Và thế là Lam bây giờ chỉ còn có Út, tất cả cho Út. Lam quên
hẳn Hoành. Nó hận Hoành thì đúng hơn. Vì dẫu sao Hoành vẫn là
tình đầu. Lam là gái quê, lớn lên trong mộc mạc, bình dị,
không lọc lừa xảo trá, không điêu ngoa quỷ quyệt. Lam sống hồn
nhiên như bụi cỏ vườn rau, như bờ sông bến nước, như những cây
ô môi chịu gió sương, mọc lên hai bên bờ lạch ngoài lũng xa…
Chiếc xuồng gỗ ngày trước dùng để hái ô môi, bẻ nấm, cắm câu,
chặt tràm, chặt đước, bây giờ còn là chiếc giường nổi, nơi làm
tình của Lam với Út, những đêm trăng sáng lung linh, yên tịnh
bốn bề, cây cối hai bên bờ lạch in rõ đậm nét dưới ánh nước.
Tuốt trong ruộng rẫy xa xôi, xuồng của Lam trôi nhè nhẹ êm đềm.
Trên đó có Lam chẳng xiêm y, ôm quyện thằng Út mà hôn. Ðắp
chăn, nhìn trăng sao mông mênh, nhìn những con chim đêm kêu
nhau lạc giọng, nghe gió phơn phớt lùa qua các bụi cây hai bên
bờ lau lách. Lam cưng Út, không để cho cậu bé đòi mãi. Một
tuần vài lần. Ân ái thật lâu. Còn thì chỉ ôm nhau, hôn nhau
dưới trăng, hay trong những chiều vàng lộng gió. Cũng có khi
Út nằm bú chị nó cả buổi chiều. Lam ra bốn năm lần mà vẫn khỏe
như không. Một hôm, Hoành lại về. Thấy Hoành từ ngoài rẫy dâu,
trong này Lam chạy mất biến. Lam không muốn nhìn cậu em bạc
tình nữa. Lam không hề biết Hoành vẫn yêu Lam như đã hứa.
Hoành đem thêm tiền, vàng thật nhiều về tặng Lam. Hoành ở thêm
ba ngày nữa để đợi Lam, nhưng nàng biền biệt không thấy về.
Duy chỉ có Út biết Lam ở đâu, dĩ nhiên ! Vào ngày thứ tư, xế
trưa, thằng Út đang ở ngoài sân, nó nghe tiếng má nó rên la,
giống hệt tiếng rên của chị Lam nó. Út ngừng tay, rón rén nhìn
qua lỗ phên. “Thầy” nó đang đụ má nó. Hoành đứng thẳng, ôm chị
Cửu, ẵm thốc chị lên mà đụ tàn khốc. Hoành đứng như bức tượng
đồng vững chắc. Chị Cửu nút lưỡi và nắc Hoành vũ bão. Hai chân
chị Cửu quặp tréo, kèm sát Hoành để lấy thế. Lồn của chị liên
tục vã vào cu của Hoành không ngớt.
Lần đầu tiên Út thấy thân thể trần truồng của má nó. Ðôi vú
trắng ngần. Tóc dài đen láy, rậm rì. Hai mông đít tròn lẳn vun
cao. Chị đụ Hoành ngây ngất. Vừa đụ vừa la làng :
- Ahhhhh…Hoành ơi, má đã quá Hoành ơi ! Ở đây luôn đi, đừng về
bển nữa. Hổm rày má ghiền quá mà không có ai đụ. Chết má Hoành
ơi ! Ðụ kiểu này sướng quá con ơi ! Ahhh…ahhhhhhh…đã quá Hoành
ơi ! Con trai của mááááá…ahhhhhh!!!!!!!!
Cứ thế, chị nắc, nắc nhanh, bặm môi, nhăn mặt mà hưởng lạc thú.
Bây giờ chị yên trí Hoành là của riêng chị chứ không còn của
Lam nữa. Chị đụ đêm, đụ ngày với Hoành cho đã cơn thèm khát.
