Một cơn gió thoảng của mùa hạ chợt gợn ớn
lạnh máu trong người tôi khi chiếc áo quan tài của một người
thân vừa khép kín. Nhìn chị bình thản ra đi, mắt môi se lạnh,
tay cầm chuỗi hạt, linh hồn chị dường như còn một vài lời
muốn nói với mọi người thân yêu:
"Những hẹn hò từ nay khép lại
Thân nhẹ nhàng như mây
Chút nắng vàng giờ đây cũng vội
Khép lại từng đêm vui"Chị Nguyệt Quế là một người bạn
chí thân với tôi từ bao lâu nay. Tôi cảm phục chị là một
người đàn bà công dung ngôn hạnh, tạo dựng sự nghiệp không
phải cho riêng mình mà chị còn lo "một ngày nào đó con níu
chân cha". Chị ra đi bỏ lại một đứa con hãy còn thơ dại. Sự
nghiệp của chị tạo dựng nên, một bà chủ tiệm vàng có danh
tiếng, ai mà biết được chữ ngờ. Chị bỏ lại tất cả mà ra đi.
Khi biết được chị bị ung thư vú, thân xác đau đớn và lìa xa
cõi đời. Tôi thuyết nghĩ, rồi suy gẫm rằng: "vạn sự trên đời
này là không", tắt vắn là hai chữ "hư vô".
Thật ý, "hư vô" trong tự điển bách khoa của Việt Nam chưa
hề in ấn, "hư vô" được trí óc con người cảm nhận và thốt lên
như những câu chuyện dâm được kể lại cho "tụi mình" lại gần
với nhau thêm chút nữa. Ðồng ý hay không lại là một chuyện
khác để tán gẫu về sau.
Sau cái chết của chị Quế, tôi nhận thức được rằng: kim
cương, vàng ngọc những thứ báu quý cũng không làm nên sự
hiện hữu cần thiết cho cuộc sống, bởi vì những thứ đó không
mua được một tình dục thiêng liêng. Tôi quý mến chị Quế vì
chị hiểu được tôi và tình người chị dành riêng cho nhân loại,
cho thế giới của "gay", của bọn đồng tính luyến ái. Xin tạ
ơn đời! Xin tạ ơn người! Từ giới thượng lưu trí thức cho đến
giới nghèo hèn, giới đồng tính của chúng tôi có chỗ đứng ở
mọi bậc cấp của xã hội. Giọt nước mắt chảy xuôi còn mặn môi
thương tiếc một người chưa kịp xanh nấm mộ...Tôi mệt mỏi quá
sau đám tang, nằm lăn ngã người ra giường muốn tìm đến một
giấc ngủ không mộng mị, nhưng nào có được "rest in peace"!
Cái điện thoại cứ reo liên tục vì chiều nay là một bữa tiệc
mà ông bầu show tổ chức cho ban nhạc và các anh chị em ca sĩ
tập dợt trước ngày trình diễn. Tôi không từ chối được vì đã
nhận lời phải đến có mặt cho vui vì là một trong những "mạnh
thường quân" cho show nhạc. Trong bụng vẫn biết rằng "San
Jose làm show nhiều quá", ca sĩ tụ về hát nghe hoài chán
chết mẹ, nhất là mấy cậu mợ lưu diễn từ Việt Nam. Có nhiều
show phải đóng cửa rạp vì bán vé không được. Khán thính giả
ngán lắm rồi! Họ không buồn mà nghĩ đến việc "thư giản" bằng
cách đi xem show nhạc nữa. Ngáp dài một cái, tôi phải sửa
soạn khăn áo đi đến cái buổi hò hẹn, gặp bạn bè thân quen,
nghe ban nhạc dợt tập với các danh ca và thở phào vì ông bầu
show nói là "vé bán gần hết".
