Lời tựa:
Mặc dù được sự hoan ngênh nhiệt liệt ở Châu Âu, quyển “Without
A Stitch”đã bị cấm xuất bản ở Norway, quê hương của tác giả,
là một chuyện nói về cô LILLIAN, một cô gái 19 tuổi nhưng mang
chứng bệnh lạnh cảm mỗi khi giao hợp với đàn ông. Một hôm cô và cô
bạn đánh lộn và cấu xé lẫn nhau. Nhờ đó 2 người khám phá ra sự
quyến rũ lẫn nhau và một cuộc gíao du đồng tình luyến ái được
bắt đầu. Tuy nhiên, nỗi khó khăn của cô Lillian khi tiếp xúc
với phái nam vẫn tiếp tục, rốt cuộc cô phải nhờ đến bác sĩ
Peterson là một chuyên viên về tình dục. Theo Bác Sĩ Peterson
thì không có hành động tình dục nào là vô luân khi nó không
làm hại đến ai.
Như sẽ được diễn tả trong truyện, sự chữa trị của BS bao gồm
nhiều phương pháp và sáng kiến mới lạ. Tuy nhiên trong suốt
thời gian chữa trị, ông vẫn luôn luôn giữ tính hài hước của
mình.
Sách này không những gây cho đọc giả sự thích thú không ít mà
còn cung cấp một kiến thức tổng quan về các chứng bệnh tình
dục hiện đại.
=====================================
“Xin vui lòng cởi đồ ra “.
BS Peterson nói sau khi ghi tên tôi vào cuốn sổ. Ông quay
người về phiá tôi và nhìn chăm chú. Đó là một người đàn ông
với thân hình cân đối, độ 40 tuổi, da ngâm ngâm, tóc nâu và
khuôn mặt hơi vuông.
“Bạn cô đã kể cho tôi nghe những khó khăn của cô” BS tiếp “và
bây giờ tôi sẽ khám bệnh của cô theo như thường lệ, xin vui
lòng cởi hết quần áo ra”.
Tôi đứng dậy và cởi giầy, vớ, áo quần rồi đến nịt vú và quần
lót…trong lúc ông tiếp tục theo dõi từng động tác của tôi. Tôi
cảm thấy xấu hổ vô cùng khi đứng trần truồng, trơ trẻn trước
mặt ông.
“Quay lưng lại”
Tôi quay lưng lại theo lệnh của ông. BS Peterson tháo kiến,
rời ghế đến gần tôi rồi nhìn chăm chú vào đôi nhủ hoa, rồi
háng, đùi của tôi. Khi bàn tay ấm áp của ông đặt vào nơi cuối
xương sống. Tôi cảm thấy một cảm giác kỳ lạ. Ông nhìn thẳng
vào mặt tôi vừa cười vừa hỏi:
“Tại sao cô lại lúng túng như vậy”.
Tôi đỏ mặt lên không biết trả lời thế nào. Ông cuối xuống viết
nhanh vào sổ.
“Bề ngoài của cô ở tình trạng bình thường rất tốt. Thân hình
và hạ bộ của cô nở nang rất đều đặn. Bây giờ cô ngồi xuống bàn
khám bệnh và tréo chân lại”.
Sau khi ngắm tới ngắm lui cách tôi ngồi, ông bảo tôi nằm ngửa
trên bàn, hai chân tôi gác lên hai nạng của bàn.
“Này cô Lillian, tôi sẽ giúp cô thoát khỏi chứng bệnh lạnh cảm
hiện tại, không có gì e ngại cả, nếu cô có ý nghỉ gì cứ việc
nói, cô phải cố gắng khắc phục được sự nhút nhát của cô thì
bệnh mới chóng khỏi được”
Vừa nói, BS Peterson vừa nắm chặt lấy tay tôi bằng tay trái,
bàn tay kia của ông xoa nhẹ lên cổ tay và di chuyển gần đến
nách tôi. Ông xoa lên xoa xuống nhiều lần, những ngón tay của
ông di chuyển nhẹ nhàng và kích thích.
”Cô thấy thế nào ?” “Cô có cảm giác gì không?”
“… có “ Tôi ú ớ trong cổ.