Ðược nửa tiếng, chị ngưng đụ, tuột xuống, quỳ dưới đất mà bú
cu Hoành. Thằng Út nứng không thể tả được. Nó tưởng chỉ có Lam
biết bú cu, ai dè má nó cũng rành rõ sáu câu. Sao nó giống hệt
cảnh Lam bú nó hôm chèo xuồng bẻ bông ô môi. Hoành chống nạnh
cúi nhìn chị Cửu. Nó để cho má nó làm cho đã nư, như một công
việc « trả hiếu » chứ thực ra về đây, nó chỉ muốn đụ Lam. Bú
xong, chị Cửu nằm trên giường, thòng hai chân xuống đất, bắt
Hoành bú lồn rồi lên đụ chị. Ðụ đã, chị lên ngồi trên Hoành mà
dộng cừ. Rồi chị lại ra, lại hét, lại gào. Nước lồn chị chảy
một bệt trắng như nước cháo trên con cu của Hoành. Hoành vẫn
phây phây. Bởi Khuê vừa cho Hoành một toa thuốc bổ vô cùng
hiệu nghiệm của ông Hội. Chơi dai bao nhiêu lâu cũng được,
không hề xuất tinh sớm. Ðụ xong, Hoành mặc đồ, giao tiền bạc
vòng vàng lại cho chị Cửu nhờ đưa lại cho Lam rồi ra về bên bà
Hội. Thằng Út vội trở ra ngoài sân tỉnh bơ như không việc gì
xảy ra. Ðưa Hoành ra cổng xong, chị Cửu trở vào phòng. Ðộ nửa
tiếng sau, Út lại nghe má nó rên, gào ! Không phải rên gào vì
sướng mà là :
- Ối, chết, chắc chết, đau quá. Thở không nổi. Ối Lam ơi, Út
ơi ! Có đứa nào đó vô cạo gió cho má chút coi…
Chị vờ rên la như thế vì có thấy Út ngồi ngoài sân. Chị cho
Hoành đụ như thế mà chưa thấy đã cơn thèm nhục dục, còn muốn
nữa. Út tưởng má nó đau thật, vội vã chạy vào. Nó sờ lên trán
chị Cửu. Chị cứ nhắm mắt gào la ơi ới :
- Ối Lam đó hả con ? Cứu, cứu má. Ôi nó đau thắt cái ngực thở
không nổi Lam ơi ! Xoa cái ngực cho má chút Lam !
Thằng Út thơ ngây :
- Dạ con, Út đây chớ hổng phải chị hai. Má đau ở đâu má ?
- Ối, ở ngực, ở ngực… Xoa nhè nhẹ cho má chút con !
Út đưa tay lên ngực má nó mà xoa. Nó vẫn tưởng chị Cửu đau
thật. Một lúc lâu, nó hỏi chị bớt chưa. Chị bảo chưa, vẫn còn,
và biểu Út :
- Út, con làm ơn cởi mấy cái nút áo ra…xoa cho má.
Út rụt rè. Dẫu biết Lam đang ở mãi trong nhà cậu mợ Toản, phải
đợi cho Út vô báo tin Hoành không còn ở nhà nữa mới về, Út vẫn
hồi hộp. Nỗi hồi hộp khó tả. Nó sợ ai bắt gặp. Út mở hai nút
áo, thấy phần ngực trên trắng như bông bưởi của má nó, Út liên
tưởng tới cảnh làm tình hồi nãy làm con cu của nó bắt đầu
ngổng lên. Tay nó vẫn xoa nhẹ như thế. Chị Cửu hé hé mắt quan
sát thằng con trai.
Mặt nó đực ra và đỏ như trái gấc. Chị ra lệnh tiếp :
- Ối, con cởi hết áo má ra, không phải đau chỗ đó, nó ở phía
dưới chút, mau đi con, chắc má chết…
Thằng Út cởi hết nút áo chị ra. Hai vú chị lộ hình như hai
trái bưởi, có núm màu nâu đen. Máu trong người Út chạy rần rần.
Chị Cửu cầm tay nó đặt ngay vú mình mà rên gào thảm thiết :
- Úi, nó tức ngay chỗ này nè con. Làm ơn bóp, nắn dùm cho má
thở chút. Thở…hết…nổi…rồi Út ơi !
Thằng Út cầm trái vú mà bóp mà nắn tha hồ. Hết vú này nó sang
vú khác, trong khi chị Cửu đã nư và rên :
- Út ơi ! Má bắt đầu thở được được rồi đó ! Úi mạnh đi con !
Một tay bóp, còn miệng thì con bú vú kia được không ?
