PDA

View Full Version : Nguồn Sống (Tác giả: Con Đường Hoa)



Congtu
05-05-2010, 11:07 AM
NGUỒN SỐNG

Tác giả: Con Đường Hoa
E-mail: nhatanh02010***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác giả)
CoiThienThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gửi truyện.


Trong lớp 10P3, thằng bạn thân nhất sống cùng sống, chết cùng chết của Lợi tên là Quốc An. Hai thằng không ngồi cùng bàn, không ở cùng tổ nhưng lại chơi thân với nhau như bóng với hình, như cá với nước, như hổ với rừng xanh. Mỗi ngày nghỉ học, Lợi chạy xe đạp và cũng có khi cuốc bộ xuống nhà thằng An tập học đàn ghitar. Thằng An là một tay đàn ghitar cừ khôi và cũng là một “giáo viên dạy đàn” có tiếng vì chỉ khoảng nữa tháng thôi, Lợi đã đàn được lõm bõm một số bài hát. So với Lợi, về bề ngoài thì An có vẻ lanh lợi và sành sõi hơn ; còn bề chìm bên trong thì chưa biết thằng nào thua thằng nào.Gì chứ Lợi biết hút thuốc, uống rượu là do thằng An lây qua ; còn cái khoản bồ bịch, trai gái thì thằng An cũng là một tay vô địch tuy nhiên thằng An cũng khó có thể nào ngờ được là Lợi, một thằng bạn khù khờ hiền lành thế kia lại từng trãi qua nhiều mối tình với nhiều người phụ nữ lớn tuổi mà trong đó lại có cả cô Hải, cô giáo chủ nhiệm. Do Lợi xuống chơi ở nhà An nhiều nên gia đình An xem nó như là người trong nhà. Bố thằng An mất sớm, chỉ còn mẹ với 4 người con trong gia đình gồm người chị cả 35 tuổi, anh hai 31 tuổi, chị ba 24 tuổi và thằng An là út 16 tuổi. Nhà thằng An ở thôn Long Toàn, đối diện với chợ và gần Nhà thờ ; từ nhà Lợi ở thôn Phước Hưng xuống tới Long Toàn có gần lắm cũng phải là 5 cây số nhưng hoàn toàn không phải vì vậy mà ngăn sông cách núi tình bạn của hai thằng. Đi xem phim, xem văn nghệ, uống café chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ đối với hai thằng ; khi nào có nhiều tiền, chúng còn vào quán nhậu với nhau mới là chuyện lớn.

Có lần, chúng còn rủ nhau đi thăm thằng Ngân bị bệnh nhiễm trùng máu phải nằm điều trị tại Bệnh viện Chợ Rẫy, Thành phố Sài Gòn ; ngủ lại nơi nhà bà bác thằng An qua đến ngày hôm sau nằm vật nằm vửa ở Bến xe Miền Đông cho tới 2 giờ chiều mới mua được vé xe về Bà Rịa. Một lần, chẳng rõ vì lý do gì mà thằng An đánh thằng Khải – một học sinh giỏi của lớp ; thế là chiều đó, dù chẳng có xe, Lợi vẫn tức tốc lết bộ xuống nhà thằng An để nói cho mẹ thằng An biết lỗi vi phạm của nó ở trường. Dĩ nhiên, thằng An bị mẹ quất cho một trận vì tội đánh bạn và sau ngày đó, thằng An giận dỗi tuyệt giao cắt đứt mọi quan hệ với Lợi nhưng chỉ hai tuần sau, đích thân thằng An đạp xe đến nhà Lợi, rủ Lợi đi uống café để giảng hòa và nối lại tình bạn. Sau vụ việc đó, lần đầu tiên Lợi đi theo thằng An lên chơi tại rẫy nhà nó ở khu vực đồi Phong Phú. Đây là một địa danh thuộc thôn Sông Cầu, nằm giữa xã Hòa Long và xã Suối Nghệ, cách chổ Gò Rùa – rẫy dưa của vợ chồng chị Năm Hoàng khoảng 5 cây số là cùng. Khu rẫy nhà thằng An trồng chuối xen kẽ bắp và khoai mì, nằm ở phía sau đồi nên rất kín đáo, cách biệt với những khu rẫy lân cận. Chòi rẫy ở đây rộng hơn chòi rẫy của nhà Lợi ở Núi nhọn rất nhiều. Từ cửa chòi đi vào, mé bên phải được ngăn lại thành một cái buồng bằng hai vách làm bằng những thân tre đập dập, bên trong có kê một chiếc giường đơn khá cũ trãi manh chiếu đã sờn mòn và trên có giăng sẵn một cái mùng xám xịt mốc meo vì ẩm thấp.