Bàn tay của ông ta dừng lại trên đám lông tơ trên nách tôi và
vuốt nhẹ nhàng từng sợi lông tơ ấy. Thật quáy lạ, Thân hình
tôi như giật nẫy lên vì cảm gíác nhột nhạt nhưng dễ chịu. Tuy
nằm trần truồng, 2 chân dang ra trên hai nạng, phơi bày tất cả
những gì kín đáo nhất của cơ thể tôi trước mặt BS, nhưng bây
giờ tôi thấy thích thú và mong được tiếp tục khám với đôi bàn
tay điêu luyện của ông ta.
Bàn tay vẫn vân ve đám lông tơ trong nách tôi. BS hỏi:
“Giờ cô có thích trần truồng như vậy chưa?”
“Có…tôi thích…”
“Kể cho tôi nghe một chút những gì cô cảm thấy”
“ Hình như có một cái gì chạy từ vai đến xuống cuối lưng tôi…”
Ông ta gật gù cướp lời:
“Cô muốn tôi làm gì với cô bây giờ? Đừng ngại, nhìn thẳng vào
mắt tôi mỗi khi cô nói, nhất định là cô có gì muốn tôi phục vụ
cho cô?”
Tôi nghỉ đến những gì mà Brita đã làm với tôi nhưng tôi không
dám nói. Ông ta cười đoạn rồi để đầu ngón tay lên môi tôi chà
tới chà luôi làm tôi nhột đến phát cười nhưng cũng cùng lúc ấy
tôi cảm thấy bắt đầu bức rức trong người, ông để tay lên nhủ
hoa tôi, lòng bàn tay áp sát trên phần vung của nhủ hoa, ngón
tay cái và ngón trỏ mân mê vò nhè nhẹ phần nấm vú, 5 ngón tay
chụm lại xung quanh chân nhủ hoa vuốt nhẹ nhàng đều đặn từ
chân nhủ hoa ra ngoài núm vú và ngược lại. Lúc ấy tôi muốn bắt
đầu ôm lấy ông ta nhưng không dám, ông ta tiếp tục làm như vậy,
thỉnh thoảng bóp nhẹ và chà sát toàn diện nhủ hoa xen lẫn động
tác vuốt cho đến khi núm vú tôi đỏ lên nở phòng và đâm thẳng
ra ngoài. Bổng nhiên ông ta cuối xuống dùng lưỡi liếm xung
quanh nhủ hoa tôi từ chân ra ngoài núm vú. Đoạn ông dùng môi
đệm giữ hai hàm răng mấp, cắn nhè nhẹ rồi nút núm vú tôi càng
lúc càng mạnh. Hai núm vú tôi phập phòng lên xuống đỏ ửng và
đầy cảm giác kích dục. Tôi mong ông ta làm chuyện gì khác nữa.
Ông ta dừng lại: “Cô ngồi dậy..”
Trong lúc tôi rướng người dậy, ông ta hỏi khẻ:
“Cô thấy thế nào?”
Lúc ấy đầu tôi nóng hâm hấp, hơi thở dồn dập. Tôi muốn ông ta
tiếp tục nút vú tôi hoặc làm chuyện gì khác cho tôi thích thú.
Tôi nghẹn đi, không biết trả lời ra sao và chỉ lí nhí:
“…Cảm ơn…”
Bác sĩ Peterson mỉm cười nói:
“Nào, cô nmuốn gì nữa?”
“Ồ…” Tôi thở mạnh nằm xuống trở lại dang chân ra và hy vọng
ông ta sẽ rờ vào háng, đùi tôi. Bác sĩ Peterson nghiên người
bên hông tôi, hai tay xoa nhẹ từ ngực đến rốn rồi mạnh dần
quanh đám lông tơ trên mu tôi. Ông ta tiếp tục như vậy cho đến
khi tôi cảm thấy bắp thịt trên bụng tôi căng lên.
Đột nhiên ông hỏi:
“Háng cô ướt chưa?”
Không biết trả lời như thế nào tôi nói láo:
“Tôi không rõ” và hy vọng ông ta sẽ rờ vào bộ phận sinh dục
của tôi để xem nó có chảy nước ra hay chưa, nhưng ông ta ra
lệnh một cách lạnh nhạt:
“Cô hãy tự rờ lấy xem…”
Tôi buộc lòng phải tự rờ vào giữa hai đùi, tất cả đều ướt đẫm
vì chất nhờn của âm hộ tiết ra. Tôi đưa ngón tay dính đầy chất
nhờn cho ông ta xem.
