PDA

View Full Version : Chú Phẻng (2 Tập) (Tác giả: Sịp)



Congtu
09-11-2009, 02:50 AM
CHÚ PHẺNG

Tác giả: Sịp
E-mail: N/A
CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gửi truyện.

Phần 1

Con Mọt không kịp né lánh nên đành phải chạm mặt chú Phẻng ở đầu ngõ. Con nhỏ xẻn lẻn thấy tội. Đã vậy còn bị thằng cha già dịch hỏi xấn xổ : mí pửa lị ti tâu, hổn sang pên ngộ. Con Mọt ấp úng mãi mới xón ra được câu đáp : tại má hổng cho ra đường.

Chú Phẻng gãi cái ót như bị chí cắn, tắc tắc lưỡi hít hà : hấy à, má lị khó óa, con lít mà giữ chẹt ở nhà. Con Mọt mắc cỡ muốn chết nên đặt điều ra vậy, chớ kỳ thiệt nó trốn chú thấy mồ tổ. Bây giờ nghĩ tới nó còn muốn độn thổ nữa là. Thằng cha coi vậy mà dê ứ.

Cái bữa lâu lắc đó, má nó đi đâu dình dang hổng dìa. Con Mọt đói bụng, tha thẩn đi ra đi vào chờ nóng ruột. Nó lục trong bếp, hổng còn gì ăn đỡ, má nó nói đi chút mà ở chi ở dữ. Hồi này nghe đâu bả có bồ, ôi ba thứ dính lăng nhăng vô thì gỡ hoài hổng hết. Nó thấy má nó lỏn lẻn dồi hương dặm phấn, mặt hớn hở làm sao. Dính hơi đàn ông, mấy bà coi bộ phấn chấn kịch liệt.

Con nhỏ đói meo, phải la cà đi cho quên cơn vật vã trong ruột. Làng xàng sao sang bên chú Phẻng hồi nào hổng hay. Chú thấy con nhỏ lấp ló thì hỏi sảng : nị sao dị. Con Mọt lắc lắc đầu, chú Phẻng coi mòi để ý : pịn hả. Con nhỏ lại lắc nữa, chú nạt : có gì lói ngộ mới piết, nị câm thì ngộ hỉu làm sao. Chưa gì chú đã xổ toet : tỉu nà ma.

Con Mọt rị hợm mãi mới thú nhận : tui đói, chú à. Má đi lâu quá nên chưa có gì ăn. Chú Phẻng chép miệng bừa bãi : lói thì la lói, nị để trong pụng, lỡ xỉu làm sao, tỉu nà ma. Mỗi lần mở miệng, chú đều chêm cái tiếng “ tỉu “ gì đó như gọi tên người thân của chú.

Nói vậy rồi chú lăng xăng rủ : dô li, dô li, chờ ngộ lấy cho ăn. Con nhỏ mừng hết lớn, vô liền, chú dọn ê hề, những món mà nó nằm mơ cũng hổng thấy. Nó ăn nhồm nhoàm, chú Phẻng dòm không chớp. Chừng no cành mới chịu ngưng, chú còn hối : nị ăn lửa ti, ăn cho lo, tể tói.

Con Mọt cám ơn rối rít, chú phủi tay lia lịa : từng mà, hổn có gì, ngộ giúp nị, pửa nào nị giúp ngộ lại, pà con hết. Chú cười khề khà thoải mái. Con Mọt rục rịch muốn đi ra. Chợt nghe chú Phẻng la um : chit cha ngộ dồi, nị lói tùm lum làm ngộ quính, ngộ lí mệ cái tô cơm thiu để nị ăn, đao pụn chết mẹ.

Con Mọt nghe tảng hồn nên hỏi mau mắn : làm sao bây giờ. Chú Phẻng nói : nị phải ở li, chờ coi có đao pụn hôn. Nó nín thở dõi nghe, lâu lâu thấy chột rột trong bụng. Chú Phẻng chừng cũng chia xẻ sự lo toan với nó. Chú gãi đầu gãi tai miết, cằn nhằn : pậy pạ lớ, tỉu nà ma, ngộ uên hết trơn. Hầy tại nị làm ngộ lộn xộn.

