PDA

View Full Version : Sự Tích Công Chúa Liễu Hạnh



Cuong Hoai
07-01-2007, 08:47 PM
Nhân dịp Công Tử sắp có chuyện dzui. CH xin gởi tặng một chuyện cổ tích do CH phóng tác dzui dzui dựa theo sự tích của Bà Chúa Liễu Hạnh.

...Ngày xửa ngày xưa ở trên Thiên đình có cô con gái của Ngọc Hoàng tên là Liễu Hạnh. Tính tình của Nàng rất tinh nghịch, phóng khoáng và ngang lỳ. Chỉ thích làm theo ý của mình, Không thích bị bó buộc bởi những khuôn phép cứng ngắc của cõi trời. Vì thế nhiều khi Nàng đã khiến cho Ngọc Hoàng phải tức giận. Nhân một lần Nàng tự ý móc mắt tên Đồng tử của Thái Thượng Lão Quân, vì tội dám nhìn lén Nàng tắm. Ngọc Hoàng bèn đày Nàng xuống trần gian trong ba năm để xám hối.

Sau khi bị đày xuống trần Công Chúa Liễu hạnh hoá thân thành một cô gái xinh đẹp, dựng một cái quán ở dưới chân núi Đèo Ngang. Là nơi có con đường độc nhất từ Bắc vào Nam. Cho nên rất đông đảo khách bộ hành tới dừng chân để nghỉ ngơi, ăn uống.

Từ khi bị đày xuống trần để tĩnh tâm. Công Chúa Liễu Hạnh vẫn không từ bỏ được tính tinh nghịch và lối hành xử cứng rắn với những người mà Nàng cho là " Ác Nhân " mất đạo đức. Cho nên hễ ai vào quán nghỉ ngơi, ăn bánh, uống nước trò chuyện với cô chủ một cách dứng đắn thì không sao. Nhưng hễ thấy cô chủ quán xinh đẹp mà dở thói sàm sở, hoặc có ý cậy sức, cậy thế, cậy thần thì Nàng quyết trị tội chứ không tha. Những người như thế lúc trở về nhà nếu không lăn ra chết, thì cũng trở thành phế nhân hay rồ dại.

Có lần một anh chàng thư sinh chẳng chịu học hành, rình Công Chúa Liễu Hạnh tắm truồng ở bờ suối dzồi mượn chữ nghĩa của bà HXH ngâm nga trêu ghẹo Nàng:

Đèo Ba Dội ( Đèo Ngang )

Một đèo, một đèo, lại một đèo,
Khen ai khéo tạc cảnh cheo leo.
Cửa son đỏ loét tùm hum nóc,
Hòn đá xanh rì lún phún rêu.
lắt lẻo cành thông cơn gió thốc,
Đầm đìa lá liễu giọt sương gieo.
Hiền nhân quân tử ai là chẳng.
Mỏi gối, chồn chân vẫn muốn trèo.

Thế là khi trở về nhà. Cái cẳng giữa của chàng thư sinh liền biến thành con Công " Thức hoài không Ngủ ".

Hồi ấy là thời vua Lê Thái Tổ trị vì thiên hạ. Tiếng đồn về người con gái có nhan sắc " Hoa nhường, nguyệt thẹn " bán quán ở Đèo Ngang không mấy chốc lan truyền tới tận kinh thành. Người thì nói Nàng là một cô gái xinh đẹp " Liễu yếu đào tơ ". Nhưng cũng có người bảo Nàng là một thiếu nữ võ nghệ cao cường. Tay không có thể .... " Bắc cọp " một cách gọn gàng

Lời đồn Khiến cho vị Hoàng Tử trẻ của vua Lê tò mò, háo hức lắm. Chỉ muốn được đối diện Nàng xem thử ra sao. Nhiều lần Chàng Hoàng Tử trẻ định sai quân đi bắt người con gái mà dân chúng đang bàn tán xôn xao kia về. Nhưng vốn biết tính vua cha rất là chánh trực & nghiêm khắc cho nên không dám. Cuối cùng nhịn hết nổi lòng ao ước và tính tò mò. Chàng liền cải trang thành một thương gia giàu có đi đến Đèo Ngang để gặp mặt Nàng một lần cho biết.