“Phải” tôi nói “Có lẻ hơi ướt”
“Tất cả các phản ứng của cô đều tốt và bây giờ cô nằm xấp lại”
Tôi nằm xấp đưa mông lên. Hình ảnh Brita hiện ra trước mắt,
tôi hy vọng Bác Sĩ Peterson sẽ làm không khác như vậy ở phía
sau tôi. Nhưng ông ta không làm gì cả. Tôi cố chỏng đít lên
cao để nhắc ông ta những điều thầm kín mà tôi mong muốn. Tôi
lắc đít qua lại.
“Không cô hãy nằm yên”
Tôi chán nản hạ đít xuống đụng sát dưới mặt nệm của bàn khám
bệnh. Bác sĩ Peterson nghiên người bên hông nâng nhẹ đôi nhủ
hoa tôi. Tôi cảm thấy hơi thở nóng hổi của ông ta toả xuống
gáy tôi. Bác sĩ đang dùng miệng hôn lên ót rồi chạy dài đến bả
vai rồi đến xương sống. Tôi rên nho nhỏ và thân thể bắt đầu
động đậy.
Miệng ông ta di chuyển dần xuống thấp, theo xương sống đến
cuối thắt lưng. Tôi cảm thấy như bị điện giựt khi ông ta hôn
lên xuống nhiều lần từ thắt lưng đến hai mông đít tôi, nhất là
lúc bàn tay phải và trái của ông rờ nhủ hoa và thò xuống giữa
hai đùi và ép lên bên ngoài âm hộ tôi. Tôi mong ước bàn tay
ông sẽ làm cái việc đem lại cho tôi sự khoái cảm nhưng ông ta
không làm, bàn tay ông ta giữ nguyên vị trí bất động trên mu
tôi.
Tôi biết bàn tay ông sẽ ước đẩm vì nước nhờn nhầy nhụa hai bên
đại âm thần của bộ phận sinh dục tôi ngay từ lúc tôi nằm ngữa.
Những cái hôn nóng bổng của ông trên lưng đem đến cho tôi sự
khoái cảm mơ hồ và tiếc rẻ mỗi khi ông ta dừng lại. Kế tiếp
ông dùng môi hôn ra hai bàn chân từ bàn chân này đến bàn chân
khác.
“Cô ngổng đít cao hơn chút nữa đi”
Bàn tay phải ông ta vẫn lót dưới mu tôi đồng thời bàn tay trái
ông ta xoa vòng tròn luân chuyển giữa hai mông đít tôi. Những
động tác của ông ấn lên trên mông tôi làm cho bụng dưới tôi
bóp lại, hai mép đại âm thần của tôi cọ sát lên lòng bàn tay
phải của ông khiến tim tôi muốn ngừng đập. Tôi tự nghỉ “Bây
giờ hắn ta mới bắt đầu đây”. Thình lình ông ta dừng động tác
xoa bóp và rút tay ra.
“Cô có thể ngồi dậy”
Ông ta vừa nói vừa nhìn chầm chập vào tôi. Tôi ngồi bó gối và
biết mình vừa làm dính trên draft trắng tinh một đóm âm dịch,
Bác Sĩ cũng thấy rõ.
“Tất cả phản ứng bên ngoài của cô rất tốt, không có xáo trộn
chút nào”.
Vừa nói ông ta vừa đi lại bàn giấy. Tôi cảm thấy choáng váng
khi ngồi với miệng mắt ướt sượt cũng như hạ bộ tôi lúc đó. Cơ
thể tôi đang bị đốt nóng bừng “Có lẻ tôi không chịu nỗi nữa”
tôi nghỉ vậy.
“Cuộc khám tổng quát bên ngoài xong, cô có thể mặt quần áo vào”.
Hy vọng tìm thêm một tí khoái cảm nữa, tôi định nói: “Chắc cơ
thể tôi có cái gì không tốt!” nhưng tôi không thể nói được.
Tôi chỉ còn biết le lưỡi liếm môi và vuốt tóc loà xoà từ trán
về phía sau.