Mé bên trái chòi, ngoài là nơi để các dụng cụ làm rẫy (cuốc, cào, dao phát, thúng…) và trong là bếp với lỉnh kỉnh nào là chạn chén bát muỗng đũa, nồi, chảo, lò đun, củi, dăm bào. Giữa chòi là bàn ăn cơm uống nước, tiếp đó là hai cái chõng tre kê sát vách chòi. Vì bận đi học nên thằng An chỉ lên rẫy nhà vào trưa thứ bảy sau khi đi học về, ở lại một đêm đến chiều chủ nhật hôm sau là phải trở về Bà Rịa. Từ Bà Rịa lên đến đồi Phong Phú chẳng bao xa ; vả lại ở đây, được ăn nhiều món ngon như ốc nấu chuối, thịt chim sẽ nướng nên đi được một lần rồi, Lợi rất khoái và thành thử ăn quen, tuần nào cũng vậy, hễ cứ đến 2 giờ chiều thứ bảy là nó xách xe đạp tà tà cùng thằng An đi Phong Phú chơi. Trong gia đình thằng An, người ở trên rẫy thường xuyên nhất là chị cả Dung. Chị Dung phải nói là một tuýp người phụ nữ đảm đang, hiền hậu, vui vẻ và giàu lòng nhân ái. Có lẽ do duyên số nên chị Dung tuy đã 35 tuổi rồi nhưng mãi cho đến nay, chị vẫn phòng không chiếc bóng và mặc dù cũng có nhiều đám mai mối, chị cũng chẳng kén chọn gì lắm nhưng rồi không hiểu sao mà cuối cùng vẫn xôi hỏng bỏng không.

Chán đời, chị Dung gần như chôn vùi cuộc đời mình nơi rẫy vắng vườn lặng, âm thầm lặng lẽ như chiếc bóng cô độc. Nếu sắc đẹp chị Dung có nghiêng thành ngã nước đi chăng nữa thì giờ đây cũng đã phai tàn theo năm tháng. Nói như vậy thì chị Dung cũng không phải là xấu ma chê quỷ hờn mà chị chỉ có vẻ quê mùa nhiều hơn mà thôi. Ưu điểm nổi bật nhất của chị là mái tóc dài đen nhánh, óng ả, mềm mại, mịn màng như nhung phủ xõa kín cả lưng và ôm lấy một khuôn mặt tuy không sắc nước hương trời nhung cũng rất khả ái, từa tựa khuôn mặt của Đức Mẹ Maria đồng trinh. Vầng trán chị thấp, đôi mắt chị nhỏ và đen láy nằm dưới hai hàng lông mày mảnh mai. Sống mũi chị vừa phải, không cao cũng chẳng thấp, nằm cân đối giữa hai gò má nhô cao hai lưỡng quyền. Vầng cổ của chị cao lộ rõ ba ngấn và đôi môi hình trái tim của chị thì nhỏ nhắn và mềm mại. Vóc dáng, thân thể chị chỉ được cái cân đối và hài hòa chứ còn từ trên xuống dưới nói chung là thẳng đuồn đuột, gầy guộc, chẳng hề có da có thịt chi cả. Trong gia đình, chị Dung thương thằng An nhất vì nó là em út ; còn Lợi là bạn thân của thằng An, hay lên rẫy cùng thằng An phụ giúp chị việc này việc kia riết rồi chị cũng thương lây qua Lợi hồi nào cũng chẳng biết. Mỗi khi hai thằng lên rẫy là chị Dung tất bật nấu hết món này lại xào đến món kia để cho chúng nhậu.

Nói là nhậu cho oai, thực ra Lợi chỉ cần đến hai ly thủy tinh loại dùng uống trà là gục tại chổ ngay ; về khoản này thì thằng An giỏi hơn nhiều vì “đô”của nó rất mạnh, nhiều lần thằng An phải xốc Lợi lên chõng tre nằm vì quá say còn nó thì lại sang rẫy kế bên nhậu tiếp với mấy bạn hàng xóm cũng là người Long Toàn lên Phong Phú làm rẫy. Cuộc đời thật lắm chuyện nghiệt ngã, trớ trêu và thật bất ngờ, ngẫu nhiên vì chị Dung và Lợi, cả hai người đều không thể nào tưởng tượng ra được là họ lại tình cờ trở thành người tình của nhau trong một đêm vật vờ gió lạnh ; cũng chính vào đêm ấy, chị Dung mới thực sự tìm ra được nguồn sống của chị mà từ trước đến giờ, chị vẫn chưa tìm ra được. Tuy là ngày thứ bảy nhưng chiều hôm ấy, Lợi không đi lên Phong Phú vì thằng An đi Sài Gòn cùng với mẹ ăn đám cưới tại nhà bà bác ; nó đi theo thằng Hùng con vào Hòa Long chơi. Đến 3 giờ, khi về đến ngã ba Hòa Long thì bất chợt Lợi nhìn thấy chị Dung đội nón lá sùm sụp, đạp xe ngược chiều. Chị Dung cũng đã nhận ra Lợi, vội dừng xe đạp lại và đon đả nói :
- Lợi, sao em không lên rẫy chơi với chị? Thằng An đi Sài Gòn rồi, em lên rẫy chơi với chị đi! Một mình chị ở trên đó buồn lắm.
Trong lúc Lợi vẫn còn chưa biết trả lời chị Dung thế nào cả thì chị lại tiếp :
- Em đi chơi với chị đi mà! Lên đó rồi chị sẽ nấu lẫu ếch măng chua cho em nhậu.
Nghe nói đến lẫu ếch măng chua là Lợi đã cảm thấy ê buốt nơi hai bên mang tai rồi ; nó rủ thằng Hùng con đi chơi (vì Lợi đi chung xe với nó ) nhưng thằng này không chịu đi vì chưa xin phép gia đình. Do Lợi lúc trưa cũng đã nói đại với gia đình là đi lên Phong Phú ở lại qua đêm rồi nên nó tự nhiên và thoải mái nhìn thằng Hùng con đạp xe về Bà Rịa một mình ; còn nó thì cầm tay lái chiếc xe đạp của chị Dung và đèo chở chị chạy bon bon về hướng Sông Cầu. Trên đường đi, bỗng nhiên Lợi cảm thấy ngường ngượng làm sao ấy vì rõ ràng đây là lần đầu tiên nó đi lên Phong Phú không cùng với thằng An mà lại cùng với chị thằng An và tuy chị lớn tuổi hơn nó nhiều nhưng không hiều sao, tâm trạng của nó cứ mãi bồn chồn, nôn nao vì lý do gì nó không thể nào giải thích nổi. Khi lên đến đồi Phong Phú, quay tới quay lui cũng chỉ có mỗi một mình chị Dung và Lợi khiến Lợi càng lúc càng hoang mang, bồi hồi, lo lắng.

