gwb
01-20-2005, 02:57 PM
Phần 1
“Dũng. Mi đi lấy them nước đá cho bàn của bác Hùng đi “ Tiếng anh Hiếu từ ngoài hiên gọi vọng vào. “Dạ, em mang ra liền” Dũng lật dật mang cái sô đựng nước đá dến bàn cũa bác Hùng, bỏ them đá vào ly mọi người trong bàn.
Hôm nay là đám cưới cũa anh Dũng, anh Hiếu và chị Thoa. Dũng được anh Hiếu giao cho nhiệm vụ lo Bia, nước đá, giúp dọn bàn va kèm luôn phụ rễ nữa. Từ sang đến giờ, Dũng chạy ngược chạy xuôi, hết bàn này qua bàn khàc. Dũng không cảm thấy mệt, mà chỉ cảm thấy lòng mình nặng trĩu xen một chút lo âu. Đầu óc Dũng không giây phút nào không nghĩ đến Thoa, người chị dâu tương lai của Dũng, người sẽ là vợ của anh mình.
Không biết từ lúc nào, có lẽ là lần đầu tiên khi nhìn thấy chị Thoa. Dũng không thể quên đi hình bóng người con gái kiều mị đó. Chị Thoa đẹp một cách dịu dàng, trang nghiêm, chị đúng là một mẫu người con gái Việt Nam đãm đang, trong trắng. Gần 2 năm trước, anh Hiếu mang chi Thoa về nhà giới thiệu cùng gia đình, chị Thoa là em của anh Tuấn, bạn cùng cơ quan với anh Hiếu và cũng là bạn thân nhất của anh Hiếu.
Đám cưới thật là linh đình, gia đình hai họ vui vẽ hớn hở. Nhưng vui nhất không ai khác hơn là chú rễ. Anh Hiếu uống khá nhiều, bè bạn của anh cũng khá đông. Từ sáng đến giờ không biết bao nhiêu lá bàn tiệc, hết nhóm người này rồi đến nhóm khác.
Khi anh Hiếu thưa với Cha Mạ là muốn lập gia đình. Cha Mạ đồng ý và mua ngay căn nhà đối diện để cho đôi vợ chồng mới cưới. Căn nhà chỉ có một tầng, phía dưới nhà vừa là chổ để 2 chiếc xe Dream vừa làm phòng khách, phía sau là nhà bếp, được sưả lại một chút cho rộng thêm ra, làm chổ cho chị Thoa dạy học thêm.
Khi anh Hiếu có ý định muốn ở riêng, Cha đồng ý vì trong nhà cũng khá đông. Cha Mạ có 5 người con, anh Hiếu lớn nhất, đến anh Cường kém anh Hiếu 3 tuổi, anh không may bị mất khi đi nghĩa vụ quân sự, dến chị Trâm, rồi Dũng và cuối cùng là con Thúy (nhưng ở nhà hay gọi là bé Na).
“Dũng, con mang hai ly nước chanh cho anh chị con uống cho đở mệt” Tiếng Mạ Dũng gọi từ nhà bếp. Dũng biết trước là thế nào Mạ cũng sai mình mang nước chanh qua nhà mới của đôi tân hôn. Có lần nào mà anh Hiếu “nhậu” mà Mạ quên dặn pha nước chanh để anh “giải” rượu đâu ?
Dũng cầm 2 ly nước chanh chạy vội lên lầu, vào phòng mình lấy caí bao ny lông mà những viên thuốc ngũ đã được nghiền nát từ hai hôm trước bỏ vào 2 ly nước chanh. Dũng lấy trong túi quần ra một cái gói nhỏ, ĐƯỚNG, bỏ thêm vào 2 ly nước.
Mới khoảng hơn mười giờ tối thôi, khách và họ hàng đã ra về từ lúc 8 giờ, sau đó la dọn dẹp, lau chùi va rửa chén. Đôi tân hôn đã về nhả mới để nghĩ ngơi. Cha Mạ kêu Dũng qua nhà anh Hiếu coi nhà, vì bạn bè cho và họ hàng cho khá nhiều tiền và qùa. Sợ ăn trộm nó “hốt” một mẽ thì chết.
“Mạ dặn em mang nưóc chanh cho anh chị uống cho đở mệt” Dũng lấm lét nhìn anh mình rồi đưa cà 2 ly nước cho anh Hiếu và chị Thoa. Đở ly nước từ tay người em chồng, “Chú Dũng chắc là mệt lắm rồi, anh chị cảm ơn chú nhiều” Chị Thoa mỉm cười nhìn người em chồng với đôi mắt diụ dàng khả ái. “Mi khá lắm, thế nào tao cũng cho mi một món qùa để thưỡng công cho mi” Hiếu nhìn đứa em mình vừa ra dấu khen nó. Bây giờ mới thấy mệt, Hiếu dưa ly nụớc chanh lên miệng uống cạn. Nhìn người vợ mới cưới Hiếu nói “Anh hơi mệt, anh lên nhà nằm nghĩ trước, em cất các đồ nữ trang rồi cũng đi nghĩ đi. Có thằng Dũng, nó ngũ ở dưới nhà trông chừng”.
Nhìn anh mình đang chậm chạp bưóc chân lên lầu, Dũng nói vội với chị dâu mình “Chị uống tý nườc chanh cua Mạ cho nó bớt mệt”. Thoa mĩm cười hạnh phúc vì nghỉ rằng cả gia đình chồng nàng thật là tốt và rất ư là thương yêu nàng. Thoa đưa ly nước lên uống cạn, rồi sau đó nàng cất đi nữ trang vào phòng tắm thay bộ đồ bộ, lên lầu.