Từ Đèo Ngang Công Chúa Liễu Hạnh đã biết có vị Hoàng Tử sắp đến tìm mình. Lại cũng biết đó là một chàng trai tầm thường, không bãn lĩnh mà còn hiếu sắc nữa. Cho nên Nàng rắp tâm chuẩn bị kế hoạch để sửa trị vị Hoàng Tử có " Dấm mau " thật đích đáng.

Khi đến quán nước bên chân Đèo Ngang, giáp mặt Liễu Hạnh. Hoàng Tử lập tức mê mẩn nhan sắc của Nàng, thần trí Chàng rối loạn chỉ nghĩ đến việc được gần gũi với Nàng. Chàng cố tình ăn uống chậm rãi, lân la trò chuyện để kéo dài thời gian cho đến tận chiều tối. Mới bảo với Công Chúa Liễu Hạnh

- Trời tối mất mà anh thì lại từ phương xa đến không biết rõ địa phương. Chẳng hay cô chủ có thể nào cho anh ngủ tạm ở đây không? ( Mann! Cái vị Hoàng Tử này xưng anh lẹ và ngọt wá chừng )

Công Chúa wá rành sáu câu Ủa! Không phải... rành cái kế quỷ của vị Hoàng Tử trẻ và biết Chàng mún gì? Nên trả bộ nói đưa đẩy:
- Thưa Công Tử, ở đây hàng quán chật hẹp nếu Chàng không chê bai thì để em sắp xếp chỗ cho Chàng ngủ đỡ qua đêm.

Ôi! Dzời ơi!!! Hoàng Tử nghe cái offer của cô Công Chúa Liễu Hạnh đúng với ý mún của mình thì sướng tê tái.

Tối hôm đó Hoàng Tử giả bộ ngắm trăng cứ lượn tới lượn lui trước cửa phòng của CCLH. Đột nhiên cánh cửa phòng hé mở. Chàng liền tiến lại. Qua kẽ cửa. Thân hình vệ nữ của cô Công Chúa Liễu Hạnh với những đường cong tuyệt hảo đang lung linh dưới ánh đèn...cầy. Khiến cho chàng Hoàng Tử phải thắt cả tim. Thì ra CCLH vừa đi tắm đêm về và đang thay quần áo. ( Hehehehe sao mà càng lúc càng giống truyện từ CTT dzậy nè http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/tsmileys2/08.gif ). Sau khi ngắm thưởng trọn vẹn cảnh khoả thân của cô CCLH. Chàng Hoàng Tử liền đánh bạo gõ cửa phòng xin được mời Nàng ra ngoài ngắm Trăng trò chuyện. Nàng Liễu Hạnh đã biết hành động say sưa nhìn lén thân thể của mình một cách thiếu tư cách của vị Hoàng Tử. Nhưng Nàng giả như không biết. Đồng ý ra ngoài ngắm trăng trò chuyện cùng với chàng ta.

Mỗi lời nói tía lia dịu ngọt làm khuôn ngực của Nàng phập phồng, nhấp nhô lên xuống. Càng lúc càng làm cho vị Hoàng Tử trẻ mê mẩn. Chẳng bao lâu chàng phải đánh rơi vẻ đạo mạo lúc ban đầu để biến thành một tên hiếu sắc. Chàng ôm chầm lấy CCLH. Một tay chộp lấy bầu vú căng tròn của công chúa. Nhất định " Nài Hoa Ép Liễu "

Công chúa Liễu Hạnh giả như ưng chịu bỏ chạy vào phòng. Trong cơn si mê vị Hoàng Tử trẻ tưởng bở, không cần giữ thể diện. Vừa chạy theo vừa trút bỏ quần áo. Tuy lần đầu tiên trông thấy thân hình loã lồ, cường tráng của một chàng thanh niên. Nhưng CCLH vẫn không chút động lòng. Nhanh như chớp Nàng liền biến thân lên núi mang con khỉ đột cái về để đánh lừa chàng Hoàng Tử.

