Fred đứng cao như cây đại thụ. Vóc dáng chàng
như cầu thủ Michael Jordan. Mặt chàng sáng ngời nét thông minh.
Nước da mùng quân đó “chịu đựng” nắng mưa, bão táp không biết
meat. Chợt Nguyện đùa một câu:
- Không biết trong hai chúng ta, ai đang để “con quỷ thấp hèn
chiến thắng lý trí?”
Nói xong, Nguyện lại cầm tách trà của Fred uống thêm một ngụm
rồi lại mời Fred. Lần này, mắt anh chàng vẫn không rời nổi
giai nhân, nên hai bàn tay anh “vô tình” chụp, bao bên ngoài
bàn tay Nguyện. Rồi Fed duyên dáng, nhếch cười, để lộ hàm răng
trắng ra:
- Có lẽ cả hai chúng ta đang là hai con quỷ, hai con quỷ không
thấp hèn, đang đòi làm một hành động nào đó rất người, như bà
nói! Hình như đây cũng là lần tôi phạm tội nữa, nhưng lòng tôi
yên ổn hơn, vì…
- Vì tôi trên tuổi vị thành niên?
- Không, vì bà là giai nhân tuyệt sắc? Đẹp lạ lùng!!!
- Ông Fred nịnh đầm! Ông đúng thật là người Hợp Chủng Quốc.
- Thưa không, bà có thể đừng tin lời tôi. Cứ bước ra phố, hỏi
bất cứ người nào về nhan sắc của bà.
Bàn tay Nguyện vẫn nằm trong hai bàn tay hộ pháp của Fred.
Tách nước trà còn ấm. Nhưng không ấm và nồng bằng hơi ấm hai
bàn tay Fred! Nàng đứng sát Fred hơn, gỡ cái tách khỏi tay
Fred để xuống bàn ngước mắt nhìn Fred trên cao, và “lửa” hực
bốc lên, làm mặt nàng hồng, mắt hoa, môi nài nỉ đòi một buổi
sáng hoàng đạo nữa….
Fred thật tình xúc động mãnh liệt. Chưa bao giờ chàng dám
tưởng tượng được cầm tay một giai nhân như Nguyện. Mặc cảm da
đen làm chàng sống thu người như “con sâu làm tổ, trong trái
vải cô đơn”. Dù đã đậu tiến sĩ, và đã làm giáo sư trên 15 năm,
Fred vẫn không sao quên mình là da đen, một da đen bẩn thỉu
tội lỗi của những cuốn phim trộm cướp, đánh đấm, hiếp dâm.
Những câu truyện đầu môi của người da trắng nói về “Mọi Phi
Châu” v.v…
Phòng khách yên lặng, vì cả hai “đối thoại” bằng mắt. Nguyện
muốn làm chuyến phiêu lưu vào xứ sở của thú rừng. Nguyện muốn
làm chủ một giai nhân thân hình của một Mike Tyson. Nguyện
muốn đổi thử món ăn xem nó ra sao mà con gái nàng đã hết lời
khen ngợi…. Cả hai thật sát. Nguyện cố tình cà đôi vú no cứng
của mình vào người Fred. Trong khi tư cách giáo sư của Fred
vẫn còn e dè thì Nguyện khám phá ra dương vật của chàng đã
“sưng” lên một đống:
- You are a bad boy! Anh xấu lắm nghe chưa!
Lần đuổi Thắng ra khỏi nhà thì Nguyện vịn cớ Thắng đã xằng bay
với Tuyết. Còn bây giờ nàng đã tha thứ cho chính mình khi đang
xằng bay với nhân tình của con gái. Cho nên Nguyện vội vã cải
chính ngay cho Fred nghe:
- No, I mean, I’m a bad girl! Tôi mới là đàn bà xấu. Vì tôi
giật và tư tình với bồ của con tôi.
- Thưa bà, thế thì tôi cũng xấu nốt, vì tôi đang ngoại tình
với bà già vợ (mother in law)!
- Nhưng Fred ơi! Có những điều con quỷ thấp hèn có lý trí của
mình! Tại vì quanh ta, họ bảo đó là tội, nên mình trở thành
tội phạm. Em thì có riêng lối suy nghĩ. Em biết cái nào tội,
cái nào không! Anh đã là chồng của con em đâu?
Nguyện tháo cái nút áo kimono ra. Fred chết nửa thân người.
Hai chân chàng bỗng run như cầy sấy. Phía trước của thân người
Nguyện lồ lộ ra. Xong, cái áo ngủ rơi xuống đất, cũng là lúc
Nguyện cầm tay Fred dắt vào phòng ngủ của nàng. Cánh cửa được
khoá kỹ, đèn trong phòng một ngọn duy nhất xanh dương, trả ập
cái không khí mờ ảo lãng main mà cả hai đều bất ngờ được hưởng.
