm muốn, nhưng mà hôm nay lão Thanh chồng
nàng sẽ về, và lão sẽ không vui khi thấy nàng không
có ở nhà, "Mình chia tay ở đây đi anh, em rất muốn
được cùng anh, nhưng mà em phải về"
Phong tưởng nàng
sẽ đồng ý nên sớm rời khỏi chổ ngồi lý tưởng
lúc nãy, nếu không thì giờ này vẫn còn ...Phong tiếc
rẽ, van nài:
- Em, sao lại về?vẫn chưa hết đêm mà ! Chìu
anh đi em"
- Để lúc khác đi anh bây giờ em phải về. Giọng
nàng cương quyết.
Phong tiếc rẽ nhìn con mồi vuột khỏi
tay mình:
- Anh đưa em về nhé?
- Anh gọi taxi cho em, thứ
bảy mình sẽ gặp nhau ở đây, anh chịu không?
Biết
không thể làm gì hơn,Phong gật đầu.
Về đến nhà đã
thấy ông Thanh ngồi
xem tivi:
- A! Anh đã về rồi hả?"
- Em đi đâu giờ
này mới về hở cục cưng?
- Em tưởng anh chưa về, nên
em đi xem ca nhạc cho đở buồn, anh có mua gì về cho em
không?
- Có cô ơi! Nhõng nhẽo quá, lại đây, anh
nhớ em quá!
- Anh ăn gì chưa để em làm cho anh ăn
nhé?
- Không! Bây giờ anh ăn chay, em có đồ chay không?
Hồng trợn
mắt nhìn ông ngạc nhiên:
- Cái gì? Em có
nghe lầm không? Qủy mà ăn chay? Hồng cười cười nheo
mắt "mô Phật !"
- Bộ không còn thuốc gì hay hết cách
rồi hả? Mà phải dùng chay? Cầu nguyện gì đây?
Ông
Thanh bị sức trẻ trung của Hồng lôi cuốn, ông nhìn nàng
mĩm cười, khẽ hôn nhẹ vào má nàng.
- Đâu có phải
là em không lo gì cho anh, bất cứ những gì có thể em
điều làm theo ý của anh, lỗi đâu phải tại em.
Hồng
nói nhỏ nhẹ, khi nói về chuyện " ấy" nàng rất tế
nhị và hiểu nổi khổ của ông ta.
- Không phải anh ăn
chay sám hối gì đâu, mà anh tập khí công mấy tháng
nay, ban đầu cứ ăn mặn bình thường, nhưng khi thấy kết
quả hiển hiện, anh nôn nóng muốn ăn chay đề điều hòa
âm dương trong cơ thể mình.
- Vậy nữa! Sao em không
nghe anh nói tới?
- Anh
muốn dành cho em sự ngạc nhiên.
- Đâu anh nói sơ
cho em nghe coi !
- Đi tắm đi rồi anh kể cho em nghe."
- Ờ?
há!
Thu trở mình trong phòng
khi nghe tiếng nước chảy, tiếng cười nói, tiếng con ki
sủa trong phòng tắm, tiếng của ông Thanh nữa, họ làm
chuyện đó ư ? Hồng khóat nước lên người ông
Thanh, ông tuy lớn tuổi nhưng vẻ thanh xuân vẫn còn,
cơ
thể ông lực lưỡng, những bắp thịt không còn săn
chắc nhưng không chảy xệ nhảo nhoẹt như những ông
già khác, cái bụng bự tròn vo che mất con cu nhỏ xíu.