Khi chàng ta chạy dzô phòng ngủ thì thấy người đẹp của mình đang trần truồng nằm quay mặt vô vách đợi sẵn thì mừng húm, liền hăm hở xông dzô ôm chầm lấy người đẹp giao hoan ầm ầm theo kiểu " doggy " mà không cần biết người đó có phải là CCLH hay không? Cho đến khi Chàng lật ngửa người cô gái trên giường để đổi thế " Vác cày qua núi " thì Chàng mới nhìn ra là mình đang " dzớt " một con đười ươi. Hoảng quá Chàng buông ra tính bỏ chạy, thì bị hai chân của con khỉ đột quặp chặt lấy hông. Không thể nào thoát ra được nữa. ( Hehehe Không biết có bị con khỉ đột vắt hết sữa hay không ) Chàng thét lên một tiếng dzồi ngất đi....

Sáng ngày hôm sau trước cửa kinh thành. Quân lính phát hiện Hoàng Tử nằm bất tỉnh trên lưng ngựa nên liền đưa chàng vào cung. Nhưng khi tỉnh lại thì Hoàng Tử hoàn toàn mất trí, ăn nói lảm nhảm như người khờ si. Các vị danh y trong cung làm đủ mọi cách nhưng đều bó tay không ai có thể chữa lành cho vị Hoàng Tử. Sau cùng có người mách nên vào núi Nam Giới cầu khẩn mấy vị Hộ Pháp, Thiên Tướng của Phật bà Quan Âm chữa trị cho Chàng thì may ra mới khỏi.

Tương truyền rằng một ngàn năm trước Phật Bà Quan Âm một hôm hiện ra ở Biển Đông. Hoá phép thành hai cái túi: Một nổi lên ở giữa Biển, còn một ở trên núi Nam Giới làng Thiên Thai ..OOpss lộn làng An Đông. Sau một thời gian dài hai cái túi nở ra hai đoá hoa. và từ trong mỗi đoá hoa hiện ra bốn vị tướng có phép biến hoá cực kỳ, huyền diệu ( Hehehehe hông biết có phải là Kình Dương Thiên Tướng, Nhất Trụ Thiên Tướng, Thiên Tướng Tàng Cước, Cù Vương Thiên Tướng, Mê Âm Hộ Pháp, Kim Cương Hộ Pháp, Thẩm Du Hộ Pháp, Vu Sơn Hộ Pháp của CTT không nữa??? ) Theo lệnh của Phật Bà, các vị Hộ Pháp, Thiên Tướng thân chinh đi tám phương đánh dẹp tà ma quỉ quái quấy nhiễu hoành hành trong dân gian. Dẹp xong thì được Phật Bà gọi về ở lại chỗ cũ nên được gọi là Bát Bộ Kim Cang.

Sau khi được mấy vị Kim Cang chữa trị. Chàng ta dần dần khỏi bệnh và bình phục hẳn. Hoàng Tử đã cúi đầu nhận tội với vua cha về những hành vi của mình đã làm. Vua Thái Tổ nghe xong đùng đùng nổi giận liền bắt Hoàng Tử nhốt trong núi Ngũ hành để đọc sách Thánh hiền trong năm năm, hầu xám hối và chừa bỏ tính hiếu sắc của chàng.

Đồng thời Vua Thái Tổ cũng rất tức giận vì trong giang san của mình cai trị, mà có một cô gái dám khinh nhờn phép nước, tự ý dùng phép thuật của mình xử trí những kẻ phạm lỗi. Cho nên Vua Thái Tổ liền sai các vị pháp sư đi thu phục và giải Nàng về kinh để hỏi tội...

Nhưng tất cả các vị pháp sư đều bị đại bại trước CCLH. Không những họ không bắt được Nàng CCLH mà mọi phép thuật của họ đều bị Nàng thu mất. Cuối cùng nhà Vua lại phải cầu cứu đến tám vị Kim Cang ra tay gíup đỡ.
Kỳ nay 4 vị Kim Cang như Mê Âm Hộ Pháp, Vu Sơn Hộ Pháp, Thẩm Du Hộ Pháp, Kim Căng Hộ Pháp bận phải đi trừ ma ở nơi khác, nên chỉ còn lại 4 vị Kim Cang Thiên Tướng là " Wởn ". Họ nhận lời Vua. Liền thi triển khinh công phóng vèo vèo về hướng Đèo Ngang.

Đoán được tin chẳng lành. Nhưng cô Công Chúa Liễu Hạnh vẫn ung dung như không có việc gì xảy ra. Nàng cho sắp đặt mọi thứ để chuẩn bị ứng chiến với 4 vị Kim Cang đang bay tới.