Fred bế Nguyện lên nhẹ nhàng như một đứa bé. Chàng đưa Nguyện
lên cao, nhìn chăm bẳm bộ lông lồn nàng chỗ cái chỏm nhọn
dương cao lên của cặc Fred. Tự tay Nguyện cổi áo cho Fred. Rồi
đến thắt lưng, zipper, cái quần Fred rơi xuống, thì cũng là
lúc bàn tay mỹ miều của Nguyện thọc vào xì líp của Fred để rút
con cặc to sổ sàng, to kỳ dị, dài quá kích thước ra. Nguyện
ngắm và yêu quá một bảo vật từ thuở bé giờ nàng chưa thấy.
Hèn chi màTuyết, con nàng, đã tự nguyện lìa xa mọi nhân tình
dé dé khác để còn yêu có mình Fred. Fred vĩ đại, Fred cao to,
Fred khoẻ mạnh, Fred học thức. Trước mặt Nguyện bây giờ, Fred
là một thần tượng bất diệt. Chỉ nhìn con cặc đồ sộ khi Fred
trần truồng đứng đó, thì không những một mình Nguyện mà bất cứ
một đàn bà bà nào của bất cứ giống dân nào cũng phải thèm chảy
nước miếng, mà quỳ xuống, bò lạy, xin được sờ mó, hôn nó một
lần cho biết. Nước lồn của Nguyện tự động rỉ ra ướt nhẹt hai
mép. Hai mí mắt nàng nặng trĩu, mở không lên.
Buổi sáng im lặng, không khí dâm data đặc quánh phủ quanh
phòng, lean chiếc giường Ý có kiếng soi. Giọng của Barbara
Streisand não ruột the thiết trong bài “One life to live” vang
lean. Nguyện quỳ đó như một nô lệ của một ông vua Á rập. Nàng
lấy một tô sữa, đến cầm cặc Fred ngâm vào rồi khoát tay rửa ân
can như một một môn đệ của đạo sex bên Ấn Độ, rửa cặc Fred
xong, Nguyện nâng tô sữa lên uống cạn.
Thấy vậy, Fred yêu quá, chịu không nổi, chàng cũng lấy một tô
sữa khác, bắt Nguyện đứng dang hai chân ra, chàng dùng tâ rửa
khắp loan, rửa luôn âm đạo, và xin Nguyện đái vào một tí trong
tô. Fred uống ực, sạch ráo, ném cái tô xuống đất vỡ tan, ôm
Nguyện ngất ngư với cái hôn lâu gần 10 phút, không vật nhau,
không đụ nhau.
Mười phút cuồng si. Mười phút của môi gặp môi, mà cả hai tưởng
như đã trong nhau từ thuở nào. Tuổi của cả hai là những hoả
diệm sơn ngập lửa. Cả hai là những cao thủ võ lâm học nay
những chiêu vô địch. Nhìn cặp này mới đúng là đôi nhân tình lý
tưởng của dục vọng.
Nguyện mở tủ lấy chai champagne ra khui. Nàng bắt Fred quỳ
hứng miệng ngay loan. Nguyện đổ rượu từ hai núm vú chảy dọc
xuống từ từ, theo chòm lông lồn thành một vòi nhỏ, vào miệng
Fred. Fred no nê. Được một lúc, Nguyện ngừng, đưa chai vào
miệng nốc. Rượu làm cả hai man rợ, cuồng nhiệt hơn. Nguyện xô
Fred name xuống giường, cầm cặc bú. Vừa bú, Nguyện vừa nhìn
mình trong kiếng. Nàng mang heat tài nghệ tuyệt vời ra tặng
Fred. Fred quằn quại lạ, nàng mặc kệ. Nguyện chỉ biết nhìn
mình trong gương soi để tự thoả mãn với ái dâm man rợ đầu tiên
nàng tung ra sáng nay với một da đen Phi Châu.
Nguyện no nê với khúc dồi to đen láy. Nàng say mềm với trận
chơi có một không hai. Nguyện lại mở tủ lấy hủ cream (loại
trồn sà lách). Nàng cầm cặc Fred quét vào đó rồi nut như ăn
một cây kem, rồi lại uống champagne. Đã dâm sẵn, nhờ rượu, bây
giờ Nguyện trở thành một hoàng hậu Cleopatre thứ hai.
Thình lình, Nguyện nằm chàng hãng ra, thong hai chân xuống đất,
phành lồn, bắt Fred đổ rượu vào lồn và dùng miệng hút ra, nuốt.
Nguyện nhét từng qủa nho vào âm đạo, Fred dùng môi lừa ra ăn.
