Tuyết ra khỏi phòng. Cánh cửa được đóng lại. Bà Nguệt một mình,
vẫn trần truồng nằm ôm gối. Tâm hồn bà chao đảo như cây phong
trước gió vì đề nghị táo bạo của Tuyết. Chao đảo phần khác vì
Tuyết đã biết bà ngoại tình với Phong. Từ nay bà không còn dựa
trên một cái thước đạo đức nào để la rầy con cái nữa. Rồi,
chợt bà nghĩ tới Quang, cậu con nít hay đến chơi với Tuyết mỗi
cuối tuần. Thằng bé xinh trai thật. Có lần bà cũng nhìn Quang.
Bỗng bà có ý nghĩ gì đó lạ lùng lắm - Nó làm bà vui, yêu đời
thoáng chốc – Nó làm bà thấy mình trẻ hẳn ra, phơi phới.
Bà đã ngủ với Phong nhiều lần chứ không phải đôi lần. Phong là
thanh niên lực lưỡng, làm nghề giao bàn ghế. Một hôm Phong đến
giao chiếc giường Ý bà đặt mua. Trong khi Phong dọn bỏ chiếc
giường cũ trong phòng bà, đột nhiên chàng nhìn thấy con cặc
giả nằm dưới tấm nệm. Phong hiền từ đưa trả lại cho bà:
- Thưa, cháu gửi trả bà cái này.
Bà Nguyện nhận lấy, gói trong tờ giấy báo, cất kỹ vào ngăn tủ,
rồi hỏi Phong:
- Anh có biết cái đó để làm gì không?
Phong biết, nhưng vờ nói “không”, với dáng ngây thơ.
- Cái đó là “đồ chơi” của những người đàn bà thiếu tình.
- Bà giàu sang như thế này mà thiếu tình?
- Giàu sang là một chuyện. Mà thiếu tình là chuyện khác.
- Cháu muốn nói: bà có thể dùng tiền để mua tình.
- Ở đâu có bán? Anh chỉ giùm tôi.
- Bà có khó tính lắm không?
- Một thanh niên lực lưỡng, cao ráo, ăn nói lịch sự …
Vừa nói bà vừa nhìn Phong từ đầu đến chân, làm Phong hơi nhột
nhạt. Phong cảm thấy như chàng là món hàng bà đang diễn tả. Bà
tiếp:
- Và thanh niên đó lại hiền lành, thông minh…
Nói xong, bà nhìn thẳng mắt Phong, cười hơi lã lơi. Dù khoái
lắm, Phong cũng không can đảm nhìn bà Nguyện lâu hơn – Vì bà
có cái gì sang trọng. Nó cách thế đứng của Phong hằng mấy trăm
bực. Phong tìm việc để làm, để dấu cử chị lung túng, bối rối
trước mặt bà.
- Tôi có thể mời anh một lon bia không?
Nói xong, bà đến phòng ăn, mở tủ lạnh lấy lon bia.
- Thưa bà cháu không dám uống trong khi làm việc. Nhất là lát
nữa, cháu phải lái xe.
- Anh gọi tôi bằng chị được không? Tôi tên Nguyện. Hay gọi tôi
bằng tên cũng được. Uống tý bia cho khoẻ…
Phong đỡ lon bia, húp một ngụm, rồi lại đứng đó bối rối trước
cặp mắt nhìn chăm bẳm của bà Nguyện.
- Anh tên gì?
- Thưa … cháu tên Phong.
- Lại cháu với chắt. Tôi còn trẻ mà Phong. Tôi đã chọn được
món hàng. Phong, anh có sẵn lòng để bán không?
Vừa nói, bà vừa tiến sát đến Phong. Mùi nước hoa sang trọng từ
thân thể hấp dẫn của bà toát ra, làm Phong choáng ngộp. Bà đưa
tay vuốt cánh tay lực lưỡng của Phong làm tim chàng đập tới
tấp.
- Anh bán giá bao nhiêu tôi cũng mua. Anh có nghe Nguyện nói
gì không? Em cần lắm, cần lắm…
Nghe bà đổi cách xưng hô, Phong hơi ngẩn đầu lên:
- Chị làm Phong sợ quá. Một lần khác và nơi khác, được không?
