Bà khách chỉ có độc nhất chiếc bánh bèo bày hàng, vậy mà nãy
giờ tôi ăn hoài vẫn không hết. Chẳng những không hết mà còn
không ngán, không ớn, không no, cứ muốn ăn mãi. Y hệt như
người VIệt ăn cơm hằng ngày, nào có ai kêu ngấy, kêu muốn bỏ
đâu. Trước bà má còn đong đưa đôi giò xem thằng con làm ăn ra sao,
nào dè thằng tửng háu ăn thấy bánh nở to thì gặm, cắn, nhai
tì tì. Lúc táp một miếng vào rìa ngoài, lúc lại rúc vào lôi
cục nhưn bên trong, thỉnh thoảng lại còn húp cái sụt nước
mắm tóe loe ra ở chiếc bánh làm bà má xoay trở không kịp.
Đến khi thằng bé ăn lia lịa thì bà má phải phụ banh cái bánh
bèo ra cho nó ăn kẻo nó than van, ỉ ôi, nghe điếc tai. Chèn
ơi, miệng mồm thằng chó dính tèm lem nào tôm chấy, nhưn đậu
xanh, lại nước mỡ coi tức cười quá cỡ.
Tuy nhiên cũng vì cái tánh ham ăn, rúc như chó của nó làm bà
mệt ná thở. Bà đã phải dùng hai tay banh cái bánh ra một lùm
mà thằng nhỏ còn kêu khó gặm dữ. Nó còn nhỏng nha nhỏng
nhảnh nói với bà : má à, hồi nãy con mới cạp, nó nhỏ xíu mà
giờ nó nó nở chình ình còn hơn cái bánh tráng phồng người ta
quết mạch nha lên nữa. Bà bạn của dì phải phì cười chọc lại
: mày làm như lồn tao là cao su hổng bằng, thét rồi mày dám
tưởng tượng nó mở bung như cái dù cũng nên. Tôi mượn dịp má
tiếu lâm thì đía vô cho khoái : được vậy còn nói gì, khi đó
con tha hồ chun vô đó núp mưa thiệt đã.
Câu nói của tôi hổng làm bà má giận mà kiểu cười hích hích
làm bà nổi sùng nên đay nghiến : tao mà bung ra được thì
không những tao chụp đầu mày nhét vô, còn bao luôn cả thân
hình mày cho ngộp chết tía mày đi, hết lộn xộn.
Miệng má thì ca cẩm rên mà hai tay thì lôi tôi huỳnh huỵch
sát vô lồn dụ dỗ : mày cắn mạnh chút đi con, sao má ngứa chỗ
đó giàng trời. Hay là tại miệng mày dơ làm lồn má bị sứt,
nước mắm ám vô làm ngứa ngáy, rát xót cũng nên chăng.
Tôi bạo mồm phán luôn : má còn giỏi tưởng tượng hơn con à
nghe. Má ngứa ngáy gì, tại con lu bu quá làm má nứng, má
chộn rộn vậy, chờ con bú nút thêm chút nữa rồi con đụ má một
phát là mọi thứ tiêu dên hết, má đừng lo.
Như tôi gõ trúng cái núm chuông làm bật tiếng kêu reng reng
inh ỏi, bà má lẩm nhẩm : ờ mày nói phải, hèn gì lồn má cấn
cái quá, cứ như ai kẹp mỏ hàn xì vô đốt, nghe lâm râm rồi
nhói một cái, lại lình bình rồi bịch một đỗi, tức hổng ra
tức mà bình thường hổng ra bình thường, y như chỗ đó bị bỏ
hổng, cần có cái gì chêm vô vậy.
Tôi tiếp tục cắn nút cục nhưn lồi lên ở giữa cái bánh, nhưng
dùng một tay kéo bàn tay má xuống con cặc tôi mà hỏi : có
phải má muốn cái này của con chêm vô cho khỏi trống huơ
trống hoác hôn. Bà má lẳng lặng nín câm mà tay thì vò xục
con cặc tôi tha thiết.
Tôi bú lồn thêm hồi nữa mới gạ : giờ má để con thử nốt cái
xì líp nữa mới đủ bộ, chớ má mới bận cái xú cheng thì nào đã
thấy sự hay ho ở dưới đâu. Bà khách tưởng là tôi đánh tháo
để bà phải khổ sở vì bị nứng lồn nên giãy lên đành đạch như
đỉa phải vôi : để bữa khác thử đi, mày làm lồn má nhức bưng
mà phớt lờ hổng đụ thì má chịu gì nổi.
Tôi bắt cười bằng chết, tôi giải thích : con còn nôn đụ hơn
là má nữa. Có điều con phải bận thử cho má, chẳng những nó
hổng cản trở gì chuyện má con mình chơi nhau mà còn giúp cho
trí tưởng tượng của má bay bổng là khác.
