PDA

View Full Version : VỢ CHỒNG



handoi
11-09-2004, 12:07 PM
Ngồi buồn kiếm chuyện nói chơi,
Nhất vợ nhì trời... là chuyện tự nhiên.
Ðàn ông sợ vợ thì sang,
Ðàn ông đánh vợ tan hoang cửa hà.

Ðàn ông không biết thờ "bà"
Cuộc đời lậnđận kể là vứt đi.
Ðàn ông sợ vợ ai khi,
Vợ mình, mình sợ sá gì thế gian!!!

Ðàn ông khí phách ngang tàng,
Nghe lời vợ dạy là hàng "trượng phu."
Ðàn ông đánhvợ là ngu,
Tốn tiền cơm nước, ở tù như chơi.

Lấy nàng từ thuở mười nhăm,
Ðến khi mười chín tôi đà năm con.
Nàng thì trông hãycòn son,
Tôi thì đinh ốc, bù lon rã rời.

Nắng mưa là chuyện của trời,
Tề gia nội trợ có tôi bao thầu.
Suốt ngày cày cấy như trâu,
Chiều về rửa chén cũng "ngầu" như ai.

Nấu cơm, đic hợ hàngngày,
Bồng con, thay tã tôi đây vẹn toàn.
Lau nhà, lau cửa chẳng màng,
Ôi thời oanh liệt ngang tàng còn đâu.

Nhiều khi muốn hộc xì dầu,
Xin nàng nghỉ phép, nàng chau đôi mày.
Nàng đòi thi đấu võđài,
Tung ra một chưởng, chén bay ào ào.

Nhớ xưa mình mới quen nhau,
Em ăn, em nói ngọ ngào dễ thương.
Cho nên tôi mới bị lường,
Mang thân ngà ngọc cậy nương nơi nàng.

Than ôi thực tế phũ phàng,
Mày râu một kiếp thôi đành đi đoong.
Một lòng thờ dzợ sắc son,
Còn non còn nước thì tôi còn... thờ.

Em... em ơi! là em ơi! là em ơi....!!!

handoi
11-09-2004, 12:10 PM
Sau ngày làm lễ thành hôn
Anh còn cái xác nhưng hồn thuộc em
Gió hiu hắt thoảng bên thềm
Anh phờ phạc thổi lửa bên bếp hồng
Cơm canh sưởi ấm căn phòng
Cho em vùi với giấc nồng ngủ say
Mưa rơi mờ mịt chân mây
Anh vặn nước rứa chén ngay gọn gàng
Để em nghe tiếng đàn vang
Ru em vào mộng ngày vàng trong chăn
Những khi nắng tắt ngày tàn
Nhẹ nhàng anh vén tấm màn che ngay
Cho em giấc ngủ thêm say
Chăn êm gối ấm về đây vui vầy
Lúc em đẫy giấc ngủ ngày
Áo quần anh vội ra tay giặt liền
Âm thanh máy sấy rung lên
Ru em vào giấc thần tiên tuyệt vời
Dại gì phí phạm ngày trôi
Nhà sạch thì mát vậy thời lau ngay
Em đang bận dũa móng tay
Bôi son ,đánh phấn ,tô mày ,tỉa lông
Còn anh chẳng lẽ ở không
Vác máy ra hút phòng trong phòng ngòai
Nhạc từ chiếc máy êm tai
Như thể dòng suối thiên thai rì rào
Cho em thêm thắm má đào
Thêm xanh đôi mắt ,thêm cao tuổi đời
Em mang mái tóc mây trời
Bao giờ anh cũng muốn ngời sáng lên
Vội vàng nước ấm pha liền
Tẩm mùi thơm ngát dìu tiên xuống trầm
Em đang dim mắt nằm ngâm
Anh thay quần áo đi làm ngay thôi
Xác anh ! ván đóng hòm rồi
Phần hồn em liệu tìm nơi cất giùm
Tùy em nếu muốn gông cùm ...

handoi
11-09-2004, 12:14 PM
Thơ Kén chồng


Chị ơi đừng lấy chồng sang
Lên voi xuống ngựa hoang đàng khỏi chê.
Cũng đừng lấy kẻ ngu si
Ra ngoài dại gái vềnhà dạy khôn.
Xin đừng lấy kẻ lộng ngôn
Bảnh bao xế lộng rặc tuồng điêu ngoa
Tránhxa cái thói đào hoa
Ngày yêu hồng mận, đêm xoa nắn đào!
Chị đừng lấy thói ngọt nào
Chatrooms mail groups phều phào chữ yêu
Chị ơi đừng lấy chồng xìu
Ðêm khuya thao thức đìu hiu cả đời.

