cangcung
09-23-2004, 02:17 PM
Đến Cuộc Cách Mạng Tháng Tám
Làng Củ To Tướng vẫn yên tịnh sau cơn bão táp. Đám đàn ông con trai ngày ngày trồng cải, vun xới vuốt ve củ cho to cho lớn. Chuyện cả làng đổi sang nghề vớt ngao coi mòi thất bại. Thế là hai nương Thị Lỡ và Thích Lìn cũng tìm nơi thu vén trong làng, người lập quán thính phòng ngâm thơ nghe nhạc, người nao động mở dịch vụ … âm điệu phòng the. Nghe tin tỉnh Gia Hu cũng có nơi linh đình tiếp đón khách quý cho dịch vụ tương tự, cô nương Thích Lìn bèn dán yết thị ngay giữa cổng làng bằng tiếng Phạng “Yahoo Messenger Sex Chat” hầu thu hút sự hiếu kỳ của thanh niên thiếu nữ trong vùng. Nội dung yết thị chỉ vắn tắt nêu ra căn nguyên sáng kiến mở dịch vụ rằng nương Thích Lìn vì nhận được ánh mắt lả lơi dục tính của nhiều người trong làng CTT, tuy không nêu đích danh những ai đã ngả ngớn gọi tình nhưng vẫn ngụ ý mời gọi mọi người thăm viếng phòng âm điệu. Phen này nương Lìn chắc cũng lượm được vài thúng hào!
Thế là cả làng lại sống động như ngày hội. Chàng trai trẻ Á Lằn với nét ngây thơ hiền dịu nhanh chân chen vào trước, Cù Cụt sau khi bị cọp cắn tay thì có vẻ đắn đo hỏi bóng gió xem nghe Thích Lìn cahát rồi thì có được ăn bánh không, người anh Cù Vương thì lém lỉnh hơn chờ Lìn thấm giọng đã rồi mới bén mảng đút vào. Ông Chủ Tịch làng cũng ừ hử ra vẻ tán thành, chắc mẫm phen này có thành tích “tân tiến” làm quà câu chuyện cho chuyến công du xứ Việt sắp tới. Chàng Tưa họ Te phiêu du lang bạt cũng nhiều có vẻ thành thạo, oang oang kể chuyện viếng thăm các nơi nhộn nhịp dịch vụ này khiến nương Lìn có vẻ khó chịu, kéo rèm bước vào trong chuẩn bị đồ nghề.
Ngày qua ngày, quán âm điệu phòng the của nàng Lìn vẫn ồn ào nhộn nhịp các đấng mày râu, người thì vất danh thiếp vào thúng, người vỗ cửa rầm rầm. Nhưng Thích Lìn thì lặng yên trong chán chường, chốc chốc thở tiếng não ruột thương thay thân mình hẩm hiu chẳng gặp được nữ kiệt hào hùng, chải chuốt, thơm tho để nàng được dịp trổ giọng oanh vàng, ra chiêu múa hẹ, nâng chén gẩy đàn hột hầu kề cận những làn da thịt mát tươi. Càng nghe tiếng thở dài của nàng Lìn, các trự mày râu lại càng hưng phấn tưởng đâu khúc âm điệu phòng the sắp bắt đầu, có người lại vội vã tụt cả áo mũ ruột tượng chỉ chực vượt hàng rào.