“Có điều gì cô muốn hỏi, cô muốn cái gì khác lạ?”.
Tôi thấy như nghẹn trong cổ họng và không trấn áp được sự ham
muốn tột độ lúc bấy giờ.
“Cô muốn gì nữa sao?”
Bác sĩ hỏi tôi trong lúc cấm cuối viết thêm mấy chữ trên phiếu
khám bệnh. Tôi thu hết can đảm và hỏi một câu vớ vẫn:
“Chắc việc khám toàn diện xong?”
“Không, tôi sẽ còn tiếp tục”
Tôi nhắm mắt lại “Vâng” tôi nói trong hơi gió và hoàn toàn cảm
xúc. Bác sĩ đứng dậy đến cạnh bàn tôi. Đặt một cái gối rộng
phía sau lưng tôi, ông nói:
“Cô nằm ngả ra phía sau lưng và đặt hai chân ở phía bên nào
vừa ý mà cô cho là thoải mái nhất”.
Tôi nằm ngữa kê gối dưới cổ, giữ hai đùi thẳng đứng, hai bàn
chân và hai đầu gối hỏng khỏi nệm, âm hộ tôi phơi bày tô hô…
Trước kia tôi không để ý điều này khi ông ta mới bắt đầu hôn
vú tôi nhưng bây giờ là giai đoạn tôi cần lưu tâm đấn. Ông ta
úp mặt giữa hai đùi tôi, môi ông ta hôn lướt nhẹ trên làn da
đầy cảm giác của tôi. Những cái hôn liếm của ông ta di chuyển
chậm chậm từ giữa hai đùi tôi dần lên phía trên. Khi đến phần
bụng dưới, sát rià trên của lớp lông tơ hình V, động tác hôn
của ông ta thật nhanh. Lưỡi ông ta như quyện lấy gốc lông tơ
trên chiếc mu sung mãn của tôi lúc đó. Bụng dưới tôi ướt nhể
nhại, một luồng kích thích dâng lên trong cơ thể, xuyên lên ót
và mắt tôi. Hai tay ông bành hai đùi tôi càng rộng thêm, tôi
cảm thấy sung sướng. Khởi đầu từ bộ phận sinh dục và không còn
nhớ đến gì nữa. Khi miệng ông ta lướt nhẹ xung quanh âm hộ ướt
át của tôi, lưỡi ông ta tăng thêm phần hoạt động liếm từ trên
xuống hai bên mép đại, tiểu âm thần rồi đánh lên đánh xuống
hoặc đánh qua đánh lại mồng đốc nở phồng của tôi cho đến khi
đầu lưỡi điêu luyện của ông ngoái tròn trên ốc ngay phía dưới
mồng đốc, rồi xung quanh và tiến sâu vào âm đạo khiến sự khoái
lạc dâng lên trong tôi cuồn cuộn, người tôi uốn éo cong lại,
nước mắt chảy dài xuống má, tôi lí nhí những lời mà chính tôi
cũng không hiểu nổi.
Thình lình ông ta dừng lại và đứng dậy.
“Tất cả phản ứng đều tốt, thứ tự và lành mạnh”.
“Không!” Tôi nói.
“Tại sao không” Ông ta lập lại “Cô có cái gì sai?”
“Tôi…tôi…không…tôi…” Tôi lắp bấp trả lời và nhìn ông ta như
năn nĩ.
“Có gì đặc biệt mà cô muốn?”“Đúng bây gờ tôi muốn chấm dứt
buổi khám hôm nay”.
Tôi van này trong ngượng nghịu:
“Bác sĩ đừng rời tôi trong lúc này”
“Nếu cô muốn xin vui lòng cho tôi biết”
“Ôâng có thể cho ngón tay trỏ vào âm hộ tôi được không”
Tôi đã thu hết can đảm van nài và giọng nói của tôi với ông ta
nghe yếu ớt và tình cảm làm ấy.
Bằng một giọng lạnh lùng ông ta hỏi rằng:
“Cô có hai lổ, cô thích tôi trám lổ nào?”
“Phía trước” tôi nói “Tôi thích nhất là được trám lổ phía
trước”.
(Hết Phần 1 ... Xin mời xem tiếp
Phần 2) |