Cuong Hoai
06-24-2003, 07:00 PM
Con Hổ ( CH ) thường được người ta coi là hung tợn chúa của sơn lâm. Một hôm CH vào làng để bắt người ăn thịt. Nên nó nằm rình ở sau hè. Đêm càng khuya càng lạnh. Bỗng có tiếng trẻ con khóc mỗi lúc một to. Mẹ nó dỗ thế nào nó vẫn khóc nên mẹ nó liền doạ.
- Nín đi không thôi CH ở sau nhè vô ăn thịt bây giờ
Thằng bé không thấy sợ càng khóc ré lên. Ở bên ngoài CH lấy làm lạ nghĩ " quái cái con mẹ này sao mà biết mình núp ngoài này. Mà cái thằng bé kia lì thật doạ hổ mà cũng chẳng sợ " . Thằng bé khóc hăng quá làm cha nó thức giấc quát lên
- Im mồm ngay, khóc khóc cái Con C...( CC ) tao nè.
Thằng bé đang khóc bỗng nín khe. CH núp ngoài hè cũng giật bắn người chạy bán mạng. Được một quãng xa CH mới hoàng hồn đứng lại vừa thở vừa thắc mắc " Cái CC là cái giống gì mà dữ tợn vậy, doạ Hổ thằng bé không ngán mà doạ cái CC thì thằng nhỏ nín liền. Vừa khi ấy có một chị đàn bà đi tiểu đêm. CH liền xông tới chụp lấy chị. Chị ta liền năn nỉ xin tha mạng. CH liền nói:
- Được cho ta biết cái CC là con gì? mà thế gian ai cũng phải sợ thì ta tha mạng cho.
Chị ta run rẩy nói:
- Dạ cái con đó có lúc lớn, có lúc nhỏ gặp ai cũng cắn, cũng đâm. Nọc của nó độc lắm. Hồi còn con gái tôi bị nó đâm có một lần mà lớn bụng lên. Rồi phải mổ. Đến bây giờ vẫn còn thẹo đây này.
Nói xong chị vạch bụng cho CH xem vết sẹo. CH nghe chị ta kể vậy suy nghĩ và thở dài " Vậy là CC dữ hơn CH rồi ". Nghĩ xong nó tiu nghỉu bỏ đi. Đi được một quãng nó tình cờ gặp một bà cụ cỡ 70 tuổi. CH chưa định làm gì thì bà cụ liền doạ:
- Mi mà ăn thịt tao. Ông nhà tao có cái CC biết được thì mày chỉ có nước chết.
CH giựt mình " Lại cái CC nữa " nghĩ thế nhưng CH nói cứng:
- Bà doạ tôi đấy à,
- Tao nói cho mày biết cái CC tuy có khi nó như con giun đất nhưng khi hung hăng lên thì mặt mày nó đỏ ké lên trông phát khiếp lắm. Như tao đây này, nó đâm có một phát đến nay 70 tuổi vẫn còn chưa lành. Mày hãy liệu hồn.
Nói xong bà vén váy lên, dạng hai chân ra. CH quả nhiên thấy giữa háng bà cụ có một vết thương thâm đen miệng còn mở toang hoác chưa lành. CH thất kinh hồn vía cong đít mà chạy. Kể từ đó CH nghe thấy hai chữ CC là run lẩy bẩy.
- Nín đi không thôi CH ở sau nhè vô ăn thịt bây giờ
Thằng bé không thấy sợ càng khóc ré lên. Ở bên ngoài CH lấy làm lạ nghĩ " quái cái con mẹ này sao mà biết mình núp ngoài này. Mà cái thằng bé kia lì thật doạ hổ mà cũng chẳng sợ " . Thằng bé khóc hăng quá làm cha nó thức giấc quát lên
- Im mồm ngay, khóc khóc cái Con C...( CC ) tao nè.
Thằng bé đang khóc bỗng nín khe. CH núp ngoài hè cũng giật bắn người chạy bán mạng. Được một quãng xa CH mới hoàng hồn đứng lại vừa thở vừa thắc mắc " Cái CC là cái giống gì mà dữ tợn vậy, doạ Hổ thằng bé không ngán mà doạ cái CC thì thằng nhỏ nín liền. Vừa khi ấy có một chị đàn bà đi tiểu đêm. CH liền xông tới chụp lấy chị. Chị ta liền năn nỉ xin tha mạng. CH liền nói:
- Được cho ta biết cái CC là con gì? mà thế gian ai cũng phải sợ thì ta tha mạng cho.
Chị ta run rẩy nói:
- Dạ cái con đó có lúc lớn, có lúc nhỏ gặp ai cũng cắn, cũng đâm. Nọc của nó độc lắm. Hồi còn con gái tôi bị nó đâm có một lần mà lớn bụng lên. Rồi phải mổ. Đến bây giờ vẫn còn thẹo đây này.
Nói xong chị vạch bụng cho CH xem vết sẹo. CH nghe chị ta kể vậy suy nghĩ và thở dài " Vậy là CC dữ hơn CH rồi ". Nghĩ xong nó tiu nghỉu bỏ đi. Đi được một quãng nó tình cờ gặp một bà cụ cỡ 70 tuổi. CH chưa định làm gì thì bà cụ liền doạ:
- Mi mà ăn thịt tao. Ông nhà tao có cái CC biết được thì mày chỉ có nước chết.
CH giựt mình " Lại cái CC nữa " nghĩ thế nhưng CH nói cứng:
- Bà doạ tôi đấy à,
- Tao nói cho mày biết cái CC tuy có khi nó như con giun đất nhưng khi hung hăng lên thì mặt mày nó đỏ ké lên trông phát khiếp lắm. Như tao đây này, nó đâm có một phát đến nay 70 tuổi vẫn còn chưa lành. Mày hãy liệu hồn.
Nói xong bà vén váy lên, dạng hai chân ra. CH quả nhiên thấy giữa háng bà cụ có một vết thương thâm đen miệng còn mở toang hoác chưa lành. CH thất kinh hồn vía cong đít mà chạy. Kể từ đó CH nghe thấy hai chữ CC là run lẩy bẩy.