Con Mọt xửng không hiểu gì nên ngẩn tò te. Chú Phẻng lâu lâu lại hỏi : có sao hôn, có sao hôn. Con nhỏ lắng nghe rồi nói ấp úng : tui nghe nó kêu ột ột như xình hơi. Chú Phẻng lăng xăng như gà mắc đẻ : lúng dồi, ló pắt tầu hành nị, để ngộ coi ra sao. Chưa gì lão đã tỉnh bơ kéo con nhỏ sát lại và úp tai chỗ bụng bên ngoài áo nghe cho tỏ.

Con nhỏ nhột nhạt cách gì, nhưng ngặt sợ bịnh nên cố đứng yên. Chú Phẻng lình xình nghe mà chắc lưỡi cầm canh : ngộ hổn nghe tược gì hít, cái áo nị dầy qua, ngộ hổn piết. Con Mọt phải tỏ ý xin vén vạt áo lên nhờ chú nghe coi. Chú Phẻng mừng rơn, song còn đưa đà : hổng lên, nị con gái, ngộ ôn già, ai dòm tưởng ngộ ái nị. Con Mọt nôn quá nên nói vô : hổng sao đâu, tui đồng ý mà.

Con Mọt vach đưa bụng, chú Phẻng chắc lưỡi một cái : hầy lớ, nhìu chiện óa, tể ngộ thử coi. Lão áp tai vô, da bụng con Mọt mát rượi, lão lim dim con mắt chết giấc. Lão đưa tay bợ lấy phía sau lưng con nhỏ kéo sáp vô thêm : hầy ngộ nghe nó kêu ộp ộp như con cóc, ớn quá.

Con Mọt chết khiếp nên năn nỉ hỏi : làm sao bây giờ. Chú phẻng cắt nghĩa : thì ngộ lí dầu tha chớ. Con nhỏ hối lia chia. Chú Phẻng lạch phạch chạy đi và đem chai dầu cù là tới. Chú phết một cục tổ chảng rồi áp vô cái rún con nhỏ mà dện kín mít. Ngón tay chú như đuôi con thằn lằn ngoáy chột chết cha, con Mọt phải nín tựa nín đái.

Chú phết vòng vòng, cà lên cái vành rún và lan lan ra xung quanh. Con Mọt hỏi cầm canh : rồi chưa. Chú Phẻng lại biểu nó : nị tể ngộ làm chớ, hỏi hoài ngộ vên hết chụi. Chú tha khắp vùng, cái cùi tay chú giặm lình xình nơi cạp quần làm con Mọt lấn cấn. Rồi nó nghe chú nói : hầy lớ, ngộ phải bôi nhìu nhìu tể ló hổng nhảy lan, nị chịu khó.

Con Mọt đành ưng. Chú đòi con nhỏ kéo xệ quần xuống cho bôi dầu phía dưới bụng. Tay chú rà rà nhột ê càng. Bây giờ dầu thấm nên nóng ran, con nhỏ xịch xạng hết biết. Chú Phẻng dụ khị nó từ từ : nị tể ngộ pôi lên trên một chút cho thấm hết chỗ. Con nhỏ lúng túng rồi cũng phải nghe. Nó đằn vạt áo chỉ cho phép chú thọc tay bôi bên trong thôi. Chú Phẻng cũng chỉ cần có vậy, nôn nóng bể chuyện hết.

Chú xoa lần xần giữa ức con nhỏ, nhận ra hổng có áo lót gì hết. Chú mừng thấy mồ nên chà thật sát. Con nhỏ nghe rần rần nên buông thả lung, nó lơ đãng theo cái nỗi chộn rộn đang xe xe trên da thịt nó. Chú Phẻng coi bộ làm cẩn thận, chú rà rà miết nơi mấy cái xương nổi lù lù ở ức, con Mọt thấy lâng lâng chi đâu. Chú xàng xê nới rộng vòng bôi nên có lần đụng nhẹ vô cái cục mềm mềm gì đó.