“Dũng. Mi đi lấy them nước đá cho bàn của bác Hùng đi “ Tiếng anh Hiếu từ ngoài hiên gọi vọng vào. “Dạ, em mang ra liền” Dũng lật dật mang cái sô đựng nước đá dến bàn cũa bác Hùng, bỏ them đá vào ly mọi người trong bàn.
Hôm nay là đám cưới cũa anh Dũng, anh Hiếu và chị Thoa. Dũng được anh Hiếu giao cho nhiệm vụ lo Bia, nước đá, giúp dọn bàn va kèm luôn phụ rễ nữa. Từ sang đến giờ, Dũng chạy ngược chạy xuôi, hết bàn này qua bàn khàc. Dũng không cảm thấy mệt, mà chỉ cảm thấy lòng mình nặng trĩu xen một chút lo âu. Đầu óc Dũng không giây phút nào không nghĩ đến Thoa, người chị dâu tương lai của Dũng, người sẽ là vợ của anh mình.
Không biết từ lúc nào, có lẽ là lần đầu tiên khi nhìn thấy chị Thoa. Dũng không thể quên đi hình bóng người con gái kiều mị đó. Chị Thoa đẹp một cách dịu dàng, trang nghiêm, chị đúng là một mẫu người con gái Việt Nam đãm đang, trong trắng. Gần 2 năm trước, anh Hiếu mang chi Thoa về nhà giới thiệu cùng gia đình, chị Thoa là em của anh Tuấn, bạn cùng cơ quan với anh Hiếu và cũng là bạn thân nhất của anh Hiếu.
Đám cưới thật là linh đình, gia đình hai họ vui vẽ hớn hở. Nhưng vui nhất không ai khác hơn là chú rễ. Anh Hiếu uống khá nhiều, bè bạn của anh cũng khá đông. Từ sáng đến giờ không biết bao nhiêu lá bàn tiệc, hết nhóm người này rồi đến nhóm khác.
Khi anh Hiếu thưa với Cha Mạ là muốn lập gia đình. Cha Mạ đồng ý và mua ngay căn nhà đối diện để cho đôi vợ chồng mới cưới. Căn nhà chỉ có một tầng, phía dưới nhà vừa là chổ để 2 chiếc xe Dream vừa làm phòng khách, phía sau là nhà bếp, được sưả lại một chút cho rộng thêm ra, làm chổ cho chị Thoa dạy học thêm.
Khi anh Hiếu có ý định muốn ở riêng, Cha đồng ý vì trong nhà cũng khá đông. Cha Mạ có 5 người con, anh Hiếu lớn nhất, đến anh Cường kém anh Hiếu 3 tuổi, anh không may bị mất khi đi nghĩa vụ quân sự, dến chị Trâm, rồi Dũng và cuối cùng là con Thúy (nhưng ở nhà hay gọi là bé Na).
“Dũng, con mang hai ly nước chanh cho anh chị con uống cho đở mệt” Tiếng Mạ Dũng gọi từ nhà bếp. Dũng biết trước là thế nào Mạ cũng sai mình mang nước chanh qua nhà mới của đôi tân hôn. Có lần nào mà anh Hiếu “nhậu” mà Mạ quên dặn pha nước chanh để anh “giải” rượu đâu ?
Dũng cầm 2 ly nước chanh chạy vội lên lầu, vào phòng mình lấy caí bao ny lông mà những viên thuốc ngũ đã được nghiền nát từ hai hôm trước bỏ vào 2 ly nước chanh. Dũng lấy trong túi quần ra một cái gói nhỏ, ĐƯỚNG, bỏ thêm vào 2 ly nước.
Mới khoảng hơn mười giờ tối thôi, khách và họ hàng đã ra về từ lúc 8 giờ, sau đó la dọn dẹp, lau chùi va rửa chén. Đôi tân hôn đã về nhả mới để nghĩ ngơi. Cha Mạ kêu Dũng qua nhà anh Hiếu coi nhà, vì bạn bè cho và họ hàng cho khá nhiều tiền và qùa. Sợ ăn trộm nó “hốt” một mẽ thì chết.
“Mạ dặn em mang nưóc chanh cho anh chị uống cho đở mệt” Dũng lấm lét nhìn anh mình rồi đưa cà 2 ly nước cho anh Hiếu và chị Thoa. Đở ly nước từ tay người em chồng, “Chú Dũng chắc là mệt lắm rồi, anh chị cảm ơn chú nhiều” Chị Thoa mỉm cười nhìn người em chồng với đôi mắt diụ dàng khả ái. “Mi khá lắm, thế nào tao cũng cho mi một món qùa để thưỡng công cho mi” Hiếu nhìn đứa em mình vừa ra dấu khen nó. Bây giờ mới thấy mệt, Hiếu dưa ly nụớc chanh lên miệng uống cạn. Nhìn người vợ mới cưới Hiếu nói “Anh hơi mệt, anh lên nhà nằm nghĩ trước, em cất các đồ nữ trang rồi cũng đi nghĩ đi. Có thằng Dũng, nó ngũ ở dưới nhà trông chừng”.
Nhìn anh mình đang chậm chạp bưóc chân lên lầu, Dũng nói vội với chị dâu mình “Chị uống tý nườc chanh cua Mạ cho nó bớt mệt”. Thoa mĩm cười hạnh phúc vì nghỉ rằng cả gia đình chồng nàng thật là tốt và rất ư là thương yêu nàng. Thoa đưa ly nước lên uống cạn, rồi sau đó nàng cất đi nữ trang vào phòng tắm thay bộ đồ bộ, lên lầu.