Chợt nương Lìn hét toáng tông cửa bứt rèm hớt hải phân bua với cả làng: “Ối giời ôi, em vừa ngâm chè vừa hé mắt nhìn qua rèm thì đã thấy một anh đực đang vọc cải mặt mày rất hứng chí, em chỉ dám hí mắt nhưng vẫn biết củ còn bé lắm. Mau mau ra thưa với quản Quắc vào bắt nó ngay!” Thầy thuốc Thẩm Du kéo váy vén rèm tằng hắng: “Ừ, nó bé thật, nhưng không phải cải non, chỉ là củ nghệ phơi lâu ngày nên nó quắn lại! Đến tuổi cùng đinh rồi mà! Chắc cũng hành nghề như chúng tôi đây, chỉ khác môn phái từ núi Thậm du xuống thôi!” Tiu nghỉu nàng Lìn trở vào, ngồi chễm chệ trên chiếc đôn chờ khách vãng lai vào hò … âm điệu phòng the với nàng. Liếc mắt nhìn vào chiếc thúng đựng danh thiếp đầy ắp của các hào kiệt đang háo hức nghe giọng oanh ngắm bóng vàng, nàng Lìn thất vọng, toàn là các mày râu, kẻ có râu người chỉ một bên mày, chẳng thấy nữ khách áo tơ váy luạ nào cả. Hình như các nữ anh hùng khi vào đến ngõ đầu làng đọc tấm phướn vắt vẻo “Củ To Tướng” đều vất hết dao ngắn dao dài, chỉ vuốt móng cho nhọn làm vũ khí phòng thân rồi nhanh chân dọn vườn cải to nhất của tráng đinh nào vạm vỡ mà quyết chí nâng bi sửa túi da yên chốn gia cư. Các nữ anh hùng bén mắt nhạy tai biết mình đã lọt ổ làm chủ tình hình nên chỉ ngậm tăm hoành hành trong gia quyến, chẳng màng việc giang hồ bay bướm, đánh chồng trong nhà chẳng đứa nào dám can, chồng bà thì bà đánh bà có đánh chi chồng mày. Thế là trơ trẽn tiếng phòng the.
Cù Vương tủm tỉm nhoẻn miện cười, đã bảo mà, chẳng mẽ gì đâu, thôi Lão à, mình về thôi. Lão ông tuy không còn nhanh nhẹn đào tẩu qua cửa sổ mỗi khi Lão bà nổi cơn tam bành nhưng vẫn liếm mép thòm thèm, mợ, phen này phải tranh đấu vùng lên đòi quyền …. Ơ hay, quyền gì nhỉ thằng Cụt, quên béng nó rồi, cứ va đầu vào cửa chính thế này có ngày quên cả lối vào hang Bà…! Mình về họp mặt bàn việc đại sự anh hùng đi, tiện có các anh hùng đây mình … nhậu mấy con ghẹ phơi khô từ năm ngoái. Nương Thị Lỡ cũng uể oải ngâm nga vài bài thơ cổ, càng ngâm nàng càng hứng thú uyển chuyển giọng oanh. Đứng giang nắng chờ cahát mãi các cao thủ tráng kiện làng CTT cũng xìu cả râu, đám trai trẻ bỏ sang bên kia ngắm hình thế giới nghèo, bác Sáu Dọng bùi tai với giọng thơ nàng Lỡ lên tiếng, này Vương cậu về lấy tập thơ “mùi” ra nhé, tớ vác ghế bố ra mình nhậu với Lão trước quán mợ ấy xem sao, không ngâm nhiều thì cũng vài câu qua lại cho quan họ nứng tình, cho Lão quên hận thù gia can. Cù Vương hứng chí ngâm ngay một tràng, ngờ đâu Vương lẩn thẩn ngâm lộn kiểu nào ấy mà nương Lỡ trong kia cũng hoà điệu ngâm theo. Đến bài Nựng Chàng của nương Lỡ thì Vương lại đối ngay bằng bài Sư Tử Đánh Chồng.
Nãy giờ ngồi buồn gãi háng lăn tăn, Cụt ta chợt ngẩn ngơ, thế mà cứ tưởng tiếng bem bép là tiếng vỗ mông. Làng trồng cải thật tréo cẳng ngỗng, chẳng biết lúc nào tát tai hình sự lúc nào vỗ mông âu yếm. Hèn chi Lão trượng Nát Đít là phải, cách mạng rồi cũng phải đến với Lão thôi, cứ nghe Vương ngâm cảnh nhéo tai đá đít mà Lão cũng gật gù khoái chí, chẳng biết lâu nay có động tĩnh gì không mà Lão có vẻ thèm thuồng trong đau đớn hạnh phúc.
Chợt Lão đứng phắt dậy, tay nắm chuôi kiếm (?) dấu đũng quần giọng run rẩy trong tâm huyết “Vùng lên! Ta quyết chí … ơ hay thằng Cụt đâu rồi, tao đã bảo mày phải nhớ tuồng dùm tao mà!!!”
