Cuong Hoai
05-18-2004, 07:09 PM
La Sư Đường vị hiền tu đắc đạo của CTT. Một hôm cùng với một sư đệ của mình rời khỏi hang động của ngài, rảo bước vào chốn bụi trần.
Đi đến chợ cá thì thấy hai người đàn ông mặt mày đang đỏ ké tức tối, cãi vã to tiếng với nhau:
Người thứ nhất hét to:
- Chỉ có cá nhân mới tạo nên sai lầm, chứ không phải lỗi của một khối quản lý chợ cá .
Người thứ hai hét trả:
- Cứ làm sai rồi, rồi đổ hết lỗi cho một vài người là xong à, Ông bán thịt Hoàng Phủ Ngọc Tường, Ông bán cá Lê Văn Hảo... Nếu không được quản lý chợ chỉ định ngồi bán trên đầu gió, thì làm gì có mùi hôi tanh của chợ.
Thấy hai ông làm dữ quá hiền tu La Sư Đường liền ôn tồn khuyên can.
- Hai Thí chủ ơi! Hãy nhịn nhau một tí. Chuyện gì thì cũng phải có duyên căn. hãy từ từ bình tâm lại
Người thứ nhất thấy La Sư Đường không binh vực cho lý lẽ của mình mà còn cản trở nên bực mình nói:
- Ông là người tu hành xen vô chuyện này làm gì?
Người thứ hai cũng lấy tay vẹt La Sư Đường sang một bên để tiếp tục đôi co cãi vã với người thứ nhất.
Bực quá La Sư Đường liền hét lớn:
- Mô Phật! Đ. M. Cho phép con ngừng tu năm phút để sửa trị hai cái thằng mắc dzịch này. Khuyên can mãi mà vẫn không chịu nghe. Sư đệ đâu búa cho mỗi thằng một búa cho ta.
Đi đến chợ cá thì thấy hai người đàn ông mặt mày đang đỏ ké tức tối, cãi vã to tiếng với nhau:
Người thứ nhất hét to:
- Chỉ có cá nhân mới tạo nên sai lầm, chứ không phải lỗi của một khối quản lý chợ cá .
Người thứ hai hét trả:
- Cứ làm sai rồi, rồi đổ hết lỗi cho một vài người là xong à, Ông bán thịt Hoàng Phủ Ngọc Tường, Ông bán cá Lê Văn Hảo... Nếu không được quản lý chợ chỉ định ngồi bán trên đầu gió, thì làm gì có mùi hôi tanh của chợ.
Thấy hai ông làm dữ quá hiền tu La Sư Đường liền ôn tồn khuyên can.
- Hai Thí chủ ơi! Hãy nhịn nhau một tí. Chuyện gì thì cũng phải có duyên căn. hãy từ từ bình tâm lại
Người thứ nhất thấy La Sư Đường không binh vực cho lý lẽ của mình mà còn cản trở nên bực mình nói:
- Ông là người tu hành xen vô chuyện này làm gì?
Người thứ hai cũng lấy tay vẹt La Sư Đường sang một bên để tiếp tục đôi co cãi vã với người thứ nhất.
Bực quá La Sư Đường liền hét lớn:
- Mô Phật! Đ. M. Cho phép con ngừng tu năm phút để sửa trị hai cái thằng mắc dzịch này. Khuyên can mãi mà vẫn không chịu nghe. Sư đệ đâu búa cho mỗi thằng một búa cho ta.