cangcung
06-03-2005, 05:17 PM
Lưu ý: tên tuổi và thân thế của các nhân vật đều đã được sửa đổi để bảo vệ pờ rai vệt xì.
Lão Năm Đồng ngồi lim dim nhấm nháp Bớtwaidzơ nói chuyện tầm xàm cùng Củ Căng Cứng. Hai tay Lão vân vê hai hòn bi mặt mơ màng kể Chuyện Thần Thoại hàng xóm treo lơ xe buýt dzàng cho Củ nghe.
Chuyện kể rằng:
- Hôm qua tớ định ghé vào treo lơ Đóc Hét thăm hỏi đôi lời. Nhưng vừa đến cửa sổ cuối xe thì nghe tiếng cha con Đóc Hét cãi nhau om xòm.
- Tiếng ông Đóc oang oang: “Cu nghịch cho lắm vào rồi té xàn trơn! Sao Cu không vịn vào cái vòi nước mà cứ nhè cái vòi của Ba mà nắm!? Cu tắm với Má thì lấy gì mà nắm đây!?”
- Giọng Đóc dzu nhơ cũng oang oang không kém: “Thì con không đứng nghịch nữa mà chỉ nằm dài ra thôi. Con thích hát khi tắm với Má, giọng con có ê cô Ba ơi!”
- Ông Đóc hốt hoảng: “Cẩn thận, Cu té xuống giếng thì chết!”
- Đóc dzu nhơ dấm dẳn: “Ai bảo Ba lúc xưa cứ hì hục đòi khoan giếng cho sâu!? Má đã bảo Ba nghỉ đi, mà Ba cứ đòi khoan ngày ba tấc đêm bẩy tấc. Bây giờ nó to thế thì Ba ráng chịu.”
- Ông Đóc thở dài: “Ừ nhẩy, bây giờ nó toè loe kinh thật. Cũng chỉ vì cái đầu Cu đấy!”
Lão Năm Đồng tằng hắng ra vẻ thông thạo chuyện lịch sử nuớc Dzần: “Bây giờ tớ mới vỡ nhẽ tại sao Đóc Hét thông thạo khoa Thẩm Du đến thế, không tập luyện cho … tay cứng … cáp thì lỡ té giếng làm sao mà níu cái miệng giếng được!? Tớ đây chỉ có cái chũm nứt tí thôi mà còn muốn bở hơi tai, vừa vác vừa hồi hộp cứ sợ sểnh cái thì nó vỡ nó lụt hết cả xóm. Ông Đóc nhà ta còn chơi đến cả … giếng lận. Chỉ sợ ông ấy ham hố quá nhắm tít mắt lại mà bơm thì có ngày nó lụt hết cái làng treo lơ Cõi Thiên Thai. Còn chỗ đâu mà truyền bá Thẩm Du Bí Kíp cho thiên hạ đây!?”
Lão Năm Đồng ngồi lim dim nhấm nháp Bớtwaidzơ nói chuyện tầm xàm cùng Củ Căng Cứng. Hai tay Lão vân vê hai hòn bi mặt mơ màng kể Chuyện Thần Thoại hàng xóm treo lơ xe buýt dzàng cho Củ nghe.
Chuyện kể rằng:
- Hôm qua tớ định ghé vào treo lơ Đóc Hét thăm hỏi đôi lời. Nhưng vừa đến cửa sổ cuối xe thì nghe tiếng cha con Đóc Hét cãi nhau om xòm.
- Tiếng ông Đóc oang oang: “Cu nghịch cho lắm vào rồi té xàn trơn! Sao Cu không vịn vào cái vòi nước mà cứ nhè cái vòi của Ba mà nắm!? Cu tắm với Má thì lấy gì mà nắm đây!?”
- Giọng Đóc dzu nhơ cũng oang oang không kém: “Thì con không đứng nghịch nữa mà chỉ nằm dài ra thôi. Con thích hát khi tắm với Má, giọng con có ê cô Ba ơi!”
- Ông Đóc hốt hoảng: “Cẩn thận, Cu té xuống giếng thì chết!”
- Đóc dzu nhơ dấm dẳn: “Ai bảo Ba lúc xưa cứ hì hục đòi khoan giếng cho sâu!? Má đã bảo Ba nghỉ đi, mà Ba cứ đòi khoan ngày ba tấc đêm bẩy tấc. Bây giờ nó to thế thì Ba ráng chịu.”
- Ông Đóc thở dài: “Ừ nhẩy, bây giờ nó toè loe kinh thật. Cũng chỉ vì cái đầu Cu đấy!”
Lão Năm Đồng tằng hắng ra vẻ thông thạo chuyện lịch sử nuớc Dzần: “Bây giờ tớ mới vỡ nhẽ tại sao Đóc Hét thông thạo khoa Thẩm Du đến thế, không tập luyện cho … tay cứng … cáp thì lỡ té giếng làm sao mà níu cái miệng giếng được!? Tớ đây chỉ có cái chũm nứt tí thôi mà còn muốn bở hơi tai, vừa vác vừa hồi hộp cứ sợ sểnh cái thì nó vỡ nó lụt hết cả xóm. Ông Đóc nhà ta còn chơi đến cả … giếng lận. Chỉ sợ ông ấy ham hố quá nhắm tít mắt lại mà bơm thì có ngày nó lụt hết cái làng treo lơ Cõi Thiên Thai. Còn chỗ đâu mà truyền bá Thẩm Du Bí Kíp cho thiên hạ đây!?”