Phải
! Cái gì từ cơ thể
ông cũng bự, to, duy nhất có "cái đó" nhỏ xíu,
thảm
hại trông bên ngòai như cái bánh hình con đuông,
lúc
nào và lúc nào cũng "gục đầu" thảm hại, lúc mà
đã nhất khi được mơn trớn kích thích lắm nó chỉ
ráng dài thêm được năm phân mà vẫn bèo nhèo mềm
ụi, ông Thanh đứng lên lau khô cho mình và cho Hồng,
ông
vuốt ve thân thể của nàng, chổ yêu thích nhất là cái
mu đầy lông rậm rạp, ông đã hôn, nút, liếm tất cả
trên cơ thể của Hồng cũng như nhiều phụ nữ đẹp
khác, nhưng chỉ chừng ấy thôi là ông
lên cơn, sự thèm muốn chừng như bóp nghẹt tim ông,máu
trong cơ thể ông ngần ngật chảy, và để được
thoát
ra bình thường như bao người đàn ông khác, thì ông bị
một nút chặn vô hình, đè nén
chặt lối thoát của
ông, chính vì sự đè nén ấy, mà trong khi mọi thứ đều
sẵn sàng, ông muốn nổ tung ra, mỗi lần tắm với
Hồng, nàng
cũng mơn trớn vuốt ve, cũng bú liếm, nàng cố tìm ra
tất cả những chi tiết nhỏ nhất, gợi cảm nhất để
giúp ông thỏa mản, nhưng mà vẫn công toi...nàng cũng
vậy khi bú liếm sờ mó cơ thể ông, nàng cũng bị kích
thích, nàng cũng nếm trải được sự ham muốn mà không
được thỏa mản, vì vậy mới có con
ki trong nhà, nó cũng giúp nàng phần nào, tuy không
tuyệt đối, nhưng mà có còn hơn không. Ông Thanh liếm
lồn Hồng một lát rồi ngưn, ông đứng dạng chân chờ
đợi. Hồng cúi xuống, ngậm lấy "con đuông" lầy
nhầy, dùng
răng chận lấy lớp da bên ngòai, cố nút phần ruột
của nó vào trong, má nàng hóp lại, hẳn phải nút mạnh
lắm, khi phần bên trong vào dược một tí, vẫn răng chận
lớp da bao quy đầu, nàng cắn nhẹ, phần trong làm cho nó
tỉnh giấc ngũ ngàn thu, khi cảm nhận ê ê là "con duông
sống dậy" nó chỉ mập thêm một chút trong miệng
Hồng, nàng
nút và lưỡi thì đánh nhanh cà mạnh vào khe lổ tiểu
của con đuông mềm ụi, tay trái thì lắc đong đưa hài
dón, ngón cái tay phải cho vào hậu môn của ông,
tất
cả những thứ ấy, đều chậm chạp và nhịp nhàng,tuần
tự, bài bản, khúc nhạc thuộc lòng dạo đầu, nếu còn
hứng thì kéo nhau về phòng, vì trong các tư thế xoay
chuyển đã mỏi, hôm nay ông Thanh tỏ ý muốn tiếp
tục, con
ki nghe được cái búng tay của ông Thanh, nó di chuyển
đến ngay mục tiêu còn bỏ ngỏ, trong lúc hứng này phía
dưới lồn của Hồng cũng ướt nhầy, nàng cũng muốn
có cái gì đó lấp vào khoản trống vắng đó, ông
Thanh vừa được nút "con đuông" vừa được mơn
trớn, vừa được xem kích thích, chỉ cần cào cào vào
mạng sườn vài cái là ông bắn tinh đầy mồm Hồng
ngay, tất cả những sâm nhung,máu hươu sống, cao cọp,
qua
cơ thể Hồng được dạ dày hấp thụ, vun đầy sinh lực
của nàng,nàng vẫn chưa muốn ông Thanh "ra vội",
nàng
vuốt ve ông thêm vài cái, nhả con đuông ra nói,
mình về phòng đi anh, ông Thanh gật
đầu. Hồng mở vòi nước nóng, phun
vào cơ thể ông Thanh làm dịu đi cái nghẹn thở
của ông Thanh, chỉ có nàng mới nắm bắt cái đến và
đi của hoan lạc trong ông Thanh và biết phải xử
lý như thế nào để ông không hụt hẩng thất vọng,
ông
Thanh coi nàng là báu vật của mình, không có nàng ông
sẽ phải khổ sở biết bao nhiêu khi lên cơn như vầy ?
