Congtu
06-09-2024, 08:24 PM
NGỌC LAN
Tác giả: Tiểu Nhân
E-mail: ngheconmathi***@yahoo.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)
Cõi Thiên Thai xin thay mặt các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gửi truyện.
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story10.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story10.html)
(https://www.coithienthai.com/ad_story11.html)https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story14.html)
THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: https://www.coithienthai.com/images/email1.gif & gửi kèm CC 1 bản tới https://www.coithienthai.com/images/email2.gif
Ở khách sạn … tại Đà Lạt , có một căn phòng … có ma , ma quỷ phá phánh ghê hồn … có nhiều người đến ở , và ai ai cũng vội vàng chạy ra không kịp . Có người thấy từng dấu chân bùn , từng dấu , từng dấu … đi qua đi lại , tấm drap đầy cả các dấu chân , trên sàn phòng đầy cả dấu chân … Có người thấy cái bàn tự khua bốn cái chân lạch cạch , lạch cạch … Có người ngủ không được vì cái giường cứ run lên , run lên … Có người nghe tiếng nước chảy , rồi tắt , rồi chảy , rồi tắt trong cái buồng tắm … Có người thấy cái bóng đèn , cháy sáng , tắt ngúm , cháy … cháy … tắt … tắt … Có người bị giật tung cái mền đang đắp , có người cứ bị khều vai , khều lưng …
Ngọc Lan.
Bước vào khách sạn , tôi đến quầy tiếp tân hỏi :
- Xin lổi , còn phòng không tôi muốn ở vài ngày …
- Dạ còn , anh cần loại phòng nào
- Tôi muốn mướn phòng 30 dải B …
Không khí yên lặng sau câu trả lời của tôi , cái yên lặng kỳ lạ mà tôi chưa bao giờ được thấy , tôi hơi ngạc nhiên , không lẻ cái chuyện ma quái ở đây là có thật hay sao … Tôi đến cái khách sạn này cũng do tò mò cái chuyện căn phòng ma mà tụi bạn kháo với nhau , căn phòng mà tụi nó bảo là có ma quỷ lộng hành dử dội , tụi nó ở rồi và chạy ra còn không kịp nửa là . Tò mò quá đi chứ , thời buổi khoa học tiến bộ cở này mà còn có chuyện ma đó mới thú vị làm sao … Bởi vậy , hôm nay tôi mới đặt chân tới cái khách sạn này ở cái xứ sở cao nguyên lạnh lẻo này …
- Anh … nói cái gì …
- Phòng 30 dải B …
- Hay là … anh ở dải A đi … dải A phòng mới , tốt hơn nhiều lắm …
- Không , tôi chỉ muốn ở dải B .
- Vậy anh ở phòng số khác … được không …
- Phòng 30 . Có không ?
- Có … tuỳ anh vậy … - cô bé tiếp tân rụt rè trả lời …
Xách hành lý theo người bồi dẩn đường , Vừa mở cửa phòng xong , người dẩn đường vội vả đi ngay như là sợ cái gì lắm không biết …
Vừa bước chân vào phòng , tôi chợt nổi da gà khắp mình mẩy … căn phòng lạnh lẻo quá , âm u tối tăm quá … Tự trấn an mình , tôi bật đèn . Căn phòng bớt tối tăm , Tôi tự bảo … Không có chuyện gì cả đâu , chẳng qua là tại chưa bật đèn thôi . Tôi đặt hành lý xuống và mở ngay cánh cửa sổ cho không khí lùa vào hòng xua bớt đi cái âm ẩm của căn phòng hình như lâu ngày không có người ở này . Cánh cửa sổ vừa mở ra , một luồng không khí lạnh lẻo cắt da cắt thịt lùa vào … tôi lại nổi da gà cùng mình . Ôi ! lạnh quá . Tôi cố mở một chút nửa , cho cái không khí trong phòng thay đổi một chút . Đứng cạnh cửa sổ mà người tôi cứ run lên cầm cập , hai hàm răng cứ đánh lập cà lập cập . Ngoài kia , các cơn gió cứ rít lên , rít lên , lùa vào , lùa vào … Đứng một hồi , không chịu nổi nửa , tôi lật đật đóng cửa lại và chui tọt vào cái mền trùm kín lại cho ấm … Ở trong cái mền , hình như tôi nghe cái tiếng cạch nho nhỏ , rồi hình như tôi cảm nhận có gió lùa vào phòng thì phải . Hé cái mền ra , tôi ngạc nhiên … cái cửa sổ mở toang , từng cơn gió lạnh lẻo lùa vào , lùa vào … Tôi phân vân , hình như lúc nảy mình móc cái khoá lại rồi kia mà , sao mở ra được chứ … Hay mình quên … không biết nửa ... Tôi lấy hết cam đảm bỏ cái mền ra và chạy tới đóng cái cửa sổ lại , Tôi còn lấy thêm dây cột thật chặt cái móc khoá lại … cho chắc ăn …
Bây giờ đã ấm hơn , tôi bắt đầu quan sát căn phòng . Căn phòng trang trí theo lối xưa , cái lối bày trí theo kiểu Pháp ngày xưa , một cái lò sưởi bằng đá xanh củ kỷ … bên trong muội khói đóng đen thui . Có lò sưởi thì chắc đây phải là một căn phòng thuộc hạng sang hồi xưa đây . Ôi ! thích quá , biết đâu hồi xưa mấy ngài quý tộc ở đây , bây giờ mình cũng là quý tộc chứ chơi sao . Bàn ghế , tủ giường cũng xưa củ nhưng thuộc loại sang trọng . Thảo nào cái không khí căn phòng nó hơi cổ cổ thế nào ấy . A , chỉ có cái TV là mới , TV thì phải có rồi , khách sạn mà . Cầm cái remot tôi bật TV lên xem , cái TV chỉ rè rè , hột hột , bật đài khác … cũng rè rè , đài khác … cũng chỉ rè rè . Thử hết các kênh , tôi chán quá quăng cái remot xuống bàn . Mẹ ! TV gì mà không có đài nào cả … chán chết được .
Ra chợ dạo buổi tối xong đi uống cà phê ở cái xứ lạnh lẻo này là còn gì bằng . Tôi ngồi vừa nhâm nhi tách cà phê nóng vừa suy nghĩ … cái căn phòng cổ lổ đó. có lẻ cái xưa xưa đó làm người ta liên tưởng thêm mấy cái chuyện ma quỷ cho có vẽ rùng rợn , cho có vẽ ly kỳ hấp dẩn thôi chứ làm gì có ma trong cái thời con người đã lên tới sao hoả rồi kia chứ . Ôi ! mà phòng cũng đã mướn rồi , thử coi có hay không cũng vui vui chứ …
Mời ngồi một chút mà đã 10 giờ . Tôi trở về khách sạn … vừa mới mở cửa phòng , tôi đã nổi da gà vì cơn gió lạnh thấu xương thổi vào người . Cái cửa sổ mở toang , sợi dây cột còn nằm vắt vẻo , đong đưa … đong đưa ở chổ cái móc khoá . Không lẽ người dọn phòng đã mở cửa sổ … Mà không có lý , ai mà đi dọn phòng vào giờ này kia chứ ! . Tuy không giải thích được , nhưng tôi vẩn bước lại đóng chặt cánh cửa sổ lại . Tôi còn cẩn thận cột sợi dây thêm nhiều vòng chung quanh . Nhìn đồng hồ … mới 10 giờ rưởi , còn sớm quá , tôi lên giường bấm cái TV coi cho đở buồn … Cái TV lại rè rè … (Truyện từ CõiThiênThai.com) Mẹ nó ! vậy mà cũng quên . Tắt TV xong , chẳng biết phải làm cái gì tôi lại nằm suy nghĩ miên man , tôi không biết mình nghĩ cái gì mà sao đầu óc trống rổng một cách kỳ lạ . Cái không gian im lặng , im lặng … cái im lăng nặng nề quá sức đó càng làm tăng thêm vẽ huyền bí cho căn phòng . Rồi tiếng chiếc kim giây của cái đồng hồ đeo tay vang lên rỏ mồn một … cạch … cạch …cạch … cạch … một cách từ từ , chầm chậm , chầm chậm … lại càng làm bầu không khí cảm thấy nặng nề hơn , tôi móc túi lấy ra một điếu thuốc … tôi châm lửa , cái hộp quẹt bật tách tách mấy chục cái cũng không cháy lửa . Tôi ngạc nhiên , mới hồi nảy bật cái nào cháy cái đó dể dàng lắm kia mà … sao bây giờ lại giở quẻ ra thế này ! … Tách … tách … tách … lại mấy chục cái nửa … Tách … Tôi sung sướng vì cái hộp quẹt ương ngạnh đã chịu bật lên ngọn lửa vàng ươm óng ánh . Rít mạnh hơi thuốc đầu tiên … Ôi ! sao mà sảng khoái quá ! Thật nhẹ cả người , tôi như bớt căng thẳng , cái căng thẳng vừa lo lo vừa rờn rợn thế nào ấy …
