cangcung
11-15-2004, 03:59 PM
Chưởng môn Lão Ngoan Đồng đang ngồi thiền, mắt lim dim, tay vần … hai cục bi, đang sắp sửa thoát … nạn. Bỗng cánh cửa chính mở toang đánh sầm, một bóng người lướt vào. Thì ra là Hàn Thủ Trảo, vừa xuất hiện đã danh tiếng giang hồ, tay cầm cục nước đá đang chẩy tèm lem, dõng dạc lên tiếng : “Nghe danh giang hồ Củ To Tướng đã lâu, có bậc lão trượng rất tài ba đang rao truyền một cuộc đo tài, ta đến đây xin chỉ dạy!”
Lão chưởng môn chẳng hé mắt, tay vần bi càng nhanh, đến mức chỉ thấy tay Lão ta thoăn thoắt bắt … chuồn chuồn, điềm tĩnh hỏi: “Không biết các hạ có điều chi chỉ bảo!?”
Hàn Thủ Trảo nắm chặt bàn tay đang cầm cục nước đá, vỡ toang cục nước đá mềm nhũn như … đá bào, nước chảy long tong xuống sàn nhà thành vũng, giọng háo hức: “Ta nghe tiếng người sang sảng như chuông, vang qua bao dẫy núi, rằng người đang thảo nghị quyết tìm trượng phu ra tay tuột … quần hồng. Ta đây cũng vì đám nữ tặc sinh sự đánh đuổi cả mấy tháng nay. Giận lắm, nứng cả c… à không phải … nóng cả mặt! Đến đây xin tranh tài làm hảo hớn theo Lão dẹp tan đám quần hồng!”
Lão ta rướm mồ hôi trán, không phải vì sợ mà chỉ vì mừng thầm là nghị quyết cuối cùng cũng đã dụ khị được một hảo hán kinh khiếp như thế! Lão mở mắt sáng quắc “Ồ, các hạ cũng biết à!? Nhìn các hạ cũng thấy … rắn chắc lắm đấy. Nhưng sao rỉ nước nhiều thế!? Chẳng hay các hạ đến từ đâu!?”
Hàn đại hiệp ngắt lời: “Từ đâu không quan trọng, chỉ biết là từ nay ta quyết tâm xử lý bằng hai bàn tay này!”
Lão Ngoan Đồng xoè tay mình nhìn thoáng, rồi hướng mắt nhìn tay Hàn đại hiệp, tắc lưỡi: “Khá đấy! Nhưng xin các hạ trổ tài với Cù Vương Thiên Tướng đây!” Quay sang Cù đại hiệp Lão chưởng môn hạ giọng nhắc khéo: “Đại hiệp cẩn thận, ta đây không biết tay hắn lem nước đá hay nước gì!?”
Khoát tay Lão bước sang một bên nhường chỗ cho Hàn Thủ Trảo nhưng không quên tuyên bố: “Này các hạ, tệ gia này là nơi tu luyện hầu thu hút quần hồng vào Đạo ÙÙ, ta đây chỉ muốn dùng chuôi kiếm dấu đũng quần để khuất phục các nữ tặc, cuộc nổi dậy này không được đổ máu, chỉ mong tuột quần … hồng là thắng thế rồi, nhưng không được tuột quần các hảo hớn lẫn nhau! Nhớ nhé!”
Lão chưởng môn chẳng hé mắt, tay vần bi càng nhanh, đến mức chỉ thấy tay Lão ta thoăn thoắt bắt … chuồn chuồn, điềm tĩnh hỏi: “Không biết các hạ có điều chi chỉ bảo!?”
Hàn Thủ Trảo nắm chặt bàn tay đang cầm cục nước đá, vỡ toang cục nước đá mềm nhũn như … đá bào, nước chảy long tong xuống sàn nhà thành vũng, giọng háo hức: “Ta nghe tiếng người sang sảng như chuông, vang qua bao dẫy núi, rằng người đang thảo nghị quyết tìm trượng phu ra tay tuột … quần hồng. Ta đây cũng vì đám nữ tặc sinh sự đánh đuổi cả mấy tháng nay. Giận lắm, nứng cả c… à không phải … nóng cả mặt! Đến đây xin tranh tài làm hảo hớn theo Lão dẹp tan đám quần hồng!”
Lão ta rướm mồ hôi trán, không phải vì sợ mà chỉ vì mừng thầm là nghị quyết cuối cùng cũng đã dụ khị được một hảo hán kinh khiếp như thế! Lão mở mắt sáng quắc “Ồ, các hạ cũng biết à!? Nhìn các hạ cũng thấy … rắn chắc lắm đấy. Nhưng sao rỉ nước nhiều thế!? Chẳng hay các hạ đến từ đâu!?”
Hàn đại hiệp ngắt lời: “Từ đâu không quan trọng, chỉ biết là từ nay ta quyết tâm xử lý bằng hai bàn tay này!”
Lão Ngoan Đồng xoè tay mình nhìn thoáng, rồi hướng mắt nhìn tay Hàn đại hiệp, tắc lưỡi: “Khá đấy! Nhưng xin các hạ trổ tài với Cù Vương Thiên Tướng đây!” Quay sang Cù đại hiệp Lão chưởng môn hạ giọng nhắc khéo: “Đại hiệp cẩn thận, ta đây không biết tay hắn lem nước đá hay nước gì!?”
Khoát tay Lão bước sang một bên nhường chỗ cho Hàn Thủ Trảo nhưng không quên tuyên bố: “Này các hạ, tệ gia này là nơi tu luyện hầu thu hút quần hồng vào Đạo ÙÙ, ta đây chỉ muốn dùng chuôi kiếm dấu đũng quần để khuất phục các nữ tặc, cuộc nổi dậy này không được đổ máu, chỉ mong tuột quần … hồng là thắng thế rồi, nhưng không được tuột quần các hảo hớn lẫn nhau! Nhớ nhé!”