Tối hôm nay tôi uống thật nhiều rượu và hút sách cũng
nhiều. Hút cho phê, uống cho say, có kiêng, có cữ, không ăn
trọn một miếng thịt bò, cuối cùng cũng "ung thư". Mẹ nó chơi
luôn! Tôi hút cạn một "bo", vẫn tỉnh trong cơn say nghiện,
vì tâm hồn tôi thâm hiểu một câu: "Use drug but do not ever
let drug use you". Chơi bời là thế. Tôi tĩnh lặng một hồi
lâu, sau khi các ca sĩ, band nhạc dợt xong, ăn uống thoã thê,
thoã thích, họ uống một vài chai bia, rượu vào lời ra, nốt
nhạc nóng được hâm lại thế là chơi tiếp. Lúc này, sân khấu
hay đời thường họ chìm đắm trong giấc mơ của một người ca sĩ,
chỉ biết hát cho người mua vui. Band nhạc xong phần warm up
với một bản hoà tấu điệu Rumhba. Tới lúc tôi lên làm show,
ca sĩ chuyên nghiệp ngồi nghe tôi hát. Bao nhiêu phiến hút
từ tối tới giờ làm cho máu trong người tôi nóng, mạnh dạng
hơn, xem mấy ca sĩ cũng là những người đi kiếm cơm ăn nuôi
gia đình có khác gì đâu? Tôi mạnh dạng
cất cao giọng hát: "Gọi nắng, trên vai em gầy đường xa áo
bay ....." Tôi chỉ xúc động đến đoạn cuối khi nghĩ về chị
Quế "áo xưa dù nhàu, cũng xin bạc đầu gọi mãi tên nhau". Hạ
Trắng.....ôi thương thay.!!!
Tôi đang phê vì men rượu, vì phiến trắng, tiếng cỗ vũ
tiếng hát tôi hát thêm một bài nữa, nên tôi “chơi thêm” một
bài Tango Ðiên. Thuốc dần tan trong máu qua bài hát mà tôi “rống”,
band nhạc cũng giải lao dưỡng sức cho một ngày phải tới. Mọi
người từ giã ra về, hẹn gặp nhau ngày mai. Tôi đang tìm một
người đưa tôi về nhà, vì cơn say làm sao lái xe?
Trong band nhạc có một anh nhạc công chơi kèn saxophone, tôi
liếc mắt đưa tình với anh này đã bao lâu nhưng chưa hề ngõ
lời. Vì “có duyên sẽ gặp nhau trên giường”. Cậu bé này hay
khen tôi hát hay, và cảm nhận được giọng hát tôi thật ưng ý
với cậu qua bài hát Hạ Trắng. Chào hỏi nhau biết thêm sự
tình, cậu bé mới 20 tuổi đi du học và tìm cách ở lại “đây”.
Con mồi của tôi có cái nghệ danh là Sơn Khê. Em chơi trong
band nhạc vì hiếu nghệ và vẫn đang trao dồi kinh sử ở một
trường đại học của San Jose.
Em định đưa tôi về nhà, nhưng sau cuộc trò chuyện tìm
hiểu nhau qua vài làn khói trắng, chúng tôi mến nhau khi nào
không hay. Band nhạc ai cũng về nhà nấy, ông nhạc trưởng còn
ngồi dò lại mấy bài hoà âm, đêm đã khuya, tàn thuốc lá rụng
lụi mà hai chúng tôi vẫn còn lưu luyến một điều thầm kín. Từ
giã ông nhạc trưởng, để ông ấy còn ngủ với mấy cái nốt nhạc
cho một ngày dài chống chèo. Em đưa tôi về, trên đường hai
đứa mến thân thêm khi trò chuyện về âm nhạc. Tôi ngõ lời mời
em vào nhà để già chuyện thêm.
Sơn Khê đẹp trai lắm, nhìn em chững chạc, ăn nói có duyên
kèm tí lém lĩnh. Nhìn mặt Sơn Khê với đôi lông mày đen, đôi
mắt nhìn tôi rót mời em ly rượu vang, tôi có cảm giác như
đôi mắt em là một ái lực dâm tình gì đó muốn cỡi hết quần áo
tôi ra cho em cho em xem thân xác tôi truồng trần, ngược lại
tôi cũng vậy! Tôi mời em một ly rượu như một chất nghiện
tình làm cuộc dâm loạn nứng lên thêm. Chén rượu cay hai
chúng uống cạn, tôi tâm sự thêm với Sơn Khê:
-Lãng mạn như vầy em thích không?
