Những ngày tháng bận bịu sau đó kéo Danh vào một trận thế sinh tồn khác. Ở thân phận của phe chiến bại, chàng thi hành đủ mọi yêu cầu của chính quyền mới đối với thành phần “học tập cải tạo tốt” được chính quyền cách mạng “khoan hồng”. Sau đó, chàng lặng lẽ móc nối trở lại bạn bè trong giới y sĩ cũ. Chàng tìm cách trở lại làm việc trong bệnh viện Bình Dân, nơi chàng là bác sĩ giải phẩu trẻ tuổi uy tín nhất của bệnh viện. Bạn bè chàng thất tung, tứ tán. Có người thì đã bỏ thây trong những hoàn cảnh nghiệt ngả của rừng thiêng nước độc của trại tù, có người thì đã vượt thoát ra nước ngoài, có người thì chắc thân xác chôn vùi trong lòng biển cả trong những chuyến vượt biên không thành. May mắn cho chàng là chàng còn tìm lại được vị thầy trong trường Y Khoa nguyên là giảng sư và cũng là vị thầy đỡ đầu chàng trong khi theo chương trình nội trú sau khi tốt nghiệp bác sĩ Y Khoa.
Ông thầy cũ này nay là bác sĩ cố vấn của bệnh viện Bình Dân bây giờ, cái chức vị lạ lùng hữu danh vô thực này của ông là đề tài ông đem ra khôi hài với Danh khi gặp lại chàng. Ông cười cười nói với chàng:
“Tôi không có quyền hành gì nhiều, nhưng mỗi khi có vấn đề “cố kỹ thuật” là tôi được các vị “bác sĩ Cách Mạng” chiếu cố, hỏi ý kiến kỹ lưỡng”
Cả hai thầy trò cùng mĩm cười hội ý. Sau đó ông thầy giới thiệu Danh đến gặp vị bác sĩ giám đốc. Ổng thành công trong việc móc nối Danh đi làm trở lại ở bệnh viện Bình Dân.
Công việc làm tạm ổn thì Danh lại phải suy nghĩ về bé Tâm. Mối dây tình cảm cha con của chàng nhanh chóng phát triển trở lại. Nhưng mỗi khi gặp thằng con đi học về, cổ mang khăn quàng đỏ, “Thiếu Nhi Bác Hồ” là tên của cái tổ chức tập hợp con nít này, thì Danh lặng lẽ suy nghĩ về một con đường thoát, chàng không thể để thế hệ tương lai nối tiếp chàng trong cái suy nghĩ tập thể, xuẩn động này. Danh gần với bé Tâm hơn, chàng dạy nó hít thở nội công gia truyền. Thằng bé lĩnh hội nhanh chóng những điều chàng dạy dỗ. Nó làm chàng ngạc nhiên trong kiểu cách suy nghĩ trước tuổi cùa nó. Danh thầm nghĩ có lẽ chàng cũng phải tìm cách vượt thoát khỏi cái tình trạng xã hội bế tắt, tù túng hiện nay.
Tối hôm đó, chàng đang ngồi ôn lại một số tài liệu y khoa cũ vì ngày mai chàng phải hội chẩn cùng một số bác sĩ khác về ca mổ của một đại tá Cách Mạng. Danh mãi mê đọc lại cái bệnh án của một ca mổ ruột thành công mà chàng là bác sĩ giải phẩu. Ðêm cũng đã khuya, chàng nghe Mai hỏi:
“Chưa ngủ hả anh?”
Chàng buông xấp tài liệu xuống bàn, quay lại với Mai:
“Anh đi tắm rồi đi ngủ đây”
Chàng huýt sáo nho nhỏ theo thói quen rồi bước xuống nhà tắm. Một lúc sau, khi chàng tắm xong thì trong nhà đã yên tĩnh...mọi người chắc đã ngủ ngon, chàng thầm nghĩ.
Danh bước vào phòng ngủ , chàng khoá lại cánh cửa sau lưng, rối cởi tung cái áo tắm. Thân thể đàn ông rắn chắc của chàng phơi bày trọn vẹn. Danh vẫn có cái thói quen trần truồng.trong khi đi ngủ. Chàng lại vốn rất khỏe mạnh trong chuyện gối chăn nên không thích cái vướng víu áo quần mỗi khi làm tình với vợ.