Hết một chùm nho nhỏ, Nguyện mới cầm hai vai Fred kéo lên, bắt
chàng đâm cặc vào đụ. Cả hai nhìn mình trong gương. Họ có cảm
tưởng như đang xem một cuốn phim sex trên màn bạc. Nguyện bỗng
nói:
- Hèn chi mà da trắng chẳng bao giờ chịu cho da đen các anh
được ngang hàng với họ ngoài xã hội. Fred đụ em hay anh đang
đưa em về với thiêng đàng, tiên cảnh? Em sẽ bảo Tuyết cho em
được làm nhân tình thứ hai của anh.
Fred không dám đè trọn thân người chàng trên Nguyện vì anh to
con quá. Chàng phải chống hai khuỷu tay. Còn hai chân thì chịu
dưới đất. Fred rút cặc chàng bóng lưỡng như con cá chình.
Nguyện trợn trắng, môi há tang hoác. Cằm ngưỡng lên không. Hai
tay cào xé vai Fred, và la như voi phá rừng.
Động tác của Fred chậm rãi, bình thường. Chàng chưa tung chiêu
nào độc đáo mà mồ hôi Nguyện đã vã ra như tắm. Nàng nói bay đủ
mọi thứ, mà hồn thì đã về tận chín từng mây xanh. Chưa từng có
con cặc nào to như thế vào lồn. Nó chật ních. Nó vào tận tử
cung. Miệng lồn của Nguyện ngậm không muốn hết bề tròn con cặc
Fred. Tiếng rên của Nguyện nghe thê thảm như lơi khóc. Nàng
níu chặt cổ Fred. Sướng tuyệt cùng. Sướng không bút nào tả nổi.
Nguyện chỉ còn nhìn chăm bẳm “Mike Tyson” doing vô lồn nàng
từng “quả đấm” nặng ngàn can.
Fred đụ bình thản như một thiền sư đang lần chuỗi ở vách núi.
Quả tình thượng đế đã ban cho da đen một biệt tài không có
giống dân nào trên quả đất so sánh nổi. Nằm dưới, Nguyện dãy
đành đạch như con cá mắc cạn trên đất khô. Mặt nàng rúm như
muốn khóc. Hơi rượu nồng từ môi nàng phà ra mỗi lần Fred nắc
xuống.
- Oh! God. Trời đất quỷ thần ơi! Cả thế giới lầm to và đánh
giá trật về da đen! Hãy để cho nó đụ như đang đụ tôi, thì quý
ngài sẽ thấy vàng bạc, châu báu đều vô nghĩa. Hãy lật đổ mọi
chủ nghĩa. Hãy đập phá mọi tượng thờ! Hãy sơn đen một khúc gỗ
đẽo hình dương vật mà thờ từ trong thôn ấp đến thành thị. Cặc
da đen là huyền thoại. Cặc da đen là vạn tuế!!! Cặc Fred bất
diệt!!!
Nguyện dịch nguyên văn câu vừa rồi ra tiếng Anh và dõng dạc
đọc lên, tán thán tài nghệ tuyệt luân của Fred.
- Fred, có người tình như anh, em chẳng còn biết buồn là gì.
Em chẳng còn can nghe nhạc tình Trịnh Công Sơn. Em chẳng cần
đọc thơ Du Tử Lê. Nếu anh muốn, em sẽ hãnh diện dẫn anh đi
ngoài phố. Em sẽ đưa anh đến phòng mạch chồng em….Nghĩa là
Fred muốn gì, từ em, cũng có!
Fred vẫn im lặng, chất Champagne làm chàng đứ đừ cũng có. Nhan
sắc tuyệt trần của Nguyện làm chàng say ngất cũng có. Fred
tưởng như mình đã qua đời, và chàng đang hưởng lạc cảnh ở chín
từng mây cao. Làm sao chàng được diễm phúc nằm đụ với giai
nhân Á châu đẹp lộng lẫy như Nguyện cho nên chàng không dám
chú ý nhiều đến những lời Nguyện rên la. Fred cũng chẳng dám
nhìn nhan sắc thần sầu của Nguyện. Chàng cố hết sức lép dào
cuộc mây mưa cho Nguyện phải thán phục, phải cheat lăn quay ra,
mới thôi.
Điện thoại vẫn reo. Vừa đụ, Nguyện vừa trả lời với đầu giây:
- Chị Hải hả? Sao em thở mạnh hả? Em đang đụ chị ơi! Vâng một
kép mới. Không, không phải kép nhí. Mà chàng đã 40, và da đen,
tên Fred Humphrey. Ối! Nó nắc nữa chị ơi! Em chết chớ không
sao sống nổi bữa nay đâu chị Hải ơi! Hả. Dạ to, to lắm. To lạ
lùng. Em tưởng là nó không vào được trong em. Ai dè…dạ chàng
đang tận tình đụ em nay. Hả, em say hả? Có uống tí champagne,
nhưng vẫn tỉnh táo để thưởng thức những cú nắc tuyệt vời của
Fred. Đã lắm chị ơi! Chị phải đụ da đen một lần trước khi chết.