Vừa rít xong hơi thuốc thứ ba , cái bóng đèn bổng tắt tối thui … Căn phòng chìm trong bóng tối … đen như mực , giơ ngón tay trước mặt còn không thấy được . Tôi nhớ , hồi chiều … hình như mình có thấy cây đèn dầu ở góc phòng … Định hướng căn phòng xong , tôi mò mẩm đi dần lại cái góc phòng , cái góc sẽ mang lại ánh sáng cho căn phòng tối tăm … Tôi lò dò từng bước , từng bước …
“ Ầm ! “ … Tôi giật bắn lên khi nghe cái tiếng ầm to lớn đó ! … tim tôi đập thình thịch , thình thịch … Thật hú vía khi cái chân tôi mò trúng cái ghế nằm sóng xoài dưới đất mà tôi vừa đụng ngã . Tôi hoàn hồn , lại mò mẩm trong bóng tối … Tách … tách … tách … tách … lại mấy chục cái . Ôi ! cái ánh sáng chợt loé … chợt loé lên … rồi lại chìm đắm tối tăm … tối tăm … tách … tách …tách … Cuối cùng cái ngọn lửa kia cũng chịu cháy sáng , tôi châm xong cái ngọn đèn hột vịt và đem cây đèn lại để lên bàn . Căn phòng đã bớt tối tăm , nhưng cái ánh sáng chập chờn yếu ớt của chiếc đèn hột vịt lại càng làm căn phòng thêm vẽ huyền bí , thêm rùng rợn … Tôi rủa thầm mấy thằng cha nhà đèn … Mẹ nó ! cúp gì không cúp ban ngày , giờ này mới cúp ! …
- Cộc … cộc … cộc …
Tôi như giật bắn lên khi nghe tiếng cộc cộc cộc đó … Cộc ! … cộc ! … cộc … ! … tôi định thần , hình như tiếng gỏ cửa … Cộc ! … cộc ! … cộc … ! Tôi mùng quá , ít ra cũng còn người chưa ngủ ! Tôi vội vàng chạy đến mở cửa …
Cánh cửa phòng vừa hé mở , cái mùi hoa Ngọc lan thơm ngát đã bay vào lổ mủi , tôi lại càng ngở ngàng hơn vì đứng trước cửa là một cô gái xinh đẹp tuyệt trần , cô gái mặc một chiếc áo ngủ dài , mỏng dính … Cái đẹp của cô gái kia càng hấp dẩn hơn dưới cái ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn hột vịt , nó như nửa kín nửa hở mới tuyệt vời làm sao …
- Xin lổi anh … cúp điện , em sợ quá … thấy phòng anh có ánh sáng , Anh cho em vào ngồi nhờ … có điện em sẻ về phòng …
- Ô , không sao đâu , em cứ vào nếu không ngại …
- Dạ … Em xin lổi …
Khi cô gái bước vào phòng , đi ngang qua … Ôi ! cái mùi hoa Ngọc Lan sực nức toả ra từ người cô ấy mới quyến rủ làm sao , nó như làm tăng thêm cái vẽ mỹ miều , nó như lại càng làm tăng thêm cái hấp dẩn toả ra từ cô ấy … Ôi cái mùi Ngọc Lan quyến rủ quá ! … Cô bé ngồi xuống bàn cúi đầu im lặng . Cái không khí trở lại im lìm vắng lặng … Tôi lén nhìn cô gái trước mặt … (Truyện từ CõiThiênThai.com) Ôi ! cô bé đẹp quá , cái vẽ thanh tú , hồn nhiên , rạng rở hiện rỏ trên khuôn mặt hơi xanh sao một chút . Rồi cái thân hình cô ấy , qua cái ánh sáng vàng ươm nhè nhẹ , cái áo ngủ mỏng dính như không hề che đậy … Ôi ! , tôi có cảm giác là cô bé trắng lắm … Hai cái ngực cô bé vung cao , vung cao … Tôi như ngạc thở khi nhìn lén vào hai cái vú tròn trịa vung cao đó … Tôi tự bảo mình “ tội lổi … tội lổi … ! “ …
- Xin lổi , anh là Hùng … em tên là gì , có thể cho anh biết không …
- Em là Ngọc Lan …
Tôi ngạc nhiên thú vị , cái tên Ngọc Lan và cái mùi hoa Ngọc Lan toả ra từ người cô bé kia mới để thương làm sao . Nhìn cái trắng trẻo xinh xắn của cô bé , người ta liên tưởng ngay tới cánh hoa Ngọc Lan trắng muốt thơm ngát , xực nức … Ôi ! cái tên sao mà giống người cô bé quá , đáng yêu quá …
- Em lên đây bao giờ hả …
- Em lên hôm qua
- Em lên đây chơi hay sao ?
- Không , Em đi công tác …
- Em đi một mình hay đi với cơ quan …
- Dạ một mình …
Rồi lại cái không gian mờ ảo kia lại chìm trong yên lặng … tiếng cạch … cạch … cạch … cạch … của chiếc đồng hồ vang lên … từ từ , chầm chậm , chầm chậm … Cô bé Ngọc Lan ngồi co ro , hai vai cô ấy run run nhè nhẹ , nhè nhẹ …
- Em lạnh hả ? …
- Dạ … em hơi lạnh …
Tôi bước đến bên cạnh và khoát lên vai cô bé cái áo gió mà tôi đem dư phòng có cái mà thay đổi . Cô bé xoay người lại và ôm vào tôi
- Xin lổi anh … em lạnh quá …
Ôi ! cái người cô bé sao mà lạnh như nước đá thế này … Tôi không biết tại sao mình lại kéo cô bé kia đứng dậy , xoay cô bé lại và ôm gọn cô ấy trong vòng tay của mình . Ôi ! hai cái vú cô bé chạm vào ngực sao mà êm ái quá , nhưng nó lạnh lắm … lạnh lắm … Cái lưng của tôi củng lạnh ngắt vì hai cánh tay của cô bé ôm chặt lấy nó … Tôi ôm cô bé trong vòng tay , nửa thương cảm cái thân con gái mảnh mai đang lạnh lẻo , nửa hạnh phúc … hạnh phúc vì được ôm một cô gái trẻ đẹp xinh như hoa trong vòng tay của mình … Đứng ôm như thế không biết bao lâu , người của cô bé Ngóc Lan hình như được sưởi ấm lên một chút , một chút … Cô bé hình như ấm áp lắm , cô ấy ôm tôi chặt hơn , dụi dụi cái mặt vào cổ tôi . Không biết tại sao lúc đó tôi hạnh phúc lắm , cái hạnh phúc êm đềm , hơi có vẽ huyền ảo dưới cái ánh sáng le lói của ngọn đèn hột vịt trong cái bóng tối bao trùm mọi thứ . Tôi không biết cái gì xui khiến mà mình đã khom xuống bế cô bé lên … cô bé nhẹ lắm , hình như là vậy … tôi từ từ đi lại giường …
Đặt cô bé nằm lên giường … Cô bé Ngọc Lan ôm cổ vả kéo tôi xuống nằm chung với cô ấy . Ôi ! nằm ôm một cô gái trẻ đẹp , cả tấm thân mềm mại áp chặt vào nggười , hai cái ngực áp sát nhau , cái bụng cũng được gịt sát vào nhau , hai cặp chân cũng quấn quýt cọ cọ vào nhau … Rồi cái mùi hoa Ngọc Lan toả ra … Ôi ! sao mà đê mê quá thế này … Hai cơ thể không ngừng trao cho nhau cái ấm áp của mình , xua đi cái lạnh lẻo của mùa đông giá buốt mới hạnh phúc quá , ngất ngây quá … Nằm ôm nhau như thế , các cánh tay say sưa ôm lấy cái lưng của nhau , nào ghì chặt lấy nhau , nào say sưa cọ cọ cả cánh tay mình vào cái lưng êm ái của nhau , nào dụi dụi cái đầu vào nhau … Cái cảm giác cơ thể của cô bé ấm dần lên , từ từ … từ từ … mới tuyệt vời làm sao …