Ông Thanh sảng khóai
vươn vai, Hồng thoa ít kem bôi lên cơ thể ông Thanh,
nàng
dùng tất cả những gì kích thích nhất của cơ thể mình
như cặp vú mà xoa kem ấy, khi kem tan ra và trải đều
khắp người ông, nàng dùng đám lông ở mu mà chải
khắp người ông, không chổ nào mà lồn và miệng nàng
không hiện hữu trên cơ thể ông. Lưỡi nàng liếm
nhè nhẹ ở kẽ chân, thì lồn nóng hổi nhầy nhụa nhét
vào ngón cái chân.cho nó cảm nhận được khóai lạc
của nóng ấm trong lồn nàng cho ngón tay, ngón chân,đầu
gối khủy tay, lưỡi nàng rà đến đâu, mu lồn xuất
hiện ngay sau đó, khi ông bắt đầu rên nhẹ thì con ki phải có
mặt, nó chỉ được liếm lồn Hồng khi có kem, nếu không
nghe mùi sẵn, ba tiếng búng tay nó sẽ nhảy cững lên
trong tư thế nào, mà nó nhận được, nếu Hồng đối
diện nó, thì nó nhảy xổm, đứng bằng hai chân sau,
móng
sẽ cào nhẹ nơi vú, đuôi nhỏng lên, lúc đó ông
Thanh mới tìm cu của nó cho vào lồn rồi đẩy mông
cho nó nhấp, hoặc Hồng nằm nữa người trên
giùong hai chân dạng ra ở dưới đất, con ki liếm
ở dưới, Hồng bú cặc
ông ở trên.ở tư thế này ông nhìn rõ hơn cái ông
muốn nhìn, và khi con ki nhấp, Hồng cũng kích thích, con cặc
chó không được kích thích nó chỉ dài và nhọn hểu
ốm nhách, lúc nhấp trong lồn, thì trật vô trật ra,
con
cu nó nhun nhún như con sâu, ông Thanh banh hai mông nàng
ra, tất cả các cơ của bắp thịt rắn lại, lúc này là
lúc cần được giải phóng, nếu làm hỏng hoặc không
đúng lúc, ông sẽ điên lên như gã điên la thét đập
phá, nếu khéo léo mồm vẫn nút manh khe đái, dùng
lưỡi chà, nén hơi mà
nút mạnh, tay cào nhẹ vào mạng sườn, kéo đến xương
sườn cụt chỉ vài lần là mồm Hồng phải nhanh nhẹn nuốt
những từng ngụm lớn tinh khí do con cu mềm xèo bắn
ra, lúc ấy tay ông bấu chặt đầu nàng,hàm răng nghiến
chặt, rồi dãn ra. Nếu hôm nào còn sung,ông lật ngửa
Hồng ra, con Ki chồm lên nắc ngữa trong tư thế đứng
hai chân sau, hai chân trước cào lung tung trên vú,
trên
ngực,tay ông vạch lồn nàng ra cố xem con cu chó hoạt
động, khi hứng nữa thì ông thoa kem cho con ki liếm,
lúc
này con cu ông bị ê ẩm do Hồng nút mạnh hoặc bị đau
do răng của Hồng chạm phài, lưỡi con chó có tác dụng
làm êm dịu và bớt xót, đau, rát, con ki vừa nhấp vừa
liếm chất kem trên cu ông Thanh, nó chỉ làm bằng ý thức
hệ của lòai chó, nó chỉ ngửi mùi, liếm nhấp, rồi
được thưởng bằng thức ăn ngon, trí thông minh của
lòai chó cho nó biết, nó chỉ được ngưng khi cho
phép, bởi vậy, không khi nào có ông Thanh mà con cu nó bự
lên, cho
đến khi một hôm, Hồng cho nó liếm lúc vắng mặt ông
Thanh và Thu đi làm, hứng quá, tức tối vì cu nó nhỏ
xíu cũng như ông Thanh, nàng thử nút cu nó như đã nút
của ông Thanh,mèn ơi ! Như chuyện thần
kỳ, cái
đầu cu bự lên liền, điều này nàng không cho ông
Thanh biết, vì ...người ta chỉ có chửi
bằng câu "con-đĩ-chó-đụ" chứ có ai chửi " con-đĩ-bú-cặt-chó" bao giờ
đâu, nếu ông Thanh biết
cũng kỳ lắm. Nàng cũng có nhu cầu như ai chứ bộ !
Hồng nhẹ nhàng
lau mình ông bằng nước nóng, mỗi lần sau khi điên lọan
nàng đều ân cần, săn sóc ông nàng nhỏ nhẹ, lúc nãy
anh kể chuyện ăn chay đó tại sao phải ăn chay?"
Phải
kể chuyện gì hoặc phải nói gì đó để cả hai không
thấy thẹn thùng, riết rồi đâm quen. Hồng vừa lau vừa
hỏi
- Kể em nghe đi.
- Ờ! Tại bệnh của anh ai cũng
biết do đi tìm mua dược thảo, tình cờ anh gặp một
người, họ
bày anh cách tập khí công.
- Họ nói sao?
- Từ từ
đã...sau khi nghe anh kể đã dùng nhiều lọai qúy hiếm
như "pín"
Cọp, tay gấu, cao hổ cốt, cao dê ,tá lả mà không ăn thua
gì, thì
họ nói lỗi tại anh dùng chất thịnh dương, khi vô cơ
thể anh không đúng bài bản liều lượng, cực dương
thành cực âm, chẳng những không có tác dụng mà kết
quả còn phản ngược.
- Thế phải làm sao?
- Anh
phải tập cho âm dương
trong cơ thể điều hòa, giải trừ những Từ ĐIỆN ÂM
trong cơ thể.