Út thi hành. Nó áp dụng bài bản của “thầy Hoành”. Nó bú say
sưa. Vung vọc đôi vú má nó cả mười lăm phút. Chị Cửu đổi giọng
rên :
- Ahhhh!!!!!!!! Sao bây giờ nó lại tràn xuống phía dưới Út ơi
!
Tay Út bóp dần xuống dưới. Rốn, rồi ngay lưng quần. Má nó tự
động mở lưng quần ra, bảo Út :
- Con cho tay vô bóp bên trong đi Út. Ối mau đi con ! Úi…
Út biết ! Út đã hơi nhận ra « cơn đau » của chị Cửu. Giá như
không chứng kiến trận đụ mưa gió lúc nãy, Út đã làm « thầy
lang » băm cứu má ! Nhưng « địch » chẳng ngờ Út đã thị sát
chiến trường sáng nay. Ba bốn kiểu đụ ly kỳ hiện về trong óc
Út. Ðụ đứng, đụ ngồi, đụ kiểu sau nắc tới như chó, đụ nghiêng…
Tay Út sờ vào miền « U Minh ». Ðám lông lồn dài quăn tít của
chị Cửu đã ướt nhẹp. Út bắt đầu bóp lồn má nó, nhồi tới nhồi
lui như nhồi bột. Tay chị Cửu bóp hai vú. Chị diễn tả mặt say
sưa. Nghiến răng, chu hai môi, ưỡn mặt lên mà “đau đớn” mà
khóc lóc như con bệnh :
- Ohhh…đó Út ơi ! Con lấy hai ngón tay se mạnh cái hột le cho
má. Ừ. Trời ơi ! Ngay đó, đúng rồi, cứ làm mạnh đi con !
Những kinh nghiệm bú lồn Lam dạy cho Út đã khiến Út sành đời.
Không cần chị Cửu bảo. Se hột le. Lướt tay trên khe lồn. Cho
hai ngón vào miệng lồn mà ngoáy…
Chị Cửu hết sai bảo. Miệng chị khô khốc vì la làng nãy giờ
nhiều quá. Thằng Út lâm trận. Nó đang đánh du kích. Nó đang
dùng “mã tấu”, “tầm vông” mà khuấy phá. Hai ngón rồi ba ngón.
Nó thử luôn cả bốn. Chị Cửu gào lớn :
- Ahhhh…con đang xé lồn má đó hả ? Ui da…ahhhh…ahhhhh…chết con
rồi thánh thần thiên địa ơi !
Một tay Út chọc lồn, tay kia se hột le. Ðít chị Cửu sàng qua
sàng lại theo nhịp thụt của Út. Cái quần chị tụt ra lúc nào
không biết. Trần như nhộng. Bất giác chị quơ tay cầm con cu
thằng Út cứng như đá nằm trong quần !
- Út ơi ! Con cu của con nó cứng ngắc rồi nè ! Làm ơn cho má
mượn chút nghe con ! Úi, má…má gần thở được rồi ! Con leo lên
ngồi trên mặt má, cho má ngậm nó chút !
Út cho chân qua người chị Cửu. Mặt nó quay xuống phía dưới lồn
của chị. Tay nó vẫn thụt lồn chị. Chị bú con cu của Út hay đến
độ Út sướng ngất mấy lần. Sao hay hơn Lam bú. Lam chỉ biết bú
chớ không có đánh lưỡi nhè nhẹ quanh vành con cu, không liếm
dọc con cu xuống tới dái, không “ăn” luôn hòn dái, không rà
lưỡi ở lỗ đít. Nó mê man, đắm đuối. Chị Cửu còn cắn nhẹ vào
hai mông đít Út nữa. Sướng làm sao ! Tay chị cầm cu của Út.
Miệng chị nhằn nhằn thật êm mông đít. Hai cảm giác ! Hai nguồn
sung sướng ! Út chịu hết nổi, cúi sát xuống bú lồn chị Cửu.
