ILuv_69
04-28-2007, 11:03 AM
bi nghien
Có một ông chồng kia cưới vợ mới được
có vài tháng đã phải lên đường đi công
tác xa sáu tháng mới về. Được 5 tháng, bà
vợ ở nhà đã lâu không gần chồng nên
đâu chịu nỗi… bèn gởi cho ông chồng lá
thư với nội dung như sau:
Đám ruộng hai bờ ở đầu mông
Lâu ngày không cấy vẫn để không
Nước non vẫn đủ, cỏ mọc tốt
Nhờ người cày hộ có được không?
Ông chồng đọc xong hiểu ý, vừa tức vừa
sợ nên vội vàng viết thư trả lời liền:
Đám ruộng hai bờ là của ông
Cho dù không cấy vẫn để không
Mùa này không cấy chờ mùa khác
Nhờ người cày hộ chết với ông.
Thơ vợ gởi tiếp:
Ruộng để lâu ngày cứ bỏ không
Hạ đi thu đến sắp lập đông
Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa
Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công.
Thư người chồng gửi :
Biết là ruộng lâu ngày trống không
Cỏ dại um tùm mọc mênh mông
Nhưng mà tụi nó cày tệ lắm
Kỷ thuật thua Ông, có biết không ?
Bà:
Về mặt kỷ thuật tôi thích ông
Nhưng mà thể lực ráng nghe không?
Ông cày gì để mau mệt quá!
Nhiều kiểu, nhiều pha tôi thỏa lòng.
Bà vợ gởi tiếp:
Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông
Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng
Ông dzìa vẫn đó chi mà ngại
Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công.
Anh chồng cũng không chịu, gởi lại cho bà
vợ:
Này này ông nói có nghe không
Ruộng ông, ông kệ cứ chơi ngông
Khi nào ông rảnh ông gieo giống,
còn không, kẻ khác cấm cho trồng.
Bà vợ chịu hông nỗi... gửi tiếp:
Ông à .. cỏ dại lên quá mông
Dân cày quê mình cứ ở không
Thôi tui làm phước cho họ cấy
Ông về thu hoạch .. thế là xong.
ông chồng càng tức giận hơn:
Cỏ dại có mọc lên quá mông
Thì bà vẫn cứ phải để không
Ông mà biết được bà cho cấy
Ông vể nhổ sạch thế là ... xong.
Bà gửi:
Ruộng giờ lúa đã cao tới mông
Nhưng mà thuỷ lợi vẫn chưa thông
Quê mình giờ nhiều người nhàn rỗi
Kêu họ thông giùm có được không?
Chồng đáp:
Chưa thông thì cứ để cho ông
Ngày đêm ông vẫn đang luyện công
Thuỷ lợi muốn thông là chuyện nhỏ
Ông về ngày thông ... đêm cũng thông!!!
Ông thòng thêm 1 câu:
Ông về mà ruộng đã được thông
Thì bà chỉ có chết dzí ông
Không thèm cày cấy mà chỉ giử
Để xem thằng nào dám cấy không?
Bà vợ nghe ông chồng nói thế mừng quá
tiếp lời như sau:
Ừa, nghe ông nói tui quá mong
Chờ ngày ông về đục cho thông
Ruộng tui mở sẳn chờ ông cấy
Ông muốn lúc nào là tuỳ ông...
Thư người chồng gửi :
Hôm nay học cấy cấy chưa xong
Về nhà làm chi cho mắc công
Bà nó ráng chờ ba hôm nữa
Học cấy xong về cấy mới thông
Bà đây chờ mãi thấy mắc công
Mượn chú hai nó cày cho xong
Tuổi trẽ tài ba cày dai sức
Chờ đợi ông về rỏ mất công
Chồng:
Uh…mặt kỹ thuật đã làu thông
Riêng phần thể lực vẫn không xong
Thôi thì đành phải qua Hàn Quốc
Mua sâm bổ lực có được không?
