Niên học sắp chấm dứt, công việc nhà trường bỗng trở nên bận
rộn bù đầu. Hoàng phụ trách việc lấy mẫu đơn, thu gom và nộp
hồ sơ lên trung tâm ứng thí, từ bằng Tiểu học đến thi vào
Trung Học trường công, thi văn bằng THĐNC, Tú Tài, đến thi
vào lớp Đệ Tam, nên anh không còn thì giờ rảnh như dạo trước.
Lắm hôm phải lo công học bạ, đưa thị thực và nộp lên hội
đồng khảo thí kịp thời hạn để tránh không bị gia đình học
sinh kiện tụng, nên anh phải làm qua cả trưa và ở lại tối.
Chị Nhân thấy Hoàng lăng xăng cũng không dám nghịch phá gì
anh. Đôi khi thấy anh mệt phờ râu tôm, chị chỉ hoặc rót tách
nước, hoặc hỏi han dăm ba câu cho anh đỡ buồn. Hoàng cũng
tiếc ngẩn ngơ vì không được giỡn hớt với chị, một vài lần
thấy bộ ngực tròn lẳn của chị nhún nha nhún nhảy qua lại
trước mặt anh, Hoàng cũng muốn ti toe sờ một tí cho êm bàn
tay. Chị Nhân biết vậy nên vờ lảng vảng vào phòng quay roneo
để anh được ăn có một tẹo. Anh vội theo ngay vào, sập cửa
buồng lại rồi chìa tay ra đón chị sà vào lòng. Chẳng kịp ướm
hỏi gì nữa, anh giật tung hàng nút áo dài ở bên nách chị ra,
rôi trụt cái nịt vú lên và cứ thế ư ử ngậm vú chị mà bú, còn
tay thì nựng và bóp.
Chị Nhân cũng thích trò này, nên Hoàng ngoạm vú chị là chị
thun người lại ngay. Tay chân chị đờ đẫn ra để Hoàng vùi vập
ôm vần lấy hai vú mà nút ực ực. Đầu vú chưa chi đã sưng vều
lên như bị vả, hai núm mở thao láo to như hạt đỗ. Hoàng bú
thì bú mà tay thì vê vê thét cho đầu vú mọng lên. Anh bú mà
cứ cắn lấy đầu vú vào miệng giựt vô ra mới ưng.
Chị Nhân phải ôm lấy đầu anh để miệng không rời khỏi vú.
Đồng thời Hoàng cũng xích lui để tay đang xoa vú có thể thò
xuống luồn vào cạp quần chị mà rờ tìm cái khe ướt. Y như
rằng khi bàn tay anh vừa lách đến đúng đám lông là chị Nhân
đã vội vểnh giò lên. Đương nhiên bàn tay Hoàng có thể mân mê
đúng đám lông, chẻ chẻ chúng như rẽ tóc, và khi ngón giữa
của anh xọc được vào giữa lỗ lồn là chị chỉ còn cách rít lên
mới hả nứng.
Hoàng xoe xoe hết miếng yếm thịt treo lơ lửng một bên cạnh
lồn, lại vành hai mu lồn ra rồi còn ngoáy tròn cái khe một
cách rốt ráo nữa. Dĩ nhiên là chị Nhân thấy đã dữ, vì khí
dâm đã rịn trệu trạo khắp cùng. Hoàng tăng cường nhịp cắn
vào đầu vú và cũng tăng cường độ se núm vú thì hai chân chị
cứ choãi dần ra. Hoàng bụm nguyên bốn ngón tay vào cái lỗ
lồn mà khoắng như người ta khoắng bùn. Chị Nhân cứ nhún nẩy
mình lên thì mới chịu nổi. Hoàng cũng xuýt xoa trong miệng,
ra chừng cũng tới lắm.
Mắt chị Nhân cứ nhắm vào lại hé ra, trông vừa dâm, vừa nũng
nịu dễ thương. Hoàng chụp hôn lên môi, cắn một phát đau
điếng, rồi vội vàng lấy lưỡi xoa vào chỗ cắn của chị. Đúng
là tình yêu chẳng ngọt ngào tí nào, càng đau thương càng gắn
bó khó quên nhau. Hoàng chỉ định đùa sương sương thôi, nhưng
khi đã nắm được lồn và ngậm được vú chị thì anh quên hết.
Cho dù tối đó, anh có phải lẽo đẽo ở lại làm việc một mình
thì anh cũng cam. Chứ đang hứng mà bắt anh nhịn thì có họa
là điên sao chớ.