Ở đây … Phong không dám …
Bà Nguyện đến khoá trái cánh cửa. Lúc trở lại thì chuông điện
thoại reo. Đầu giây bên kia, chồng bà nói:
- Em vẫn còn ở nhà hả?
- Em đang xem cho thợ ráp cái giường mới.
- Nhanh lên đến đây đi ăn cơm với anh … Nhé!
Bà để điện thoại xuống và nói cho Phong yên lòng:
- Chồng em gọi. Cứ nửa tiếng gọi một lần. Lần nào cũng có lý
do. Nhưng lý do chính là kiểm soát xem em có rời nhà đi đâu
không. Ông ấy đã bất lực, nên gọi chừng để yên trí là em không
ngoại tình. Cần gì phải đi đâu mới ngoại tình. Ở ngay đây, và
trên giường này, được không anh Phong? Em cần quá, Phong ơi.
Nói xong bà dìu Phong đi đến chiếc giường Ý chàng mới ráp.
Sung sướng thì có mà Phong vẫn hồi hộp vì sợ ông chồng qúa
ghen của bà Nguyện. Bà nói:
- Anh yên chí. Gọi mà có em ở nhà là chồng em không thắc mắc.
Ông ấy chẳng bao giờ nghĩ là em ngoại tình ngay trong phòng
này. Đừng lo. Gì mà run quá vậy? Hôn em đi Phong. Mười năm rồi,
em…em…
Bà chồm lên, ôm mặt Phong, đặt môi, táo bạo hôn nồng nàn người
thanh niên lực lưỡng. Phong đưa tay ôm mái tóc quăn sum sê của
bà Nguyện, rồi ngất ngây hết mấy phút thần tiên, cho đến khi
bàn tay bà vuốt nhẹ từ lưng quần xuống tận chỗ hạ bộ đang song
lên một đống của Phong. Bà mừng vì từ lâu lắm, hôm nay mới lại
được cầm dương vật cưng cứng của đàn ông.
- Phong cổi áo cho em đi.
Hơi thở bà dồn dập, đứt quãng. Môi bà sà vào nút lưỡi Phong
như muốn ăn tươi nuốt sống. Phong cổi các chiếc áo ngủ màu
hồng nhạt của bà, và tay chàng chạm vào cặp vú no tròn căng
phồng của bà.
- Bóp ngực em đi Phong. Xin anh cho em một lần. Một lần thật
tuyệt vời. Anh muốn gì cũng có. Hãy bỏ nghề giao bàn ghế đi.
Làm nhân tình của em…
Tay bà đã kéo thắt lưng của Phong. Rồi zipper quần Phong được
kéo ra, xì líp được tụt xuống. Con cặc quần của Phong bung lên,
sừng sững. Bà Nguyện quay mặt lại nhìn. Nhìn thèm khát, đam mê
như nhìn viên kim cương. Bà nghiến răng bóp mạnh cặc Phong rồi
nói:
- Cám ơn Trời đất đã cho em bảo vật này. Đẹp quá Phong ơi! Anh
cởi giùm quần em luôn đi.
Bà quay ngược người lại. Phong tuột hẳn chiếc quần cũng màu
hồng nhạt ra khỏi người bà, trong khi dưới kia miệng bà đã
ngoạm vào bú say sưa cặc Phong. Mắt bà nhắm khít. Da mặt hồng
ửng màu dâm đãng. Hai má hóp vào vì bà mút mạnh cặc Phong.
Hai bàn tay Phong lần đưa nguyên hạ bộ bà Nguyệt đặt lên miệng
chàng. Chùm lông lồn rậm rì đen thui của bà Nguyện đã ụp sát
lên môi Phong. Rồi mạnh ai nấy bú. Dầu cặc Phong nằm ứ trong
mồm, bà Nguyễn vẫn rên âm ỉ, thê thiết. Đầu bà nhốm lên, đâm
xuống. Cặc Phong có lúc đã thọt ngay đốc họng bà. Đít bà nắc
mạnh trên mồm Phong làm Phong ngộp hơi hết mấy lần.