Gởi rồi nhưng ông chồng vẩn thấy không ổn nên gởi tiếp:
Tui đi Hàn Quốc bà ở không
Một tháng sẽ về bà khỏi mong
Nhưng đừng léng phéng cày với cấy
Tui mà biết được chết nghe không
Tui về khi ấy sẽ hóa Long
Làm tròn bổn phận của người chồng
Ngày cày đêm cấy không ngưng nghĩ
Cho bà thoả sức thoả ước mong
Bà vợ nói với anh chồng:
Ruộng ông không cấy cứ để không
Bày đặt đi Hàn với hoá Long
Ruộng đang hết nước làm sao cấy
Bấy giờ còn nước cấy cho xong.
Anh chồng cũng không chịu, gởi lại cho bà vợ:
Cái gì của ông là của ông
Ruộng ông khô nước thì mặc ông
Mùa này không cấy thì mùa khác
Cày cấy lung tung chết với ông.
Bà vợ:
Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông
Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng
Ông dzìa vẫn đó chi mà ngại
Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công.
Chồng:
Này này ông nói có nghe không
Ruộng ông, ông kệ cứ chơi ngông
Khi nào ông rảnh ông gieo giống,
còn không, kẻ khác cấm cho trồng.
Bà vợ chịu hông nỗi... gửi tiếp:
Ông à .. cỏ dại lên quá mông
Dân cày quê mình cứ ở không
Thôi tui làm phước cho họ cấy
Ông về thu hoạch .. thế là xong.
ông chồng càng tức giận hơn:
Cỏ dại có mọc lên quá mông
Thì bà vẫn cứ phải để không
Ông mà biết được bà cho cấy
Ông vể nhổ sạch thế là ... xong.
Bà gửi:
Ruộng giờ lúa đã cao tới mông
Nhưng mà thuỷ lợi vẫn chưa thông
Quê mình giờ nhiều người nhàn rỗi
Kêu họ thông giùm có được không?
Chồng đáp:
Chưa thông thì cứ để cho ông
Ngày đêm ông vẫn đang luyện công
Thuỷ lợi muốn thông là chuyện nhỏ
Ông về ngày thông ... đêm cũng thông!!!
Ông thòng thêm 1 câu:
Ông về mà ruộng đã được thông
Thì bà chỉ có chết dzí ông
Không thèm cày cấy mà chỉ giử
Để xem thằng nào dám cấy không?
Bà vợ nghe ông chồng nói thế mừng quá tiếp lời như sau:
Ừa, nghe ông nói tui quá mong
Chờ ngày ông về đục cho thông
Ruộng tui mở sẳn chờ ông cấy
Ông muốn lúc nào là tuỳ ông../.
Đồng Chí
Quê hương anh Phò phạch quanh năm
Làng tôi giàu Cờ Bạc khắp thôn xóm
Anh với tôi vốn người xa lạ
Vì Hám địt tình cờ mà quen nhau
Zái bên zái buồi sát bên buồi
Chơi gái chung Bao thành đôi dê cụ
Đồng chí
Vợ con anh gửi bạn thân cày
Gian nhà kia mặc kệ bán hay không
Chăn gối giường êm nhớ ngày xưa chén
Anh với tôi nhớ từng cơn cấn địt
Vật tung người,Buồi zái cứng cả đêm
Chim anh có Bi
Buồi tôi có hai thanh kiếm
Địt phò nhiều quá
Chim không giày
Siđa mới biết sắp thành Ma
Đêm nay Không tiền chơi gái
Nằm cạnh bên nhau đành phải Xóc
Buồi zái lông nhông
Quê hương anh nước mặn, buồi chua
Làng tôi nghèo, gái đều lên thành phố
Anh với tôi 2 thằng xa lạ
Ở trong tù chẳng hẹn, vào đây
Súng bên súng đầu sát bên đầu
Đêm rét chung chăn cùng nhau xóc lọ
Đồng súng
Vợ con anh gửi bạn phang dùm
Gian nhà tranh cầm cố, nợ tùm lum
Kim tiêm, chiếu bạc nhớ người vô khám
Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh
Vật tung buồi, vì thiếu gái vài năm
Súng anh đã to
Buồi tôi nó càng khủng khiếp
Chỉ vì đi hiếp
Nên vào tù
Thương nhau tay nắm lấy buồi nhau
Đêm nay tù hoang, lại bấn
Nằm cạnh bên nhau đành 69
Kèn trống cho nhau
Có một ông chồng kia cưới vợ mới được
có vài tháng đã phải lên đường đi công
tác xa sáu tháng mới về. Được 5 tháng, bà
vợ ở nhà đã lâu không gần chồng nên
đâu chịu nỗi… bèn gởi cho ông chồng lá
thư với nội dung như sau:
Đám ruộng hai bờ ở đầu mông
Lâu ngày không cấy vẫn để không
Nước non vẫn đủ, cỏ mọc tốt
Nhờ người cày hộ có được không?