Chú biết thừa là đụng vú con Mọt, nhưng làm như không biết. Còn con Mọt hồi nào tới giờ giữ cặp vú có để ai đụng vô đâu nên vẫn dáng thơ ngây. Cái nóng ở rún và bụng đã lắt lay, giờ chỗ ức và dưới bầu vú cũng nóng ran nên mặt con Mọt đỏ lự. Chú Phẻng tỉ tê nói với nó : hầy à, nị pịn dồi, mặt nị tỏ pừn, chit cha, ngộ pậy pạ hại nị, tỉu nà ma.

Con Mọt quính lên : rồi làm sao chú. Chú khề khà : nị tể ngộ từ từ, đừng làm ngộ quính. Chẳng hỏi hỏi han, chú lật phéng áo con nhỏ lên. Chèn ơi, hai bầu vú con Mọt thu lu như trái xoài non. Chú nuốt nước miếng cái ực la chói lói : sao nị lóng dữ dậy, chit cha nị pịn thiệt rồi. Chú ùm ùm bóp lên hai vú nó như bắt tà ma ám khí gì ở đó. Cặp vú con nhỏ xịch xạc trong bàn tay chú, vỉnh lên vỉnh xuống. Chú dồn một cục, quăng vặt tưng tưng, cắt nghĩa cho con Mọt nghe : ngộ chặn cái gió để thảy nó ti cho nị phẻ.

Con Mọt còn biết nói năng gì, chỉ lo bịnh không giảm về má chửi chết. Chú Phẻng tung hứng hai vú nó đã đời thì kê miệng vô nút chùn chụt từng đầu vú, kêu để mút nọc gió ra. Thằng cha nút thì nút còn bóp vặt cái vú kia làm con nhỏ tức rực ngực. Không ai khảo, chú cũng khai : dú nị nhễm gió nhìu óa, chịu khó tể ngộ mút nặn cho tịt, tỉu nà ma, pậy hết sức.

Chú bóp nút mà còn liếc chừng, thấy con Mọt lim dim mắt, chú yên chí nên càng bú và măn dữ. Hai vú con nhỏ tầy huầy như bao bột bị vo xịt xịt, cái núm lắc lẻo phình tới phình lui. Chú Phẻng thè lưỡi liếm làm nó vừa săn vừa bóng nhẫy. Chú bóp chặt chịa nên núm vú căng cớn lên, chú tha còn hơn phết dầu cù là lên đầu vú.

Con Mọt căng mình, cái thứ gì trôi lình phình trong khắp người nó. Hồn nó lạc lõng mất tiêu, quáng quàng tựa bị ai xâu ai xé rách beng hết thảy. Chú phẻng trúng mánh được bóp bú vú con nhỏ tình tang thì trổ hết ngón nghề ra làm cho nó sướng. Chú mút và bóp, chớ một bàn tay đã thò xuống xoa bên ngoài quần con nhỏ tự đời nào rồi.

Con nhỏ bị chèo kéo ở trên lại cảm giác bị mò ở dưới nên liêu xiêu vật vã. Giờ chú Phẻng chẳng cần hỏi han gì, cứ tự tiện làm như ý chú muốn. Chú nút vú con Mọt và lòn tay vô bóp lồn nó băng băng. Con nhỏ đứng nghiêng một bên, một vú bị bóp, một vú bị ngậm mà cái lồn thì cũng đang xịch xụi bị mò.

Chú Phẻng phải lò đâu ra dưới cánh tay con nhỏ để giữ nó khỏi té và lùm xùm vọc con bé chết lên chết xuống. Lần đầu con nhỏ biết sướng là sao nên bắt run, lâu lâu lại nghe ở dưới trào ra thứ nước ấm ấm. Nhận ra mới hay chú Phẻng đang thọc ngón tay vô mò ở trỏng. Con nhỏ thốn dữ phải nạnh chưn lên để dễ chịu.