Để giúp bà má duy trì sự sướng nứng tôi lồm cồm bò lên xoay
ngược phần mông về phía mặt bả rồi oang oang phán như tay
chơi thứ thiệt : con để má vọc cu cho đã, má vọc làm sao cho
nó cứng chừng nào thì con đụ tới chừng đó. Còn má để con bận
thử cái xì líp cho má coi.
Bà khách vẫn chưa tin nên ngúng nguẩy có vẻ dỗi. Tôi mò lấy
cái sịp ở túi áo gần đó, lòn vô hai giò kéo lần lên cho ôm
sát lấy nây, mông và áp khít chỗ lồn. Bà má lăng xăng xục và
bú liếm nút cặc tôi còn đầu óc đâu mà nhớ gì khác.
Chợt đến khi tôi chà lòng bàn tay lên khoảng khoét ở chỗ lồn
của cái sịp mà nhắc nhở : sao má có thấy bị cấn cái gì hôn
hay là vẫn chẻ he lồn má ra một đống. Thứ này làm cho bánh
bèo má coi còn lôi cuốn dữ tợn, cha nào thấy mà hổng ham
nhảy nhổm trèo lên nắc, con thiệt hết là con của má.
Bà khách đang mút cu sụt sụt cũng ngừng lại. Tôi lôi luôn
cái gương soi cầm tay đặt xéo xéo để bà dòm thấy cái sịp. Bà
ta thích bỏ mẹ mà còn ỡm ờ : đồ quỉ ở đâu, ai lại ăn mặc thế
này, ở trên đã khoét lòi đầu vú, giờ lại còn khoét để lòi cả
chim ra, bộ muốn bị hiếp sao mà.
Tôi cười khục khục trêu bà : hổng có đâu, dì con đâu có dại
bận ba cái thứ này ra đường, bả chỉ bận ở nhà thôi, khi đi
ngủ để ba con ngắm, còn khi nào ổng có nổi hứng muốn leo lên
khỏi phải rị mọ lột ra lôi thôi. Bà khách còn ta thán thêm
một chút : lồn dì anh đẹp thì mặc coi hay, chớ lồn tôi mặc
coi gớm òm.
Đấy, tâm lý các bà đều thế, cứ học sách “ càng hạ mình xuống
thì càng tự tôn mình
lên “ nên tôi để mặc bà má càm ràm. Tôi chỉ lơ đãng đía vô
cho có lệ : bà nào cũng đánh giá mình dở ẹc, chỉ có con mắt
đàn ông nhìn vào mới phán đoán ai sai, ai đúng. Hổng dè câu
triết lý ba xu của tôi làm bà má hỏi dồn : nói vậy, lồn tôi
không đến nỗi à ?
Tôi biết bà này khôn tổ chảng, bả quăng ra lưỡi câu để tôi
mắc vô, đời nào tôi để bị sụp bẫy dễ dàng vậy. Tôi khề khà
nói : lồn dì con ra sao thì con chưa thấy vì bả có cho dòm
đâu mà biết, nhưng còn lồn má thì tuyệt. Má coi nè, bận cái
sịp này nó nổi u nổi sần lên, tròn vo đã điếu, rờ cũng
sướng, bú cũng đã còn đụ… (toi hít hà cho thêm đậm màu bi
thảm) chèn ơi phải hai cối mới hết nứng cặc. Bà má nghe
thích muốn bể nhĩ luôn mà còn vớ vẩn làm bộ : thiệt vậy sao,
hay là mới một cú đã nằm thè lưỡi ra như chó.
Tôi mà đấu lý với bà có họa thiên thu hổng dứt nên lơ lửng
thả một câu : thì cứ chờ coi, để xem mèo nào cắn mỉu nào. Bà
má cười ré lên coi bộ chịu.
Tôi khẽ túm hai mép sịp co lại làm cái lồn bị bó lòi ra cả
dề, tôi chiếu cái gương để bả coi. Bà má đang ngậm đầy con
cặc tôi trong họng nhưng nghe cũng háo hức, nhấc hổng đầu
lên dòm. Con cặc tôi đâm chúi vô mồm làm bà má phải há ra để
thở, mắt bà liếc xuống và nhắm tịt liền.
Tôi biết bả hổng dè lồn bà bự bề ra vậy nên tôi sẵn tay quết
một cái, móc sâu vô lỗ ngoáy tùm lum làm miệng bả ú ớ mà hai
giò thì bung lên đạp rối rít. Tôi chêm thêm hai ngón tay nữa
vét vào lỗ, xục như mò cua, mò cá, bà má kêu ú ớ mà lồn thì
phun phè phè, nước khí vãi tùm lum.
Tôi hỏi : má thấy có sướng hôn, sịp vậy mới là sịp, lồn ra
lồn, móc vô chỉ có nước phải đái khí ra mới đỡ nứng. Nói
xong, tôi vẫn xục ngoáy lồn bà mà răng tôi thì rúc vô cắn
từng cái mu giựt nhịp cho lồn bà kêu nhóp nhép nghe rất vui
tai.
(Hết Phần 42 ... Xin mời đón xem
tiếp Phần
43) |