Cuong Hoai
06-21-2003, 09:45 PM
Cao Trí ( CT ) là một cậu bé rất là thông minh, đĩnh ngộ. Vì không muốn làm mai một tài năng của cậu sau này. Nên năm cậu 7 tuổi, Cha mẹ cậu quyết định gởi cậu đi vượt biên.
Chiếc tàu đưa CT vượt biên lại kém may mắn nên đã bị một cơn bão nhận chìm. May mắn sao CT lại được sống sót trôi dạt vào một hoang đảo. Vì thông minh và tháo vát. Hằng ngày CT bắt sò, ốc, ... ăn để sống qua ngày.
Hai mươi năm êm ả trôi qua. Cậu bé CT nhỏ bé ngày nào đã trở thành một chàng trai thanh niên khôi ngô cường tráng.
Một hôm sau khi trời quang mây tạnh của một trận bão lớn kéo dài hai ba bữa. CT lững thững đi dạo ngoài bãi biển thì thấy một sinh vật giông giống như chàng đang nằm dài trên bãi cát. Nên liền tới gần để xem. Thì ra là một cô gái trẻ cũng bị đắm thuyền trôi dạt vào đây. Nàng có một khuôn mặt thật xinh xắn như con mèo con. Quần áo của nàng thì bị rách bươm gần như trần truồng. Để lộ toàn bộ thân thể tuyệt mỹ của nàng. Bầu ngực căng tràn nhựa sống vẫn còn phồng lên xẹp xuống theo nhịp thở. CT ngồi im ngắm nhìn mà không dám đụng chạm gì cả.
Gần một giờ trôi qua cô gái trở mình thở hắt một hơi dài, từ từ mở mắt. Nàng nhìn xung quanh thì thấy một chàng trai khôi ngô lực lưỡng đang ngồi bên cạnh. Nàng hoảng hốt ngồi bật dậy, chăm chú nhìn chàng trai và nhìn lại mình. Cả hai đều trần truồng như ông Adam và bà Eva. " Thôi chắc là ta đã chết và được vào vườn địa đàng đây mà " . Nàng nghĩ thầm như thế.
Rồi nàng đưa tay ra nắm lấy tay CT. Bàn tay CT ấm áp vô cùng. Nàng cười. Chàng cũng cười đáp lễ. Nàng ôm choàng lấy chàng hôn tới tấp. Như không thể kềm hãm được sự ham muốn đang dâng trào trong cơ thể. Nàng đè CT xuống lấy tay ve vuốt lên khuôn ngực rắn chắc của CT rồi xuống thấp dần ... Thấp dần... Thấp dần... Chuyện gì phải xảy ra đã xảy ra. từng bước một nàng đã đưa CT bay bổng vào Cõi Thiên Thai.
Sau khi đam mê sung sướng ngất trời đã được lắng dịu. nàng choàng tay nằm ôm CT và rất ngạc nhiên khi thấy CT thút thít khóc. Nàng liền hỏi:
- Sao anh lại khóc?
CT chỉ vào cái cẳng giữa xìu xìu ển ển. Rồi cố gắng vận dụng vốn liếng ngôn ngữ ít ỏi của mình còn nhớ ra trả lời:
- Hic hic Tôi...tôi sợ tôi sẽ bị chết đói, bởi vì cô làm gãy cái cây cạy sò của tôi rồi.
Nàng :!: :!: :?: :(
Chiếc tàu đưa CT vượt biên lại kém may mắn nên đã bị một cơn bão nhận chìm. May mắn sao CT lại được sống sót trôi dạt vào một hoang đảo. Vì thông minh và tháo vát. Hằng ngày CT bắt sò, ốc, ... ăn để sống qua ngày.
Hai mươi năm êm ả trôi qua. Cậu bé CT nhỏ bé ngày nào đã trở thành một chàng trai thanh niên khôi ngô cường tráng.
Một hôm sau khi trời quang mây tạnh của một trận bão lớn kéo dài hai ba bữa. CT lững thững đi dạo ngoài bãi biển thì thấy một sinh vật giông giống như chàng đang nằm dài trên bãi cát. Nên liền tới gần để xem. Thì ra là một cô gái trẻ cũng bị đắm thuyền trôi dạt vào đây. Nàng có một khuôn mặt thật xinh xắn như con mèo con. Quần áo của nàng thì bị rách bươm gần như trần truồng. Để lộ toàn bộ thân thể tuyệt mỹ của nàng. Bầu ngực căng tràn nhựa sống vẫn còn phồng lên xẹp xuống theo nhịp thở. CT ngồi im ngắm nhìn mà không dám đụng chạm gì cả.
Gần một giờ trôi qua cô gái trở mình thở hắt một hơi dài, từ từ mở mắt. Nàng nhìn xung quanh thì thấy một chàng trai khôi ngô lực lưỡng đang ngồi bên cạnh. Nàng hoảng hốt ngồi bật dậy, chăm chú nhìn chàng trai và nhìn lại mình. Cả hai đều trần truồng như ông Adam và bà Eva. " Thôi chắc là ta đã chết và được vào vườn địa đàng đây mà " . Nàng nghĩ thầm như thế.
Rồi nàng đưa tay ra nắm lấy tay CT. Bàn tay CT ấm áp vô cùng. Nàng cười. Chàng cũng cười đáp lễ. Nàng ôm choàng lấy chàng hôn tới tấp. Như không thể kềm hãm được sự ham muốn đang dâng trào trong cơ thể. Nàng đè CT xuống lấy tay ve vuốt lên khuôn ngực rắn chắc của CT rồi xuống thấp dần ... Thấp dần... Thấp dần... Chuyện gì phải xảy ra đã xảy ra. từng bước một nàng đã đưa CT bay bổng vào Cõi Thiên Thai.
Sau khi đam mê sung sướng ngất trời đã được lắng dịu. nàng choàng tay nằm ôm CT và rất ngạc nhiên khi thấy CT thút thít khóc. Nàng liền hỏi:
- Sao anh lại khóc?
CT chỉ vào cái cẳng giữa xìu xìu ển ển. Rồi cố gắng vận dụng vốn liếng ngôn ngữ ít ỏi của mình còn nhớ ra trả lời:
- Hic hic Tôi...tôi sợ tôi sẽ bị chết đói, bởi vì cô làm gãy cái cây cạy sò của tôi rồi.
Nàng :!: :!: :?: :(