Vừa tới nơi, vị Kình Dương Thiên Tướng vươn cái vòi dài hết cỡ của mình ra hút cạn nước sông Hương, dzồi phun tràn ngập vào chân đèo, nơi hàng quán của Công Chúa LH. Nàng Liễu Hạnh không nao núng bấm quyết đọc thần chú rồi há thật to miệng. Lạ thay mọi luồng nước cuổn cuộn chảy. Chẳng mấy chốc nước lũ bị Nàng hút đi hết . Kình Dương Thiên Tướng còn đang lúng túng chưa biết xử trí ra sao, thì " Phụtttttttttttttt " Ngọn nước từ trong miệng nhỏ của CCLH phun ngược trở về phía Kình Dương Thiên Tướng. Khiến ngài phải phi thân gấp lên không trung tránh né.

Từ đàng xa Nhất Trụ Thiên Tướng thấy thế liền dương cao cái " Trụ Thần " của mình dương lên trời để đỡ lấy Kình Dương Thiên Tướng. Dzồi rung " Trụ Thần " mỗi lúc một mạnh tạo nên một trận cuồng phong, gió giật khủng khiếp, đất đá bay mù mịt như muốn cuốn tung tất cả hàng quán và cô CC Liễu Hạnh vào trong cơn lốc. Thấy kỳ này dùng miệng không xong. Nàng liền đặt tay dzô ngực niệm chú. " Xầmmmm ". Trụ Thần của Thiên Tướng bị chạm vách núi. Lập tức thu nhỏ lại và không còn rung bần bật để tạo ra cuồng phong được nữa. Thì ra CCLH đã cho biến ra hai ngọn Băng Tuyết trắng toát chận đứng sức rung của Trụ Thần.

Thấy phép thuật của hai đồng đạo mình bị CCLH phá tan. Lập tức Tàng Cước Thiên Tướng liền đưa cái cẳng thứ ba lúc ẩn, lúc hiện của mình phóng thẳng vào giữa hai ngọn núi vun cao. Nàng Liễu Hạnh không nao núng nhổ ngay một nhúm lông... À! À Không! Nhúm tóc biến thành một rừng cây chi chít quấn chặt cẳng thứ ba của Tàng Cước Thiên Tướng lại, Khiến cái cẳng xụi lơ không còn ngọ nguậy được nữa. Cù Vương Thiên Tướng nghĩ bụng mình có dùng " Sư Tử Tiếu " ra chắc cũng không địch lại pháp thuật quá lợi hại của Nàng CCLH, nên Cương Vù....OOpss lại lộn Hehehehe ...Bay vù một phát lên trời chạy trốn để cầu khẩn Phật Bà xuống giúp. Phật Bà biết CCLH đã đến lúc phải chịu tai kiếp, bèn chỉ cho Thiên Tướng phương pháp thu phục CCLH. Mừng wá xá Cù Vương liền lạy tạ rồi bay vù về cõi trần.

Về đến nơi Cù Vương Thiên Tướng kể cho ba vị Thiên Tướng kia cách thu phục CCLH mà Phật Bà vừa chỉ dậy. Thế là cả bốn vị ngồi thành vòng tròn niệm chú thân hình xoay vòng vòng. Chẳng bao lâu bốn vị Kim Cang Thiên Tướng đã biến thành cái túi của Phật Bà như thuở xa xưa. Cái túi càng lúc càng lớn bao phủ cả một vùng. Quả nhiên CCLH không thể nào chống cự hay chạy trốn được nữa. Nàng đành phải sa vào túi. Đồng thời tất cả phép thuật của Nàng cũng đều bị thu hút hết. Trong chốc lát Nàng chỉ còn là một cô gái yếu mềm.

Bốn vị Kim Cang Thiên Tướng liền mang Nàng về kinh thành cho nhà Vua. Vua Lê Thái Tổ lập tức tra hỏi?
- Nhà ngươi là ai?

Công Chúa Liễu Hạnh trừng mắt trả lời:
- Là con Ngọc Hoàng bị đày xuống trần. Lấy vùng Đèo Ngang làm nơi trú ngụ

- Là con Ngọc Hoàng sao dám phá phách dân sự và làm hại Hoàng Tử con ta, xem thường phép nước thế?