Sơn Khê trả lời với giọng yếu:
-Em muốn tìm một lối thoát trong tâm hồn, em để ý anh từ
những buổi nhạc hội trước kìa, được gần anh như một hồng ân
mà Trời ban vậy!
Tôi tiếp:
-Em nói quá lời, anh đâu có một sắc đẹp quyến rũ đến ai như
vậy đâu!
Sơn Khê tỏ tình thêm:
-Em muốn được giải thoát vì “sự gần con trai” em không hiểu
nhiều, tuy em có yêu thầm một vài đứa bạn cùng trang lứa.
Tôi cảm yêu phục Sơn Khê với tấm lòng trong trắng và chân
thật như vậy. Tôi hôn em lên đầu môi và khẽ nói:
-Cho anh nhìn thân thể ngọc quý của em nhe!
Sơn Khê im lặng nghĩ là đồng ý cho tôi cỡi từng chiếc nút
áo phơi ngực trần của Sơn Khê ra. Sơn Khê có chút lông mọc ở
ngực, nhìn rất tơ mượt. Sơn Khê nằm yên cho tôi hôn nhẹ lên
mớ lông trinh trai đó. Tôi lè lưỡi lím nhẹ lên hai nấm vú
rồi lần nhẹ lím dài xuống rốn của Sơn Khê. Tôi chậm rãy tìm
đến những gì tôi muốn tìm trên thân thể của Sơn Khê. Sự thắc
mắc “cỏ mọc bờ dâu” đã hiện ra, Sơn Khê giữ mình thật sạch
sẽ, lông không hôi và không cần phải tỉa cắt gì hết. Cái
Thiên Quý của Sơn Khê đỏ ao chứng tỏ Sơn Khê “ít khi qua đời
ai”. Tôi trân quý “thỏi ngọc” của Sơn Khê, nhìn thân thể em
nằm phơi ra đó tợ như bức tranh sơn dầu. Mắt Sơn Khê đang
khép lại như tận hưởng những gì tôi đang cố trao hết cho em.
Tôi hôn lím da thịt em, nách thơm, ngực trần, môi không ngại
trao nhau từng nụ hôn khó giã từ. Tôi nhe răng gặm mấy cọng
cỏ mọc trên ngực Sơn Khê, lưỡi tôi lần xuống xoáy vào lỗ rốn.
Hơi thở của tôi phà xuống đầu con cu Sơn Khê đang ngóc dậy,
tôi chầm chậm nút cu em bỗng em giật nẫy người. Sơn Khê khẽ
đẫy đầu tôi ra, em chồm người dậy và nói:
-Anh cỡi quần áo ra đi, em muốn nhìn anh!
Tôi vâng lời, phô bày thân mình ra cho Sơn Khê xem. Sơn
Khê hửi hít da thịt tôi rồi lần mò xuống cu tôi như có vẽ
tìm tòi và ưng ý….
Sơn Khê nhẹ vai ngã đầu vào vai tôi, tay em vuốt ve ngực
tôi rỗi rĩ vào tai tôi với những lời triều mến. Tôi điên dại
vì những lời dâm tình đó, nút vú cho nhau, bú bìu dái rồi
nuốt những giọt tình trót lỡ trao nhau.
Sơn Khê ở trọn với tôi một đêm, sáng hôm sau thức giấc lo
sợ vì một nụ hôn nồng nàn gửi trao nhau để nhớ hay sẽ quên
nhau?
Sơn Khê từ giã tôi vì em phải đi học, đi dợt nhạc cho đêm
diễn tối nay. Trong tâm trí tôi đã quên những muộn phiền, bù
đắp lại những đớn đau trong đời sống vì đã tìm được một tình
yêu. Sân khấu và ánh đèn rực rỡ, nhìn Sơn Khê trong bộ trang
phục rất ư là nghệ sỹ, Sơn Khê dồn hết tâm hồn, tâm lực chơi
kèn thật hay. Hai chúng tôi yêu nhau, tha thiết nhớ mong dù
mới qua có một đêm ân ái. Có vậy đó, mà sao tôi lại ghen, sợ
vòng tay ấm của Sơn Khê không còn ở với cuộc tình tôi….
