PDA

View Full Version : Buồn quá... Viết, Đọc, Truyền Bá, và Quả



tamhoan
08-05-2004, 06:56 AM
Tầm Hoan đang viết gần xong một truyện để đóng góp cho bà con giải trí nhưng có chuyện làm phiền muộn trong lòng... lại không dám than thở cùng vợ con, bè bạn; thành ra... đổ đại ra đây, hy vọng hết phiền để viết tiếp... Lúc này truyện mới thật hiếm hoi...

Số là... Tầm Hoan không chỉ là member của CTT mà còn vào HamVuiClub nữa, thành thật mà nói, trong nhận xét của Tầm Hoan -- không phải làm quảng cáo không công cho HVC -- CTT là số 1 với số lượng và phẫm lượng truyện người lớn nhưng... hình và phim thì thua bên HVC.

Đang thưởng thức hình và phim bên HVC thì, híc! híc! Đùng một cái thì ban quản lí của HVC quyết định đóng cửa Box Người Lớn, chỉ mở cửa nầy cho member đặc biệt và VIP mà thôi... Theo BQL của HVC qui định: mặc dù HVC có đăng truyện của Tầm Hoan nhưng không phải do Tầm Hoan gửi tới nên Tầm Hoan không có công sức gì hết! Nhưng nếu có ai đó, chịu khó thường xuyên copy từ chỗ khác rồi paste vào HVC thì sẽ được member đặc biệt để thưởng thức hình và phim!

Tầm Hoan đã định chia sẽ một vài truyện mà mình sẽ tự sáng tác, đóng góp vào HVC -- như đang (ráng hết sức tàn ham dzui) làm với CTT, nhưng BQL HVC cho điều kiện là phải đóng góp 1 hoặc 2 truyện trong 1 tháng -- Tầm Hoan đành phải buồn bả rút lui...

Tầm Hoan hiểu được có sự cạnh tranh giữa những BQL với nhau vì nhiều lý do, có những lý do thật chính đáng... Nhưng, Tầm Hoan cũng tin tưởng là công cán của người tác giả phải được công nhận - Tầm Hoan không dám bàn tới Bản Quyền - bởi những BQL đăng truyện của tác giả.

Khi Tầm Hoan đi vào các trang khác, thấy truyện của mình được đăng trong đó, kẻ khen (có lẽ ít), người chê (chắc nhiều), nhưng cũng làm Tầm Hoan thấy vui, không bỏ công mình nặn đầu nặn óc... Nhưng, có những trang mà người "Chuyền Truyện", không biết vô tình hay cố ý, đã không "chuyền tên tác giả" khi "truyền truyện" thành ra người đọc ở những trang đó nghĩ rằng người "chuyền truyện" là tác giả mà không thấy sự đính chính nào!

Mà hình như, Tầm Hoan cũng không thấy BQL của những trang nầy bắt buột thành viên phải thành thật trong việc "sưu tầm" bài viết, thành ra...

Mặc dù Tầm Hoan chỉ là người tập tành viết truyện người lớn nhưng nhìn thấy những việc này thấy nản lòng, không muốn viết tiếp nữa... Tầm Hoan nghĩ, đa số những tác giả khác có suy nghĩ giống Tầm Hoan thì cho đến một ngày nào đó sẽ không còn ai viết lách lăng nhăng cho mọi người đọc nữa... Lúc đó, Tầm Hoan phải đổi sang số đọc truyện người lớn bằng tiếng Anh!

Vài hàng than vãng... Hy vọng các vị "chuyền truyện" chuyền giùm bài nầy tới những trang của bạn...

Hy vọng mọi người - người đọc, người chuyền truyện, người quản lí trang truyện - sẽ tôn trọng người sáng tác để chúng ta còn truyện đọc dài dài...