Cặp môi của tôi không ai xui mà nó cũng tìm lấy cặp môi Ngọc Lan . Ôi ! hai cặp môi vừa hé mở , vừa đặt lên nhau … cái mùi Ngọc Lan thoang thoảng từ cái môi bé bỏng toả ra mới ngất ngây làm sao … Tôi sung sướng quá , đê mê quá . Cái lưởi tôi thò qua miệng cô bé … Cái lưởi cô ấy lành lạnh , lành lạnh … tôi không biết cái lành lạnh đó là do cái gì , tôi chỉ biết lúc đó cái lưởi mìmh say sưa quấn quýt cái lưởi trơn láng của cô bé . Hai cái lưởi không ngừng trao nhau cái nước miếng của mình , thỉnh thoảng cả hai phải dừng lại mà nuốt cái chất nước hoà quyện của nhau đang tràn đầy trong miệng . Hai cái lưởi càng hôn , càng bú nhau thì càng ấm áp lên … Ôi ! thú vị quá …
Rồi cái tay tôi cũng mò xuống hai cái vú của Ngọc Lan … Ôi ! cái vú to tròn mềm mại dưới cái áo trắng tinh mỏng dính kia mới thú vị làm sao … Tôi xoa xoa , bóp bóp hai trái đào tiên ấy say sưa … Hai cái vú cô bé lành lạnh qua cái áo … Ôi cái mát lạnh của da thịt phụ nử sao mà quyến rủ đến chết cả người đến thế kia chứ ! … Tôi xoa , tôi bóp hai cái vú không biết chán … Rồi hình như cái áo kia nó làm sao đó , không biết … Tôi vói tay xuống kéo chiếc áo ngủ kia lên , kéo lên … kéo lên … (Truyện từ CõiThiênThai.com) Ngọc Lan hơi nhỏm dậy cho cái áo choàng qua đầu và thoát ra ngoài . Quăng cái áo xuống cạnh giường , tôi choàng qua ôm ghì lấy cả cái thân thể trần truồng của Ngọc Lan vào người mình . Ôi ! cái thân thể mát lạnh của cô ấy , cái lạnh buốt khi nảy đã nhường lại cho cái mát dìu dịu do được sưởi ấm bằng chính cơ thể nóng bỏng của tôi mới đê mê làm sao … Tôi say sưa ôm cả cái cơ thể con gái ấy mà xoa xoa … Ôi ! cái lưng cô bé sao mịn màng quá , trơn láng quá , rồi cái mông đít tròn trịa êm ái cả cái bàn tay , tôi cứ xoa xoa không biết chán là cái gì … Ôi ! ôm cả cái cơ thể trần truồng mát lạnh ấy trong vòng tay mà lăn qua lăn lại mới sung sướng làm sao . Khi thì mình ở trên cô ấy ở dưới , khi cô ấy ở trên còn mình nằm phía dưới … Ôi ! khi thì mình đè lên hai cái vú to tròn êm ái , khi thì hai cái vú to tròn đó đè lên cái ngực mình mới thú vị quá đi chứ …
Lật ngửa Ngọc Lan lại , tôi tuột xuống úp mặt mình vào hai cái vú mịn màng săng cứng của cô bé mà dụi sướng … Ôi ! hai cái vú to tròn mát lạnh êm ái làm sao , hai cái gò má tôi nó mát dìu dịu thích đến ghê cả người đi chứ … Tôi say sưa hôn hít , bú liếm hai trái đào tiên của mình . Cái mùi Ngọc Lan cứ thoang thoảng mổi khi tôi úp cái mủi mình giửa hai cái gò vú êm ái mới thú vị làm sao … Tôi hít từng hơi thật dài … thật dài cái mùi hương quyến rủ đó mà không làm sao tả hết được cái ngất ngây trong lòng . Tôi lờ mờ cảm nhận mà hình như cũng lờ mờ cảm ơn cái thứ ánh sáng yếu ớt đang chập chờn le lói kia , nó như làm tăng cái vẽ nửa kín , nửa hở , nửa quyến rủ , nửa như thật , nửa như hư ảo cho cả cái cơ thể trần truồng đang trong tay của mình thế này … Ôi ! cái không gian lành lạnh , tối tăm kia sao lại huyền ảo tuyệt vời … tuyệt vời đến thế này kia chứ ! …
Tôi còn nhớ , lúc đó mình say sưa mò mẩm … nào xoa , nào bóp , nào bú , nào cạp , nào liếm hai cái vú to tròn , trắng trẻo , mịn màng , êm ái , thơm phưng phức kia … Ôi ! đê mê quá , làm sao tả hết được cái cảm giác của hai bàn tay … Nào là cái da gà trên hai cái vú , nó nổi lên từng chập , từng chập trên hai cái gò vú mềm mại săng cứng … Nào là cái êm ái mịn màng của cả cái vú to tròn mủm mỉm được bóp bóp trong hai bàn tay . Nào là cái đầu vú bằng cái đầu ngón tay út săng cứng , sừng sửng … nhột nhạt … nhột nhạt trong cái lòng bàn tay xoa nhè nhẹ hai cái đầu vú … Rồi còn cái cảm nhận cả cơ thể cô bé nó gồng cứng lên mổi khi cái đầu ti bị se mạnh . Ôi ! tất cả những cái đó …. Nó thú vị làm sao , đê mê làm sao …
Đê mê quá , ngất ngây quá tôi cứ xoa , cứ bóp , cứ hôn cô bé say sưa không biết chán là cái gì , tôi mò mẩm khắp cái thân thể mịn màng êm ái đó , nào cái lưng mịn màng êm ả , nào cái eo nhỏ nhắn êm êm , nào cái mông tròn to mủm mỉm , nào cái đùi trắng trẻo như bông … Rồi còn cái mu lồn mủm mỉm đen nhánh ram ráp lông nửa chứ … Ôi ! cái mủm mỉm , cái ram ráp , cái u u tròn trịa dưới cái bàn tay sờ soạn mới thích làm sao . Tôi sướng quá , sướng quá … tôi nhớ mình đã hôn lên cái mu lồn hấp dẩn đó một cách say sưa nửa chứ … Ôi ! cái mùi Ngọc Lan sực nức bay ra từ cái khe lồn hé mở mới quyến rủ làm sao ! . Tôi đê mê , đê mê quá … tôi ủi cái lổ mủi vào cái khe lồn chứa đầy khêu gợi đó mà hít lấy hít để cái mùi Ngọc Lan thơm ngát …
Ôi ! cái mủi của tôi , nó mát lạnh khi chạm vào cái khe đào nguyên ướt nhẹp đó , cái đầu mủi , nó ủi ủi cái mòng đóc hồng hồng nho nhỏ lên lên xuống xuống một cách say sưa … Ôi ! nhìn cái mòng đóc nhỏ bé của cô bé tưng lên tưng xuống ngay cái đầu mủi của mình , rồi cái đít cô bé cứ nhíu lại … nhíu lại , cứ sàng qua sàng lại mổi khi cái mòng đóc tưng lên tưng xuống mới thích sướng điên cả người lên đi chứ … Rồi cái lưởi , cái lưởi của tôi như tê như dại … Cái lưởi của tôi nó lạnh ngắt , nó tê rần khi chọc sâu vào cái khe đào nguyên thơm phức . Tôi nhớ , lúc đó hình như mình cũng có ngạc nhiên một chút vì cái lạnh lẻo hơi khác người … khác những cái mà mình đã từng trải qua , nhưng tôi lại nhanh chóng tự bảo với mình là cái lạnh ấy là do cái không khí của cái xứ sở lạnh lẻo này một phần , một phần khác là do cái gọi là mát da mát thịt của một số phụ nữ đây mà … Cái lưởi nhanh chóng thích thú làm bạn với cái mòng đóc nhỏ bé , nó đá , đá cái vật bé nhỏ ươn ướt tưng tưng nhè nhẹ ấy … Nó thích thú khi xoay vòng vòng trong cái khe đào nguyên có hai bờ vách trơn láng ướt nhẹp kia . Nó sung sứng khi cái mòng đóc nhỏ bé kia ở ngay cái đầu lưởi của mình mà liếm … liếm … mổi khi cái miệng mất nết kia núp cả cái lồn vào trong … Tôi ngây ngất quá , sung sướng quá … Con cặc tôi thì cô bé cứ cầm mà sục , sục . Nó cứ rần rần … rần rần … Ôi ! sướng chết đi được …