Anh đằn ngửa chị Nhân ra cái ghế đẩu, để chị nằm nửa vắt vẻo
trên ghế, nửa ưỡn cong giữa hư không, mới trông tưởng là cô
vũ nữ uốn dẻo đang biểu diễn. Rồi Hoàng tuột hết cả quần
ngoài quần trong chị xuống ngang lưng chừng bắp vế, để
nguyên cái lồn chị gác lên mặt ghế, trông cộm như đống cát
nhỏ. Anh quì xuống, tách hai giò chị ra mà bắt đầu hụp mặt
vào bú tùn tụt cái lồn chị đang chờ. Miệng anh chuồi qua
chuồi lại, hai mu lồn phèn phẹt đẩy đưa, nước khí nhoét nhoe
dính đầy miệng má. Sẵn khí ướt, trơn, anh rúc sát mặt vào mà
bú, mà kều nơi lỗ khe, dí cái lưỡi vào lỗ đái ngoáy liên tục,
chị Nhân chỉ có nước giãy đùng đùng. Múi thịt lồn trồi lên
xẹp xuống, ì à ì ạch, khiến chị Nhân tức tức như muốn đái.
Chị cố rặn mà có xón được giọt nước đái nào đâu, trái lại
chỗ lồn cứ rực rực như bị kìm bị kẹp gì đó. Hoàng càng cảm
thấy thú vị, nên dùng hai tay banh tét bẹt hai mu lồn ra mà
bú nút sòn sòn. Khí lồn chị Nhân tuôn hết đợt này sang đợt
khác, đặc, sền sệt như khí hư, có điều nó không hôi nên
Hoàng mút nuốt lấy nuốt để.
Hoàng làm tình làm tội cái lồn chị dữ quá nên chị Nhân cứ
nấc lên mà bỗ bã người ra chẳng khác miếng giẻ bị vắt kiệt
nước. Hai cái vú chị xập xình mỗi khi chị xổm lên hay đổ vật
xuống vì bị Hoàng bú sâu dữ tợn. Buồn cười là lồn càng bị
tức chừng nào thì hai tay chị Nhân càng quơ quào mãnh liệt
chừng đó. Chúng giống như người sắp chết đuối, quơ hai tay
loạn xạ, mong víu bấu được bất cứ cái gì. Khi chị túm được
tóc Hoàng là chị giật vào háng chị, đáng lẽ phải đạp xô ra
cho Hoàng không vầy vò được chị mới phải thì chị lại kéo
xiết đầu Hoàng vào rồi co chân kẹp cứng để mặt Hoàng ngộp
trong lồn chị. Chả trách mà chị bị cắn cái nào cái ấy thật
mạnh.
Quí vị ngẫm thử xem có lạ không. Đàn bà khi được đụ, lồn
sướng thì phải đạp chồng ra để đỡ đè bầm dập mình hơn, đằng
này các bà nứng lại cứ nhè ngực các ông mà đẩy bật lên. Hẳn
nhiên là khi ngực bị giở hổng thì phần dưới con cặc càng ép
sát vào lồn, hèn gì mà các bà rên là mệt mà cứ thích cặc đâm
vào nắc lia lịa. Sách này Hoàng kinh nghiệm được mỗi khi chị
Nhân ở vào tình huống nứng y chang.
Anh cứ vùi đầu rúc vào bú lồn chị đến dăm lần bảy lượt, khí
đổ ào ào, ra đợt nào thì anh lại liếm và vét gọn vào miệng
nuốt bằng hết. Chị Nhân cứ rũ ra như tàu lá héo, cái lồn xậm
xựt như mớ da bò, hai cái vú bèo nhèo như hai cái bánh bao
thiu. Vậy mà Hoàng vẫn thích, miệng tay, tay anh như đôi
dụng cụ của người xảo thuật múa huyên thuyên hết vò đôi vú
lại bành lồn ra cho miệng bú.
Hai anh chị quần nhau cả đỗi, rồi chợt sững lại, vội rời bỏ
nhau ra. Chị Nhân hết còn sức để kéo được quần trong, quần
ngoài lên, Hoàng phải phụ vào kéo hộ. Anh cũng lôi cái nịt
vú xuống, nhét gọn hai cái vú vào chỗ vải lồi và nắn cho bầu
tròn trịa như chưa hề bị ai sờ nắn. Vậy mà Hoàng buông tay
ra, chị Nhân vẫn lịu khuỵu không đứng vững. Hoàng phải chụp
lấy cánh tay đỡ chị ngồi xuống một lúc mới nguôi ngoai.
Hai người trở ra văn phòng. Hoàng ga lăng rót một ly trà
nóng đưa cho chị, nói giọng tỉnh bơ : chị uống chút trà cho
tỉnh. Chị Nhân rũ như người chết liệt mà cũng phải đưa cặp
mắt nhìn lên cám ơn anh.
Khi hồ sơ thi hoàn tất, lấy cớ giấy tờ quá nhiều, một mình
Hoàng chở đi bằng xe Lambretta sợ bị gió thổi bay tứ tán nên
Hoàng đề nghị chị Nhân đi theo ôm giúp. Chị mở cờ trong bụng,
ít khi nào chị được chồng chở đi bất cứ đâu. Nay đi trong
danh chính ngôn thuận, chị cóc sợ đưa nào ton hót vì đã có
hiệu trưởng xác nhận chỉ thị chị. Hoàng chở chị sau xe,
khiến chị ngồi để chân hai bên, hồ sơ đặt trước bụng. Mục
đích là để khi Hoàng lái vèo vèo thì chị phải ôm cứng lấy
lưng anh cho khỏi ngã. Thế là đôi vú chị tha hồ mơn man cà
cọ lên lưng anh.