Tầm Hoan

[email protected] là email của Tầm Hoan. Ai muốn khen, chê, phê bình, an ủi thì xin email tới địa chỉ này.

tamhoan
08-05-2004, 08:37 AM
Bài Học Cuối Khóa

(Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

Phần 1

Hoa nhận lại bài kiểm của mình mà choáng váng mặt mày... 79 điểm, là con… “C”. Đối với người học trò giỏi, chăm chỉ, siêng năng như Hoa thì con “C” không thể chấp nhận được! “Làm sao bây giờ? Trời ơi!...” Hoa than thầm trong bụng. Nàng đã cố gắng tập trung hết sức trong hôm kiểm tra, nàng biết nàng khó được “A” như thường lệ nhưng nàng vẫn hy vọng, bây giờ… “Không được!…” Công trình bao năm học hành siêng năng chăm chỉ của nàng… Học bạ toàn “A” của nàng... Chỉ con “C” duy nhất nầy sẽ phá hũy tất cả! Hoa thừ người… “Làm sao? Làm sao đây? Mình phải làm sao?!... Cũng tại thằng khốn nạn…” Hoa rũa thầm, nàng nhớ tới hôm đó… (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

oOo

Sau cả tuần lễ đóng của ôn bài cho kỳ kiểm tra cuối khoá, Hoa vững tin là nàng sẽ giữ được thành quả của mình… Rồi Hoa chợt nhớ tới Trung… Cả tuần rồi, theo như nàng kiên quyết, hai người không gặp nhau để nàng tập trung ôn bài… Rồi, ôn bài đã xong, Hoa thấy nhớ cái ngọt mềm khi môi lưỡi của Trung quấn quít môi lưỡi của nàng… thấy thèm cái rung động khi bàn tay của Trung vuốt ve da thịt của nàng… thấy ham muốn cái ngất ngây khi Trung đưa nàng lên đến đĩnh vu sơn… Hoa tắm rữa sạch sẽ, chọn bộ đồ lót sếch xi nhất… muốn dành cho Trung một sự ngạc nhiên, không báo trước, Hoa đến áp-pạt-tơ-măng của Trung… (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

Hoa háo hức khi thấy xe Trung đậu bên ngoài, “Vậy là Trung có mặt ở nhà… nhịn thèm cả tuần rồi, bây giờ thì tha hồ mà sướng…” Hoa rón rén đi vào nhà rồi nhẹ nhàng đến bên cửa phòng Trung… Hoa nhíu mày, nàng thoáng nghe tiếng rên phát ra từ trong phòng… Cửa phòng hé mở, Hoa ghé mắt nhìn vào, nàng cảm thấy xây xẫm mặt mày… (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

Trong kia, trên giường, Trung đang trần truồng… mông Trung nhấp nhô nhịp nhàng… bên dưới, cũng một thân thề trần truồng nhưng trắng trẻo đang oằn oại theo từng cái nắc của Trung… Hằn trên làn da nâu sạm nắng trên lưng của Trung là vòng tay nõn nà đang ghì chặc và bên dưới, cặp chân thon dài đang quấn sát vào đùi Trung… Tiếng rên rỉ, là của hai người… Hơi nóng dồn lên mặt, Hoa định tông cửa xông vào, chửi cho Trung một trận, tát vài cái vào cái bản mặt phản bội của nó, nhưng… không hiểu vì sao, cặp chân của nàng không nhúc nhíc… (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

Cái cảnh trong phòng thu hút tâm trí của nàng… không phải nàng đến đây để tìm kiếm cảm giác đó hay sao? “Sao thằng… khốn nạn nó không chờ mình?!” Hoa níu chặc mép của… Trong kia, hai người đang đổi thế… Trung nhỗm dậy kéo theo người con gái đang đu cứng trước ngực, xoay người bỏ chân thòng xuống mép giường… rồi hơi ngã người ra sau… Người con gái Mỹ, với mái tóc vòng óng ả vòng tay ôm lấy cổ Trung ngồi chồm hỗm trên đùi nó bắt đầu nhấp nhỗm… “Con quỉ cái, kiểu này là của mình mà…” Nhưng nhìn thấy thân hình của cô gái Mỹ, Hoa cũng phải khen thầm… (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

Cô gái tóc vàng ngồi ưỡn người trên đùi Trung, cặp ngực vun đầy, đầu núm vú to tròn chĩa thẳng về phía trước cho Trung tha hồ nút liếm… “Thằng khốn nạn đâu có bao giờ bú vú mình như vậy đâu!” nhưng Hoa chợt nghiệm ra… chắc có lẽ nhờ cô nàng cao nên miệng Trung mới ngang tầm mà bú… cái lưng của nàng thon thả, eo thì nhỏ, mông thì to, nở nang khác hẳn với Hoa, cả thân người nàng là một tòa thiên nhiên hực lửa… (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