Thân Tặng các huynh đệ chi binh và nữ tướng của CTT
Làng Củ To Tướng vẫn yên tịnh sau cơn bão táp. Đám đàn ông con trai ngày ngày trồng cải, vun xới vuốt ve củ cho to cho lớn. Chuyện cả làng đổi sang nghề vớt ngao coi mòi thất bại. Thế là hai nương Thị Lỡ và Thích Lìn cũng tìm nơi thu vén trong làng, người lập quán thính phòng ngâm thơ nghe nhạc, người nao động mở dịch vụ … âm điệu phòng the. Nghe tin tỉnh Gia Hu cũng có nơi linh đình tiếp đón khách quý cho dịch vụ tương tự, cô nương Thích Lìn bèn dán yết thị ngay giữa cổng làng bằng tiếng Phạng “Yahoo Messenger Sex Chat” hầu thu hút sự hiếu kỳ của thanh niên thiếu nữ trong vùng. Nội dung yết thị chỉ vắn tắt nêu ra căn nguyên sáng kiến mở dịch vụ rằng nương Thích Lìn vì nhận được ánh mắt lả lơi dục tính của nhiều người trong làng CTT, tuy không nêu đích danh những ai đã ngả ngớn gọi tình nhưng vẫn ngụ ý mời gọi mọi người thăm viếng phòng âm điệu. Phen này nương Lìn chắc cũng lượm được vài thúng hào!
Thế là cả làng lại sống động như ngày hội. Chàng trai trẻ Á Lằn với nét ngây thơ hiền dịu nhanh chân chen vào trước, Cù Cụt sau khi bị cọp cắn tay thì có vẻ đắn đo hỏi bóng gió xem nghe Thích Lìn cahát rồi thì có được ăn bánh không, người anh Cù Vương thì lém lỉnh hơn chờ Lìn thấm giọng đã rồi mới bén mảng đút vào. Ông Chủ Tịch làng cũng ừ hử ra vẻ tán thành, chắc mẫm phen này có thành tích “tân tiến” làm quà câu chuyện cho chuyến công du xứ Việt sắp tới. Chàng Tưa họ Te phiêu du lang bạt cũng nhiều có vẻ thành thạo, oang oang kể chuyện viếng thăm các nơi nhộn nhịp dịch vụ này khiến nương Lìn có vẻ khó chịu, kéo rèm bước vào trong chuẩn bị đồ nghề.
Ngày qua ngày, quán âm điệu phòng the của nàng Lìn vẫn ồn ào nhộn nhịp các đấng mày râu, người thì vất danh thiếp vào thúng, người vỗ cửa rầm rầm. Nhưng Thích Lìn thì lặng yên trong chán chường, chốc chốc thở tiếng não ruột thương thay thân mình hẩm hiu chẳng gặp được nữ kiệt hào hùng, chải chuốt, thơm tho để nàng được dịp trổ giọng oanh vàng, ra chiêu múa hẹ, nâng chén gẩy đàn hột hầu kề cận những làn da thịt mát tươi. Càng nghe tiếng thở dài của nàng Lìn, các trự mày râu lại càng hưng phấn tưởng đâu khúc âm điệu phòng the sắp bắt đầu, có người lại vội vã tụt cả áo mũ ruột tượng chỉ chực vượt hàng rào.