Nếu không, sẽ hối hận! Dạ không, chàng là Giáo sư của con em…Đụ
da đen rồi chị sẽ quên bố nó hết mấy thằng kép nhí…Hả Chị có
tìm cho em một cậu có 15? Mười lăm thì đã biết gì mà đụ? Thế à?
Chị đã đụ thử rồi? Không biết sau khi đụ với Fred này rồi, em
có còn thiết tha với những cậu 16, 17 không chớ đừng nói là
15. Cái gì? Cậu ấy có thể kéo dài ba tiếng. Chị đã ra bốn lần?
Gì? Mười lăm mà làm gì có con cặc to khiếp hồn thế? Vâng, vâng,
em đụ xong chàng này, sẽ gọi đến cho chị. Để em thử xem. Khiếp,
mười lăm tuổi mà dám làm chị phải khen thì chắc là tuyệt. Vâng,
em sẽ gọi. Chắc chắn. Bye!
Bà Hải muốn giới thiệu cho Nguyện cậu bé có 15 tuổi người Cần
Đước. Đặc điểm là cậu có con cặc rất to và chơi rất dai.
Nguyện chỉ ừ cho qua chuyện, chứ làm sao ai có thể đánh ngã
nổi thần tượng Fred da đen đang đụ nàng nay. Đặt điện thoại
xuống, Nguyện ôm cứng Fred, hẩy mông lên hứng từng cú nắc độc
đáo của Fred và nàng ra lai láng một quả sướng ngút trời mây.
Fred vẫn nắc đều đặn coi như chẳng có gì xảy ra. Nguyện thích
thế. Liên tục, chát chúa, ầm ập. Đụ là phải như thế. Phải như
chiến sĩ xung kích. Gặp địch là bám sát đánh không ngừng nghỉ,
cho đến khi nào xác địch nằm trắng đồng, mới gác súng!
“Cây súng” của Fred trong kinh hồn quá. Fred rút ra tận bên
ngoài miệng lồn, rồi mới từ từ nay mạnh vào. Lồn Nguyện bắt
buộc phải ứa ra nước thường xuyên, đến nỗi lúc nàng ra, nó đã
thành một giòng nhỏ, như giòng sữa, chảy rỉ rả xuống tấm nệm
giường màu ngà.
Điện thoại lại reo. Ông Đoàn, chồng bà, gọi về:
- Đoàn đây em! Em đang đụ với một Mỹ da đen hả?
- Vâng sao anh biết?
- Lúc nãy về định lấy mớ giấy tờ đưa cho người khai thuế, anh
chợt nghe em rên toàn tiếng Mỹ. Anh để ý nghe cả tiếng của
Fred, giọng Mỹ đen. Nên anh lại “trả tự do cho em”, trở lại
phòng mạch….Gọi em để thăm, đừng phiền.
- Nhưng làm sao anh biết chàng này tên Fred?
- Giời, em gào tên anh ta muốn vỡ nhà, làm gì không nghe. Chắc
là em vừa ý lắm nhỉ? Sung sướng không?
- Trên mức sung sướng! Từ bé, em chưa từng đụ người nào co của
quý to kinh khủng như Fred! Phải chi được rỗi, anh nên về,
ngồi trong tủ xem chàng ta đụ em.
- Thật vậy hả? Anh còn hai cái hẹn nữa, nhưng anh có thể gọi
lại dời đến chiều. Anh sẽ về trong vòng 15 phút. Nhớ chờ anh
nhé! Anh muốn xem của quý của Fred!
Mười lăm phút sau, Nguyện vờ bảo Fred bế nàng vào phòng tắm
cho nàng đi đái, để Đoàn mở cửa vào mà Fred không biết, Đoàn
khiếp vía khi nhìn thấy thân hình vạm vỡ cao to và nhất là con
cặc dài thần sầu của Fred. Vợ ông đứng cạnh Fred trong như em
bé. Một người trắng nỏn nà như bông bưởi. Người kia đen nâu
như cục than ham. Nhờ gương mặt Fred có vẻ trí thức, nếu không
chàng trông như một tướng cướp.
Cặc Fred chỉa doing lên, giật giật. Nguyện quỳy xuống hai tay
ông tong tiu nó, hôn hít nó, chà nó lên trán, mắt, mũi và cuối
cùng là cặp môi hồng. Nguyện ngậm vào. Hai môi nàng bị banh ra.