Chị Dung để ý và chị lấy làm lạ vì thấy thằng bạn của em mình bữa nay sao là lạ khó hiểu, chân tay cứ lóng nga lóng ngóng, mặt thì cứ đỏ bừng lên như là lên cơn sốt. Do bận bịu với món lẫu ếch măng chua, một món nhậu rất bắt mà chị đã hứa với Lợi lúc gặp và rủ Lợi lên đây nên chị cũng chả thèm để ý đến thái độ của bạn em mình. Sau khi nấu xong, chị Dung cẩn thận đạp xe ra đường lớn mua nữa xị rượu đế để về mời Lợi. Mới đó mà hoàng hôn cũng đã dần dần nhá nhem buông xuống, màn đêm bắt đầu nhập nhoạng lên thay mặt trời thống lĩnh nhân gian. Chị Dung soạn sửa quần áo và đi tắm ở nhà tắm dựng bằng 4 tấm cót ở sau chòi rẫy ; trong khi đó thì ở bên trong chòi, Lợi đang dọn chén đũa và bưng nồi cơm ra bàn. Lát sau, chị Dung trở vào nhà, mát mẻ và gọn gàng trong áo bà ba màu nâu và quần saten bóng loáng. Chị vào bếp bưng nồi lẩu ếch ra bàn và múc ra một cái tô sành hoa văn. Tô lẫu bốc khói nghi ngút, ngào ngạt, thơm lừng mùi thịt ếch đồng hòa quyện với mùi măng, mùi ớt cứ mãi miết sộc vào khứu giác, chưa ăn đã thấy thèm rồi. Lợi xới cơm vào hai cái bát, so đũa cho chị Dung và nó rồi lấy chai rượu đế khi nãy chị Dung mua về, rót vào một cái thủy tinh nhỏ. Nó bưng ly rượu mời chị Dung, chị lắc đầu nghoe nguẩy :
- Chị không uống được. Em uống đi!
Không nài nỉ, không ép buộc chị Dung, Lợi uống cạn ly rượu. Chị Dung dùng đũa gắp từ trong tô ra một cái đùi ếch thật to cùng với mấy lát măng cho vào bát cơm của Lợi
- Em ăn đi! Hôm nay, chị nấu để đãi một mình em đấy! Chị Dung đon đả.
- Nè, mà em hôm nay làm sao vậy? – Chị Dung tiếp – Mấy bữa có thằng An ở đây, chị thấy em đâu có như vậy. Chẳng lẽ chỉ có một mình chị, em lại thấy mắc cở với chị sao?
Mặc cho chị Dung nói gì thì nói, Lợi vẫn cứ ngồi im nghe chị nói, vừa ăn cơm với lẩu vừa uống rượu ly này hết đến ly khác. Nó ngẫm nghĩ dù sao thì chị thằng An cũng đã nói đúng tim đen của nó. Chả hiểu vì sao mà nó lại cảm thấy mắc cở, ngài ngại khi bữa nay, nó lên đây chỉ với một mình chị Dung trong khi thực tình mà nói, nó không hề có tình ý, thậm chí một ý nghĩ nào không trong sáng với chị cả ; chứ nếu chị có nhan sắc một chút, thân hình hấp dẫn một chút và chỉ hơn nó một vài tuổi thì chắc chắn thế nào cũng có chuyện xảy ra. Ngay từ lúc mới bắt đầu ngồi vào bàn ăn, Lợi định bụng sẽ uống hết chai rượu này để tối nay sẽ dễ ngủ. Bởi vậy, vèo một cái, chai rượu đế Hòa Long trong veo đã cạn sạch và sau đó, Lợi đòi đi mua thêm nếu chị Dung không dứt khoát cản lại. Đòi thì đòi vậy cho oai chứ dĩ nhiên, giống như mấy bữa trước nhậu với thằng An, Lợi gục ngay tại bàn ăn.