E ấp nhau thêm một lần nữa, Sơn Khê nói:
-Anh à! Anh bú em sướng quá, khi em dậy thì, em chỉ biết thủ
dâm, chưa có người đàn ông nào bú em sướng đến như vậy!
Nghe xong lời em nói, tôi nạo nực trong lòng và đáp trả:
-Thế em muốn làm gì với sự bú sướng đó ?
Sơn Khê rên khẽ:
-Em muốn anh làm em đến tột đỉnh. Anh với em bú nhau nghe.
Nói xong, Sơn Khê hôn môi tôi, và lần tìm đến cặp vú của
tôi mà hít, quý vật của nhau dường như đã sẵn sàng cho một
cuộc dâm lạc. Sơn Khê không bú tôi như những động tác mà
người ta hay làm tình với nhau trên giường chiếu. Sơn Khê
rên với hơi thở trong lúc tôi hôn háng em, em hôn trả lại
với niềm ái ân kỳ diệu. Tôi tuột bao da quy đầu, lỏ ra một
chút hương hoa và mút lên chỗ nhột nhất. Sơn khê đắm nhìn
con cu tôi, em cầm nó và thoa lên mặt lên môi như người phụ
nữ đang son phấn vậy. Em ngửi con cu tôi như ngửi lấy cái
thơm tho của một nhánh hoa hồng đơn độc được chưng trong cái
bình. Em không bú ngoạm con cu tôi vào miệng mà em thưởng
thức nó như thửơng thức một ăn ngon. Em chậm rãi đưa con con
cu tôi lên mũi ngửi, lè lưỡi ra nếm lên miếng thịt đỏ ao rồi
nuốt nước miếng.
-Ngon quá anh anh ơi!
Em khai vị con cu cu tôi bằng cách em lấy ngón tay trỏ
quét một chất trong veo rịnh ra đầu cu tôi rồi liếm lên ngón
tay ấy. Em nhõ nước miếng thèm thuồng từ trong họng lên thân
cu dài đẫy đà, nước miếng ấm nóng làm con cu tôi trả lời
bằng động tác giật giật. Nước miếng nóng ấm trơn tru lên con
cu tôi chạy dài xuống tận gốc thấm lan vào những lông. Em
liếm quanh những sợi lông tơ và ngưởi lông rồi khẽ hỏi với
giọng dâm thào:
-Anh ít lông quá hả, anh có khi nào cạo lông không?
Tôi như người bị chìm đắm trong cơn sóng tình, được người
kéo vớt vào bờ thều thào trả lời:
-Cơ thể anh hồi nào giờ vậy đó em, trời sinh ra anh, người
anh không có lông rặm rạc, cũng như em!
Hai đứa tươi cười như vừa ý và nút lấy cu nhau, trân quý
thỏi kim thạch và nuốt lấy cu nhau đến khi thân xác dã dượi.
*
* *
Ngủ với với nhau một đêm là một kỷ niệm chăn gối khó phai
mời. Tạm biệt nhau bằng một môi hôn nồng thắm, tôi tiễn em
ra khỏi sân nhà, trở về lại căn phòng còn hương ấm tình nồng
mà hôn ấp lên chăn gối còn đọng lại chút mật yêu đương. Còn
vài tiếng nữa là gặp nhau ở Ðại Nhạc Hội sao tôi nôn nóng
thế? Trí óc tôi cuồng não như muốn gặp em liền vì dục vọng.
Tôi sửa soạn trang phục thật chỉnh tề để đi xem em Sơn Khê
của mình trình diễn. Tôi tới sớm hơn mọi khi tuy biết chỗ
ngồi của mình không phải chen chân mua vé. Ðêm nhạc hội có
gia trị diễn ra, tiếng vỗ tay của khán giả là một niềm vinh
dự, là sự đón nhận chân tình như những đoá hoa rực rỡ mà
người mang nghiệp cầm ca đã từng trãi qua. Sau show nhạc,
tôi đón em về lại căn phòng ấm yêu mà hai chúng tôi đã trao
tình tối hôm qua. Sơn Khê vui vì show nhạc thành công, em
hỏi:
-Anh thấy em solo trong mấy đoãn khúc đó ra sao?