Cô gái phi ngựa càng lúc càng hăng… nàng chồm hẳn người tới phía trước vì vậy Hoa nhìn rỏ con cặc bóng lưỡng nhầy nhụa nước khí của Trung thọt ra thọt vô giữa cặp mông tròn trắng bóc, dâm thủy của cô ta nhiều hơn của Hoa gấp mấy lần… Hoa chợt quên đi cơn giận mà cảm thấy… nứng trong người. Nàng chăm chú theo dõi diễn tiến bên trong, Hoa tò mò muốn cô gái Mỹ chồm lên thêm một chút để Hoa nhìn coi cái… đó của cô nàng như thế nào, nghe nói các nàng hay cạo sạch bách vì lông vàng không nổi trên da trắng như con gái á-đông… (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

Chợt Trung gầm gừ nhổm dậy, ghì chặc lấy eo người con gái, nẩy mông đâm cặc lên, ấn mu sát vào mông người con gái Mỹ, giữ chặc ở đó, rồi… nẩy lên, nẩy lên… Hoa biết là Trung đang bắng từng dòng khí nóng vào trong người cô con gái Mỹ… Hai đầu gối Hoa chợt quíu lại… Nàng chợt tưởng đến những lúc Trung xuất vào người… từng dỏng khí nóng vọt thẳng vào tử cung làm nàng… tê điếng. Biết cuộc chơi đã tàn, không biết phải phản ứng thế nào, Hoa bực tức bỏ về, không gây một tiếng động… (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

oOo

Về đến nhà, Hoa trút bỏ quần áo, nàng vào bồn tắm ngâm cho bớt cái bực tức trong đầu, cho dịu đi cái nóng trong người, và giảm đi cái ngứa ngáy dưới háng… “Cái thằng khốn nạn… Chỉ có một tuần mà nhịn không nổi…” Hoa vuốt ve thân thể của mình… “Con đó có gì hơn mình chứ?” Nàng vuốt ve hai bầu vú… “Cặp vú này… thua nó sao?! Còn cái này…” Hoa mò mẫm cửa mình… “Thằng khốn, cứ khen… của mình… bót, của mình… ấm, đồ sạo…” Hoa chà mạnh hai mép lồn… nàng cảm thấy ngứa ngáy… thấy thèm thèm… (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

Tay Hoa đè mạnh vào mồng đốc… nhưng nàng lại cảm thấy ngứa hơn… càng chà lại càng ngứa… Chịu hết nỗi, Hoa bắt đầu thọt ngón tay vào âm đạo chà chà, móc mọc… càng lúc càng vào sâu… Hai chân nàng gồng lên, mông nàng nẩy càng lúc càng cao… cho tới khi cảm giác trong người của Hoa bùng nổ… bụng nàng thắt lại, mu nàng giật lên, nước nhờn trào ra lênh láng thì cái ngứa mới đi qua… (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

Lấy lại hơi thở, Hoa tự trách, “Mà mình cũng ngu, giữ gìn bao năm rồi để cho nó chơi… chùa mấy tháng nay!” Rồi Hoa cũng tự an ủi, “Ối, mà bên cái xứ này, có sao đâu chứ; nó chơi mình cũng… sướng mà, không có thằng này thì có thằng khác. Học hành mình hơn người, mà… cỡi đồ ra mình có thua ai đâu. Đồ tốt mày không biết hưỡng thì mai mốt thằng khác nó hưỡng!…” Mặc dù nghĩ vậy nhưng cả đêm Hoa trằn trọc cả đêm, giận tức vì sự phản bội của Trung và cũng ngứa ngáy vì thèm nhớ cái cảm giác thiếu thốn cả tuần nay mà chuyện hồi chiều cứ như đoạn phim ngắn chiếu đi chiếu lại trong đầu nàng… (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

Sáng hôm sau, vào lớp học, làm bài thi mà đầu óc Hoa không thể nào tập trung được… Kết quả là bây giờ… cầm con “C” trong tay! (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

oOo

- “Một tuần nữa thì tôi sẽ tổng kết và công bố kết quả chính thức của khoá học,” Tiếng Giáo Sư Jim kéo Hoa về thực tại, “Ai có thắc mắc hay khiếu nại gì về điểm bài thì thì liên lạc với tôi hoặc anh John phụ giáo nội trong tuần này. Bây giờ thì chào tất cả.” (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