Chị Dung nhanh chóng xốc nó nằm lên chõng tre. Men rượu lúc bấy giờ làm chủ đầu óc và tinh thần khiến tay chân nó đều bị tê liệt. Nó cảm thấy trong người nóng như lửa đốt, khó chịu vô cùng ; từ trong bụng nó có một cơn cuồng lưu cứ mãi dâng tràn lên cao và nếu chị Dung không có kinh nghiệm để cái thau nhựa dưới đất ngay đầu chõng Lợi nằm thì tất Lợi sẽ nôn hết đồ ăn thức uống xuống nền chòi. Chị Dung nhìn Lợi với vẻ mặt lo lắng vì chị chưa từng bao giờ thấy Lợi say dữ dội như thế này. Chị mang cái thau nhựa chứa chất thải từ dạ dày Lợi vừa tuôn ra đi ra ngoài đổ rồi chị trở vào dọn dẹp bàn ăn. Chi Dung đậy cất cẩn thận nồi lẩu ếch rồi mang bát, đũa, tô, muỗng vừa ăn xong ra sàn nước bên ngoài chòi rửa sạch. Khi chị trở vào thì chị thấy Lợi đã nằm thiêm thiếp, nữa tỉnh nữa mê trên chõng. Chị Dung lấy một cái khăn lông sạch, vào bếp đổ nước nóng từ trong ấm ra thấm ướt khăn rồi vắt khô ; chị đến bên chõng dùng khăn lau sạch mồ hôi nhễ nhại nơi khuôn mặt và khắp cả thân thể Lợi. Để cho Lợi được mát mẻ và dễ chịu, chị Dung cởi bỏ chiếc quần tây màu xanh đậm Lợi đang mặc trên người rồi chị thận trọng móc chiếc quần tây của Lợi vào một cái móc áo treo lên sợi dây kẽm cột ngang gần sát vách. Việc làm của chị Dung thật tự nhiên và bình thường như biết bao nhiêu chuyện bình thường khác vì chị coi Lợi chẳng khác gì thằng An – em út của chị và chị không hề có một ý nghĩ nào ngoài luồng về nó cả. Vậy là trên người Lợi lúc này chỉ còn mặc chiếc áo chemise ngắn tay màu kem và một chiếc quần đùi màu xanh đậm.

Chị Dung ngẫm nghĩ là nếu để Lợi nằm trên chõng vì đây là chổ trống thì gió đêm lùa vào sẽ rất nguy hiểm nên không chần chờ, chị Dung đỡ Lợi dậy rồi dìu nó đi vào trong gian buồng, cho nó nằm xuống chiếc giường gỗ là nơi ngủ hàng đêm của chị. Sau đó, chị Dung ôm một cái mền cũ trở ra ngoài nơi cái chõng Lợi nằm khi nãy ; chị nằm xuống, trãi rộng mền ra đắp lên người và cùng với thời gian, chị nhanh chóng chìm vào giấc ngủ say sưa…
- Chị Dung ơi, cho em miếng nước đi! Em khát quá!
Nghe tiếng gọi của Lợi từ trong buồng vẳng ra, chị Dung choàng tỉnh giấc ngủ và lật đật chạy ngay vào bếp rót một ly nước đầy rồi mang vào trong buồng cho Lợi. Đón ly nước từ tay chị Dung, Lợi ừng ực uống cạn sạch và khi uống xong, Lợi đứng dậy loạng choạng đi ra khỏi cửa buồng. Chị Dung chạy theo và gọi :
- Em đi đâu vậy ? Để chị dìu em đi!