Miệng Nguyện nhỏ quá so với khúc gân mập thù lù của Fred. Vậy
mà nàng vẫn ăn, vẫn nut và bú dễ dàng, tự nhiên, còn xoay qua
hướng tủ, cho chồng nàng nhìn rõ hơn. Tim Đoàn quặn lên nỗi
đau, xót xa. Dù đã trả hẳn tự do cho vợ, tự nhiên lòng Đoàn
vẫn hằn lên cái đau điếng của người chồng bất lực. Vì mê đụ
quá, Nguyện đã không còn phân biệt được màu da kẻ làm tình.
Nhưng Đoàn lại nhớ đến bảy tắm con cặc giả chàng đặt mua cho
vợ xài gần 10 năm. Nó màu gì? Đen, trắng, đủ loại! Tệ hại hơn
là nó vô tri, vô giác. Cho nên Đoàn chợt tự an ủi: cứ thà cho
vợ vui nốt với quãng đời còn lại như thế, còn hơn, một mình
thủ dâm trong phòng tắm, trên giường, ngoài hồ bơi!
Hoàn toàn Fred không hề biết có chồng Nguyện ngồi trong tủ áo
nhìn ra. Nguyện bú cặc say sưa, cuồng nhiệt Fred là vì thế.
Vậy mà Fred cứ tưởng Nguyện thèm món này nhất, nên chàng cứ
đứng ưỡn người ra, hai tay ôm tóc Nguyện. Nguyện bú lâu gần
hai mưới phút thì miệng nàng lật hai trứng dái lên ngốn vào mà
chuốt êm đềm. Bất thình lình, Fred cầm cặc, nut ngay vào mồm
Nguyện.
- I come, Nguyện. Eat it. Anh ra Nguyện ơi, nuốt hết đi!
Những tia khí đặc quánh, mằn mặn, thơm mùi thuốc tẩy bắn ra từ
cặc Fred. Nguyện bung đầy một họng, ngước lên nhìn Fred, rồi
nuốt ngon như ăn một ly kem. Chưa hết, còn nữa. Nhưng Nguyện
nhả con cặc ra, để Fred bắn khí đầy lên mặt, lên mắt, lên tóc
nàng. Rồi Fred quỳ xuống, ôm mặt Nguyện liếm hết. Hai người
quỳ như thế mà quyện lưỡi nhau hùng hục, say sưa. Nguyện lật
Fred nằm ngửa ra, lấy champagne rửa cặc cho chàng, rồi ngồi
lên, đưa của quý của Fred vào lồn, lái phi thuyền, dộng súng
cối. Cũng thế, Nguyện cố tình quay mặt về hướng tủ cho chồng
được thưởng ngoạn con cặc dị kỳ của Fred đang làm lồn nàng
“cháy lửa”.
Hai bàn tay hộ pháp của Fred vói lên, bóp nhuyễn nhừ hai trái
vú như hai quả đào chính tới. Nguyện nhốm lên, dộng xuống.
Ngước mặt lên trời gao la thê thảm:
- Lẽ ra em đâu phải lăng loàn như thế này hả Đoàn?
Cả tháng nay, em đụ vài chục cậu bé tuổi nhỏ hơn con mình. Và
bửa nay, đụ với một Mỹ đen. Đã lắm chồng ơi! Cặc nó đầy ắp lồn
em. Sướng kinh khủng, em đang lên mây đây này! Ngồi thế này
cặc nó mới vào hết và đụng tử cung em. Sướng chết người, anh
ơi. Nguyện gào thao thao bất tuyệt. Fred không hiểu gì hết. Mà
chàng cũng chẳng cần hiểu làm gì cho meat. Cứ nằm phành ra đó,
cho người yêu đụ đã đời. Bây giờ Nguyện không dộng súng cối
nữa mà sàng gạo. Hai tay Nguyện chống lên ngực Fred, hai đầu
gối quỳ trên thảm hoa, Nguyện sàng vòng tròn. Hình như đã lắm
hay sao mà Nguyện la không ngớt! La vang nhà, la át cả tiếng
ca của Frank Sinatra đang mùi mẫn trong cassette. Đoàn thò tay
vào quần, cầm con cặc héo hon cũng xục mạnh theo động tác sàng
ạo của vợ. Đoàn muốn mua chút hương thừa của những ngày còn ân
ái. Mà khúc gân bèo nhèo, eo xèo, chỉ gượng gạo, cứng lên một
tý cho có chất rồi đâu vẫn hoàn đấy. Nó nhất định án binh bất
động. Chàng đành chịu ngồi yên khoanh tay nhìn show sống động
của vợ với Fred đang tiếp diễn.