- Trừng trị bọn con trai chọc ghẹo nhi nữ, ăn hiếp người yếu thế, cô đơn là việc ai cũng muốn làm và hợp với ý trời. Không có gì là sai cả?

- Nước có Quốc Pháp. Nếu ai cũng ỷ có pháp thuật như ngươi rồi ai cũng định đoạt xử lý mọi sự theo ý riêng của mình thì thiên hạ sẽ đại loạn, còn ai vâng lời ai nữa chứ!


Hai người đang đôi co lý luận thì ở trên trời vang vọng tiếng Phật Bà.
- Liễu Hạnh. Theo ý chỉ của Ngọc Hoàng nhà ngươi bị đày xuống trần để tu tỉnh bản tính để trở nên nhu mì của một người con gái. Chứ không phải để ngươi tự ý xét xử cứng rắn những người đã phạm lỗi với nhà ngươi. Bây giờ tai kiếp của nhà ngươi đã đến. Hãy lãnh chịu sự phán quyết của nhà Vua.

Theo lời dạy của Phật Bà. Vua Lê Thái Tổ liền cho giam giữ CCLH trong bán đảo Sơn Trà để tu tâm dưỡng tánh.
Sau một thời gian tĩnh tâm, tu luyện. Phép thuật của Nàng khôi phục được đôi chút. Tuy không có thể " Hô Phong Hoán Vũ " Hoặc có thể trừng phạt người khác bằng phép thuật như xưa. Nhưng Nàng đã có thể biến hình đổi dạng và khinh công có thể bay vù vù từ rặng núi này sang rặng núi khác.

Một hôm đang bay dạo trên ngọn Ngũ Hành Sơn. Tình cờ Nàng nghe một giọng đọc " Tứ Thư, Ngũ Kinh " vang vang thật quen thuộc. Nên bay lại gần nơi phát ra tiếng, thì nhận ra đó là vị Hoàng Tử trẻ năm xưa đã trêu ghẹo mình. Trong lòng tuy không vui lắm. Nhưng bản tính đùa nghịch lại nổi lên trong lòng. Nàng liền biến thành bà cụ già run rẩy đi về hướng Chàng Hoàng Tử.

Nói về vị Hoàng Tử trẻ. Từ khi bị giam lỏng tại dãy núi Ngũ Hành. Ngày đêm tĩnh tâm sáng chiều đọc sách Thánh Hiền, nên kiến thức và tâm tính đã thay đổi rất nhiều. Đang thơ thẩn ngâm nga mấy câu thơ của Tiền Nhân thấy bà cụ già run rẩy đi muốn không nổi, té lăn trên con đường dốc. Chàng liền chạy lại đỡ bà cụ lên. Hỏi nhà bà cụ ở đâu để Chàng đưa về. Công Chúa Liễu Hạnh liền chỉ về phía căn nhà lá ở trên sườn núi. Thế là chàng Hoàng Tử không ngại cực nhọc, ghé vai cõng CCLH về nhà.

Trên lưng chàng Hoàng Tử trong đầu Nàng CC Liễu Hạnh bắt đầu có những suy nghĩ khác đi về vị Hoàng Tử trẻ. Và Nàng rắp tâm muốn thử chàng thêm một lần nữa.

Ngày hôm sau đợi khi Hoàng Tử đi dạo bên ngoài. Nàng liền biến thành một cô gái thật xinh đẹp, có vòng một, vòng hai, vòng ba đều toé lửa. Bị trật chân ở bên đường. Sau vài câu hỏi han và đối đáp. Cô gái xinh đẹp xin Hoàng Tử cõng mình về nhà.
Chàng cho biết không thể cõng Nàng về nhà được vì " Nam Nữ Thọ Thọ Bất Tương Thân ". Nhưng sau một thoáng suy nghĩ. Chàng bèn bảo cô gái chờ ở đó. Chàng sẽ có cách đưa Nàng về nhà. Lát sau Chàng Hoàng Tử quay trở lại với cái ghế mây nhỏ buộc ở trên lưng.
Thế là Nàng CCLH được Hoàng Tử cõng về nhà mà không phải chung đụng đến thân thể. Lần này thì mối ác cảm của Nàng với chàng Hoàng Tử năm xưa đã hoàn toàn tan biến. Nàng cảm thấy Chàng giờ đây không những đã trở thành một hiền nhân, đứng đắn mà còn thông minh biết cách ứng xử. Tuy lần này thân hình của Nàng không cọ sát vào lưng của Chàng Hoàng Tử. Nhưng bỗng dưng Nàng cảm thấy mặt mũi, và thân thể của mình hừng hực nóng...