Hoa ra về mà lòng ngỗn ngang… Nàng không biết phải làm sao để gở điểm bài thi… “Vào ca với ông thầy là hôm đó có… cữ trong người làm bài không được? Hay là, trong nhà có chuyện… tang gia bối rồi? Hoặc nói thẳng là bị thằng bồ đá nên không tập trung?” Hoa đọc đi đọc lại bài làm của mình… “Mà ông thầy cũng tàn nhẫn quá! Mặc dù trả lời không đúng hoàn toàn nhưng cũng trúng được gần nữa đường mà, sao không cho người ta phần điểm nào hết trơn vậy!...” Càng đọc Hoa lại bài làm của mình càng ân hận… “Sao lại bất cẩn như thế này chứ! Chỉ cần sữa chữ này một cái, thêm con 0 vào câu kia… Câu này nữa… là mấy bài này có hơn phân nữa điểm…” Hoa lắc đầu chán nản cho sự sai xót của mình… “Ai có thắc mắc hay khiếu nại gì về điểm bài thi thì liên lạc với tôi…” Câu nói của ông Jim cứ mãi vang lên trong đầu Hoa… Suy nghĩ cả buổi, cuối cùng, nàng nhấc điện thoại lên… (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

(Còn tiếp...)

tamhoan
08-06-2004, 06:25 AM
Phần 2
(Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

- “Alô, Jim nghe đây.”
- “Thưa Giáo Sư, em là Hoa. Em muốn nói chuyện với Giáo Sư về điểm bài thi…”
- “Được, được. Nhưng bây giờ tôi đang bận nói chuyện với một trò khác, chị có thể gọi lại khoảng một tiếng sau hay không?”
- “Dạ được. Dạ cám ơn Giáo Sư. Em sẽ gọi lại…” Hoa mừng khấp khởi… Nàng thấy lóe lên một tia hy vọng.
- “Ok, mình sẽ nói chuyện sau, bai…” (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

Jim gác máy, nhìn xuống người con gái trần truồng đang nằm ngữa trên bàn làm việc… Jim cũng đang trần truồng, háng Jim đang áp sát vào háng cô gái…
- “Xin lỗi Jen… mình tiếp tục nhé,” Jim chống hai tay xuống bàn, Jim kéo hết dương vật của mình ra ngoài rồi Jim đẩy ặp vào… “Phạch, Hự, Ah… Phạch, Hư, Ah… Phạch, Hư, Ah…” trong phòng chỉ còn tiếng háng Jim dập vào háng Jennifer cùng với tiếng hộc lên của Jim và tiếng rên của cô gái mỗi khi dương vật đâm hết vào trong… ̣(Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

- “Uu… u… Jim ơi… vậy đó,” hai chân cô gái chống xuống bàn, nẩy mu lên…
- “Oh, Jennifer ơi… Jen ơi…” Chợt nghĩ tới Hoa, nhớ tới thân hình gọn gành xinh sắn của cô sinh viên á-đông, Jim cảm thấy ham muốn dâng lên… Jim chồm tới xốc lấy nách Jennifer ghì chặc… mông càng nắc lẹ hơn…
- “Nữa, Jim ơi, mạnh lên…” Hai chân cô quấn lấy mông Jim…
- “Ôi!... em ơi… Anh… ra…” Jim cong người gục mặt vào cổ Jennifer,
- “Đừng! Jim… Em chưa…”
Nhưng đã muộn… Jim phóng từng đợt khí vào người Jennifer… (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)



- “Sao bữa nay… lẹ thế?” Jennier ngồi dậy rút miếng giấy chùi lấy dòng khí trắng đang rỉ ra dưới háng… quơ lấy quần xì-líp, co chân mặc vào…
Jim ngồi thả ngữa thở dốc trên ghế, dương vật mềm èo sau khi xuất khí nằm vắt ngang qua đùi, nhìn Jennifer, cô sinh viên mà Jim ưu ái nhất, sẳn sàng làm bắt cứ chuyện gì Jim nhờ vả và ngược lại, lúc nào Jim cũng làm nàng hài lòng…:
- “Ồ, không biết tại sao, nhưng Anh thấy… nứng quá…”
Jen có vẽ hơi giận:
- “Có phải sắp được… đồ mới, phải không?”
- “Ồ…” Jim kéo Jennier ngồi lên lòng mình… Jim hôn nhẹ vào khuôn ngực trần của nàng… “có thể… nhưng cũng nhờ Jen đó mà…” trước khi Jennifer kéo áo xuống.
- “Đàn ông các anh… tham lam quá đi thôi.” Jennifer trách nhẹ trước khi lách ra khỏi cửa phòng.
Jim móc thuốc ra hút, nghĩ ngợi… rồi mĩm cười một mình… (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