Hơn mười hai giờ, Đoàn rời khỏi tủ, ra dấu cho vợ biết chàng
đói bụng lắm. Nguyện gọi theo bảo mua cho nàng hai phần cơm
Tây, xong ôm Fred đụ tiếp. Hình như Fred là nhân tình có thể
làm Nguyện ngây ngất, mê ly hơn ai hết. Vì Nguyện chẳng rời
Fred lấy nửa phút. Nàng hôn da thịt của Fred không còn sót chỗ
nào. Fred hạnh phúc. Chàng đang tắm trong hồ nước khoái lạc
với một nàng tiên đẹp tuyệt trần, đẹp sầu mộng. Những cái nắc
của Fred vẫn đều đặn, ung dung, chắc nịch. Tiếng rên của
Nguyện nghe não nùng như tiếng chim ăn đêm kêu giữa trời khuya
bão tuyết.
Phải có những lúc thật êm đềm như thế này Nguyện mới thấy cuộc
đời thật đáng sống. Và Nguyện hoàn toàn không biết hoàn toàn
không biết, từ sáng đến giờ, Chính từ nội trú đã về, đang nằm
phòng bên cạnh, Chính nghe tiếng rên của mẹ chàng và của Fred.
Chính đã bị quá kích thích, bò sang phòng Nguyện. Nhưng lúc đó
cánh cửa bị khoá chặt, nên chàng không sao vào được bên trong
để xem lén cảnh Fref và Nguyện làm tình. Chờ cho ông Đoàn đi
khuất, Chính nhẹ nhàng mở hé cánh cửa, bò êm ru vào, không
phải núp trong tủ, mà ngay kệ đựng sách, cách giường ngủ
Nguyện có một thước. Nghĩa là mọi chi tiết tren hai cơ thể
Fred và Nguyện đều rõ mồn một.
Ngoài kia, Fred ngừng đụ. Chàng rút cặc ra, đặt Nguyện nằm lên
giường. Chàng lấy hủ cream lúc nãy, trét vào lồn Nguyện, rồi
le lưỡi liếm sạch. Nguyện co hai chân, phành háng ra cho Fred
thoải mái bú lồn. Cái lưỡi Fred cũng là một vũ khí lợi hại.
Nguyện chưa từng được thưởng thức trước đây. Hai bắp vế non và
hai đầu gối của nàng được chiếc lưỡi dài của Fred làm tê liệt
mọi thần kinh. Fred cạp vào bắp chân mà “nhai” nhẹ, chàng ngậm
cả trọn năm ngón chân sơn đỏ của Nguyện vào mồm mà nut. Cái lỗ
đít của Nguyện đã được chiếc lưỡi của Fred ân cần liếm, rồi
nut vào ngoáy. Mồ hôi hột ứa ra trên mặt Nguyện. Nàng nhắm
cứng hai con mắt. Miệng gào lớn:
- Chết má con ơi! Cho má sống thêm vài năm nữa đi con. Ôi chưa
ai làm cho tôi sướng kiểu này. Sao con lại dám nut lưỡi vào đó
hả Fred? Hả, hai ngón …tay của con lại đút vào ngoáy lồn má
nữa hả? Tôi có tới hai cái sướng lận trời ơi! Làm sao thở đây?
Ối hai ngón tay “mất dạy” nó đang khuấy lồn tôi. Ối, nó đụng
luôn tử cung của tôi nữa nè trời.
Nguyện nhăn nhúm khuôn mặt, bỗng nước mắt trào ra. Thấy Nguyện
khóc, Fred sợ quá, hỏi:
- Sao thế? Bộ anh làm em đau hả?
- No! Don’t stop! Không! Tiếp tục đi. Em khóc là vì quá tê
tái. Đừng có ngừng, Fred ơi. Anh ngừng là tôi cắn lưỡi tôi
chết cho anh coi. Đừng ngừng con ơi! My son!
Fred khoái lỗ tai khi Nguyện gọi chàng là con trai. Mà người
sướng cuồng điên lúc bay giờ, phải nói là Chính đang đứng sau
kệ sách. “Chết má con ơi”, “Đừng ngưng con ơi”.
- Tại sao em lại gọi anh là my son? Fred hỏi Nguyện.
- Tại vì em đang bị “con quỷ thấp hèn hành hạ”. Em phải nghĩ
anh là con em, em mới khoái gấp triệu lần, Fred biết không?
Anh phải tiếp tục bú lỗ đít em đi, ngoáy lồn em đi! My son!
Chính nhìn rõ hai ngón tay mập ù của Fred đang ngoáy lồn của
Nguyện, một cái lồn búp lên, mu cao và lông nâu đen rậm rạp.
Hột le đỏ hồng. Nước lồn làm hai ngón tay Fred láng bóng. Cái
lưỡi Fred dài như lưỡi chó, thọc vào, rút ra ở hậu moan
Nguyện. Hai bàn tay Nguyện bóp nhuyễn nhừ hai trái vú. Cặp
mông thì nay lên không dứt, và mồm Nguyện nói huyên thuyên như
bà điên:
- Tôi ăn một lúc hai món ngon tuyệt trần. Con trai ơi, cứ vậy
làm tới đi con. Má sẽ cho con hột xoàn, tiền bạc. Sướng không
thể tả nổi. Làm như vầy không cần đụ cũng được.