Lợi nín lặng, không trả lời chị Dung vì một lý do khá tế nhị và khiêm tốn đó là Lợi muốn đi vệ sinh. Chị Dung nhanh nhẹn chạy theo, ôm một bên vai Lợi và dìu đỡ nó đi ra ngoài. Đến một chổ khuất bóng, chị Dung đứng xoay mặt lại để Lợi đi vệ sinh. Lúc chị Dung dìu Lợi trở vào nhà thì bất chợt, từ nơi sâu thẳm trong tận cõi lòng mình, nó cảm nhận được một nỗi niềm ham muốn vô bờ vô bến. Dĩ nhiên, nó biết nó đang ham muốn cái gì và không hiểu vì lý do gì mà Lợi không thể nào tự kiềm chế được lòng ham muốn của mình. Ở đồi Phong Phú này, tất cả các chòi rẫy đều giống nhau một chổ là không bao giờ làm cửa vì dân cư còn thưa thớt, an ninh trật tự rất tốt, tối đến thì đèn nhà ai nấy sáng do đó nếu có làm cửa kín tường cao thì cũng là chuyện dư thừa. Sau khi vào chòi, vừa qua khỏi cửa buồng, bất chợt Lợi xoay người vòng tay trái ôm lấy chị Nghĩa. Tuy giật nảy cả người lên nhưng chị Dung lại yên lặng trong vòng tay ôm của Lợi, không hề phản ứng cự tuyệt chi cả. Chưa gì mà Lợi đã hấp tấp vội vàng lần tay phải xuống quần chị Dung mò mẫm, sờ soạng. Chị Dung vẫn điềm nhiên giữ tay Lợi bằng bàn tay trái rồi đỡ thằng bạn của em mình. Chị nói giọng điềm đạm :
- Em say quá rồi, Lợi ạ ! Cẩn thận kẻo người ta thấy là chết!
- Ở đây có ai đâu mà thấy?
- Quỷ thiệt! Em có thương chị thiệt không? Gì thì cũng phải từ từ chứ. Làm người ta phát hoảng lên vậy đó! Ghê thiệt, giờ người ta mới biết.
Lợi hơi bị quê với chị Dung, vội ngồi phịch xuống giường với vẻ mặt hụt hẫng. Hiểu được tâm trạng của Lợi, chị Dung mỉm cười, vuốt tóc nó rồi chị cũng ngồi xuống cạnh nó. Giọng chị nhỏ nhẹ :
- Nè, em đừng có giận chị mà! Từ lúc lớn lên cho đến giờ, chị đã biết gì đâu. Em cứ từ từ thôi, đừng có làm chị sợ. Giờ thì em hãy thương chị đi!
Rõ ràng là chị Dung đang nói thật lòng mình, trong tình huống như thế này, ít ra thì Lợi cũng phải cho chị một ít thời gian để chuẩn bị tâm lý chứ. Lúc này, tâm trạng Lợi lại rộn ràng, hồ hởi, háo hức hơn lúc nãy nhiều ; nó lần cánh tay phải lên ôm vòng qua lưng chị Dung và xích người sát vào tấm thân gầy guộc của chị. Chị Dung hơi cúi mặt xuống khi mà đôi môi Lợi đang bắt đầu hôn nhẹ lên mái tóc dài đen nhánh, óng ả, thướt tha, mềm mại như nhung và nồng nồng hăng hăng mùi trái bồ kết của chị. Lợi cảm thấy trống ngực nó đánh thình thình như trống ngũ liên ; cảm giác hồi hộp, lo sợ khi gần gũi tiếp xúc một người phụ nữ lớn hơn mình thật nhiều tuổi, lại là chị của bạn mình nữa càng lúc càng tăng dần lên mặc dù Lợi đã được chị Dung bật đèn xanh.

Tuy hồi hộp, lo sợ là vậy nhưng vì cơn ham muốn nhục dục xác thịt một người phụ nữ lớn tuổi mạnh mẽ hơn nhiều nên Lợi lần bàn tay trái lên khẽ kéo nhẹ khuôn mặt chị Dung qua đối diện với khuôn mặt nó ; tiếp theo đó, đôi môi Lợi chậm rãi hôn từ trán chị Dung lần xuống hai mắt, mũi, hai gò má, cằm và cổ. Chị Dung nhắm nghiền hai mắt, thở nấc lên liên tục, mặt chị cứ bừng bừng đỏ như người say rượu ; chị yên lặng để cho Lợi hôn khắp khuôn mặt mình. Không biết bây giờ là mấy giờ rồi mà có vẻ như khuya lắm ; không gian như chùn co lại với một sự tĩnh mịch, vắng lặng tạo điều kiện thuận lợi khởi đầu cho chị Dung và Lợi trao gởi những gì bên trong cõi lòng của nhau. Bỗng chốc, hai cánh tay chị cả thằng An quàng qua gáy Lợi và cùng lúc đó, đôi môi Lợi khao khát háo hức tìm kiếm đôi môi nhỏ nhắn, mỏng manh, mềm mại của chị Dung. Tuy không phải là tuýp phụ nữ dâm loàn nhưng chị Dung rất thản nhiên và bình tĩnh đón nhận đôi môi của Lợi với một chút cảm giác e thẹn, rụt rè lẫn lộn bồi hồi, xao xuyến con tim chứ tuyệt nhiên chị Dung không hề phản ứng hay né tránh Lợi chi cả. Vậy là tình yêu chính thức nảy nở thành một nguồn sống cho chị Dung và Lợi, một người phụ nữ và một thằng con trai hơn kém nhau những 19 tuổi trong đêm khuya trở gió.

Lúc bấy giờ, ở bên ngoài, trời bỗng ào ào nổi gió mù mịt, khiến cho cây cối rung chuyển vặn vẹo ; gió lùa cả vào bên trong căn chòi rẫy của gia đình thằng An và dĩ nhiên là vào cả gian buồng, nơi mà chị Dung và Lợi mới vừa yêu nhau nhưng tuyệt đối, cả hai đều không hề cảm thấy lạnh là gì cả. Vì đây cũng là lần đầu tiên, vả lại cũng hết sức bất ngờ và không sao lường trước được nên khi trao tặng cho nhau nụ nôn môi đầu đời, chị Dung và Lợi cả hai đều không tránh khỏi cảm giác run rẫy, ngượng ngùng xen lẫn ngây ngất, say sưa men tình dịu ngọt, thắm đượm ở đôi môi của nhau. Trong cơ thể Lợi lúc này đây, ngoài men tình rạo rực cùng với chị Dung ra, còn một thứ men khủng khiếp và nguy hiểm gấp bội đó là men rượu chưa giả hết, vẫn còn tiềm ẩn với sức công phá rất lớn ; do đó đêm nay, nó mới say chị Dung như điếu đổ là vậy. Còn chị Dung, một người phụ nữ quá lứa lỡ thì, bấy lâu nay, chị trống vắng thiếu hụt tình yêu – cái nguồn sống của con người ; do đó, đêm nay bỗng dưng có thằng bạn của em út mình mang tình yêu đến trao tặng cho mình, thử hỏi nếu chị Dung không đón nhận thì chắc chắn là sẽ không còn dịp nào, không còn cơ hội nào để mà có được nữa.