oOo

Một giờ sau…
“Reng… reng… reng…” Jim nhìn vào màn ảnh ghi số gọi, nhìn thấy số điện thoại của Hoa, Jim mím cười chờ đợi…
- “Hêlô, đây là Giáo Sư Jim… Xin lỗi tôi không trả lời điện thoại được trong lúc này. Xin vui lòng…”
- “Thưa Giáo Sư, em là Hoa… Em sẽ gọi lại lần nữa…” Hoa nhắn vào máy ghi âm… (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

Nữa giờ sau…
“Reng… reng… reng…”
Liếc nhìn vào màn ảnh ghi số gọi, nhìn thấy số điện thoại của Hoa hiện lên, Jim mĩm cười và nhấc điện thoại lên:
- “Alô, Jim nghe đây.”
- “Thưa Giáo Sư, em là Hoa.”
- “Oh, phải. Tôi có nghe lời chị nhắn trong điện thoại nhưng phải tiếp các anh chị sinh viên khác thành ra không trả lời điện thoại được.”
- “Thưa Giáo Sư…”
- “Thành thật xin lỗi chị, chị Hoa,” Jim ngắt lời, “bây giờ tôi đang bàn chuyện với anh John, xin chị cảm phiền gọi lại lúc khác…” (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

Hoa nóng nảy… Nàng đã gọi nhiều lần mà không nói chuyện được… chắc phải chịu khó đến văn phòng nói chuyện với ổng… Mà trước sau gì thì cũng phải đến văn phòng đưa ổng coi lại bài kiểm của mình…
- “Thưa Giáo Sư, Giáo Sư có thể cho em cái hẹn để nói chuyện với Giáo Sư về điểm bài thi không ạ?”
- “Sao lại không được… Để coi…” Jim im lặng bên đầu giây chốc lát, “Ừ, thứ Năm nầy tôi có thể gặp chị lúc 2 giờ trưa hoặc… 10 giờ sáng thứ Sáu… Chị muốn chọn ngày nào?...”
Hoa bối rối… “Những tới ba ngày nữa… mà lại ngày cuối của tuần… nhỡ ra không kịp sữa điểm thì… chết.” Hoa nài nĩ…
- “Giáo Sư có thể cho gặp sớm hơn không ạ? Cuối tuần này em phải rời trường sớm về nhà…”
- “Cũng được…” Jim dể dãi, “Tối nay tôi sẽ trở lại văn phòng lúc 8 giờ để cộng điểm của các anh chị. Chị có thể gặp tôi ở văng phòng lúc đó.”
- “Cám ơn thầy,” Hoa mừng rơn, “Em sẽ gặp thầy lúc 8 giờ.” Biết được thêm ông Jim chưa cộng điểm, Hoa nghĩ nàng có cơ hội nhiều hơn… (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

Vừa cúp điện thoại với Hoa, Jim quay liền số khác…
- “Alô, Tôi đây… Mọi việc tiến hành trôi chảy… Sẽ gặp nhau như mình dự định… Chắc chắn là như vậy… Bai.” (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

oOo

“Cốc, cốc, cốc…” Hoa gõ cửa phòng đúng 8 giờ như đã hẹn.
- “Mời vào, cửa không khóa…”
Hoa nhìn lại hành lan vắng lặng trong trường, hít một hơi dài mở cửa bước vào… Nàng ý tứ để cửa văn phòng mở rộng…
- “Mời chị ngồi,” Ông Jim chỉ tay vào cái ghế trước bàn làm việc của ông, Hoa khép nép ngồi xuống, “Tôi có thể giúp gì cho chị?”
- “Thưa Giáo Sư…” Hoa cuối xuống cặp táp, lôi bài kiểm tra của nàng ra… “Em xin Giáo Sư xem lại bài kiểm của em… Có mấy câu trả lời em nghĩ em làm trúng phần đầu mà không được điểm nào hết…” Hoa chồm tới đưa bài kiểm cho ông Jim…
Jim đưa tay đón lấy xấp giấy:
- “Để tôi xem lại nào…” Jim đổi thế ngồi, chăm chú coi lại bài làm của Hoa…
Nàng hầu như nín thở đợi chờ… (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