Sau vài lần thử thách và cảm phục về nhân cách của Chàng Hoàng Tử trẻ. Một hôm Nàng để nguyên hình dạng và tới nơi chàng Hoàng Tử đang bị giam lỏng. Thấy Nàng xuất hiện. Ban đầu Chàng Hoàng Tử cũng lo sợ. Nhưng sau đó được CCLH giải thích và trấn an, rồi còn cho biết Nàng và Chàng có duyên nợ tiền định ( Hehehehe đoạn này sao mà gượng ép và cải lương một tỷ lun http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/tsmileys2/01.gif )

Thế là kể từ đó cả hai trở thành một đôi bạn khắng khít. Ngày qua ngày từ tình bạn đã biến thành tình yêu và chuyện gì phải tới đã tới. Một hôm nàng Công Chúa Liễu Hạnh tự động trút bỏ xiêm y, dâng hiến tấm thân ngà ngọc tinh khiết của mình để cùng với vị Hoàng Tử trẻ kết thành vợ chồng.

Chẳng bao lâu sau Liễu Hạnh sinh một đứa con trai. Mỗi bàn tay có sáu ngón. Mấy năm sau CCLH được Ngọc Hoàng xá tội cho gọi về trời. Nàng bèn mang con đến ngôi chùa trên núi Hồng Lĩnh gửi cho một nhà sư nuôi nấng và dặn nhà Sư giúp cho con mình trở nên lừng danh trong thiên hạ. Dzồi về nhà cùng với vị Hoàng Tử làm một màn chia tay nảy lửa, long trời, lở đất xong mới chịu phi thân bay về trời.http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/tsmileys2/08.gif

Nhưng không biết có phải vì nhớ và muốn gặp lại chàng Hoàng Tử chồng Nàng hay không? Công Chúa Liễu Hạnh lại phạm lỗi để bị đày xuống trần gian lần thứ hai. Lần này Liễu Hạnh lại cho hạ sinh một người con trai thứ nhì. Đứa bé này mỗi bàn tay thiếu mất một ngón. Sau khi đứa trẻ được đầy năm thì vị Hoàng Tử lìa trần. Nàng lại mang đứa bé đến chùa Hồng Lĩnh gởi cho nhà sư và nói:

- Ta hai lần xuống trần sanh hạ được hai đứa con. Cũng định cho nó về Thiên cung. Nhưng đứa thì thừa, đứa thì thiếu. Thôi thì nhà sư nuôi dạy để chúng thành người nổi tiếng. Ít nhất cũng phải là Trạng. Nhớ nhé. Nói xong nàng biến mất.

Về sau có người nói Nàng lại xuất hiện một nơi vắng vẻ ở đèo Ba Dội, rồi dựng lên một căn nhà nguy nga có ba tầng. bên trong có vươn hoa đủ màu sặc sỡ, rồi có đủ mọi giống chim bay xuống hót líu lo. Hàng ngày Nàng cho mở cửa đón những khách bộ hành được tự do vào nghỉ ngơi. Liễu Hạnh thường hoá thành cô gái bán hoa quả nước uống ở bên trong. Ai ăn uống, mua bán rồi đi thì không sao. Nếu giở trò trộm cắp, trăng hoa thì lập tức bị Nàng trừng trị. ( Hehehehe Đúng là " Tính Bất Năng Di " ). Được vài năm thì cả toà nhà và nàng đều biến mất.

Một trong những đứa con của CC Liễu Hạnh. Có một đứa sau này lừng danh trong thiên hạ. Đó là Trạng Quỳnh. Sau này người ta cho lập đền thờ gọi tên là Đền Bà Chúa Liễu Hạnh ở xứ Thanh và xứ Nghệ là nơi mà lúc xưa Bà hay hiện ra. Ngôi đền rất linh thiêng. Không ai dám vào phá phách hay dám trộm lấy một vật gì ở trong đền. Vì sợ Bà Liễu Hạnh trừng phạt....