Suy nghĩ như vậy nên chị Dung đành tự an ủi mình với tình yêu lén lút, vụng trộm với Lợi, không phải là tội lỗi nhuốc nhơ, không phải là loạn luân oan nghiệt dù thế gian chê cười, nhân gian dè biễu. Chị Dung và Lợi, hai chị em say sưa và nồng nàn hôn môi nhau từng cái một ; hai đầu lưỡi như hai con rắn quấn quýt lấy nhau và hai hàm răng cọ sát vào nhau như càng hút lấy hút để hết tận kiệt tận cùng nước bọt của nhau. Tấm thanh chiếc giường đơn bằng gỗ cũ kỷ trãi manh chiếu sờn mòn từ từ oằn xuống rồi võng lên khi chị Dung và Lợi nhẹ nhàng dìu đỡ nhau nằm xuống và Lợi âu yếm gối đầu chị Dung lên chiếc gối tai bèo ẩm mốc. Hai chị em không ngớt lúng túng, vụng về, run rẫy, lụp cha lụp chụp ân ái làm tình với nhau, mày mò tìm kiếm những xúc cảm gợi tình nơi thân thể của nhau. Lúc bấy giờ, thằng An cùng mẹ đang ngủ say sưa tại nhà bà bác ở Thành phố Sài Gòn và hai mẹ con đâu có thể nào ngờ được rằng lúc này ở rẫy đồi Phong Phú, chị cả Dung và Lợi đang ngây ngất yêu nhau nơi căn chòi giữa đêm khuya thanh vắng, khắc khoải. Mái tóc dài đen nhánh, óng ả của chị Dung luôn được kẹp lại gọn gàng bằng một chiếc kẹp tóc nhưng có lẽ do hai bàn tay táy máy của Lợi nên chiếc kẹp ấy bung ra vào lúc nào cũng chả biết khiến cho mái tóc dài của chị Dung xổ xuống phủ xõa lòa xòa trên chiếu, trông chị càng thêm gợi tình hấp dẫn. Những ngón tay của Lợi cố tình mò mẫm, sờ soạng tháo cởi từng hột nút ốc nhựa nhỏ nơi chiếc áo bà ba nâu chị Dung mặc trên người. Phút chốc, tất cả 5 hột nút áo của chị Dung đều bị Lợi tháo hết ra ; hai vạt thân áo trước chị Dung được mở bung rộng ra hai bên bởi hai bàn tay khéo léo và sành sõi của thằng bạn em trai mình. Tuy có hơi ngường ngượng nhưng chị Dung vẫn cố gắng tạo điều kiện thuận lợi cho người tình nhỏ tuổi của chị bằng cách hết nghiêng người qua trái rồi qua phải để Lợi dễ dàng cởi hai vai áo chị xuống rồi đến hai ống tay áo, hết ống bên trái ra khỏi cánh tay trái và ống bên phải ra khỏi cánh tay phải. Lợi cẩn thận để chiếc áo bà ba của chị Dung lên trên thành giường và hai bàn tay nó tiếp tục luồn lần ra sau lưng chị, chắc chắn là mày mò tháo hai cái móc sắt nhỏ cài chặt hai sợi dây của chiếc nịt vú không còn được mới cho lắm vì đã lỏng của chị Dung dùng che đậy nữa kín nữa hở hai gò bồng đào của chị. Nhờ vậy mà nhanh như chớp, Lợi đã để chiếc nịt vú vắt ngang thanh giường, trên chiếc áo bà ba nâu. Quả là thân thể chị Dung thật là gầy guộc, không có da có thịt chút xíu nào cả nhưng chẳng hiểu vì sao mà Lợi lại cảm thấy thật là đầy đặn, thơm tho và mềm mại vô cùng. Hai bầu vú của chị Dung chẳng khác gì hai quả mận, hơi vun tròn lên và dưới cặp mắt của Lợi, chúng cũng căng đầy và tràn trề nhựa sống dâng trào. Từ trước đến giờ, dĩ nhiên chị Dung cũng nhận biết được khuyết điểm và cũng chính là yếu điểm của mình đó là thân thể mình quá gầy lại không có hấp dẫn gợi cảm ; đây cũng là một trong những nguyên nhân làm cho chị phải quá lứa lỡ thì.