Hai mẹ con lộn đầu vật nhau. Miệng bú hột le, tay cho vào thụt
lồn chị Cửu, làm má nó suớng quá mà rên :
- Ối ! Út ơi ! Kê đít má lên ! Mau con ! Kê mau lên, rồi làm
ơn cho cu con vô hút cái « cục đau » của má ra. Úi…
Út kê cái gối dày làm cho lồn chị cao lên. Hai chân chị dang
ra, « trình » cái miệng lồn đỏ hoét. Út quỳ, nhét trọn cu nó
vô, xong nằm trọn lên người chị Cửu mà nắc nhẹ, nắc êm ! Nó từ
tốn, điềm đạm như Hoành đã làm. Chị Cửu dùng hết tứ chi mà
quặp gọn thằng con trai. Út tìm môi má nó. Cạp, nút, hôn nồng
say.
Lam dạy nó chớ hấp tấp. Phải biết phân tán trí óc. Ðừng tập
trung mà “bại trận” sớm. Bài học ngàn vàng đó, Út đang thực
tập trên thân thể má nó. Cái giường kẽo kịt rung chuyển. Mền
rớt xuống đất. Có lúc hai chân chị Cửu đập rầm rầm lên chiếu.
Hai tay chị vả bép bép lưng Út. Vì kê gối, nên con cu của Út
vào tận xa đụng ngay đáy lồn má nó. Chị sướng là vì thế ! Út
nắc ít mà « xay lúa ». Cứ để cu thật sát mu lồn, Út xoay vòng
vòng. Ðó là lúc đầu cu của Út cọ xát dữ dội đáy lồn của chị.
Kiểu này thì Hoành chưa bao giờ làm. « Sáng tác » của Út khi
đụ Lam ! Chị Cửu đã quá, kéo đầu thằng con trai xuống mà cắn
tai, cắn cằm nó. Ðã quá, có lúc chị quên, tưởng đang đụ Hoành,
chị la :
- Ahhhh…Hoành ơi ! Ðụ đã quá con ơi. Con cu của con bự quá hà…ahhh…ahhhhh!!!!!!!!!
Út mỉm cười. Nó cười đã theo cơn dục tình đang ngây ngất. Từ
nay nó có thêm một cái lồn nữa để đụ. Lam không nhà nghề như
má nó, nhưng lồn thì chật hơn, vú cứng hơn, mình mẩy nõn nà,
cứng cáp hơn ! Út thấy mặt má nó mê man tàn tịch. Mắt trợn
trắng dã. Môi chu phì phà hơi thở. Lâu lâu, nó kéo con cu ra
rồi đâm vào thật mạnh. Chị Cửu há hốc mồm la thật to. Rồi nó
lại nắc êm. Nhồi chị Cửu một lúc thì « cối xay » chị vã nước :
- Ahhhhhh…Út ơi, con đụ dữ quá đi ! Ahhh…ahhhhhh!!!!!!! Cho má
ra một cái nhen ! Không cho cũng không được. Ðó, con nghe
không ? Ối, nhiều, nhiều lắm Út ơi…ahhhh…ahhhhhh…sướng…
Thằng Út cứ nắc nhưng mắt nhắm cứng lại. Nó không dám nhìn
gương mặt man rợ của má nó lúc ra. Chị dữ tợn hung bạo quá.
Dồn dập như trời đổ mưa giông. Chị xé cái bao gối rách toạc.
Rồi đưa tay ngắt mạnh vai Út. Nó đau lắm mà cắn răng chịu đựng.
Hai chân chị thay nhau vả vô mông đít Út. Còn mông chị thì
chổng lên lắc. Nếu trước đây chưa từng đụ Lam, chắc Út đã phọt
khí mấy lần. Chị Cửu sướng như chưa từng được sướng. Út rút cu
ra cúi xuống liếm hết nước lồn má nó. Liếm tới đâu, chị Cửu mê
mẩn tới đó. Chị lả người. Vì sáng nay vừa cho Hoành đụ và chị
đã ra ba lần, tới bây giờ… Sức gì chịu thấu. Chị kéo Út lên mà
nút lưỡi nó đắm đuối. Cái nút lưỡi cảm ơn. Cái nút lưỡi tạ
tình. Chị hoàn toàn ngạc nhiên vì không ngờ thằng con trai út
lại oanh liệt “kiên cường” đến thế.