Chị nha, đừng lấy chồng lười,
Ăn no tốn vải chảy người thối thây
Cũng đừng lấy thói chồng nhây
Nói dai nói dỡ như bầy râu dê.
Nhất hô nhì sún nên chê
Tam lùn tứ lé chị bê ra đường
Những chàng ti hí mắt lươn
Chị nên xa lánh kẻo buồn đời hoa
Những chàng mồm giải mép loa
Cho đi tàu sút kẻo mà khổ thân
Nhưng đừng lấy thói cù lần
Ðêm nằm một đống như phần mộ bia
Chị đừng lấy thói tía lia
Trẻ ranh con nít, canh khuya bực mình
Chị đừng lấy kẻ thông minh
Bằng hai ba mảnh, chữ tình nhẹ cân
Ông già xí quách xụi gân
Chị ơi chớ đụng chớ gần 1 giây.
Xin đừng chớ lấy chồng hay,
Cày hai, ba jobs&sướng ngày nào đâu?
Chị đừng ham lấy chồng giàu
Stocks down một cái nhảy lầu còn hơn
Chị ơi tuổi hãy còn son
Chồng khoan lấy vội, em còn đợi đây!

Nghe vậy chắc khỏi lấy chồng luôn ah
:lol:

handoi
11-09-2004, 12:17 PM
Chồng ơi !

Các ông vai vế làm chồng
Ăn không nói có mích lòng người ta
Mồm loa mép giải thấy bà
Mới quen mở máy ba hoa chích choè
Lúc nào miệng cũng lè nhè
"Yêu em anh chẳng có ke việc gì ,
Tiền anh em cứ việc chi
Muốn gì sắm nấy có gì tiếc đâu !
Cúa chồng công vợ làm đầu
Người xưa đã dạy làm câu sửa mình "
Phương châm cuộc sống phân minh
Sao nay lật lọng bất bình với em ?
Đừng quen cái thói thấp hèn
So đo kèn cựa lem nhem không tường
Lời xưa đã dạy làm gương
Thương ai là phải lo thương đến cùng
Trong nhà mọi việc của chung
Đàn ông thì phải bao dung đàn bà
Thứ nhất phải lo cơm nhà
Thứ nhì quà vợ thứ ba giao tiền
Thứ tư bỏ thói than phiền
Về nhà phải nhớ ngồi thiền luyện thân
Thứ năm độ lượng từ tâm
Vợ nói gì cũng phải câm miệng vào
Thứ sáu tế nhị ngọt ngào
Vợ buồn phải biết nói sao vừa lòng
Thứ bảy chớ có lông bông
Bỏ vợ nằm uỡn phòng không lạnh lùng
Biết rằng thân phận má hồng
Phải nâng như trứng phải bồng như hoa
Người ta nói mặc người ta
Vợ nhà không muốn thì ra đứng đường
Chuồn chuồn đã vướng nhện vương
Nếu không quấn quýt thì thương ai nào !
Bộ anh chưa rõ hay sao ?
Trái lời chỉ rước hoạ vào người thôi
Phận sao chịu vậy cho rồi
Đừng hòng dở thói đãi bôi ích gì
Chữ rằng : hồ thỉ nam nhi
Tang bồng ngang dọc , xá gì một phương
Lòng nên vui với tình trường
Chăn Loan gối phượng là hương một đời
Chồng ơi ! hãy nhớ lấy lời
Lấy vợ không được lên ngôi làm tàng
Bỏ ngay cái thói nghênh ngang
Hung hăng lên mặt xóm làng cười chê
Đàn bà vốn khổ ê chề
Lấy chồng mong được mọi bề vinh hoa
Nếu không ta cứ phơi ra ...

handoi
11-09-2004, 12:19 PM
Vợ ơi

Vợ, từ thiếu nữ hiền lành
Ðến khi xuất giá trở thành... "quan gia"
Vợ là con của người ta
Và ta quen Vợ chẳng qua vì tình
Có quan thì phải có binh
Nên ta làm... lính hầu tình "quan gia"
Con ta do Vợ sanh ra
Nên ta với Vợ... chẳng bà con chi
Tại vì hôm Vợ vu quy
Ta lỡ làm... lính hầu đi bên nàng
Làm lính chứ không... làm tàng
Tính chất Vợ ta phải càng hiểu hơn
Mỗi khi mà Vợ giận hờn
Áp dụng "công thức giản đơn"... làm huề
Khi Vợ đã ngỏ lời... chê
Thì nên sửa đổi... "đa bê" tức thì (database)
Mỗi khi Vợ nhờ chuyện gì
"Program" Vợ viết nhớ ghi trong lòng
Khi Vợ đã nói là... "không!"
"Nguyên hàm bất định", đừng mong tìm dò
Vợ mà nổi nóng dằn co
"Bảo toàn định luật" phải lo sẵn sàng
Khi nào cùng Vợ ra đàng
"Bảy hằng đẳng thức" sẵn sàng lắng nghe
Mỗi khi mà đã ngừng xe
Phải lo... "chuyển vế " mở xe cho nàng
Cùng Vợ đi vào nhà hàng
Không nên tự ý "khai hàm tích phân"
Hễ thấy Vợ cứ nhăn nhăn
"Khảo sát hàm số" nhưng cần làm thinh
Vợ... "input" chữ "Shopping"
Thì... "output" phải áo xinh, váy đầm...
Muốn Vợ đừng có... chầm bầm
Credit cards cứ âm thầm... "khai căn"
Nếu... lỡ mà có lăng nhăng
"Giá trị tuyệt đối" một lần rồi thôi
Tình Vợ mà có muôn đời
Phải nhường Vợ chức... "đương thời quan gia"
Muốn Vợ trẻ mãi không già
Lưng ta chắc phải như là... "parabol"
Tính chất Vợ thì phải tuân
Kẻ làm... lính phải luôn luôn thật thà
Nấu cơm, đi chợ, quét nhà...
Quan gọi thì... dạ , bẩm bà có ngay
Quan thương sẽ cười suốt ngày
Quan ghét... lính sẽ bị đày khổ sai
Hễ ai có cười chê bai
Ðổ thừa... thương Vợ chứ ai mà...đần
Tính chất phải... học nhiều lần
Nếu không áp dụng trăm phần trăm... thua!!!