Cô bé Ngọc Lan đẩy tôi nằm xuống , bây giờ tới phiên cô ấy … Ôi ! nhìn cái mặt xinh xắn trắng trẻo hơi xanh xanh kia dụi qua dụi lại trên con cặc sao mà sướng đến tê cả người đi chứ . Tôi nhắm mắt cảm nhận , cảm nhận … Mẹ ơi ! vậy mà ai nở bảo căn phòng này có ma kia chứ ! … Cám ơn trời đất xui khiến cho con tò mò để rồi con được hưởng cái giây phút thần tiên bên một cô gái đẹp tuyệt trần như vầy ! Ôi , con cặc , hình như nó chui vào cái miệng cô bé thì phải … Mở mắt ra , nhìn cái miệng xinh xinh chu tròn trên cái đầu con cặc , cái bàn tay bé nhỏ mát lạnh cầm ngang con cặc sục nhè nhẹ … nhè nhẹ … còn cái cánh tay còn lại , nó ôm gọn cái đùi , cái bàn tay bé nhỏ còn lại … nó thò lên xoa xoa đám lông con cặc … Ôi Trời ơi ! chắc con chết mất vì hạnh phúc quá thế này . Tôi say sưa , tôi ngất ngây khi thấy cái miệng Ngọc Lan ra ra vào vào con cặc của mình . Con cặc như tê dại dưới đôi môi cô ấy … Rồi còn cái lưởi kia nửa chứ … Ôi ! sướng chết đi được mổi khi cô bé liếm … liếm phía dưới cái đầu khất , cái chổ nhạy cảm nhất của thằng nhỏ . Cái đầu con cặc tê rần rần , cái tê dại sung sướng mà không có cái gì có thể tả hết được … một lát … lột lát … Ngọc Lan thôi không liếm cái đầu thằng nhỏ nửa , cô ấy liếm con cặc từ trên cái đầu thằng nhỏ xuống dưới tận cùng hai hòn dái … Tôi sung sướng vì vừa giải thoát được cái tê rần đê mê của cái đầu khất dưới cái lưởi của cô bé . Ôi ! cái lưởi Ngọc Lan sao nó mát lạnh , cái mát lạnh như giải phóng mọi căng thẳng tự nảy giờ mới thú vị làm sao . Tôi thở phào nhẹ nhỏm , hoá ra nảy giờ mình xúc động đến cả hơi thở gần như nín lại còn không biết … Cái lổ dít tôi dản dần ra , dản dần , dản dần …
Lật ngửa Ngọc Lan lại , tôi cầm con cặc của mình đút vào cái khe đào nguyên của cô bé … Ôi ! con cặc tôi lạnh buốt . Cái lồn cô bé cứ siết lấy , siết lấy thằng nhỏ … Tôi ngất ngây với cái cảm giác chưa từng có của mình … Cái lạnh buốt như làm cho thằng nhỏ teo lại , teo lại … Còn cái cảm giác siết chặt , siết chặt kia … như kích thích cho thằng nhỏ cương lên , cương cứng lên … Ôi ! hai cái cảm giác trái ngược nhau sao lại cùng tồn tại một lúc thế này không biết nửa … Nhưng trời ơi ! sướng chết đi được , cái cảm giác chết tiệt đó ! … sướng quá , tôi như không còn biết cái gì nửa chỉ còn biết nắc , nắc , nắc vào cái lồn chứa đầy cái chất kích thích quái lạ đó … Ôi ! cái lồn cô bé càng lúc như càng nóng dần lên , nó như bớt đi cái lạnh lẻo băng giá khi con cặc tôi càng lúc càng nhanh , càng mạnh dần lên …
Sướng tê cả người , tôi ngồi hẳn dậy cầm hai cái chân cô bé banh rộng ra hai bên và nắc tới tắp , tới tắp … Ôi ! vừa nắc vừa được nhìn nguyên cái lồn đen thui hé mở , rồi còn con cặc ra ra vô vô cái chốn đào nguyên dưới cái ánh sáng le lói … le lói … nửa nhìn thấy nửa không nhìn thấy kia mới huyền ảo làm sao , nó như hư hư thật thật … hấp dẩn làm sao , ngất ngây làm sao . Cái ngất ngây mà không trải qua thì không biết có cái gì có thể tả nổi , tả hết được … Tôi chỉ còn biết nắc , nắc , nắc như mưa như bảo … Nhìn cả cái thân người cô bé … nó bật lên , bật lên … hai cái vú to tròn tưng lên tưng xuống từng cái , từng … rồi cái tiếng nghiến răng kèn kẹt , kèn kẹt trong cái không gian tối tăm vắng lặng … cái tiếng chạch … chạch … chạch … chạch … của con cặc đâm vào cái lồn vang lên , vang lên nghe rỏ mồn một… rồi hai con mắt nhắm nghiền , nhăn nhó , cái lổ đít sàng lia … sàng lịa … , hai bàn tay của cô bé nắm chặt , xiết chặt cái tấm drap giường nhàu nát … Ôi ! tất cả , tất cả những cái đó nó tuyệt vời quá , huyền ảo quá …
Ngồi mà nắc thì con cặc cũng như vừa làm vừa giải lao , sướng thí sướng quá đi chứ nhưng quá đã thì không ! ... Tôi quay Ngọc Lan nằm xấp lại , chổng cái mông cô bé lên … quỳ sau đít mà đâm con cặc vào cái lồn thì sướng phải biết . Cái tư thế mà con cặc cảm thấy vô trong cái lồn sâu không thể tưởng . Tôi lại nắc như mưa , mạnh như vũ bảo … Nhìn cô bé bật lên , bật lên … hai cái vú chà lên chà xuống tấm drap giường , cả cái người cô ấy quằn xuống , quằn xuống … uốn éo , uốn éo theo nhịp nắc của con cặc sao mà sướng … Con cặc tôi rần rần , rần rần … Tôi như không còn biết cái gì nửa cả , trong tôi chỉ còn tồn tại mổi một cái là … nắc ,. nắc và nắc … Bổng Ngọc Lan xô tôi ra , cô ấy lật ngửa lại . Tôi lại đút con cặc của mình vào cái lồn và tiếp tục nắc … Hai cái chân Ngoc Lan không biết vì sao cứ quắp vào cái eo tôi , cô ấy cứ quắp lại … quắp lại … hai cánh tay thì cứ gịt tôi xuống hai cái vú … gịt xuống , gịt xuống … Ôi ! cái tiếng nghiến răng kèn kẹt … kèn kẹt … Cái tiếng chèm chẹp , chèm chẹp của con cặc đâm vào cái lồn vang lên sao mà nghe sướng cái lổ tai quá ! . Tôi nhắm nghiền đôi mắt lại mà cảm nhận , cảm nhận tất cả … tất cả … Rồi bổng tôi cảm thấy Ngọc Lan xiết chặt lấy mình , cô ấy xiết chặt lắm … chặt lắm … cái lổ đít cô bé nhíu lại , nhíu lại … từng cái , từng cái … Ôi cái lồn cô bé bóp lấy con cặc … bóp … bóp … nó ướt nhẹp cái nước gì đó không biết … Tôi biết cô bé Ngoc Lan đã đạt đến cái tuyệt vời nhất . Tôi như không còn kiểm soát được mình , chỉ còn biết tranh thủ mà nắc , nắc , nắc … Tôi bổng cảm thấy rùng mình , con cặc xịt ra cái gì dử dội , dử dội … Nó kéo dài gần như vô tận … vô tận … Ôi cái cảm giác cái chất gì đó trong con cặc như bị rút ra mạnh lắm , mạnh lắm … mạnh lắm … nó như vô tận … vô tận … Tôi như không còn biết cái gì nửa , chỉ còn cái cảm giác hình như … hình như cả cái cơ thể của mình nó mềm dần … mềm dần … Hình như có tiếng gà gáy ò ó o thì phải … Tôi không còn biết gì nửa cả …
Tỉnh lại , nhìn ra cửa sổ … mặt trời đã đứng bóng … trong phòng chỉ có mình tôi nằm trần truồng , tấm drap giường nhàu nát … Ngọc Lan không biết đã đi đâu . Ngồi dậy , tôi ngạc nhiên … sao mình cảm thấy yếu ớt quá thế này , không còn một chút sức lực nào cả …
Trên bàn … một đoá Ngọc Lan toả hương thơm ngào ngạt … nằm cạnh cây đèn hột vịt …
Vừa bước vào nhà tắm … Tôi sửng sốt nhìn mình trong chiếc gương … cái đầu … cái đầu của tôi … sao lại nửa trắng , nửa đen … thế này … hai má mình … sao … sao hóp quá , hóp quá …
……………………..
Viết tới đây , bây giờ nó phân vân lắm … nửa muốn viết vào chử Hết , cái chử hết sẽ làm câu truyện kết thúc có vẽ huyền bí , cái chử hết sẽ khẳng định cái ma quái kia là có thật … Nửa lại muốn viết tiếp cho câu truyện sẽ kết thúc theo chiều hướng khoa học ngày nay … Nó phân vân lắm , mà viết tiếp thì nó chưa biết mình sẽ viết cái gì … nó phân vân … phân vân …
………………………
Saigon 12 / 2007
Hết
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story5.html)
Tác giả: Tiểu Nhân
E-mail: ngheconmathi***@yahoo.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)
Cõi Thiên Thai xin thay mặt các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gửi truyện.