- Bằng cách nào ?
- Bằng chân khí !
- Chân khí là thuốc gì?"
- CHÂN KHÍ là hơi thở, khi
hít hơi vô thường thì bụng hóp lại, và thở ra thì
bụng phình trở ra, bây giờ lúc tập thì LÀM NGƯỢC
LẠI, lúc hít vào BỤNGPHẢI PHÌNH RA, phình to ra đến khi
hết hơi, CỐ NÍN THỞ càng lâu càng tốt,rồi chuyển
số khí vừa nén được trong bụng xuống huyệt ĐAN ĐIỀN.
- Huyệt đan điền nằm ở đâu hả anh?
- HUYỆT ĐAN
ĐIỀN nằm dưới rún
mười phân. đến khi không còn nhịn thở được nữa
dùng TỰ KỶ ÁM THỊ chuyển số hơi đó, chạy qua dái,
PHẢI
QUA XƯƠNG CỤT (nằm cạnh lỗ đít) dẫn chạy dọc
ĐƯỜNG XƯƠNG SỐNG QUA ÓT, lên thẳng đỉnh đầu, và
thoát ra bằng lỗ mủi.
- Vậy TỰ KỶ ÁM THỊ LÀ GÌ
hở anh?
- LÀ SỰ TƯỞNG TƯỢNG,CỨ TƯỞNG
TƯỢNG LUỒNG HƠI CHẠY THEO CHU TRÌNH LÚC NÃY BẰNG LUỒNG
ÁNG SÁNG NHỎ MÀU ĐỎ, NHỎ NHƯ CỌNG CHỈ MÀU ĐỎ (màu
đỏ chỉ cực dương, dủng trị cho suy âm, dành cho đàn
ông, ĐÀN
BÀ LẢNH CẢM, thì dùng màu trắng, ánh sáng trắng,
màu
trắng chỉ cực âm, dùng bổ sung cho đàn bà, điều hòa
dương khí, khi cực
thịnh dẫn đến chổ cô đọng bế tắc.sinh LẢNH CẢM
CHO PHỤ NỮ, do ta tập được mấy tháng thấy
được có luồng khí chạy trong cơ thể, khi tập thở nó
nặng hơn so lúc dùng thức ăn thực vật, bởi ban ngày
ăn thứ gì khi tập thở ta ngửi thấy mùi ta ăn lúc
sáng, rất khó chịu, tốt nhất nên dùng rau quả, khi tập
thở, anh thấy dễ hơn, nhẹ hơn.
- Hay quá vậy lúc tập
tự kỷ ám thị thì làm bằng cách nào hở anh ?
- Ngồi xếp bằng kiết già, bán già, hay xếp bằng
kiểu thường cũng được, thở nhẹ vài cái, tập
trung tòan bộ tư tưởng vào đỉnh ở giửa chân mày.CỐ
BỎ NHỮNG TẠP NIỆM (tạp niệm là tư tưởng,suy nghĩ,
cảm
giác của mình) bằng cách đếm hơi thở của mình khi
thở ra,khi hít vô.
- Ủa! Như vậy dễ hay khó hở anh?
- Nghe thì dễ, nhưng tập thì khó vô cùng, càng tập
càng thấy có sự tiến triển mà ham để theo.
- Vậy
còn cách nào khác không hở anh?
- Cách nào khác là
làm sao ?
- Cách tập á!
- À! Em nói kiểu tập
ngồi hít thở đó hả? Có thể nằm cũng được ngồi
cũng được đi cũng được, đứng
cũng được.
- Ủa! Lạ quá anh nói sao em không hiểu.
- Anh giải thích một cách dễ hiểu là, khi ngồi tập
trung, lọai tạp niệm, hít thở khi em chơi game, có tạp
niệm nào chen vô đầu óc em không? Có phải lúc đó
em hòan tòan tập trung phải không, đưa hơi thở vào bất
kỳ sinh hoạt thường nhật nào cũng là cách
tập, thí dụ như em đang ngồi computer, đang đánh văn bảng
nào đó, tập trung cả hơi thở của mình vào công việc
đang làm, lâu ngày cơ thể quen bằng cách hể khi ra lịnh
là nó tự động phình ra xẹp xuống như đang lúc luyện
tập vậy.
- Ồ hay quá hả anh? Có tốn tiền gì không anh?
- Hòan
toàn không em à !
- Ủa? Mà em có bị như anh đâu
mà hỏi kỷ quá vậy?
(Hết Phần 6 ... Xin xem tiếp Phần
7)
|