Lát sau, Jim thả xấp bài thi xuống bàn:
- “Ừ, mấy câu nầy chị làm đúng coi như cũng được phân nữa… Đáng lẽ chị phải được số điểm tương đương…”
Hoa mừng rơn, ngắt lời:
- “Vậy… Giáo Sư có thể chấm lại điểm của em hay không?”
- “Được thôi, nhưng tôi phải hỏi lại anh John xem tại sao ảnh không cho điểm mấy câu này… Xin chị chờ chút…” Jim nhấc điện thoái lên rồi quay số…
Hoa hồi hộp ngồi chờ… (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

- “Alô… Tôi đây.”
-….
- À, Chị Hoa, đang ở văn phòng của tôi có thắc mắc là trong bài trả lời của chị ấy, câu số 2, câu số 5 và câu số 8 không được điểm nào cả?...”
-…
- “Ừ… Ờ… Nhưng chị ấy là người học giỏi… Phải… Tôi nghĩ là nên… Ok!... Tôi sẽ nói chuyện sau với anh… Bai.” (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

Jim gác máy rồi quay về phía Hoa:
- “Anh John nói với tôi là ảnh nhớ bài làm của Chị… mặc dù câu trả lời của chị có trúng một phần nhưng không đủ để chứng minh được là người làm hiểu câu trả lời… Nhưng vì tôi biết chị là người học giỏi trong lớp thành ra tôi đồng ý cho chị thêm vài điểm cho mấy câu này…” Jim ngừng lại.
Hoa vui mừng ra mặt, nàng đã tự cộng điểm rồi, không cần 5 điểm mỗi câu, chỉ 4 điểm thôi thì đủ cho nàng được con A; nếu không, đâu còn được ở ưu hạng nữa!… Jim tiếp:
- “Theo như anh John đề nghị, chúng tôi cho chị thêm 3 điểm câu này, 2 điểm cây này, còn câu này thì 3 điểm… Như vậy hạng bài kiểm của chị từ C sẽ lên B.”
Hoa sững người, nàng lắp bắp…
- “Nhưng… sao… chỉ có… 8 điểm thôi hả Giáo Sư?!” Nàng thất vọng vô cùng, mặc dù nhiều người mơ ước được con “B” nhưng riêng nàng… Con B sẽ làm cho nàng mất danh hiệu sinh viên xuất sắc tối cao – hồi giờ nàng chỉ có hạng A mà thôi… Hoa đã tính rồi… lẽ ra nàng phải được 4, 5 điểm thêm cho mỗi câu. Hoa nằn nì… “Nhờ Giáo Sư… coi lại… Hồi nãy Giáo Sư có nói mấy câu đó em làm trúng cũng được phân nữa… sao chỉ cho thêm có 2, 3 điểm mà thôi…”
- “Đó là quyết định của anh John hôm chấm bài…”
Hoa rời ghế chồm tới:
- “Xin Giáo Sư coi lại lần nữa… Em nghĩ là 2, 3 điểm thì không… tương xứng với phần trả lời của em…” (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

Jim nhìn ra cửa, hàng lang vắng ngắt...
- “Chuyện này… tôi phải coi lại…” Jim ngập ngừng… “Chị không bằng lòng với con B?”
- “Thưa không…” Hoa quả quyết, “Em tin là em được con A trong kỳ kiểm tra này.”
- “Tôi phải coi kỷ lại bài kiểm của chị vì chị cũng biết tôi không thể… thiên vị trong việc chấm điểm bài thi. Sự nghiệp của tôi sẽ chấm dứt nếu như tôi cho điểm cẩu thả…”
- “Thưa Giáo Sư, em hiểu được chuyện đó nhưng bài kiểm này rất quan trọng đối với em và em nhất định phải được A lần này.” Hoa quả quyết.
- “Nếu vậy…” Jim nhìn kỷ Hoa một lần nữa… “Chị hãy ra đóng cửa lại rồi tôi sẽ nói chuyện với chị…”
- “Đóng cửa?” Hoa hỏi gặng lại, “Tại sao phải đóng cửa?” Giọng nàng hơi run… Hoa từng nghe chuyện các cô sinh viên người Mỹ… đổi tình dục để lấy điểm cao nhưng nàng không muốn như vậy – đó là lý do tại sao nàng cố tình để cửa mở khi bước vào…
- “Chị có mục đích của Chị, tôi có… ao ước của tôi,” Jim hạ giọng, điềm đạm… “Có thể mình thảo luận tìm ra giải pháp mà cả hai cùng có lợi. Có điều… không nên để người khác nghe được.” (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