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story10.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story10.html)
(https://www.coithienthai.com/ad_story11.html)https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story14.html)
THÔNG BÁO: CÁC BẠN CÓ TRUYỆN MUỐN GỬI ĐẾN CÕI THIÊN THAI, XIN VUI LÒNG E-MAIL VỀ ĐỊA CHỈ: https://www.coithienthai.com/images/email1.gif & gửi kèm CC 1 bản tới https://www.coithienthai.com/images/email2.gif
Ở khách sạn … tại Đà Lạt , có một căn phòng … có ma , ma quỷ phá phánh ghê hồn … có nhiều người đến ở , và ai ai cũng vội vàng chạy ra không kịp . Có người thấy từng dấu chân bùn , từng dấu , từng dấu … đi qua đi lại , tấm drap đầy cả các dấu chân , trên sàn phòng đầy cả dấu chân … Có người thấy cái bàn tự khua bốn cái chân lạch cạch , lạch cạch … Có người ngủ không được vì cái giường cứ run lên , run lên … Có người nghe tiếng nước chảy , rồi tắt , rồi chảy , rồi tắt trong cái buồng tắm … Có người thấy cái bóng đèn , cháy sáng , tắt ngúm , cháy … cháy … tắt … tắt … Có người bị giật tung cái mền đang đắp , có người cứ bị khều vai , khều lưng …
Ngọc Lan.
Bước vào khách sạn , tôi đến quầy tiếp tân hỏi :
- Xin lổi , còn phòng không tôi muốn ở vài ngày …
- Dạ còn , anh cần loại phòng nào
- Tôi muốn mướn phòng 30 dải B …
Không khí yên lặng sau câu trả lời của tôi , cái yên lặng kỳ lạ mà tôi chưa bao giờ được thấy , tôi hơi ngạc nhiên , không lẻ cái chuyện ma quái ở đây là có thật hay sao … Tôi đến cái khách sạn này cũng do tò mò cái chuyện căn phòng ma mà tụi bạn kháo với nhau , căn phòng mà tụi nó bảo là có ma quỷ lộng hành dử dội , tụi nó ở rồi và chạy ra còn không kịp nửa là . Tò mò quá đi chứ , thời buổi khoa học tiến bộ cở này mà còn có chuyện ma đó mới thú vị làm sao … Bởi vậy , hôm nay tôi mới đặt chân tới cái khách sạn này ở cái xứ sở cao nguyên lạnh lẻo này …
- Anh … nói cái gì …
- Phòng 30 dải B …
- Hay là … anh ở dải A đi … dải A phòng mới , tốt hơn nhiều lắm …
- Không , tôi chỉ muốn ở dải B .
- Vậy anh ở phòng số khác … được không …
- Phòng 30 . Có không ?
- Có … tuỳ anh vậy … - cô bé tiếp tân rụt rè trả lời …
Xách hành lý theo người bồi dẩn đường , Vừa mở cửa phòng xong , người dẩn đường vội vả đi ngay như là sợ cái gì lắm không biết …
Vừa bước chân vào phòng , tôi chợt nổi da gà khắp mình mẩy … căn phòng lạnh lẻo quá , âm u tối tăm quá … Tự trấn an mình , tôi bật đèn . Căn phòng bớt tối tăm , Tôi tự bảo … Không có chuyện gì cả đâu , chẳng qua là tại chưa bật đèn thôi . Tôi đặt hành lý xuống và mở ngay cánh cửa sổ cho không khí lùa vào hòng xua bớt đi cái âm ẩm của căn phòng hình như lâu ngày không có người ở này . Cánh cửa sổ vừa mở ra , một luồng không khí lạnh lẻo cắt da cắt thịt lùa vào … tôi lại nổi da gà cùng mình . Ôi ! lạnh quá . Tôi cố mở một chút nửa , cho cái không khí trong phòng thay đổi một chút . Đứng cạnh cửa sổ mà người tôi cứ run lên cầm cập , hai hàm răng cứ đánh lập cà lập cập . Ngoài kia , các cơn gió cứ rít lên , rít lên , lùa vào , lùa vào … Đứng một hồi , không chịu nổi nửa , tôi lật đật đóng cửa lại và chui tọt vào cái mền trùm kín lại cho ấm … Ở trong cái mền , hình như tôi nghe cái tiếng cạch nho nhỏ , rồi hình như tôi cảm nhận có gió lùa vào phòng thì phải . Hé cái mền ra , tôi ngạc nhiên … cái cửa sổ mở toang , từng cơn gió lạnh lẻo lùa vào , lùa vào … Tôi phân vân , hình như lúc nảy mình móc cái khoá lại rồi kia mà , sao mở ra được chứ … Hay mình quên … không biết nửa ... Tôi lấy hết cam đảm bỏ cái mền ra và chạy tới đóng cái cửa sổ lại , Tôi còn lấy thêm dây cột thật chặt cái móc khoá lại … cho chắc ăn …
Bây giờ đã ấm hơn , tôi bắt đầu quan sát căn phòng . Căn phòng trang trí theo lối xưa , cái lối bày trí theo kiểu Pháp ngày xưa , một cái lò sưởi bằng đá xanh củ kỷ … bên trong muội khói đóng đen thui . Có lò sưởi thì chắc đây phải là một căn phòng thuộc hạng sang hồi xưa đây . Ôi ! thích quá , biết đâu hồi xưa mấy ngài quý tộc ở đây , bây giờ mình cũng là quý tộc chứ chơi sao . Bàn ghế , tủ giường cũng xưa củ nhưng thuộc loại sang trọng . Thảo nào cái không khí căn phòng nó hơi cổ cổ thế nào ấy . A , chỉ có cái TV là mới , TV thì phải có rồi , khách sạn mà . Cầm cái remot tôi bật TV lên xem , cái TV chỉ rè rè , hột hột , bật đài khác … cũng rè rè , đài khác … cũng chỉ rè rè . Thử hết các kênh , tôi chán quá quăng cái remot xuống bàn . Mẹ ! TV gì mà không có đài nào cả … chán chết được .
Ra chợ dạo buổi tối xong đi uống cà phê ở cái xứ lạnh lẻo này là còn gì bằng . Tôi ngồi vừa nhâm nhi tách cà phê nóng vừa suy nghĩ … cái căn phòng cổ lổ đó. có lẻ cái xưa xưa đó làm người ta liên tưởng thêm mấy cái chuyện ma quỷ cho có vẽ rùng rợn , cho có vẽ ly kỳ hấp dẩn thôi chứ làm gì có ma trong cái thời con người đã lên tới sao hoả rồi kia chứ . Ôi ! mà phòng cũng đã mướn rồi , thử coi có hay không cũng vui vui chứ …
Mời ngồi một chút mà đã 10 giờ . Tôi trở về khách sạn … vừa mới mở cửa phòng , tôi đã nổi da gà vì cơn gió lạnh thấu xương thổi vào người . Cái cửa sổ mở toang , sợi dây cột còn nằm vắt vẻo , đong đưa … đong đưa ở chổ cái móc khoá . Không lẽ người dọn phòng đã mở cửa sổ … Mà không có lý , ai mà đi dọn phòng vào giờ này kia chứ ! . Tuy không giải thích được , nhưng tôi vẩn bước lại đóng chặt cánh cửa sổ lại . Tôi còn cẩn thận cột sợi dây thêm nhiều vòng chung quanh . Nhìn đồng hồ … mới 10 giờ rưởi , còn sớm quá , tôi lên giường bấm cái TV coi cho đở buồn … Cái TV lại rè rè … (Truyện từ CõiThiênThai.com) Mẹ nó ! vậy mà cũng quên . Tắt TV xong , chẳng biết phải làm cái gì tôi lại nằm suy nghĩ miên man , tôi không biết mình nghĩ cái gì mà sao đầu óc trống rổng một cách kỳ lạ . Cái không gian im lặng , im lặng … cái im lăng nặng nề quá sức đó càng làm tăng thêm vẽ huyền bí cho căn phòng . Rồi tiếng chiếc kim giây của cái đồng hồ đeo tay vang lên rỏ mồn một … cạch … cạch …cạch … cạch … một cách từ từ , chầm chậm , chầm chậm … lại càng làm bầu không khí cảm thấy nặng nề hơn , tôi móc túi lấy ra một điếu thuốc … tôi châm lửa , cái hộp quẹt bật tách tách mấy chục cái cũng không cháy lửa . Tôi ngạc nhiên , mới hồi nảy bật cái nào cháy cái đó dể dàng lắm kia mà … sao bây giờ lại giở quẻ ra thế này ! … Tách … tách … tách … lại mấy chục cái nửa … Tách … Tôi sung sướng vì cái hộp quẹt ương ngạnh đã chịu bật lên ngọn lửa vàng ươm óng ánh . Rít mạnh hơi thuốc đầu tiên … Ôi ! sao mà sảng khoái quá ! Thật nhẹ cả người , tôi như bớt căng thẳng , cái căng thẳng vừa lo lo vừa rờn rợn thế nào ấy …
