marlborolight
04-05-2005, 03:30 PM
Ngày xửa ngày xưa có một thằng ngốc con cầu tự, nó ngốc lắm lại được cưng chiều quen thói con một.
Đến tuổi lấy vợ (12,13 tuổi gì đó) mẹ nó mới nhờ ông đồ già dẫn nó sang nhà ông Tú hỏi cô Xoan cho nó.
Ông Tú biết nó ngu đần nhưng nể mặt ông đồ bèn bảo:
-Tôi sẽ ra 3 câu đối nếu cậu cả có thể đối được thì sẽ gả con gái cho.
Hai bên đồng ý. Thở dài một cái, ông tú nhìn ra ngoài sân thấy cây cau bèn nói:
- Cây cau.
Thằng ngốc nhìn ra ngoài sân thấy dưới gốc cây cau có một con cua nó bèn nói:
- Con cua.
Ông Tú lắc đầu, thấy vậy ông đồ bền nói:
Dạ thưa cụ cậu nhà đã đối rồi đấy ạ. Này nhé ông ra đối cây cau là "nhất trụ kình thiên (một cột chống trời)" cậu ấy đối là con cua nghĩa là "Bát tức cự địa(tám chân chống đất)".
Ông Tú biết là bậy bạ nhưng cũng đành cắn răng quay vào thắp hương tổ tiên, nhìn lên bàn thờ ông đọc tiếp:
- "Cái bàn thờ"
Thằng ngốc nhìn lên bàn thờ thấy cái bánh rán nó bèn đọc:
-"Cái bánh rán"
Ông đồ già nhanh miệng nói:
- Hay quá ông đối là "Đẹp vàng son" cháu nó đối lại "Thơm ngon mật mỡ".
Đến nước này ông Tú không còn gì để mất chỉ biết than thân trách phận. Thấy vợ đi chợ về gánh thúng gạo bực mình ông đọc tiếp:
-"Thúng gạo"
Từ sáng đến giờ đứng mỏi cả chân , đói cả bụng Ngốc ta đã bực mình lắm rồi nó bèn quên cả lời dăn dò làm luôn một câu:
"Con cặc"
Cả nhà tái mặt. Ông đồ lại nhanh nhảu:
-Hay, hay Tuyệt hay. Ông nói là "nuôi sống thiên hạ", cháu đối là "Sinh ra thiên hạ"
Cuối cùng thì chẳng biết làm sao đầu tháng tới cô Xoan về làm vợ thằng Ngốc.
Lại nói chuyện thằng Ngốc. Lấy vợ về rồi mà nó không biết làm gì cả. Vợ nó buồn quá bbèn về nhà nói với ông Tú.
Ông Tú gọi nó sang bảo:
Này anh lấy vợ là phải ăn nằm với vợ!
Nó vâng dạ một hồi. Về nhà nó rang một rổ ngô, vừa ăn vừa nằm với vợ. Vợ nó lại về mách bố.
Ông Tú gọi nó sang bảo:
Này anh lấy vợ là phải sờ soạng!
Nó vâng dạ một hồi. Về nhà nó đi nó sờ hết chỗ nọ đến chỗ kia, sờ phải con rết nó cắn cho một phát sưng vù cả tay. Cô vợ lại sang mách bố.
Ông Tú gọi nó sang. Ông bảo nó đi lợp lại cho ông cái mái bếp. Nó vâng lời. Ông Tú kéo bà Tú ra làm mẫu cố tình để cho thằng Ngốc nhìn thấy.
Vê nhà nó lôi vợ ra thực hành. Nhưng nó không biết cái lỗ nào nên cứ nhè lỗ rốn mà làm. Vợ nó thấy vậy bèn bôi mỡ lên rốn. Thằng ngốc chọc vào bị trượt chân(chân giữa) ngã ngay vào cái hang nghe đến "phập" một cái. Nó nghe thấy vợ nó rú lên một lúc thì nằm im. Tưởng vợ nó thủng bụng mà chết nó bèn ôm quần chạy thục mạng.
Vài hôm sau nó mới mò về làng. Nghe tiếng kèn đám ma nó hỏi bọn trẻ con:
Ở làng có ai bị thủng bụng chết không?
Biết là không phải nó mới quay về nhà.