Hoa nhìn sững ông Jim… nàng hiểu ra ý đồ của người Giáo Sư này… “Không, nhất địng là không,” Hoa tự nhủ, “Bài mình sẽ đủ điểm mà… Không thể nẳm ngữa ra để…” Nàng khéo léo trả lời:
- “Thưa Giáo Sư… Ao ước của Giáo Sư, em… không muốm tìm hiểu. Nhưng còn bài làm của em… công bình mà nói… Nếu em đem bài của em nhờ một Giáo Sư khác chấm lại, em nghĩ em sẽ được nhiều điểm hơn…” Nàng nói bóng cho Giáo Sư Jim biết là nàng sẵn sàng kiện ông ta nếu nàng không nhận được điểm mà nàng nghĩ nàng phải được, “Không biết Giáo Sư nghĩ thế nào?”
Jim trầm ngâm, như hiểu được sự thách thức của Hoa…
- “Thôi được, tôi sẽ coi lại bài của chị thật kỷ. Hãy chờ tôi ở đây…” Jim đứng dậy, cầm bài kiểm của Hoa đi vào phòng kế bên… (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

oOo

Hoa ngồi chờ… Ngoài mặt thật trấn tỉnh nhưng trong lòng thật run… nàng nhìn ra hành lan… vắng lặng! Hoa tự nhủ, “Mình cũng gan thật, dám đến đây giờ nầy một mình. Nếu như… ổng làm ẩu… Người ổng to lớn như vậy…” Rồi tự an ủi, “Không sao đâu, dầu gì ổng cũng là Giáo Sư, không dám làm chuyện bậy đâu… Nhưng nếu ổng vẫn không chịu cho điểm như mình muốn thì sao?...” Hoa suy tính trong đầu, “Hồi nảy thằng chả đã ló đuôi, bảo mình đóng cửa… Nếu như…” Suy nghĩ lan ban rồi Hoa cũng bắt đầu nghĩ bậy… “Không biết con gái Á Đông nhỏ nhắn như nàng làm sao chịu được những người như Jim? Bị đè lên người chắc… nghẹt thở. Còn nữa, cái… đó, nàng nghe nói, vừa bự vừa dài… đút vào chắc có nước… chết!... Nhưng cũng có người… ghiền đồ… Mỹ, không muốn đồ ta nữa…” Tiếng cửa phòng đóng lại cắt dòng tư tưởng của Hoa… (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

- “Tôi đã xem xong bài làm của chị…” Jim lên tiếng, đặt bìa hồ sơ xuống trên bàn, trước mặt Hoa, rồi đi về phía cửa…
- “Xin Giáo Sư để cửa mở…” Hoa phản đối một cách lịch sự khi thấy ông Jim sắp sữa đóng cửa văn phòng.
- “Ồ, tôi nghĩ đóng của thì sẽ tốt cho chị… Chị hãy mỡ hồ sơ ra coi, nếu chị vẫn còn nghĩ rằng mình nên để cửa mở nói chuyện thì tôi sẽ làm theo ý chị…”
Hoa thắc mắc, ngập ngừng thò tay lật bìa hồ sơ… Mỗi bên bìa cặp vài tờ giấy… “Ủa, là bài kiểm của mình mà?...” Bổng, Hoa choáng váng mặt mày… tai nàng ù đi… mồ hôi rịn ra hai bên thái dương… Hoa không nhìn thấy Jim đang mĩm cười đắc ý, đóng cửa, hạ rèm, không quên khóa trái tay cầm… (Viết bởi Tầm Hoan, [email protected], 08/2004, tặng CTT)

(Còn Tiếp...)