Chú Phẻng coi lồn nó như cái bánh bẻng hay cái nấm rơm gì không bằng. Chú búng tách tách lại trải kéo ra, như người thử da bò hay phơi đằn lá làm con nhỏ châng lâng, lúc vun vút lên mây, lúc giùng giùng đổ xuống. Dù quần chua bị lột mà con Mọt nghe ướt bết bát, e chừng nó rơi tong tỏng xuống quần lấm lem cũng nên. Nó phải la : rồi chưa chú, tui mệt lắm rồi, chú khiến tui đái ướt mem, chút về má đánh nặng.

Chú Phẻng còn ráng nhử : nị tể ngộ lo mà, lừng hối ngộ. Lão vội móc sâu ngón tay vô xục làm con Mọt chới với nhảy tưng tưng. Cái lồn chè bè ra, lúc xúc kịch liệt, con nhỏ kêu re ré, búng giò lắc lư kêu oang oang : chết tui, chú, gì mà nứng dữ tợn. Chú xúc bể lồn tui ra còn gì, bụm bụm thôi. Chú Phẻng nào còn đầu óc gì mà nương nhẹ, chú xục phành phành, con Mọt rú lên như bị bù cạp cắn. Nó chà lết và nhún đẩy cái lồn pưng pưng, nước ọc kêu ót ót.

Cũng may, lần đó chú Phẻng chỉ bóp bú vú và móc lồn nó thôi mà nó đã xật xừ chết tổ. Chú có gạ nó để chú nhét chim vô cho nó sướng ngất mà nó không nghe, vì thấy lâu chắc má đã về. Nó bỏ chạy rột đi, tay còn giữ kéo quần, che áo. Chú Phẻng nhìn theo tiếc hùi hụi.

(Hết Phần 1 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 2)


Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!


http://www.coithienthai.com/images/ad_story1.gif (http://www.coithienthai.com/ad_story1.html)


http://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (http://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
http://www.coithienthai.com/images/ad_story3.gif (http://www.coithienthai.com/ad_story3.html)
http://www.coithienthai.com/images/ad_story4.gif (http://www.coithienthai.com/ad_story4.html)
http://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (http://www.coithienthai.com/ad_story5.html)
http://www.coithienthai.com/images/ad_quangcaotruyen1.gif (http://www.coithienthai.com/TNLVN/quangcaotruyen1.html)

Congtu
09-14-2009, 02:20 AM
CHÚ PHẺNG

Tác giả: Sịp
E-mail: N/A
CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gửi truyện.

Phần 2


http://www.coithienthai.com/images/ad_story6.gif (http://www.coithienthai.com/ad_story6.html)
http://www.coithienthai.com/images/ad_story7.gif (http://www.coithienthai.com/ad_story7.html)
http://www.coithienthai.com/images/ad_story8.gif (http://www.coithienthai.com/ad_story8.html)



Cái con nhỏ nhong nhỏng trả lời trả vốn được mấy chữ rồi te te chạy. Chú Phẻng luống ngẩn ngơ nhìn theo. Lần này chú chửi thề thực sự với con Mọt : tỉu nà ma nị. Nó còn ở đâu đó để nghe nên chú hứng tuốt. Chú hận con bé, chú lầm bầm : ngộ mà piết nị như dị, ngộ nắc chít mẹ nị lun.

Chả vì chú say má con Mọt dữ lắm. Thấy bả ở một mình, chú mon men tới hoài. Bà con trong xóm ai cũng tới mua hàng nhà chú, chỉ riêng má con nhỏ hổng ghé. Trái lại còn mắng mỏ chú luôn. Cái lần chú gạ mụ : pửa lào nị cần dùn cái chi, cho ngộ piết, ngộ píu nị, hổn tín tìn. Ngặt cái chị lại chê chú là Chệt ở dơ nên xí một tiếng dông.