Ông chồng đọc xong hiểu ý, vừa tức vừa
sợ nên vội vàng viết thư trả lời liền:
Đám ruộng hai bờ là của ông
Cho dù không cấy vẫn để không
Mùa này không cấy chờ mùa khác
Nhờ người cày hộ chết với ông.
Thơ vợ gởi tiếp:
Ruộng để lâu ngày cứ bỏ không
Hạ đi thu đến sắp lập đông
Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa
Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công.
Thư người chồng gửi :
Biết là ruộng lâu ngày trống không
Cỏ dại um tùm mọc mênh mông
Nhưng mà tụi nó cày tệ lắm
Kỷ thuật thua Ông, có biết không ?
Bà:
Về mặt kỷ thuật tôi thích ông
Nhưng mà thể lực ráng nghe không?
Ông cày gì để mau mệt quá!
Nhiều kiểu, nhiều pha tôi thỏa lòng.
Bà vợ gởi tiếp:
Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông
Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng
Ông dzìa vẫn đó chi mà ngại
Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công.
Anh chồng cũng không chịu, gởi lại cho bà
vợ:
Này này ông nói có nghe không
Ruộng ông, ông kệ cứ chơi ngông
Khi nào ông rảnh ông gieo giống,
còn không, kẻ khác cấm cho trồng.
Bà vợ chịu hông nỗi... gửi tiếp:
Ông à .. cỏ dại lên quá mông
Dân cày quê mình cứ ở không
Thôi tui làm phước cho họ cấy
Ông về thu hoạch .. thế là xong.
ông chồng càng tức giận hơn:
Cỏ dại có mọc lên quá mông
Thì bà vẫn cứ phải để không
Ông mà biết được bà cho cấy
Ông vể nhổ sạch thế là ... xong.
Bà gửi:
Ruộng giờ lúa đã cao tới mông
Nhưng mà thuỷ lợi vẫn chưa thông
Quê mình giờ nhiều người nhàn rỗi
Kêu họ thông giùm có được không?
Chồng đáp:
Chưa thông thì cứ để cho ông
Ngày đêm ông vẫn đang luyện công
Thuỷ lợi muốn thông là chuyện nhỏ
Ông về ngày thông ... đêm cũng thông!!!
Ông thòng thêm 1 câu:
Ông về mà ruộng đã được thông
Thì bà chỉ có chết dzí ông
Không thèm cày cấy mà chỉ giử
Để xem thằng nào dám cấy không?
Bà vợ nghe ông chồng nói thế mừng quá
tiếp lời như sau:
Ừa, nghe ông nói tui quá mong
Chờ ngày ông về đục cho thông
Ruộng tui mở sẳn chờ ông cấy
Ông muốn lúc nào là tuỳ ông...
Thư người chồng gửi :
Hôm nay học cấy cấy chưa xong
Về nhà làm chi cho mắc công
Bà nó ráng chờ ba hôm nữa
Học cấy xong về cấy mới thông
Bà đây chờ mãi thấy mắc công
Mượn chú hai nó cày cho xong
Tuổi trẽ tài ba cày dai sức
Chờ đợi ông về rỏ mất công
Chồng:
Uh…mặt kỹ thuật đã làu thông
Riêng phần thể lực vẫn không xong
Thôi thì đành phải qua Hàn Quốc
Mua sâm bổ lực có được không?