Hoàng rất biết lấy lòng giới nữ. Anh mời chị đi ăn sáng rồi
mới đem nộp đơn. Xong đâu đấy, anh rủ chị đi đến một đập
thủy điện tiện trên đường để có dịp xem cho biết. Chị Nhân
chẳng khi nào từ chối, chị như con ngựa bị nhốt chuồng lâu
ngày cuồng cẳng nên ai rủ là đi ngay. Đường vào đập ngoằn
ngoèo qua đồi núi, vắng hoe, Hoàng chạy xe như bay. Tóc chị
Nhân dập dìu cuốn lượn. Chị nép sát vào lưng anh, hít mùi mồ
hôi đàn ông nồng nồng. Hoàng tía lia miệng giảng giải cảnh
vật hai bên đường. Anh chỉ một ngọn núi và hỏi chị Nhân xem
hình dạng ra sao. Chị Nhân nhìn không ra, anh vừa thả một
tay chỉ trỏ vừa kể : Nhân xem rặng núi có giống người nữ nằm
ngửa mặt lên trời. Rồi chỗ này là đôi vú, chỗ kia là cái mặt,
chỗ nọ là vùng bụng, lại có cả đôi chân thon dài và đầy đủ
lồn, mông nữa. Kể xong, Hoàng còn pha trò một cậu : so ra
với Nhân cũng đẹp như nhau vậy.
Đến thác, Hoàng dựng xe và hai người dắt nhau bước lên đập.
Đây là một công trình bị bỏ phế lâu năm, nhưng vẫn còn cầu
nước và các ống rút nước. Hai người nắm tay thong dong như
vợ chồng, gió hiu hiu thổi, thỉnh thoảng lại đè nhau vào
vách xây mà hôn môi chùn chụt. Đôi môi nghiến chặt lấy nhau
trong khi tay anh thì mò và nắn xoa ầm ầm trên ngực. Dù
không lột nhau ra mà Hoàng cũng thấy vú chị săn cứng ngắc.
Anh bóp nghiến bóp ngấu, xô lệch cả nịt vú lên và cơn yêu
bùng phát, anh lôi chị vào dưới ống nước vật chị lăn kềnh ra
nền xi măng. Chẳng cần chờ, chẳng cần đợi, anh cởi tuột áo
chị ra và giữa thiên nhiên thoáng rộng, anh tháo tung yếm vú
và lăn xả vào bú cắn đùng đùng.
Chị Nhân được đàn ông mò ngay ngoài trời đất cũng thấy hả
nên hai chân vung vẩy đến hay. Chị tỏ vẻ dặn dò Hoàng đừng
phóng túng mà thật ra là mớm cho anh làm vậy. Hoàng làm bộ ừ
ào mà từng chút, từng chút lột dần chị ra như lột trái chuối.
Quần này ra xong thì đến quần kia, giờ thì chị ở truồng tồng
ngồng như củ khoai mì. Dúm lông giữa háng như một vết nhọ
bám rêu, Hoàng nắm lấy hai cổ chân mở ra và xàng xê như đưa
võng. Anh xàng mà mắt nhìn hau háu vào cái lồn, miệng nuốt
nước miếng ừng ực. Anh nói với chị : mẹ, có cái lồn đẹp thế
này mà bỏ xó hoài. Thằng nào thấy mà quên chõ mồm vào bú thì
đúng là tên cả đẫn. Mình không bú, để thằng khác nhân hớ
hênh bú trộm, uổng đi. Chị Nhân đỏ bừng mặt, song nghĩ cũng
đúng.
Từ ngày Hoàng bạ đâu đè chị ra bú cắn đó thì chị đỡ bị rực
rất nhiều. Song về nhà, thấy mẹ, chị chồng và gặp lấm la lấm
lét của ông ấy, chị ngán như cơm nếp nát. Vú chị đòi hỏi có
bàn tay, cái miệng rúc vào, và đêm tối chỗ háng cứ buồn buồn
tựa có con rết bò trong đó. Ôi, đời chị thật hẩm hiu, lấy
chồng mà dăm thì mười họa mới ngậm nhau một tí, chẳng giáp
ất ra sao. Nghĩ đến Hoàng, chị luôn thèm cháy bỏng. Không
ngờ anh yêu và quí chị đến thế. Anh hành tội chị đến nơi đến
chốn, mệt muốn chết lên chết xuống mà chỉ vắng một hai hôm
lại thấy buồn, thấy nhớ. Nên dù cuộc tình lén lút như kẻ
trộm vào nhà mà chị vẫn muốn đến với anh. Cũng may chồng chị
ít vạch áo chị ra nên có hôm Hoàng cắn đến tím bầm lồn vú
chị mà chị vẫn dấu được chồng. Chỉ vài hôm là dấu tan, chị
lại nhớ nhớ mới chết.(Hết Phần 17 ... Xin mời đón xem tiếp
Phần
18) |