Vừa rít xong hơi thuốc thứ ba , cái bóng đèn bổng tắt tối thui … Căn phòng chìm trong bóng tối … đen như mực , giơ ngón tay trước mặt còn không thấy được . Tôi nhớ , hồi chiều … hình như mình có thấy cây đèn dầu ở góc phòng … Định hướng căn phòng xong , tôi mò mẩm đi dần lại cái góc phòng , cái góc sẽ mang lại ánh sáng cho căn phòng tối tăm … Tôi lò dò từng bước , từng bước …
“ Ầm ! “ … Tôi giật bắn lên khi nghe cái tiếng ầm to lớn đó ! … tim tôi đập thình thịch , thình thịch … Thật hú vía khi cái chân tôi mò trúng cái ghế nằm sóng xoài dưới đất mà tôi vừa đụng ngã . Tôi hoàn hồn , lại mò mẩm trong bóng tối … Tách … tách … tách … tách … lại mấy chục cái . Ôi ! cái ánh sáng chợt loé … chợt loé lên … rồi lại chìm đắm tối tăm … tối tăm … tách … tách …tách … Cuối cùng cái ngọn lửa kia cũng chịu cháy sáng , tôi châm xong cái ngọn đèn hột vịt và đem cây đèn lại để lên bàn . Căn phòng đã bớt tối tăm , nhưng cái ánh sáng chập chờn yếu ớt của chiếc đèn hột vịt lại càng làm căn phòng thêm vẽ huyền bí , thêm rùng rợn … Tôi rủa thầm mấy thằng cha nhà đèn … Mẹ nó ! cúp gì không cúp ban ngày , giờ này mới cúp ! …
- Cộc … cộc … cộc …
Tôi như giật bắn lên khi nghe tiếng cộc cộc cộc đó … Cộc ! … cộc ! … cộc … ! … tôi định thần , hình như tiếng gỏ cửa … Cộc ! … cộc ! … cộc … ! Tôi mùng quá , ít ra cũng còn người chưa ngủ ! Tôi vội vàng chạy đến mở cửa …
Cánh cửa phòng vừa hé mở , cái mùi hoa Ngọc lan thơm ngát đã bay vào lổ mủi , tôi lại càng ngở ngàng hơn vì đứng trước cửa là một cô gái xinh đẹp tuyệt trần , cô gái mặc một chiếc áo ngủ dài , mỏng dính … Cái đẹp của cô gái kia càng hấp dẩn hơn dưới cái ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn hột vịt , nó như nửa kín nửa hở mới tuyệt vời làm sao …
- Xin lổi anh … cúp điện , em sợ quá … thấy phòng anh có ánh sáng , Anh cho em vào ngồi nhờ … có điện em sẻ về phòng …
- Ô , không sao đâu , em cứ vào nếu không ngại …
- Dạ … Em xin lổi …
Khi cô gái bước vào phòng , đi ngang qua … Ôi ! cái mùi hoa Ngọc Lan sực nức toả ra từ người cô ấy mới quyến rủ làm sao , nó như làm tăng thêm cái vẽ mỹ miều , nó như lại càng làm tăng thêm cái hấp dẩn toả ra từ cô ấy … Ôi cái mùi Ngọc Lan quyến rủ quá ! … Cô bé ngồi xuống bàn cúi đầu im lặng . Cái không khí trở lại im lìm vắng lặng … Tôi lén nhìn cô gái trước mặt … (Truyện từ CõiThiênThai.com) Ôi ! cô bé đẹp quá , cái vẽ thanh tú , hồn nhiên , rạng rở hiện rỏ trên khuôn mặt hơi xanh sao một chút . Rồi cái thân hình cô ấy , qua cái ánh sáng vàng ươm nhè nhẹ , cái áo ngủ mỏng dính như không hề che đậy … Ôi ! , tôi có cảm giác là cô bé trắng lắm … Hai cái ngực cô bé vung cao , vung cao … Tôi như ngạc thở khi nhìn lén vào hai cái vú tròn trịa vung cao đó … Tôi tự bảo mình “ tội lổi … tội lổi … ! “ …
- Xin lổi , anh là Hùng … em tên là gì , có thể cho anh biết không …
- Em là Ngọc Lan …
Tôi ngạc nhiên thú vị , cái tên Ngọc Lan và cái mùi hoa Ngọc Lan toả ra từ người cô bé kia mới để thương làm sao . Nhìn cái trắng trẻo xinh xắn của cô bé , người ta liên tưởng ngay tới cánh hoa Ngọc Lan trắng muốt thơm ngát , xực nức … Ôi ! cái tên sao mà giống người cô bé quá , đáng yêu quá …
- Em lên đây bao giờ hả …
- Em lên hôm qua
- Em lên đây chơi hay sao ?
- Không , Em đi công tác …
- Em đi một mình hay đi với cơ quan …
- Dạ một mình …
Rồi lại cái không gian mờ ảo kia lại chìm trong yên lặng … tiếng cạch … cạch … cạch … cạch … của chiếc đồng hồ vang lên … từ từ , chầm chậm , chầm chậm … Cô bé Ngọc Lan ngồi co ro , hai vai cô ấy run run nhè nhẹ , nhè nhẹ …
- Em lạnh hả ? …
- Dạ … em hơi lạnh …
Tôi bước đến bên cạnh và khoát lên vai cô bé cái áo gió mà tôi đem dư phòng có cái mà thay đổi . Cô bé xoay người lại và ôm vào tôi
- Xin lổi anh … em lạnh quá …
Ôi ! cái người cô bé sao mà lạnh như nước đá thế này … Tôi không biết tại sao mình lại kéo cô bé kia đứng dậy , xoay cô bé lại và ôm gọn cô ấy trong vòng tay của mình . Ôi ! hai cái vú cô bé chạm vào ngực sao mà êm ái quá , nhưng nó lạnh lắm … lạnh lắm … Cái lưng của tôi củng lạnh ngắt vì hai cánh tay của cô bé ôm chặt lấy nó … Tôi ôm cô bé trong vòng tay , nửa thương cảm cái thân con gái mảnh mai đang lạnh lẻo , nửa hạnh phúc … hạnh phúc vì được ôm một cô gái trẻ đẹp xinh như hoa trong vòng tay của mình … Đứng ôm như thế không biết bao lâu , người của cô bé Ngóc Lan hình như được sưởi ấm lên một chút , một chút … Cô bé hình như ấm áp lắm , cô ấy ôm tôi chặt hơn , dụi dụi cái mặt vào cổ tôi . Không biết tại sao lúc đó tôi hạnh phúc lắm , cái hạnh phúc êm đềm , hơi có vẽ huyền ảo dưới cái ánh sáng le lói của ngọn đèn hột vịt trong cái bóng tối bao trùm mọi thứ . Tôi không biết cái gì xui khiến mà mình đã khom xuống bế cô bé lên … cô bé nhẹ lắm , hình như là vậy … tôi từ từ đi lại giường …
Đặt cô bé nằm lên giường … Cô bé Ngọc Lan ôm cổ vả kéo tôi xuống nằm chung với cô ấy . Ôi ! nằm ôm một cô gái trẻ đẹp , cả tấm thân mềm mại áp chặt vào nggười , hai cái ngực áp sát nhau , cái bụng cũng được gịt sát vào nhau , hai cặp chân cũng quấn quýt cọ cọ vào nhau … Rồi cái mùi hoa Ngọc Lan toả ra … Ôi ! sao mà đê mê quá thế này … Hai cơ thể không ngừng trao cho nhau cái ấm áp của mình , xua đi cái lạnh lẻo của mùa đông giá buốt mới hạnh phúc quá , ngất ngây quá … Nằm ôm nhau như thế , các cánh tay say sưa ôm lấy cái lưng của nhau , nào ghì chặt lấy nhau , nào say sưa cọ cọ cả cánh tay mình vào cái lưng êm ái của nhau , nào dụi dụi cái đầu vào nhau … Cái cảm giác cơ thể của cô bé ấm dần lên , từ từ … từ từ … mới tuyệt vời làm sao …