Chính cầm cặc thủ dâm. Lần đầu chàng nhìn tận mắt lồn của
Nguyện, vú Nguyện, toàn thân Nguyện và đặc biệt nghe Nguyện
nói: “Má sướng quá con trai ơi!” Dầu biết mẹ chàng chỉ loạn
trong tư tưởng, Chính vẫn sướng. Chàng ước mơ được phép nhảy
ra, đẩy Fred sang một bên, để chàng được….Nhưng Chính hiểu
điều đó chẳng thể xảy ra. Nhất là Chính biết rõ tính tình của
mẹ chàng. Xem thế mà không phải thế. Vì nếu là thế, chàng đã
không phải tình nguyện vào nội trú. Chàng đã táo bạo thử vài
lần. Nhưng mẹ chàng như vách núi Trường Sơn, vững như Thạch
Bàn, để chẳng có gì đáng tiếc xảy ra.
- Con ơi, hai ngón tay của con hay quá, nó linh động hơn con
cặc nhiều lắm. Con liếm bớt nước lồn của mom đi.
Fred rút lưỡi ra khỏi hậu moan, liếm hai ngón tay, rồi liếm
luôn cái khe nằm giữa hai mép lồn. Rồi chàng trườn lên ôm mặt
nút lưỡi Nguyện. Trong khi Nguyện đưa tay xuống, đâm cặc Fred
vào lồn, bắt Fred khởi đầu lại một trận đụ kinh hồn, khiếp vía
khác. Lần này, Fred để hai chân Nguyện lên vai chàng. Tay Fred
bợ mông đít Nguyện cao lên, chàng quỳ thẳng đứng, để đầu cặc
hích mạnh cái mồng đóc và hột le Nguyện. Thỉnh thoảng lại đâm
sâu vào miệng lồn. Rồi lại rút ra hích mồng đóc. Động tác của
Fred chỉ giản dị có thế, mà như ai mang cả đạo hùng binh đến
đánh phá lồn Nguyện. Nàng ngây ngất nói không thành tiếng, chỉ
âm ư, rên thê thiết như con vật bị thọc huyết sắp chết.
Đến khi Fred cầm cặc, ngoáy lỗ lồn Nguyện như chùi chảo, thì
mười đầu ngón tay Nguyện bấu sâu vào cườm tay Fred. Máu chàng
tuôn ra. Fred cắn răng chịu cho đến khi Nguyện chấm dứt cơn
sướng đang tàn bạo làm cả hai người tê điếng…Và, đó là lúc
Chính cũng phọt ra những tia hồ trắng xoá, bắn vương vải dưới
đất, Chính đã vô tình hít hà lớn quá, làm Nguyện quay lại. Mắc
cỡ quá, Chính lầm lũi bỏ đi….
- Ai vậy? Fred hỏi.
- Con trai em. Nguyện trả lời.
Rồi nàng nhìn những mảng khí trắng của Chính rơi vương vải
trên thảm hoa, lòng Nguyện như có cái gì dày vò, ăn năn kinh
khủng. Nguyện hoàn toàn không biết Chính đứng đó chứng kiến
trận làm tình chí tử của Fred với nàng cả giờ đồng hồ. Nàng ăn
năn bởi đã vô tình gọi Fred là con trai để cho sự lãng mạn ở
Chính vỡ bờ, vượt ranh giới, đến phải thủ dâm.
Nguyện ngồi day, choàng áo kimono, rủ Fred mặc quần áo ra dùng
bữa ở phòng ăn. Nàng ghé lại gõ cửa phòng Chính, để rủ Chính
cùng ăn trưa. Chính mở cửa. Chàng không dám nhìn thẳng mẹ,
giống hệt tâm trạng khi chàng đứng ở hành lang, nhìn Nguyện
mặc đồ tắm đi ngang qua, và cũng giống hệt tâm trạng khi mẹ
chàng khám phá ra những bức tranh chàng để trên băng ghế sau
xe toàn là hình Nguyện mặc đồ tắm.
Sự đứng đắn, cái ngừng chân lại, cái ngoảnh mặt quay long của
Nguyện như chiếc neon đỏ rọi sáng rực lương tâm u tối của
Chính. Những tia sáng đó làm Nguyện sáng ngời như hào quang và
làm Chính kính phục nàng.
- Con ra ăn trưa với mẹ. Nguyện nói tỉnh bơ như không có gì
xảy ra trước đó năm phút. Hình như nàng cũng cố làm ra như thế
để giải toả mặc cảm của Chính.
Chính bước theo nàng ra tới bàn ăn và Nguyện giới thiệu:
- Fred, bạn của mẹ. Còn đây, Chính con trai em.