Ánh đèn ngủ lờ mờ .Danh vùi mình xuống giường. Tay chàng theo thói quen cố hữu vòng ra phiá trước thân thể vợ, tìm vú Mai nắn bóp. Danh nắn nhẹ....chàng nghe tiếng ú ớ Da thịt Danh nóng hừng hực áp vào cái mông mềm ấm...Mai đang nằm xoay lưng lại, chàng.lòn tay vào trong cái áo lụa mỏng manh....Tay Danh bóp nhẹ...Vú mềm căng nhưng to đầy...Danh khựng lại. Chàng nhận ra người nằm trên giường mà chàng đang ôm vào lòng không phải là Mai. Tim Danh đập nhanh ...tay chàng lướt nhẹ trên hai núm vú chàng chồm lên...
Người con gái thở hổn hển...nàng ú ớ không ra lời...Danh nhận ra ngay...
Là Lành...
Lành đang nằm với chàng...Câu chuyện dâm dật đêm nào và đề nghị của Mai vụt trở về trong trí nhớ của chàng. Danh thở mạnh trong kích thích. Chàng ôm nhẹ người con gái, thầm thì hỏi bên tai nàng:
“Lành đó hả? Chị Mai đâu?...”
Tiếng Lành run rẫy:
“Dạ chị Mai bên phòng em...chỉ nói tối nay chỉ có “chuyện”, chỉ dặn em qua nằm với anh...”
Danh với tay bật nhẹ cái đèn ngủ đầu giường. Lành lúng túng quay đi khi nhìn thấy thân thể trần truồng không một mảnh vải của chàng. Danh xoay người Lành lại, chàng dịu dàng hỏi Lành:
“Em đừng sợ...em có muốn cùng với chị Mai làm vợ anh không?”
Lành nhắm mắt, mặt cô tròn trĩnh phúc hậu trông duyên dáng dễ thương. Môi cô hồng xinh đẹp một cách tự nhiên. Mắt cô nhắm nghiền, lông mi cô dài xuôi theo mắt nhắm. Lành e thẹn, má cô đỏ hây hây, nhưng cô cũng trả lời câu hỏi âu yếm của Danh:
“Dạ...em ...em chịu....”
Chỉ có mấy chữ vỏn vẹn đó thốt ra khỏi cái miệng xinh xắn của cô gái mà cơn hồng thủy ái ân phủ ngập trên da thịt trinh nguyên của Lành..
Danh cúi xuống chàng hôn lên đôi môi mọng đỏ e ấp đợi chờ. Cái thân thể cường tráng của chàng áp chặt vào da thịt mát mẻ mềm mại, ngồn ngộn trắng trẻo của Lành. Môi Danh áp lên đối môi run rẫy của cô gái. Lưỡi chàng lùa sâu vào trong tìm lưỡi Lành. Môi miệng gái trinh ngọt ngào quấn quít .Cô gái hôn trả chàng đắm đuối. Danh vờn lưỡi chàng theo vành môi mọng rồi lại lùa sâu vào trong quấn lấy lưỡi cô gái. Tay chàng vờn nhẹ lên hai gò vú căng đầy. Cái nịt vú vướng víu trong tay chàng. Danh chồm người ngồi lên. Chàng kéo Lành ngồi theo rồi ôm nàng từ phía sau. Tay Danh mở chậm rãi từng cái nút áo. Từng khoảng da thịt mịn màng của người con gái hiện ra. Danh vòng tay cởi cái nịt vú. Chàng nín thở...
Vú Lành trắng hồng dưới ánh đèn. Hai núm vú đỏ hồng nhỏ xíu căng nhọn kiêu hãnh vươn cao trên hai bầu vú to tròn căng mịn..Danh vòng tay sững sờ buông kéo nhẹ cho cái nịt vú rớt xuống. Chàng nâng nhẹ hai bầu vú tuyệt mỹ đang nhấp nhô lên xuống theo hơi thở hồi hộp của cô gái...Danh thầm thì bên tai cô:
“Vú em đẹp quá em ơi.”
Hai tay Danh vờn nhẹ lên hai núm vú. Cô gái giật thót ngưới trong cái đụng chạm Danh vòng tay ôm hai bẩu vú. Chàng rùng mình trong sung sướng. Cái êm dịu, mềm mại của vú gái trinh quả tình không có gì có thể so sánh được. Danh nghe như tiềng tim Lành đang đập thình thịch. Mà thật ra Danh cũng bị kích thích và hồi hộp không kém gì Lành. Chàng cắn nhẹ khoảng da cổ trắng mịn dưới tai Lành...Cô co rúm người rên rĩ...Giọng Danh thầm thì...dâm đãng ...gấp gáp:
”Anh yêu em ...anh cho em biết mùi đàn ông đêm nay nhen...”
Tiếng trả lời của gái còn trinh trong hơi thở gấp gáp.. chỉ có một chữ mà Danh nghe như vạn lời mời mọc ngọt ngào quyến rũ: bên tai:
“Dạ..”
(Hết Phần 29 ... Xin mời đón xem tiếp
Phần
30) |