Cặp môi của tôi không ai xui mà nó cũng tìm lấy cặp môi Ngọc Lan . Ôi ! hai cặp môi vừa hé mở , vừa đặt lên nhau … cái mùi Ngọc Lan thoang thoảng từ cái môi bé bỏng toả ra mới ngất ngây làm sao … Tôi sung sướng quá , đê mê quá . Cái lưởi tôi thò qua miệng cô bé … Cái lưởi cô ấy lành lạnh , lành lạnh … tôi không biết cái lành lạnh đó là do cái gì , tôi chỉ biết lúc đó cái lưởi mìmh say sưa quấn quýt cái lưởi trơn láng của cô bé . Hai cái lưởi không ngừng trao nhau cái nước miếng của mình , thỉnh thoảng cả hai phải dừng lại mà nuốt cái chất nước hoà quyện của nhau đang tràn đầy trong miệng . Hai cái lưởi càng hôn , càng bú nhau thì càng ấm áp lên … Ôi ! thú vị quá …
Rồi cái tay tôi cũng mò xuống hai cái vú của Ngọc Lan … Ôi ! cái vú to tròn mềm mại dưới cái áo trắng tinh mỏng dính kia mới thú vị làm sao … Tôi xoa xoa , bóp bóp hai trái đào tiên ấy say sưa … Hai cái vú cô bé lành lạnh qua cái áo … Ôi cái mát lạnh của da thịt phụ nử sao mà quyến rủ đến chết cả người đến thế kia chứ ! … Tôi xoa , tôi bóp hai cái vú không biết chán … Rồi hình như cái áo kia nó làm sao đó , không biết … Tôi vói tay xuống kéo chiếc áo ngủ kia lên , kéo lên … kéo lên … (Truyện từ CõiThiênThai.com) Ngọc Lan hơi nhỏm dậy cho cái áo choàng qua đầu và thoát ra ngoài . Quăng cái áo xuống cạnh giường , tôi choàng qua ôm ghì lấy cả cái thân thể trần truồng của Ngọc Lan vào người mình . Ôi ! cái thân thể mát lạnh của cô ấy , cái lạnh buốt khi nảy đã nhường lại cho cái mát dìu dịu do được sưởi ấm bằng chính cơ thể nóng bỏng của tôi mới đê mê làm sao … Tôi say sưa ôm cả cái cơ thể con gái ấy mà xoa xoa … Ôi ! cái lưng cô bé sao mịn màng quá , trơn láng quá , rồi cái mông đít tròn trịa êm ái cả cái bàn tay , tôi cứ xoa xoa không biết chán là cái gì … Ôi ! ôm cả cái cơ thể trần truồng mát lạnh ấy trong vòng tay mà lăn qua lăn lại mới sung sướng làm sao . Khi thì mình ở trên cô ấy ở dưới , khi cô ấy ở trên còn mình nằm phía dưới … Ôi ! khi thì mình đè lên hai cái vú to tròn êm ái , khi thì hai cái vú to tròn đó đè lên cái ngực mình mới thú vị quá đi chứ …
Lật ngửa Ngọc Lan lại , tôi tuột xuống úp mặt mình vào hai cái vú mịn màng săng cứng của cô bé mà dụi sướng … Ôi ! hai cái vú to tròn mát lạnh êm ái làm sao , hai cái gò má tôi nó mát dìu dịu thích đến ghê cả người đi chứ … Tôi say sưa hôn hít , bú liếm hai trái đào tiên của mình . Cái mùi Ngọc Lan cứ thoang thoảng mổi khi tôi úp cái mủi mình giửa hai cái gò vú êm ái mới thú vị làm sao … Tôi hít từng hơi thật dài … thật dài cái mùi hương quyến rủ đó mà không làm sao tả hết được cái ngất ngây trong lòng . Tôi lờ mờ cảm nhận mà hình như cũng lờ mờ cảm ơn cái thứ ánh sáng yếu ớt đang chập chờn le lói kia , nó như làm tăng cái vẽ nửa kín , nửa hở , nửa quyến rủ , nửa như thật , nửa như hư ảo cho cả cái cơ thể trần truồng đang trong tay của mình thế này … Ôi ! cái không gian lành lạnh , tối tăm kia sao lại huyền ảo tuyệt vời … tuyệt vời đến thế này kia chứ ! …
Tôi còn nhớ , lúc đó mình say sưa mò mẩm … nào xoa , nào bóp , nào bú , nào cạp , nào liếm hai cái vú to tròn , trắng trẻo , mịn màng , êm ái , thơm phưng phức kia … Ôi ! đê mê quá , làm sao tả hết được cái cảm giác của hai bàn tay … Nào là cái da gà trên hai cái vú , nó nổi lên từng chập , từng chập trên hai cái gò vú mềm mại săng cứng … Nào là cái êm ái mịn màng của cả cái vú to tròn mủm mỉm được bóp bóp trong hai bàn tay . Nào là cái đầu vú bằng cái đầu ngón tay út săng cứng , sừng sửng … nhột nhạt … nhột nhạt trong cái lòng bàn tay xoa nhè nhẹ hai cái đầu vú … Rồi còn cái cảm nhận cả cơ thể cô bé nó gồng cứng lên mổi khi cái đầu ti bị se mạnh . Ôi ! tất cả những cái đó …. Nó thú vị làm sao , đê mê làm sao …
Đê mê quá , ngất ngây quá tôi cứ xoa , cứ bóp , cứ hôn cô bé say sưa không biết chán là cái gì , tôi mò mẩm khắp cái thân thể mịn màng êm ái đó , nào cái lưng mịn màng êm ả , nào cái eo nhỏ nhắn êm êm , nào cái mông tròn to mủm mỉm , nào cái đùi trắng trẻo như bông … Rồi còn cái mu lồn mủm mỉm đen nhánh ram ráp lông nửa chứ … Ôi ! cái mủm mỉm , cái ram ráp , cái u u tròn trịa dưới cái bàn tay sờ soạn mới thích làm sao . Tôi sướng quá , sướng quá … tôi nhớ mình đã hôn lên cái mu lồn hấp dẩn đó một cách say sưa nửa chứ … Ôi ! cái mùi Ngọc Lan sực nức bay ra từ cái khe lồn hé mở mới quyến rủ làm sao ! . Tôi đê mê , đê mê quá … tôi ủi cái lổ mủi vào cái khe lồn chứa đầy khêu gợi đó mà hít lấy hít để cái mùi Ngọc Lan thơm ngát …
Ôi ! cái mủi của tôi , nó mát lạnh khi chạm vào cái khe đào nguyên ướt nhẹp đó , cái đầu mủi , nó ủi ủi cái mòng đóc hồng hồng nho nhỏ lên lên xuống xuống một cách say sưa … Ôi ! nhìn cái mòng đóc nhỏ bé của cô bé tưng lên tưng xuống ngay cái đầu mủi của mình , rồi cái đít cô bé cứ nhíu lại … nhíu lại , cứ sàng qua sàng lại mổi khi cái mòng đóc tưng lên tưng xuống mới thích sướng điên cả người lên đi chứ … Rồi cái lưởi , cái lưởi của tôi như tê như dại … Cái lưởi của tôi nó lạnh ngắt , nó tê rần khi chọc sâu vào cái khe đào nguyên thơm phức . Tôi nhớ , lúc đó hình như mình cũng có ngạc nhiên một chút vì cái lạnh lẻo hơi khác người … khác những cái mà mình đã từng trải qua , nhưng tôi lại nhanh chóng tự bảo với mình là cái lạnh ấy là do cái không khí của cái xứ sở lạnh lẻo này một phần , một phần khác là do cái gọi là mát da mát thịt của một số phụ nữ đây mà … Cái lưởi nhanh chóng thích thú làm bạn với cái mòng đóc nhỏ bé , nó đá , đá cái vật bé nhỏ ươn ướt tưng tưng nhè nhẹ ấy … Nó thích thú khi xoay vòng vòng trong cái khe đào nguyên có hai bờ vách trơn láng ướt nhẹp kia . Nó sung sứng khi cái mòng đóc nhỏ bé kia ở ngay cái đầu lưởi của mình mà liếm … liếm … mổi khi cái miệng mất nết kia núp cả cái lồn vào trong … Tôi ngây ngất quá , sung sướng quá … Con cặc tôi thì cô bé cứ cầm mà sục , sục . Nó cứ rần rần … rần rần … Ôi ! sướng chết đi được …