Chú thấy ưa má nó chớ. Vú lớn, đi nhún láng e, còn cái đít, cái mông, chèn ơi, nằm gối đầu lên mát và phẻ cật lực. Mới xun xoe nghĩ , dưới háng chú đã nổi cục đùm đề. Chú thấy cái đầu nấm đâm đâm vô cái xà lỏn khó chịu. Chú hăm he : tỉu nà ma nị, ngộ chưi lược, ngộ pắn pể cái lùn nị da.

Chú tiếc rẻ bữa đó chú còn dung tha cho con bé. Thiệt ra chú cũng đã tính nắc nó một lần, nhưng con nhỏ kêu rên sợ má dìa hổng thấy đập chết tổ. Chú tự trách tại chú cà rề nên hỏng ăn. Chú tính chắc ăn thành ra bị hố. Chớ chú bóp được vú, mò được lồn, con nhỏ bưng bưng lên chớ nào ít.

Chú còn lò mò định gạ để chú lấy cùi bắp đút vô nạy cái chất cơm thiu làm xình bụng con nhỏ ra, hẳn nhiên nó sẽ năn nỉ vì cùi bắp cứng làm nó đau. Chừng đó, chú khựi để nó cho chú dùng con cu mềm và êm hơn, nào dè trớt quớt.

Chú than ngán ngẩm : con mệ ló, cái lồn chút lị mà mau lứng. Ngộ mới gờ gờ con nhỏ lứng hổng in. Ló giúng con mệ ló y hịt. Chả biết chú thấy lồn má con Mọt hồi nào mà chú phán quyết thẳng re, làm như chú đã từng nắc má con nhỏ rồi. Chú lờ mờ thấy hai vú má nó, mỗi lần đi nhảy tưng tưng, cái đít xàng dẻo ngọt. Lụ mệ, ngộ lút dô tả piết mí.

Bây giờ con nhỏ lặn biệt, chú lẩn thẩn buồn, mong đóng cửa tiệm nằm vọc cu cho đỡ. Chú lần xần đi tới đi lui, lăng xăng giống con bọ xít. Bỗng đâu chú nghe có tiếng ai hỏi : chú Phẻng à. Chú đang buồn chết cha nên giả lơ đi. Con nhỏ gọi hoài, gọi đến, chú cằn nhằn : kiu tể ngộ da chú, ầy dà, kiu lớn tiếc cái tay ngộ.

Con Mọt sốt cả ruột. Nó hổng muốn tới hàng chú mà ngặt má nó trước khi đi dặn nên nó phải nghe. Má nó nói : mày tới nó thằng chệt nài bán thiếu cân gạo dìa nấu cho hai đứa ăn, tao đi tối mới dìa. Nó lo xẩu mình, má sai chi chuyện mắc mỏ. Nghe nói chú Phẻng kẹo một cây mà biểu tới mua thiếu, làm sao chú bán. Mà hổng đi, nhịn liệu có nổi hôn.

Lần quầng một hồi mới thấy chú Phẻng phục phịch bước ra. Nhìn con Mọt, chú mừng hết lớn : lị tới hả. Con nhỏ nói lý do, chú mau mắn ca : hổn xao, ngộ cho lị, khỏi trả tìn, ngộ piếu má con lị mà, ái dà, pà con hít. Nói rồi chú hối con nhỏ : dô li, dô li. Chú vội đóng cửa quán, con nhỏ hơi sợ, nhưng chú nói : ngộ sự en trụm, ngộ lóng một lát, rùi ngộ mủ. Ngộ muốn cho lị gạu ngon ngon mì.

Chú nắm tay lôi tuồn tuột vô cái kho tối thui. Con Mọt vấp chưn, chú phải ôm ngang hông giữ rị. Con nhỏ nghe hơi thở nóng hổi của chú phì phò sau gáy thì hỏi : chú bịnh hả. Chú Phẻng nhận ngay : ừ ngộ pịn, pịn ở chỗ cẳng. Ngộ nhứt quá. Con Mọt loay hoay lách né vì cái cửa kho bé xíu, hai người quơ qua quơ lại đụng lụp cụp.