Chợt nương Lìn hét toáng tông cửa bứt rèm hớt hải phân bua với cả làng: “Ối giời ôi, em vừa ngâm chè vừa hé mắt nhìn qua rèm thì đã thấy một anh đực đang vọc cải mặt mày rất hứng chí, em chỉ dám hí mắt nhưng vẫn biết củ còn bé lắm. Mau mau ra thưa với quản Quắc vào bắt nó ngay!” Thầy thuốc Thẩm Du kéo váy vén rèm tằng hắng: “Ừ, nó bé thật, nhưng không phải cải non, chỉ là củ nghệ phơi lâu ngày nên nó quắn lại! Đến tuổi cùng đinh rồi mà! Chắc cũng hành nghề như chúng tôi đây, chỉ khác môn phái từ núi Thậm du xuống thôi!” Tiu nghỉu nàng Lìn trở vào, ngồi chễm chệ trên chiếc đôn chờ khách vãng lai vào hò … âm điệu phòng the với nàng. Liếc mắt nhìn vào chiếc thúng đựng danh thiếp đầy ắp của các hào kiệt đang háo hức nghe giọng oanh ngắm bóng vàng, nàng Lìn thất vọng, toàn là các mày râu, kẻ có râu người chỉ một bên mày, chẳng thấy nữ khách áo tơ váy luạ nào cả. Hình như các nữ anh hùng khi vào đến ngõ đầu làng đọc tấm phướn vắt vẻo “Củ To Tướng” đều vất hết dao ngắn dao dài, chỉ vuốt móng cho nhọn làm vũ khí phòng thân rồi nhanh chân dọn vườn cải to nhất của tráng đinh nào vạm vỡ mà quyết chí nâng bi sửa túi da yên chốn gia cư. Các nữ anh hùng bén mắt nhạy tai biết mình đã lọt ổ làm chủ tình hình nên chỉ ngậm tăm hoành hành trong gia quyến, chẳng màng việc giang hồ bay bướm, đánh chồng trong nhà chẳng đứa nào dám can, chồng bà thì bà đánh bà có đánh chi chồng mày. Thế là trơ trẽn tiếng phòng the.
Cù Vương tủm tỉm nhoẻn miện cười, đã bảo mà, chẳng mẽ gì đâu, thôi Lão à, mình về thôi. Lão ông tuy không còn nhanh nhẹn đào tẩu qua cửa sổ mỗi khi Lão bà nổi cơn tam bành nhưng vẫn liếm mép thòm thèm, mợ, phen này phải tranh đấu vùng lên đòi quyền …. Ơ hay, quyền gì nhỉ thằng Cụt, quên béng nó rồi, cứ va đầu vào cửa chính thế này có ngày quên cả lối vào hang Bà…! Mình về họp mặt bàn việc đại sự anh hùng đi, tiện có các anh hùng đây mình … nhậu mấy con ghẹ phơi khô từ năm ngoái. Nương Thị Lỡ cũng uể oải ngâm nga vài bài thơ cổ, càng ngâm nàng càng hứng thú uyển chuyển giọng oanh. Đứng giang nắng chờ cahát mãi các cao thủ tráng kiện làng CTT cũng xìu cả râu, đám trai trẻ bỏ sang bên kia ngắm hình thế giới nghèo, bác Sáu Dọng bùi tai với giọng thơ nàng Lỡ lên tiếng, này Vương cậu về lấy tập thơ “mùi” ra nhé, tớ vác ghế bố ra mình nhậu với Lão trước quán mợ ấy xem sao, không ngâm nhiều thì cũng vài câu qua lại cho quan họ nứng tình, cho Lão quên hận thù gia can. Cù Vương hứng chí ngâm ngay một tràng, ngờ đâu Vương lẩn thẩn ngâm lộn kiểu nào ấy mà nương Lỡ trong kia cũng hoà điệu ngâm theo. Đến bài Nựng Chàng của nương Lỡ thì Vương lại đối ngay bằng bài Sư Tử Đánh Chồng.
Nãy giờ ngồi buồn gãi háng lăn tăn, Cụt ta chợt ngẩn ngơ, thế mà cứ tưởng tiếng bem bép là tiếng vỗ mông. Làng trồng cải thật tréo cẳng ngỗng, chẳng biết lúc nào tát tai hình sự lúc nào vỗ mông âu yếm. Hèn chi Lão trượng Nát Đít là phải, cách mạng rồi cũng phải đến với Lão thôi, cứ nghe Vương ngâm cảnh nhéo tai đá đít mà Lão cũng gật gù khoái chí, chẳng biết lâu nay có động tĩnh gì không mà Lão có vẻ thèm thuồng trong đau đớn hạnh phúc.
Chợt Lão đứng phắt dậy, tay nắm chuôi kiếm (?) dấu đũng quần giọng run rẩy trong tâm huyết “Vùng lên! Ta quyết chí … ơ hay thằng Cụt đâu rồi, tao đã bảo mày phải nhớ tuồng dùm tao mà!!!”
Thân Tặng các huynh đệ chi binh và nữ tướng của CTT