Cô bé Ngọc Lan đẩy tôi nằm xuống , bây giờ tới phiên cô ấy … Ôi ! nhìn cái mặt xinh xắn trắng trẻo hơi xanh xanh kia dụi qua dụi lại trên con cặc sao mà sướng đến tê cả người đi chứ . Tôi nhắm mắt cảm nhận , cảm nhận … Mẹ ơi ! vậy mà ai nở bảo căn phòng này có ma kia chứ ! … Cám ơn trời đất xui khiến cho con tò mò để rồi con được hưởng cái giây phút thần tiên bên một cô gái đẹp tuyệt trần như vầy ! Ôi , con cặc , hình như nó chui vào cái miệng cô bé thì phải … Mở mắt ra , nhìn cái miệng xinh xinh chu tròn trên cái đầu con cặc , cái bàn tay bé nhỏ mát lạnh cầm ngang con cặc sục nhè nhẹ … nhè nhẹ … còn cái cánh tay còn lại , nó ôm gọn cái đùi , cái bàn tay bé nhỏ còn lại … nó thò lên xoa xoa đám lông con cặc … Ôi Trời ơi ! chắc con chết mất vì hạnh phúc quá thế này . Tôi say sưa , tôi ngất ngây khi thấy cái miệng Ngọc Lan ra ra vào vào con cặc của mình . Con cặc như tê dại dưới đôi môi cô ấy … Rồi còn cái lưởi kia nửa chứ … Ôi ! sướng chết đi được mổi khi cô bé liếm … liếm phía dưới cái đầu khất , cái chổ nhạy cảm nhất của thằng nhỏ . Cái đầu con cặc tê rần rần , cái tê dại sung sướng mà không có cái gì có thể tả hết được … một lát … lột lát … Ngọc Lan thôi không liếm cái đầu thằng nhỏ nửa , cô ấy liếm con cặc từ trên cái đầu thằng nhỏ xuống dưới tận cùng hai hòn dái … Tôi sung sướng vì vừa giải thoát được cái tê rần đê mê của cái đầu khất dưới cái lưởi của cô bé . Ôi ! cái lưởi Ngọc Lan sao nó mát lạnh , cái mát lạnh như giải phóng mọi căng thẳng tự nảy giờ mới thú vị làm sao . Tôi thở phào nhẹ nhỏm , hoá ra nảy giờ mình xúc động đến cả hơi thở gần như nín lại còn không biết … Cái lổ dít tôi dản dần ra , dản dần , dản dần …
Lật ngửa Ngọc Lan lại , tôi cầm con cặc của mình đút vào cái khe đào nguyên của cô bé … Ôi ! con cặc tôi lạnh buốt . Cái lồn cô bé cứ siết lấy , siết lấy thằng nhỏ … Tôi ngất ngây với cái cảm giác chưa từng có của mình … Cái lạnh buốt như làm cho thằng nhỏ teo lại , teo lại … Còn cái cảm giác siết chặt , siết chặt kia … như kích thích cho thằng nhỏ cương lên , cương cứng lên … Ôi ! hai cái cảm giác trái ngược nhau sao lại cùng tồn tại một lúc thế này không biết nửa … Nhưng trời ơi ! sướng chết đi được , cái cảm giác chết tiệt đó ! … sướng quá , tôi như không còn biết cái gì nửa chỉ còn biết nắc , nắc , nắc vào cái lồn chứa đầy cái chất kích thích quái lạ đó … Ôi ! cái lồn cô bé càng lúc như càng nóng dần lên , nó như bớt đi cái lạnh lẻo băng giá khi con cặc tôi càng lúc càng nhanh , càng mạnh dần lên …
Sướng tê cả người , tôi ngồi hẳn dậy cầm hai cái chân cô bé banh rộng ra hai bên và nắc tới tắp , tới tắp … Ôi ! vừa nắc vừa được nhìn nguyên cái lồn đen thui hé mở , rồi còn con cặc ra ra vô vô cái chốn đào nguyên dưới cái ánh sáng le lói … le lói … nửa nhìn thấy nửa không nhìn thấy kia mới huyền ảo làm sao , nó như hư hư thật thật … hấp dẩn làm sao , ngất ngây làm sao . Cái ngất ngây mà không trải qua thì không biết có cái gì có thể tả nổi , tả hết được … Tôi chỉ còn biết nắc , nắc , nắc như mưa như bảo … Nhìn cả cái thân người cô bé … nó bật lên , bật lên … hai cái vú to tròn tưng lên tưng xuống từng cái , từng … rồi cái tiếng nghiến răng kèn kẹt , kèn kẹt trong cái không gian tối tăm vắng lặng … cái tiếng chạch … chạch … chạch … chạch … của con cặc đâm vào cái lồn vang lên , vang lên nghe rỏ mồn một… rồi hai con mắt nhắm nghiền , nhăn nhó , cái lổ đít sàng lia … sàng lịa … , hai bàn tay của cô bé nắm chặt , xiết chặt cái tấm drap giường nhàu nát … Ôi ! tất cả , tất cả những cái đó nó tuyệt vời quá , huyền ảo quá …
Ngồi mà nắc thì con cặc cũng như vừa làm vừa giải lao , sướng thí sướng quá đi chứ nhưng quá đã thì không ! ... Tôi quay Ngọc Lan nằm xấp lại , chổng cái mông cô bé lên … quỳ sau đít mà đâm con cặc vào cái lồn thì sướng phải biết . Cái tư thế mà con cặc cảm thấy vô trong cái lồn sâu không thể tưởng . Tôi lại nắc như mưa , mạnh như vũ bảo … Nhìn cô bé bật lên , bật lên … hai cái vú chà lên chà xuống tấm drap giường , cả cái người cô ấy quằn xuống , quằn xuống … uốn éo , uốn éo theo nhịp nắc của con cặc sao mà sướng … Con cặc tôi rần rần , rần rần … Tôi như không còn biết cái gì nửa cả , trong tôi chỉ còn tồn tại mổi một cái là … nắc ,. nắc và nắc … Bổng Ngọc Lan xô tôi ra , cô ấy lật ngửa lại . Tôi lại đút con cặc của mình vào cái lồn và tiếp tục nắc … Hai cái chân Ngoc Lan không biết vì sao cứ quắp vào cái eo tôi , cô ấy cứ quắp lại … quắp lại … hai cánh tay thì cứ gịt tôi xuống hai cái vú … gịt xuống , gịt xuống … Ôi ! cái tiếng nghiến răng kèn kẹt … kèn kẹt … Cái tiếng chèm chẹp , chèm chẹp của con cặc đâm vào cái lồn vang lên sao mà nghe sướng cái lổ tai quá ! . Tôi nhắm nghiền đôi mắt lại mà cảm nhận , cảm nhận tất cả … tất cả … Rồi bổng tôi cảm thấy Ngọc Lan xiết chặt lấy mình , cô ấy xiết chặt lắm … chặt lắm … cái lổ đít cô bé nhíu lại , nhíu lại … từng cái , từng cái … Ôi cái lồn cô bé bóp lấy con cặc … bóp … bóp … nó ướt nhẹp cái nước gì đó không biết … Tôi biết cô bé Ngoc Lan đã đạt đến cái tuyệt vời nhất . Tôi như không còn kiểm soát được mình , chỉ còn biết tranh thủ mà nắc , nắc , nắc … Tôi bổng cảm thấy rùng mình , con cặc xịt ra cái gì dử dội , dử dội … Nó kéo dài gần như vô tận … vô tận … Ôi cái cảm giác cái chất gì đó trong con cặc như bị rút ra mạnh lắm , mạnh lắm … mạnh lắm … nó như vô tận … vô tận … Tôi như không còn biết cái gì nửa , chỉ còn cái cảm giác hình như … hình như cả cái cơ thể của mình nó mềm dần … mềm dần … Hình như có tiếng gà gáy ò ó o thì phải … Tôi không còn biết gì nửa cả …
Tỉnh lại , nhìn ra cửa sổ … mặt trời đã đứng bóng … trong phòng chỉ có mình tôi nằm trần truồng , tấm drap giường nhàu nát … Ngọc Lan không biết đã đi đâu . Ngồi dậy , tôi ngạc nhiên … sao mình cảm thấy yếu ớt quá thế này , không còn một chút sức lực nào cả …
Trên bàn … một đoá Ngọc Lan toả hương thơm ngào ngạt … nằm cạnh cây đèn hột vịt …
Vừa bước vào nhà tắm … Tôi sửng sốt nhìn mình trong chiếc gương … cái đầu … cái đầu của tôi … sao lại nửa trắng , nửa đen … thế này … hai má mình … sao … sao hóp quá , hóp quá …
……………………..
Viết tới đây , bây giờ nó phân vân lắm … nửa muốn viết vào chử Hết , cái chử hết sẽ làm câu truyện kết thúc có vẽ huyền bí , cái chử hết sẽ khẳng định cái ma quái kia là có thật … Nửa lại muốn viết tiếp cho câu truyện sẽ kết thúc theo chiều hướng khoa học ngày nay … Nó phân vân lắm , mà viết tiếp thì nó chưa biết mình sẽ viết cái gì … nó phân vân … phân vân …
………………………
Saigon 12 / 2007
Hết
Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!
https://www.coithienthai.com/images/ad_story17.gif (http://www.HaPhanInsurance.com)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
https://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (https://www.coithienthai.com/ad_story5.html)