Lại nó đến chuyện thằng Ngốc về đến nhà. Vợ nó giận lắm. Ai bảo chọc một cái rồi chạy mất tăm để bà đây thương nhớ một mình.
Đến tuổi lấy vợ (12,13 tuổi gì đó) mẹ nó mới nhờ ông đồ già dẫn nó sang nhà ông Tú hỏi cô Xoan cho nó.
Ông Tú biết nó ngu đần nhưng nể mặt ông đồ bèn bảo:
-Tôi sẽ ra 3 câu đối nếu cậu cả có thể đối được thì sẽ gả con gái cho.
Hai bên đồng ý. Thở dài một cái, ông tú nhìn ra ngoài sân thấy cây cau bèn nói:
- Cây cau.
Thằng ngốc nhìn ra ngoài sân thấy dưới gốc cây cau có một con cua nó bèn nói:
- Con cua.
Ông Tú lắc đầu, thấy vậy ông đồ bền nói:
Dạ thưa cụ cậu nhà đã đối rồi đấy ạ. Này nhé ông ra đối cây cau là "nhất trụ kình thiên (một cột chống trời)" cậu ấy đối là con cua nghĩa là "Bát tức cự địa(tám chân chống đất)".
Ông Tú biết là bậy bạ nhưng cũng đành cắn răng quay vào thắp hương tổ tiên, nhìn lên bàn thờ ông đọc tiếp:
- "Cái bàn thờ"
Thằng ngốc nhìn lên bàn thờ thấy cái bánh rán nó bèn đọc:
-"Cái bánh rán"
Ông đồ già nhanh miệng nói:
- Hay quá ông đối là "Đẹp vàng son" cháu nó đối lại "Thơm ngon mật mỡ".
Đến nước này ông Tú không còn gì để mất chỉ biết than thân trách phận. Thấy vợ đi chợ về gánh thúng gạo bực mình ông đọc tiếp:
-"Thúng gạo"
Từ sáng đến giờ đứng mỏi cả chân , đói cả bụng Ngốc ta đã bực mình lắm rồi nó bèn quên cả lời dăn dò làm luôn một câu:
"Con cặc"
Cả nhà tái mặt. Ông đồ lại nhanh nhảu:
-Hay, hay Tuyệt hay. Ông nói là "nuôi sống thiên hạ", cháu đối là "Sinh ra thiên hạ"
Cuối cùng thì chẳng biết làm sao đầu tháng tới cô Xoan về làm vợ thằng Ngốc.
Lại nói chuyện thằng Ngốc. Lấy vợ về rồi mà nó không biết làm gì cả. Vợ nó buồn quá bbèn về nhà nói với ông Tú.
Ông Tú gọi nó sang bảo:
Này anh lấy vợ là phải ăn nằm với vợ!
Nó vâng dạ một hồi. Về nhà nó rang một rổ ngô, vừa ăn vừa nằm với vợ. Vợ nó lại về mách bố.
Ông Tú gọi nó sang bảo:
Này anh lấy vợ là phải sờ soạng!
Nó vâng dạ một hồi. Về nhà nó đi nó sờ hết chỗ nọ đến chỗ kia, sờ phải con rết nó cắn cho một phát sưng vù cả tay. Cô vợ lại sang mách bố.
Ông Tú gọi nó sang. Ông bảo nó đi lợp lại cho ông cái mái bếp. Nó vâng lời. Ông Tú kéo bà Tú ra làm mẫu cố tình để cho thằng Ngốc nhìn thấy.
Vê nhà nó lôi vợ ra thực hành. Nhưng nó không biết cái lỗ nào nên cứ nhè lỗ rốn mà làm. Vợ nó thấy vậy bèn bôi mỡ lên rốn. Thằng ngốc chọc vào bị trượt chân(chân giữa) ngã ngay vào cái hang nghe đến "phập" một cái. Nó nghe thấy vợ nó rú lên một lúc thì nằm im. Tưởng vợ nó thủng bụng mà chết nó bèn ôm quần chạy thục mạng.
Vài hôm sau nó mới mò về làng. Nghe tiếng kèn đám ma nó hỏi bọn trẻ con:
Ở làng có ai bị thủng bụng chết không?
Biết là không phải nó mới quay về nhà.
Lại nó đến chuyện thằng Ngốc về đến nhà. Vợ nó giận lắm. Ai bảo chọc một cái rồi chạy mất tăm để bà đây thương nhớ một mình.