Ấy vậy mà tối nay, thấy Lợi – thằng bạn của em trai mình mới có 16 tuổi – lại rất say sưa và thích thú khi thưởng thức, khám phá thân thể mình, chị Dung không khỏi lấy làm cảm động thực sự. Xúc cảm dằn vặt nội tâm khiến cho hai giọt lệ đoanh tròng hai mắt chị Dung và từ từ lăn tròn thành hai hàng chảy dài trên hai gò má chị. Lợi hoàn toàn không hề biết là chị Dung khóc ; nó phấn khích, hồ hởi cúi mặt xuống hôn lấy hôn để hai bầu vú nhỏ nhắn của chị. Đôi môi nó mở ra, nhẹ nhàng ngậm và nút lấy đầu núm vú phải của chị Dung ; còn bàn tay phải thì lần lên mày mò, sờ soạng, nắn bóp bầu vú trái của chị. Chị Dung rên rĩ không xiết, cổ chị không ngớt liên tục rướn cao lên vì những cảm giác tình quá phấn khích do người yêu nhỏ tuổi của chị mang đến trao tặng cho với tất cả yêu thương nồng cháy. Lợi lên Phong Phú chơi với thằng An có lẽ mới nữa năm nay, tuy quen biết chị Dung đã lâu và nhiều lúc phụ giúp chị làm việc này việc kia nhưng tuyệt nhiên là nó chưa hề có ý tưởng gì đen tối với chị cả vì chị tuy vui vẻ, hiền lành nhưng lại rất nghiêm trang, đạo mạo. Mãi cho đến đêm nay, chẳng ngờ lại được chị Dung ban tặng tình yêu, tuy rất lấy làm thắc mắc không tự lý giải được nhưng rồi Lợi cũng không còn thời gian đâu mà để ý đến chi cho mệt ; trong vòng tay mình có được một thân thể phụ nữ khả ái như thế này thì cần gì phải lo nghĩ chi cho mệt, cứ việc mà thưởng thức, khám phá và chiếm đoạt. Từ trước đến giờ, Lợi cũng đã có khá nhiều người tình, trong đó có cô Hải lớn tuổi nhất (33 tuổi) nhưng đêm nay, chị Dung mới thực sự là người tình lớn tuổi nhất vì chị lớn hơn nó những 19 tuổi. Chị Dung nằm ngửa người trên giường, rạo rực và phấn khích trong vòng tay ôm và những thao tác làm tình thật tuyệt vời của thằng bạn em trai chị. Lúc đầu, chị Dung có nhắc Lợi là từ từ, chậm rãi và nhẹ nhàng với chị và cho đến giờ phút này đây, chị thực sự nhận thấy là Lợi rất nghe lời chị với tất cả nghệ thuật làm tình khéo léo, thành thạo, ràng rọt từng đường đi nước bước ; do vậy đêm nay, chị Dung thực sự cảm thấy hạnh phúc vô biên và càng lúc, chị càng âu yếm chìu chuộng Lợi hết mình cũng như đáp ứng 100% mọi đòi hỏi ham muốn của người tình nhỏ.

Chiếc giường ngủ hằng đêm của chị Dung nay trở thành chiếc giường hạnh phúc của chị và Lợi ; gian buồng ngủ mỗi ngày của chị nay đã là phòng hoa chúc giữa chị với thằng bạn thân của em trai chị. Lúc này, Lợi ngồi dậy lần lượt cởi 5 hột nút ốc của chiếc áo chemise màu kem nó đang mặc trên người ; năm hột nút ốc ấy vừa cởi ra xong, Lợi dùng bàn tay phải cởi ống tay áo trái ra khỏi cánh tay trái và tiếp tục ngược lại, dùng bàn tay trái cởi ống tay áo phải ra khỏi cánh tay phải. Lợi cẩn thận vắt chiếc áo của nó lên thành giường, cạnh chiếc áo bà ba và chiếc nịt vú của chị Dung rồi lại cúi người xuống, miệng ngậm và nút lấy đầu núm vú trái người chị cả thằng An ; còn bầu vú phải của chị mà khi nãy nó vừa nút xong thì giờ lại lần bàn tay lên sờ soạng, nắn bóp. Chị Dung lại lên cơn rên rĩ, quằn quại, rung động khắp cả người và hai bàn tay chị không ngớt lần lên vò tới vò lui đầu tóc của Lợi - bạn thằng em trai của chị. Xung quanh đồi Phong Phú có tất cả 12 căn chòi rẫy, giờ đây thì toàn bộ những người trong 11 căn chòi rẫy kia đều ngủ say ; còn lại duy nhất căn chòi thứ 12 của gia đình thằng An có hai người ngủ mà lại không ngủ, đó chính là chị Dung – chị cả của thằng An và Lợi – bạn thân học cùng lớp 10P3 của thắng An. Lý do khiến hai người không ngủ thì biết rồi đấy! Hai người mặc kệ tuổi tác quá chênh lệch so le, cứ mãi miết trằn trọc, thao thức, hồ hởi trong vòng tay ân ái cùng nhau. Tóm lại, giờ đây, chị Dung và Lợi từ chổ là người dưng nước lã đã trở thành người tình của nhau ; hai trái tim trước giờ cách xa nhau ở hai phía nay thực sự kết nối với nhau chung một nhịp đập tuy son trẻ nhưng mạnh mẽ, hào hùng làm sao. Cùng với thời gian càng lúc càng trôi qua, hai chị em càng hồ hởi trao cho nhau tất cả những gì mình có, không hề giấu giếm nhau bất kỳ chổ nào cả trên thân thể của nhau ; chính vì vậy nên lúc này trên người Lợi chỉ còn quần đùi và trên người chị Dung thì chỉ còn quần saten bên ngoài cũng như quần lót bên trong. Chị Dung cảm thấy ngượng ngùng, bẽn lẽn khi hai bàn tay của Lợi đang từ từ nhẹ nhàng nắm lấy hai bên lưng chiếc quần saten bóng loáng của chị Dung.