Chị hoàn toàn không biết thằng nhỏ đã “dãy cỏ”, “đốn cây” Lam,
làm sạch “vườn” Lam. Ðã có lần Lam ngất đi cả tiếng đồng hồ
ngoài sông lạch, dưới ánh trăng ! Lam làm cho nước con kinh
vắng chao đảo, ánh trăng vỡ ra, cây cối nghiêng ngã. Những chú
chim đang ngon giấc trên ngọn cây cũng thức giấc, vỗ cánh bay
xa. Cái thống khoái không bờ bến. Cái ngất ngây òa vỡ vô biên
giới mà thời gian thì hữu hạn, không giữ được nó lại, nên Lam
đã có lần thoáng nghĩ, cắt luôn con cu của Út, nhét vào lồn
chơi cho đến lúc ra thì Lam cắt mạch máu cho hồn lìa khỏi xác.
Vì chỉ có thế mới giữ mãi cái thống khoái cùng cực với xác
thân !
Chị Cửu đang hôn Út ngất ngây. Chị không còn biết nó là ai.
Mặc kệ ! Ai cũng được ! Người dưng mà chị còn yêu thương cho
lên đụ được, thì tại sao không thế, với đứa con ruột mình ?
Không phải một mà là hai, cả Hoành nữa. Cả hai dũng sĩ tài
nghệ một chín một mười. Cho Hoành đụ, chị bị điều khiển. Ðụ Út,
chị thêm cái khoái lạc của kẻ chinh phạt, khai phóng. Chị có
cảm giác như chính chị là kẻ tiên phong đưa con cu của Út vào
lồn, cho lưỡi Út vào miệng. Ðấy, ăn thịt vịt thì ngon, nhưng
ăn được con vịt tơ mà lại đánh tiết canh lên, ngon gấp bội.
Chị đưa tay vuốt nhẹ lưng thằng con. Miệng chẳng nói được vì
bận tìm môi ! Con cu của Út nằm ngay hạ bì của chị cứng ngắc
như khúc củi. Út chưa thất trận. Lực lượng vẫn còn nguyên vẹn.
Cũng nhờ Lam. Nhờ những lần mục kích những trận làm tình trước
đây mà sư đoàn thiện chiến Út vẫn án binh bất động, vẫn không
xôn xao mặc dù bị “địch” khuấy phá rất nhiều. Chị Cửu cảm thấy
cu của Út nằm trên da thịt mình, cảm thấy nó vẫn hùng hổ. Chị
lật Út xuống bú cu nó một cách tận tình, say đắm. Mồ hôi của
Út vã ra trên trán. Nó cố chống lại những khoái cảm cuồng bạo
của đường lưỡi má nó. Nó oanh liệt phân tán mỏng hệ thần kinh
bằng cách suy nghĩ đến những buổi trưa gian khổ lội nước chặt
tràm, đặt cá, câu lươn…cứ để má nó tha hồ “ăn” cu nó ngon lành.
Liếm hết, liếm không chừa một phân da thịt nào của Út. Chị xơi
“con vịt tơ” đến không chừa lông lá. Mấy cái kẽ chân của Út
cũng được chị tận tình chiếu cố. Mỗi nơi, cảm giác đem lại cho
Út một cuồng phong, một động đất. Út vẹo mình, uốn éo. Út càng
làm, chị Cửu càng khoái lạc. Chị cố “đánh” cho Út phải tan
hàng cố gắng. Chị lật sấp Út lại, ngồi lên nó, lấy cái mu lồn
với mớ lông dày cộm mà chà, mà quét lưng cho Út. Thằng Út lấy
tay vỗ xuống chiếu mấy lần giống như võ sĩ nhu đạo bị đối thủ
đè xuống tấn ! Út cứ la, chị cứ chà lồn xoành xoạch lên tới ót
nó, rồi xuống tận đít. Chị xuống nữa, xuống dưới xa kia, lật
ngửa Út ra, cho một ngón chân cái của Út vào miệng lồn mà đụ.
Thằng Út mở mắt quan sát một cảnh đụ dã man. Một cảnh đụ lôi
cuốn, tàn khốc. Thật lâu, lâu lắm, chị đụ ngón chân của Út.
Rồi chị leo lên trên cao kia chõ cái lồn ngay miệng Út, bắt Út
đưa lưỡi ra cho chị đụ.