Gởi rồi nhưng ông chồng vẩn thấy không ổn nên gởi tiếp:
Tui đi Hàn Quốc bà ở không
Một tháng sẽ về bà khỏi mong
Nhưng đừng léng phéng cày với cấy
Tui mà biết được chết nghe không
Tui về khi ấy sẽ hóa Long
Làm tròn bổn phận của người chồng
Ngày cày đêm cấy không ngưng nghĩ
Cho bà thoả sức thoả ước mong
Bà vợ nói với anh chồng:
Ruộng ông không cấy cứ để không
Bày đặt đi Hàn với hoá Long
Ruộng đang hết nước làm sao cấy
Bấy giờ còn nước cấy cho xong.
Anh chồng cũng không chịu, gởi lại cho bà vợ:
Cái gì của ông là của ông
Ruộng ông khô nước thì mặc ông
Mùa này không cấy thì mùa khác
Cày cấy lung tung chết với ông.
Bà vợ:
Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông
Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng
Ông dzìa vẫn đó chi mà ngại
Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công.
Chồng:
Này này ông nói có nghe không
Ruộng ông, ông kệ cứ chơi ngông
Khi nào ông rảnh ông gieo giống,
còn không, kẻ khác cấm cho trồng.
Bà vợ chịu hông nỗi... gửi tiếp:
Ông à .. cỏ dại lên quá mông
Dân cày quê mình cứ ở không
Thôi tui làm phước cho họ cấy
Ông về thu hoạch .. thế là xong.
ông chồng càng tức giận hơn:
Cỏ dại có mọc lên quá mông
Thì bà vẫn cứ phải để không
Ông mà biết được bà cho cấy
Ông vể nhổ sạch thế là ... xong.
Bà gửi:
Ruộng giờ lúa đã cao tới mông
Nhưng mà thuỷ lợi vẫn chưa thông
Quê mình giờ nhiều người nhàn rỗi
Kêu họ thông giùm có được không?
Chồng đáp:
Chưa thông thì cứ để cho ông
Ngày đêm ông vẫn đang luyện công
Thuỷ lợi muốn thông là chuyện nhỏ
Ông về ngày thông ... đêm cũng thông!!!
Ông thòng thêm 1 câu:
Ông về mà ruộng đã được thông
Thì bà chỉ có chết dzí ông
Không thèm cày cấy mà chỉ giử
Để xem thằng nào dám cấy không?
Bà vợ nghe ông chồng nói thế mừng quá tiếp lời như sau:
Ừa, nghe ông nói tui quá mong
Chờ ngày ông về đục cho thông
Ruộng tui mở sẳn chờ ông cấy
Ông muốn lúc nào là tuỳ ông../.
Đồng Chí
Quê hương anh Phò phạch quanh năm
Làng tôi giàu Cờ Bạc khắp thôn xóm
Anh với tôi vốn người xa lạ
Vì Hám địt tình cờ mà quen nhau
Zái bên zái buồi sát bên buồi
Chơi gái chung Bao thành đôi dê cụ
Đồng chí
Vợ con anh gửi bạn thân cày
Gian nhà kia mặc kệ bán hay không
Chăn gối giường êm nhớ ngày xưa chén
Anh với tôi nhớ từng cơn cấn địt
Vật tung người,Buồi zái cứng cả đêm
Chim anh có Bi
Buồi tôi có hai thanh kiếm
Địt phò nhiều quá
Chim không giày
Siđa mới biết sắp thành Ma
Đêm nay Không tiền chơi gái
Nằm cạnh bên nhau đành phải Xóc
Buồi zái lông nhông
Quê hương anh nước mặn, buồi chua
Làng tôi nghèo, gái đều lên thành phố
Anh với tôi 2 thằng xa lạ
Ở trong tù chẳng hẹn, vào đây
Súng bên súng đầu sát bên đầu
Đêm rét chung chăn cùng nhau xóc lọ
Đồng súng
Vợ con anh gửi bạn phang dùm
Gian nhà tranh cầm cố, nợ tùm lum
Kim tiêm, chiếu bạc nhớ người vô khám
Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh
Vật tung buồi, vì thiếu gái vài năm
Súng anh đã to
Buồi tôi nó càng khủng khiếp
Chỉ vì đi hiếp
Nên vào tù
Thương nhau tay nắm lấy buồi nhau
Đêm nay tù hoang, lại bấn
Nằm cạnh bên nhau đành 69
Kèn trống cho nhau