Tôi không khen vội, chỉ hôn lên tóc em thay cho lời khen
mau phai của thính giả.
Em hiểu tôi và mệt nhọc sau công việc làm, em bước vào
nhà tắm, tự nhiên tắm gội cho sạch thân trong khi tôi còn
ngôi lì trên ghế sofa hút một điếu thuốc, trầm ngâm nghe lại
những đoãn khúc mà mình còn ghi lại trong óc. Tôi hát:
Có những lần nằm nghe tiếng cười
Nhưng chỉ là cơn say
Câu hát chưa dứt thì có tiếng em kêu:
-Anh có vào tắm với em không?
Nghe tiếng bảo của em, tôi dụi bỏ ngay điếu thuốc mà vào tắm
với em. Hai chúng tôi tiếp tục hát và rửa sạch thân cho nhau.
Những giọt nước còn đọng lại trân da trần thơm ngát được lau
sạch bằng khăn lưỡi nhung ngà ấm áp. Hai chúng tôi làm tình
trong phòng tắm thật ư là kha dâm. Sơn Khê có tính xuất tinh
sớm, mới lau khô nhau bằng khăn lưỡi mà em đã tưới hết thuỷ
sữa xuống dưới nền. Tôi thấy vậy nên khẽ rên vào tai em:
-Em nhịn lại, những gì chờ đợi cả ngày em muốn trao cho anh
sao em phí hoang khí dục?
Em đáp:
-Xin lỗi anh, nhưng em không kiềm được.
Hai chúng tôi đưa nhau lên nệm êm, em sung sức nằm chà con
con cu em lên đùi tôi và con cu em nứng dậy. Em khẽ rên:
-Em muốn thấy anh bắn khí, anh xuất khí trong họng con cu
anh giật mạnh nhưng em muốn thấy nó bắn vọt như thế nào?
Thương nhau, tôi nhắm nghiền đôi mắt lại, em vuốt ve con cu
tôi, em ăn nút ngon lành hai hòn dái tôi như một động lực
tình yêu. Tôi thoát tinh cho em xem, những đợt tinh dâm dục
xuất ra từ máu tim mình rơi xuống da thịt, em rên rĩ cho đến
khi con cu tôi mềm nhũng. Em ngắm nhìn thân xác tôi sau khi
ra khí, em lau khô những giòng suối tình êm ã trôi xuống
thân phận tình nhau bằng chiếc lưỡi nham nhám, ra khí rồi
người tôi nhồn nhột vì lưỡi em hốt hết cuộc tình nhau.
*
* *
Ân đậm ái tình với nhau xong, Sơn Khê muốn tôi luân vũ
với nhau một vài điệu. Nhạc hoà tấu mở lên, chúng tôi kè
nhau trong thân thể truồng trần qua một điệu valse, tôi đi
bước nam em vũ theo bước nữ thật điệu nghệ. Thân hình em
luân vũ theo bước tôi dìu, say đắm với nhau trong điệu nhạc
tango. Từng bước một dìu nhau theo nốt nhạc, hai chúng tôi
điên cuồng trong trí óc dâm vọng và ngã lụy, hơi thở dồn dập
từ con tim, Sơn Khê và tôi uốn thân người như hai con thú
nằm trười ra trên sàn gỗ. Tôi rên nói:
-Em muốn chơi anh không?
Sơn Khê châu mày:
-Chơi nhau rồi nè, anh còn muốn gì nữa?
Tôi khẽ đáp:
-Chơi đít anh.
Tôi muốn Sơn Khê hưởng trọn một đêm ái ân rực tình nên ngõ
lời dâng hiến, dù biết là Sơn Khê chưa từng trải qua đời ai
trong cuộc tình trai tơ. Tôi thoa lên con cu Sơn Khê một
chút dầu trơn mượt, dìu em đi vào cơn đồng ái qua chuyến đò
tình mà chúng tôi đang lênh đênh muốn chèo tới bến bờ ân ái.