Thằng Út trân cái lưỡi thế con cu. Chị tự điều khiển. Lúc thì
lưỡi Út vào âm đạo. Lúc thì lưỡi nó ngay hột le. Và cuối cùng,
chị ấp nó, ấp cho “nở” sau khi đã để lồn nuốt trọn con cu
thằng nhỏ. Lồn chị không dộng cừ, không giã gạo, mà nó “vừa
đánh vừa đàm”. Nghĩa là vừa đụ cu, vừa mút mút con cu. Út phục
quá. Má nó tung nhiều tuyệt chiêu lạ lùng vào trận mạc. Ðiều
khiển thế nào mà hai thẹp lồn có thể như môi người : mút, nhíp
nhíp. Chết được. Lúc địch ào ạt công hãm vào tận hàng rào kẽm
gai, vào tận chân pháo đài, Út vẫn cố gắng “kiên trì”. Ðợi
chừng nào địch phanh thây, chết tiệt không còn một quân một
chốt, Út mới phản công. Chị Cửu nắc hay thần sầu ! Mỗi cái nắc
của chị là hàng ngàn hỏa tiễn pháo vào nóc đồn ! Mà có phải
nắc khơi khơi đâu. Lồn đụ, miệng rên. La oải trời, bể làng bể
xóm :
- Trời đất ơi ! Ahhhhh…đụ là vầy đây hả ? Ahhhh…con ơi ! Má đã
quá. Chuẩn bị ra với má nhen ! Ohhhh…đây…đây nè…ra…đi…con…ohhhhh…con
trai…ahhhhhh…của má…ohhh…ra…
Chị “ấp” mạnh. Nước lồn tuôn ra như suối. Út vẫn còn “mạnh
khoẻ”. Nó muốn ra kiểu khác. Chị Cửu vừa ra xong, nó bảo chị
xuống “ăn” cu của nó. Chị Cửu xuống ngay. Chị mút mạnh chừng
năm phút, Út la lên :
- Má ơi ! Bây giờ con mới ra nè ! Má ơi, ăn hết khí của con đi,
nuốt, nuốt cho hết vào bụng. Má ơi, má đụ hay quá hà…
Chị Cửu thụt cái miệng liên tục. Khí thằng con trai bắn ra
hàng loạt vào miệng mẹ nó. Chị nuốt gọn. Ðít Út giật lên bưng
bưng. Ngon quá. Hơn nước dừa tươi. Hơn sữa. Hơn bất cứ thức
uống nào trên đời này. Út rã ra từng mảnh. Tả tơi như chiếc
bèo bị sóng đập vào đá. Hai mẹ con ôm nhau ngủ vùi cho đến xế
chiều, lúc mặt trời lặn. Sau trận làm tình, người ta thường
chìm vào giấc ngủ ngon lành, li bì như thế. Như chết. Như cái
xác mất hồn. Như đã cát bụi về với cát bụi. Tiếng cú kêu buồn
ở cây thị. Tiếng gà gáy sảng lúc hoàng hôn. Còn thì im lặng.
Chẳng ai nghe ai la gào thảm thiết nữa. Nhà quê im vắng lại
làm cho cảnh vật vốn đã đìu hiu càng thêm u tịch. Tối dần. Tối
dần. Rất lờ mờ. Thằng Út nhổm dậy nhìn thân hình má nó trần
truồng nằm sóng soài, hơi thở vi vu. Lông lồn dày rậm. Hai vú
lớn tròn. Nó tha hồ muốn nhìn đâu cũng được, không khổ sở như
phải vạch phên nhìn lén qua lỗ như trước kia nữa. Không chỉ
bằng mắt mà bằng tay nữa. Út bóp vú, bóp cho đã nư. Má nó vẫn
ngủ hay vờ ngủ. Tay Út rờ xuống lồn, nắm cái hột le mân mê.
Rồi hai ngón, rồi ba ngón. Nước lồn chị Cửu lại ứa ra. Út kê
cái miệng vô lồn má nó. Tối rồi. Chẳng còn thấy gì nữa hết.
Chỉ nghe âm thanh một cái mồm đang “gỏi cuốn” một cái lồn và
tiếng âm ư của người nữ vượt ra :
- Nữa hả Út ? Con đòi nữa hả ? Sao con mạnh quá vậy ?
(Hết Phần 11 ... Xin xem tiếp
Phần 12)
Mời các bạn Vote và bàn luận truyện này trong Diễn Đàn tại
đây! Nhấn chuột vào đây! |