handoi
11-09-2004, 12:22 PM
Chồng than

bẩm sinh ta đã hiền lành
từ khi lấy vợ, trở thành hiền khô
còn nàng thuở ấy ngây ngô
sau khi xuất gía thành cô "xếp sòng"

suốt ngaỳ oán trách với chồng
lúc xưa thì vậy giờ không còn gì
cái hôm mà nàng vu quy
ta biết ta sẽ bị đì lai rai

khổ thân cho kiếp con trai
mỗi lần lấy vợ bằng hai lần mù
lưng thì mỗi ngaỳ mỗi gù
caỳ ba bố job để bù nàng tiêu

ngaỳ xưa thì giống Triển Chiêu
nay thì từa tựa lão tiều phu gia
ngaỳ xưa mỗi tuần tặng quà
bởi vì xì tốc (stock) đang đà đi lên

ngaỳ nay xì tốc lênh đênh
thua ba bốn vố buồn tênh mặt mày
lương bổng không đủ traỉ baỳ
còn đâu quà cáp như ngaỳ xa xưa

ngày trước nàng dzạ nàng thưa
noí năng dziụ ngọt cho vừa lòng anh
ta tưởng hoa ở trên cành
bao giờ cũng đẹp tươi xanh bốn mùa

lời noí không mất tiền mua
nên ta ngọt laị cho vưà lòng nhau
bây dzờ chẳng hiểu vì đâu
nàng mang chứng bệnh cứng đâù .. lặng câm

còn mặt thì cứ hầm hầm
nàng trợn một cái ta bầm mấy hôm
việc nhà chẳng chiụ trông nôm
shopping một bận ba hôm mới về

nhà thì đang ở nhà thuê
phòng ốc chật hẹp bốn bề ngổn ngang
muốn tìm đôi vớ mà mang
phải mất cả tiếng bước ngang đồ nàng

ngày ngày đọc báo thời trang
hễ ra mốt mới nàng mang về liền
nàng rất có khiếu xài tiền
nàng mà đã thích mua liền chẳng tha

tuần sau mốt mới khác ra
mốt mới tuần trước lau nhà chẳng thương
ngày xưa đóng nàng ở trường
nàng hoí về gấp keỏ chừng mẹ trông

ngày nay về ở với chồng
mặc kệ chồng ngóng chồng trông chồng chờ
còn nàng thì cứ hững hờ
nàng noí sáu rưỡi mười dzờ chưa xong

suốt ngaỳ đi chơi lòng vòng
đêm về laị bịnh baỏ chồng đấm lưng
quanh năm nàng mệt chừng chừng
phải mua đồ bổ về chưng cho nàng

đi bác sĩ mua thuốc thang
cũng không chữa hết bệnh nàng .. hay la
khi ta làm hết việc nhà
tự nhiên nàng khoẻ tức là ngủ ngon

lúc nghĩ tới chuyện có con
nàng hứ một cái chẳng còn thiết tha
ra đường gặp vợ người ta
vê nhà thấy vợ .. ta cha cho rồi

nhưng lỡi ăn kiếp ở đời
cắn răng chiụ đựng chời thời đổi thay
biết đâu sẽ có một ngaỳ
ta có cơ hội giải bày vợ hay
may ra vợ có nương tay
ta mới sống trọn kiếp naỳ dzài lâu

làm chồng phải nhớ lấy câu:
"nhất vợ nhì trời đừng ẩu phanh thây"

handoi
11-09-2004, 12:25 PM
Vợ là.....

Vợ là mẹ các con ta
Thường kêu bà xã, hiệu là phu nhân

Vợ là tổng hợp: bạn thân
" Thủ trưởng ", bảo mẫu, tình nhân, mẹ hiền...

Vợ là ngân khố, kho tiền
Gửi vô nhanh gọn, hơi phiền rút ra

Vợ là biển cả bao la
Đôi khi nổi sóng khiến ta chìm phà

Vợ là âm nhạc, thi ca
Vừa là cô giáo, vừa là luật sư
Cả gan đấu khẩu vợ ư ?
Cá ươn không muối, chồng hư cãi vờ (vợ)

Chồng ơi ! đừng có dại khờ
Không vợ, đố biết cậy nhờ tay ai ?
Vợ là phước lộc thọ tài ...
Thuộc trăm định nghĩa, trả bài vợ khen ...