Như cá gặp nước, bà Nguyện bú chết sống với con cặc Phong
khoảng nửa tiếng thì Phong la làng:
- Chết, chết Nguyện ơi. Tha tội cho ah … em uống đi…
Phong bắn túa xua vào mồm bà chị. Bà mút mạnh hơn và ực hết
những tia khí đặc quánh, mằn mặn, thơm nồng của Phong vào đốc
họng. Rồi cứ thế bà bú tiếp. Lần này, bà liếm cả hai hòn dái
của Phong. Bà xoay người, nằm trên Phong, nhét cặc vào lồn đụ
chát chúa, đụ hung tàn như hãm một thằng trẻ con. Bà đụ không
cần Phong sướng. Bà tự phục vụ cho mình vì không biết có còn
dịp khác vàng ngọc hơn. Điện thoại lại reo:
- Em vẫn còn ở nhà hả?
- Dạ, cái giường đẹp quá, mà hai người thợ ráp chưa xong. Hay
anh đi ăn một mình đi. Chiều tối mình gặp nhau.
Bà đặt điện thoại xuống, đụ tiếp:
- Phong ơi! Em sẽ nuôi anh. Đừng làm nghề giao hàng nữa. Mỗi
tuần em sẽ đón anh vài lần… Mình đụ ở phòng ngủ, nhen?
Phong sướng như rồng gặp mây. Chàng sẽ được giã từ cái nghề cu
li ít lương mà nhiều trách nhiệm này. Chàng sẽ được người yêu
tên Nguyện phát lương, mướn nhà ở và mỗi tuần bà sẽ đến đón,
đưa chàng vào khách sạn làm tình. Đang từ địa vị thằng nghèo
cháy túi, bỗng trở thành nhân tình của bà bác sĩ giàu nhất nhì
đường Bolsa. Phong gật đầu lia lịa. Chàng tha hồ làm cho bà
Nguyện sung sướng để xứng với tấm tình của bà dâng cho. Hai
tay Phong hai chân Phong quấn chặt lấy tấm thân no tròn mát
rượi của bà Nguyện.
Ở trên bà nắc xuống, phía dưới Phong hẩy lên, nhịp nhàng, ăn
khớp. Mồ hôi trên trán bà đã rớm ra. Phong bưng mặt bà mà hôn
bằng mũi. Vừa để thưởng thức mùi thơm của nước hoa hảo hạng,
vừa để hôn luôn tấm nhan sắc mặn mà của bà chị dâm đãng gần
40!
- Thế là anh với em khai trương cái giường mới đắt tiền này?
Phong nhìn bà Nguyện, rồi nói thế. Bà trả lời:
- Anh không khai trương, rồi cái giường này cũng sẽ ngụi lạnh
như tảng băng. Không biết tại sao chồng em lại thích mua
giường mới, trong khi sinh lý ông đã nguội lạnh, cũ kỹ từ lâu.
Em phải ngoại tình với anh. Nếu không em sẽ là con đĩ. Một con
đĩ hành nghề để thoả mãn xác thịt, chứ không vì tiền bạc. Hên
cho em quá. Em tưởng đời em đã chấm dứt, không còn biết tình
dục là gì. Đừng bao giờ bỏ em nhen Phong? Nhớ nhen?
Phong sung sướng gật đầu. Bà lật Phong lên nằm trên:
- Anh lên làm cho em vài lần đi cưng.
Phong quỳ thẳng người. Hai tay bợ mông đít bà Nguyện lên, cắm
cặc vào xay luau. Bà Nguyễn cho một ngón tay vào mồn cắn mạnh
để mồm đừng la lớn. Con cặc của Phong đã lớn hơn của chồng bà,
dài hơn của chồng bà. Mà sức lực trai tráng của Phong lại càng
dẻo dai hơn. Bà nhìn Phong hì hục đụ. Bà sướng vì tuổi Phong
chỉ 18, còn nhỏ thua con trai lớn của bà. Đúng là có tiền mua
tiên cũng có! Sau buổi trưa đụ nhau chí choé đó, Phong đã trở
thành bồ nhí của bà Nguyện, và lâu lâu họ hẹn nhau ở khách sạn
Hilton, hoặc Mirada để làm tình mỗi lần vài ba tiếng…
(Hết Phần 2 … Xin xem tiếp
Phần
3) |
|