Sơn Khê rà con cu nứng đỏ vào đít tôi, rà lên rà xuống, Sơn
Khê ấn với hết sức mình nên con cu lọt vào tình ái của tôi.
Chưa kịp trao trọn những gì Sơn Khê muốn cho tôi thì Sơn Khê
đã xuất tinh vì dầu trơn bóng làm em xuất tinh. Em khẽ bực
tức muốn thử lại vì cơn đê mê hãy còn đấy. Tôi khẽ ru em:
-Thôi đi tắm nhe, ngủ ngon vì còn một ngày dài đợi chúng
mình đó em!
*
* *
Nằm ngủ bên nhau, tôi yêu lấy bóng dáng của Sơn Khê vì em
rất ngoan hiền mẫu mực. Tôi còn mơ màng chưa choàng dậy, Sơn
Khê thức giấc khẽ kéo chăn ấm, đi vào phòng tắm đứng tiểu.
Hình ảnh em, một người con trai tươi mát như tôi hôm thưở
nào, em tiểu xong, lấy giấy vệ sinh chùi đầu cu rồi mang vào
người chiếc áo choàng thân đi xuống nhà bếp pha cho tôi tách
trà sen thơm phức. Cứ thế mà cuộc tình êm ái diễn ra trong
bao ngày ân ái. Hai chúng tôi như đôi uyên ương trong lồng
hạnh phúc biết bao chừng…
Sơn Khê đi show ở các tiểu bang cùng band nhạc vào những
ngày cuối tuần, tôi ở lại nhà nhung nhớ em. Sơn Khê gọi
phone thăm cho tôi yên tâm và hẹn nhau, hứa nhau giành khí
dâm đến khi Sơn Khê về, tưạ như mỗi khi giã từ nhau ở phi
trường, Sơn Khê đều dặn dò. Niềm chung thuỷ đó, tôi cứ ôm ấp
mãi cho đến bây giờ vì mỗi khi Sơn Khê dọn dẹp nhà cửa, xếp
gọn từng mãnh vãi trên giường hay từng chiếc quần lót xếp
ngăn nắp. Vắng em trong những lúc em đi show với band nhạc,
ở nhà tôi vẫn hát: “từ ngày có em về, nhà mình tràng ánh
trăng thề”….
Ðón Sơn Khê đi show về, tôi có một quà cho em, cho hai
chúng ta nuôi dưỡng thêm tình yêu. Mấy viên thuốc dưỡng tình
do ông thầy thuốc Bắc gợi ý, tôi mua tặng em và tôi uống
thêm đễ “love lasting”. Sau sự thử nghiệm, thuốc này coi bộ
dưỡng nuôi em đẹp trong tình ái hơn. Em không xuất tinh sớm
như xưa, qua kinh nghiệm, em biết làm tình thật đơn điệu. Em
khẽ vuốt dương vật của mình với một lớp dầu, thoa lên khe
đít tôi rồi em đi sâu vào ấy. Hiến chương của một tình trôi
qua bao giờ đồng hồ, em đã trao trọn tôi một cuộc dâm ái đầy
thoã mãn…
*
* *
Mùa Ðông còn muốn bao trùm California, chúng tôi có ngày
nghỉ nên khăn gói qua vùng ấm áp của Hawaii trú trọ. Cát
trắng thơm tho, biển tình trong xanh dành riêng cho tôi và
Sơn Khê trong cuộc tình ru lắng. Hai chúng tôi bơi lội trong
một eo biển, từng bước tình dắt nhau vào trong một khe động
không bóng người qua lại. Hai chúng tôi trãi khăn lên nền
cát mịn, mặt trời là ống kín qua lại đoạn phim hai chúng tôi
trao tình cho nhau. Sơn Khê nằm lên người tôi, miệng khe khẽ
kêu lên tiếng “ân tình”: Cho em đi sâu vào anh nhé! Sơn Khê
đi vào tôi bằng tình yêu, em nhét cu tôi vào đít em rồi hả
họng thở mạnh. Sơn Khê nhít nhẹ, nhè nhẹ cho đến khi hai
chúng tôi ôm trọn vào lòng nhau rỉ rên theo cơn sóng. Sơn
Khê “nhồi” trên người tôi đến khi trinh tình thụ khí tưới
lên đám cỏ lông của tôi ướt mèm. Em đút cu vào miệng tôi dập
một hồi rất mạnh, em dập cu vào miệng tôi, mặt ngước lên
trời, hai tay Sơn Khê bóp dái, bao nhiêu cơn sóng tình tràn
ra trắng xoá, giọt rớt vào miệng tôi, giọt rơi lên mí mắt,
giọt rơi lên cát xoe thành những viên cát tròn như con dã
tràng xe cát.