- Cám ơn anh đã làm cho mẹ tôi hạnh phúc…
Không biết Chính có khen Fred thật tình không mà mặt chàng
buồn man mác. Nguyện xếp thức ăn ra, mà mặt nàng thì theo dõi
từng cử chỉ của Chính, rồi bảo hai người đàn ông:
- Hai an hem dùng hai phần cơm Tây đi nhé. Mẹ ăn trái cây với
phó mát. Cử ăn. Ăn nhiều, người sổ ra khó coi lắm. Nguyện vẫn
đóng kịch cho Chính hoàn toàn tự nhiên hơn:
- Mẹ nghe con có người tình lớn tuổi, cũng tên là Nguện?
- Dạ, nhưng không còn nữa, sau khi Thắng bị mẹ đuổi ra khỏi
phòng. Hình như con vô duyên với những người đàn bà tên
Nguyện.
- Thế thì hãy tìm những cô bé có tên khác mà yêu.
- Dạ….Chính dạ giọng tỉu nghỉu, hụt hang, buồn xo.
Luôn luôn, mỗi khi Chính tìm cơ hội để tấn công, thì Nguyện là
người can đảm đẩy lui. Vì như nànng nói với Fred “Em có sự suy
nghĩ riêng. Em biết điều nào tội, điều nào không. Và em cũng
tuyệt đối không a dua với tội lỗi”. Bị hụt hang vì câu trả lời
của mẹ, Chính bắt sang chuyện khác:
- Con nghe em Tuyết bảo mẹ có vài cậu bồ tuổi nhỏ thua con?
- Có chứ. Sao không? Mỗi người có một sở thích. Miễn sở thích
đó không làm thong tổn đạo đức.
Không chịu thua, Chính vẫn có dành lấy phần thắng:
- Vậy sao mẹ lại làm tình với tình nhân của Tuyết?
- Trường hợp này thì con cứ xem như mẹ với Tuyết xài chung một
chiếc xe. Tình nhân chưa phải là chồng. Vì một đàn bà có thể
có nhiều tình nhân, nhưng chồng thì phải một! Cũng như giữa
mẹ, con, chỉ có một mối tình duy nhất: đó là tình mẫu tử. Mình
có thể sống lãng mạn. Không thể để lãng mạn thành sự thật. Mẹ
hiểu con đang suy nghĩ gì. Cả mẹ nữa. Nhưng phải cố đừng để
thế gian cười mẹ, người đàn bà mất nết! Con có thể trẻ dạ, non
lòng, hành động bộp chộp, thiếu suy nghĩ. Nhưng mẹ, tuyệt đối
không thể làm chuyện của súc vật.
Một hơi dài, không dứt, Nguyện hạ đo ván thằng con trai suýt
có hành động bộp chộp. Mà Nguyện nói hcuyện bằng tiếng Anh để
Fred hiểu, vừa giữ lịch sự người chủ nhà. Chính như con gà
chọi bị sướt lông, gãy cánh, đành bỏ dở bữa cơm, xin phép mẹ
và Fred, vào phòng riêng, đóng cửa. Fred đưa tay bắt tay
Nguyện, tỏ vẻ thán phục giai nhân.
Nguyện muốn nói một lần như thế, cho dứt khoát. Sau bữa cơm,
Nguyện lại dẫn Fred vào phòng, tắm cho nhau, đấm long cho
nhau. Ngay trong bồn tắm, Nguyện đã mây mưa bão táp ngộp trời
với Fred cho đến chiều tối mới tan trận. Đáng lẽ ngày mai, vào
lúc chiều, Chính mới phải trở lại nội trú. Nhưng chàng đã khăn
gói, lái xe vào đó ngay sau khi mẹ chàng dẫn Fred vào phòng
tắm. Chính không muốn nằm đó, lát nữa, phải nghe thêm những âm
thanh rên la đầy kích dục. Chàng đã hiểu hơn về thế đứng của
mình… từ hôm đó. Chính đánh giá lầm về người mẹ có dâm tính.
Chính hiểu leach một đôi khi, mỗi lần chàng bắt được những
phút lãng mạn. Không thể để lãng mạn thành sự thật.
Nguyện còn nói thêm như lời xưng tội: “Mẹ hiểu con đang suy
nghĩ gì. Cả mẹ nữa. Nhưng phải cố đừng để thế gian cười mẹ,
người đàn bà mất nết….Mẹ, tuyệt đối, không thể làm chuyện của
súc vật!”
Biên giới tình mẫu tử đã dựng lên, sừng sững như vạn lý Trường
Thành. Chính, dù đang mang dòng máu dâm của mẹ, chàng cũng
phải mở mắt, hiểu: chàng không phải là súc vật.(Hết Phần
18 … Xin xem tiếp
Phần
19) |