Gạo chất đống từng bao, đụng xì xụp mà chú Phẻng vẫn kéo đưa nó sâu vào trong. Cái miệng chú nói hổng dứt : hầy à, tể ngộ cho lị gạu số dách, ngon lớ, lị và con má lị ăn chit cha lun. Con Mọt hổng sợ ăn chết cha mà sợ vì vấp lên vấp xuống. Kho tối hù, đi đâu cũng đụng, còn thêm cái mùi mồ hôi của chú Phẻng nghe nồng muốn chết. Nó nói líu lo : thôi được mà chú, gạo nào cũng tốt, khỏi mất công vô sâu.

Chú Phẻng riết róng : hẩy à, lị lui thui óa, ngộ ái lị mà lị kèn nhèn ngộ hè. Chú nắm lấy tay con nhỏ, hai người lấn xô, con Mọt đổ phịch lên bao gạo gần đó. Chú Phẻng cũng té theo, đè cái đít con bé lên bao gạo. Cái củ lẳng trong quần chú đụng lạch phạch vô con nhỏ.

Con Mọt hết hồn hỏi tía lia : cái gì mà cấn quá. Chú Phẻng nói : cái cẳng ngộ, ló nhứt thí mẹ, cho ngộ lụng một chút. Chưa gì hai bàn tay chú đã bốc hốt bóp lên hai vú con nhỏ. Chú nhoáng nhoàng bóp cho con nhỏ khỏi la và lòn tay vô trong bóp kịch liệt. Con Mọt nghe hai vú đau điếng, chú Phẻng nắm chặt hai cái núm vê muốn rụng luôn.

Trong khi bóp vú thì chú không ngừng hích ở dưới. Con Mọt phải nhắc : chú kêu nhức mà đâm cành cành đau làm sao. Chú Phẻng hổn hển : hẩy dà, ngộ lắc nó mới pớt tau chó. Cứ thế chú xịch xạng đâm dọng kịch kịch. Con nhỏ thấm lần, hai vú cứng đanh, Chú Phẻng lần cởi áo và lăn xả vô nút đầu vú con bé. Chu choa, chú nút kêu chách chách, con nhỏ cứng tê người. Cái đầu vú vô ra nơi miệng chú nghe ót ót, con nhỏ bị nhấc bổng lên tới trời xanh.

Chú Phẻng cắn vô từng cái đầu vú nhằn làm con Mọt quính rẹt rẹt Nó thấy rõ bị sưng lên, nhưng trái lại ruột gan gì như lộn xộn hết. Nó nói nhỏ nhẹ : chú cắn đau quá. Chú Phẻng biểu : lị tể ngộ làm cho sứng, từng cản ngộ. Ấy vậy mà cái bàn tay nào của chú đã chui tọt vô lưng quần nó và đang mằn mò cái lồn rậm rựt. Lần trước nó thấy thốn thốn thôi, nhưng lần này sao thấy dính lớp nhớp như nước.

Chú Phẻng thở phì phò, bú cắn vú nó và lo giằng kéo quần nó ra. Chú nhấc đặt nó lên bao gạo, kê đầu nó lên một bao gạo khác. Cặp vú con Mọt bây giờ đọn cao lên, chú bú muốn ngộp. Chú mút một bên, vo một bên còn ở dưới thì chú xục oạch oạch. Con nhỏ giãy đùng đùng, hai chưn quơ quào. Chú dùng cả thân mình đè con nhỏ và cố đâm con cu vô. Ba trật ba tuột rồi cũng cắm vô được, con Mọt thấy đau tóe khói, la chát chúa rồi lịm đi vì chú đang nắc dồn đập.