Kỷ niệm đó không bao giờ phai nhạt. Trao tình cho nhau
tưởng thật sẽ là mãi mãi. Sơn Khê và tôi không muốn xa lìa.
Nhưng oan nghiệt lắm sau khi chia tay nhau với nụ hôn đầy
hứa hẹn ở phi trường “see you soon”. Sơn Khê đi show ở bên
New York, đáng lẽ sẽ hò hẹn với anh Toản nhưng không tiện vì
Toản đang hợp tác với một công ty bên Nhật. Sơn Khê đi trình
diễn bên Nữu Ước một thân một mình như bao lần khác, sao lần
này tôi lại lo? Sáng sớm đó em kêu phone cho tôi báo tin em
đã đến an toàn. Tối mai, em sẽ cùng band nhạc tập để lên sân
khấu. Tôi vẫn cười một mình vì nhớ đến em trong lúc ngủ
chung, hơi hám xì ra tiếng, em đánh tôi nũng nịu:
-Anh này ớn quá, đánh giấm mà cũng khoe em!
Ðang nghĩ tới đây, hình bóng em “cute” của tôi đang nuôi
thêm dài giấc mộng ban ngày, thì một cú phone về 911. Theo
dõi tin, phone cho em hoài thấy trả lời, và cho tới bây giờ
chỉ còn biết em là oan hồn muốn ở lại “đây”.
Một lời hò hẹn, một thời chờ mong
Một lần tìm nhau một đời vừa chết
Một ngày dạt trôi tình ta nơi cuối sông đầu sông
Ta khóc nhau từng phím tơ trùng
Vì tình còn đợi, vì tình còn mơ
Gửi lại nụ hôn nồng nàn để nhớ
Là lời thề đậm đà thay đêm ái ân rực rỡ
Còn đây mãi trong giờ giã từ
Ôi tình men ngất say
Suốt đời ta nhớ hoài
Cứ mộng tình rồi không phai
Ðâu ngờ người bỏ ta trong đắng cay
Vì dòng thời gian là nguyệt mộ sâu
Lạnh lùng vùi chôn cuộc tình trọn kiếp
Lặng nhìn trầm tư vàng khô bên lá thu vụng vỡ
Từ khi hết mong gì thấy nhau
Xa em nhé sau lần giã từ ở sân bay:
Một lời hò hẹn, một thời cuồng điên
Cuộc tình chợt đi, cuộc tình chợt đến
Tôi bàng hoàng sau vụ 911, không tìm ra em nữa, tôi muốn
chết cho em và cho một cuộc tình ÐIÊN NHƯNG KHÔNG DẠI:
Thí dụ bây giờ tôi phải đi
Tôi phải đi, tay chia cùng đời sống này
Có chiều hôm đưa chân tôi về biên giới mới
Nghe ra quanh tôi đêm dài
Có còn ai trong đêm vui về ưu ái ngồi
Rơi lệ ru người từ đây!!!
Ái ân một niềm trong khoãnh khắc, lưu lại đây chỉ có lài lời
ngắn ngủi nhắn lại cho đời.
Chết nhau còn tìm được
Sống khó mà tìm được một mối tình, dù đó chỉ là cuộc tình hư
vô
Ký bút,
Trịnh Nhựt Ðông |