Cái đau thốn tan lan dần, bây giờ con Mọt đang nghiền ngẫm nghe cái thoi chạy vô ra trong lồn nó. Một cảm giác lâng lâng dồn ứ lên, chú Phẻng tỉ tê kêu : hảo a, ngộ lắc lị sứng thí mẹ, tỉu nà ma, cái háy lị hảo lớ. Con nhỏ đâu hiểu ra cái tiếng chệt nghĩa gì, nhưng cái sướng thì rõ rành ra đó. Nó hết còn ngượng ngùng nên mở banh giò ra hứng những cú nắc của chú Phẻng.

Cha nội được chơi con nhỏ nên hăng bộn. Chú dùng tay dựng giò con nhỏ lên mà dọng tới nơi. Con nhỏ kêu ui ui như cho nước. Chú Phẻng đụ còn kêu rầm trời : hảo a, ngộ lắc chit cha chit mẹ lị lun, con lổ phồ lị hổn cho ngộ lụ, ngộ lụ lị cũng đựt. Con Mọt lờ mờ cái nghĩa đụ té ra là như vầy. Hèn chi má nó sướng mỗi khi đưa trai về nhà nó đều nghe má nó rú như giặc. Nó tưởng má nó chơi vật lộn, chớ đâu biết là bả được đụ sướng phát rên.

Lúc này nó hết còn thấy chú Phẻng hôi nữa mà chỉ muốn chú đụ nó pằng pằng cho nó bay bổng lên trời. Từ nay, má nó có chửi thì nó cũng biết lấy đòn ra đỡ. Nó sẽ chê trách má nó già không nên nết, bị trai chơi la ông ổng suốt đêm. Má nó có đập thì nó phun hết ra luôn rằng bà nứng cũng phải e dè, chớ kêu nhong nhỏng thì nó là con gái ngủ nghê gì được. Chắc má nó sẽ chưng hửng. Dại gì nó khai bị chú Phẻng đụ, nhưng nó sẽ bẻ ngang là nghe người ta nói đàn bà bị đụ chẳng còn nhớ gì hết, chỉ kêu lên cho đã nứng.

Để bả đừng làm tàng. Bả còn lải nhải, nó đến ở quách tại nhà chú Phẻng cho chắc bắp. Vừa được chú cưng, vừa được đụ, sướng dữ dội. Để coi má nó còn tịch tang đánh mắng nó nữa hôn. Chú Phẻng thấy con nhỏ im rơ thì lo nắc trợn mày trợn mắt. Chú để hai giò con nhỏ gác lên vai, cù cưa đẩy nó xục xịch, bóp nghiến lấy vú dọng bịch bịch. Con cu chú lớn một chút, nhưng lồn con nhỏ bót tợn nên chú đâm mới đã.

Chú đã ra một lần. Con nhỏ được sướng mé đìu hiu nên ưỡn bưng lồn lên hứng. Chú dọng thêm hồi nữa, con nhỏ banh đùi ra ngoáy tòm lòm, chú Phẻng tưởng con cu muốn bị bẻ gãy nhưng sướng muốn bể đầu ra. Khi chú ra lần thứ hai thì con Mọt cuống cuồng lên nắm lấy tay chú lôi ghịt để cặc chú chết dí trong lồn nó ói, ói riết. Chú Phẻng phải đứng tấn cho khí bắn loạn xạ, sau đó mới giãn ra mà còn rùng mình.


Hết

Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!

http://www.coithienthai.com/images/ad_story1.gif (http://www.coithienthai.com/ad_story1.html)

http://www.coithienthai.com/images/ad_story2.gif (http://www.coithienthai.com/ad_story2.html)
http://www.coithienthai.com/images/ad_story3.gif (http://www.coithienthai.com/ad_story3.html)
http://www.coithienthai.com/images/ad_story4.gif (http://www.coithienthai.com/ad_story4.html)
http://www.coithienthai.com/images/ad_story5.gif (http://www.coithienthai.com/ad_story5.html)
http://www.coithienthai.com/images/ad_quangcaotruyen1.gif (http://www.coithienthai.com/TNLVN/quangcaotruyen1.html)