Dĩ nhiên, chị Dung thừa hiểu là người tình nhỏ tuổi của chị muốn gì ở nơi chị rồi và đó cũng chính là nỗi niềm hy vọng mong muốn đã từ bấy lâu nay của chị. Do vậy, chị bắt đầu giúp sức tạo điều kiện cho Lợi bằng cách hết nghiêng người qua trái lại nghiêng người qua phải rồi lại lần lượt co duỗi hai chân, chân trái rồi đến chân phải. Nhờ tác động phối kết hợp của người tình lớn hơn mình những 19 tuổi, chiếc quần saten của chị Dung từ từ tuột xuống khỏi hai mông, cặp đùi, hai đầu gối, cặp giò và hai bàn chân. Tiếng vải saten cọ sát vào da thịt nghe sột soạt, tạo cảm giác dễ chịu và thoải mái thật khó diễn tả làm sao. Cuối cùng, chiếc quần saten của chị Dung cũng đã ở gọn trong tay Lợi và nó nhẹ nhàng, thận trọng vắt lên thành giường gỗ cạnh chiếc áo chemise màu kem của nó. Không hiểu vì sao lúc này, chị Dung lại ngồi dậy và vòng hai cánh tay ôm quàng qua tấm lưng trần gầy guộc của Lợi ; khuôn mặt chị vừa âu yếm vừa bẽn lẻn úp lên vai trái của Lợi. Đáp lại chị, hai bàn tay Lợi không ngớt mày mò vuốt ve khắp phần trên thân thể của chị và vừa vuốt ve người chị, Lợi vừa dìu đỡ chị nằm trở xuống giường. Người chị Dung liên tục rúng động, quằn quại, nghiêng ngữa, đón nhận những nụ hôn như mưa như gió của người tình 16 tuổi. Lợi hôn từ khuôn mặt chị Dung lần xuống cổ, vai, ngực, bụng ; đến bụng, nó chưa chịu dừng lại mà cứ hôn tiếp xuống đùi, đầu gối và hai bàn chân. Từ chân, nó lại hôn lần ngược lên trên khiến cho khắp cả người chị Dung nổi hết toàn bộ gai ốc cảm giác xuất phát từ một mối tình so le thầm lặng, vụng trộm và lén lút. Pháo đài vững chắc cuối cùng trên người chị Dung lúc này là chiếc quần lót trắng đã ngã sang màu cháo lòng và độ bó sát vào người đã hơi giãn. Chị Dung thẫn thờ nhắm mắt lại, yên lặng khi hai bàn tay của Lợi đang từ từ tuột dần, tuột dần chiếc quần lót xuống hai mông và cặp đùi, đầu gối và cặp giò rồi cuối cùng là hai bàn chân. Lợi không quên cẩn thận vắt chiếc quần lót nó vừa mới cởi ra của chị Dung lên thành giường, trên chiếc quần saten của chị. Giả sử giờ này, thằng An nếu được chứng kiến cảnh tượng ân ái làm tình giữa chị cả Dung của nó và Lợi – thằng bạn thân của nó thì chắc chắn nó có thể lồng lộng lên mà giết chết hết cả hai người. Cũng đúng thôi vì ai mà có thể chịu đựng và chấp nhận được một mối tình quá so le, nghiệt ngã như thế này. Cũng may mà cuộc tình chênh lệch giữa chị Dung và Lợi đến giờ này ngoài hai chị em ra thì hoàn toàn chưa có ai chứng kiến được để làm nhân chứng cả. Thôi thì cứ để cho chị Dung và Lợi tự làm chứng nhân của nhau là được rồi, bởi lẽ trong đêm gió lùa lạnh lẽo thế này, hai chị em đã bất ngờ yêu nhau một cách quá mau chóng đến nỗi không ai có thể lường trước được. Cuộc tình của hai chị em nhanh như một cánh hoa rơi, thoảng qua chẳng khác gì cơn gió và vụt bay tựa như một áng mây. Lúc này, bàn tay phải của Lợi đang nhẹ lần xuồng dưới để khám phá và tìm hiểu chổ kín đáo quan trọng nhất cuộc đời một người phụ nữ của chị Dung. Điều khiến Lợi cảm thấy ngạc nhiên nhất là âm hộ chị Dung tuy nhỏ nhắn ( do chị vẫn còn trinh nguyên) nhưng xung quanh và phía trên có lông đen mịn rất dày và rất nhiều, lòa xòa phủ xuống thành một lớp đến nỗi nguyên cả bàn tay Lợi cũng không che kín hết nổi. Lợi rất lấy làm lạ nhưng rồi nó tự nhủ là trong cuộc đời này, chắc là mỗi người mỗi khác, không ai giống ai đâu. Bây giờ, nếu có ai đó muốn vào bên trong căn chòi rẫy nhà thằng An để ăn trộm thì thật là dễ dàng vì giống như những căn chòi khác, ở đây cũng chẳng có cửa nẻo chi cả nhưng tuyệt nhiên không hề có ai cả vì tài sản có là bao nhiêu đâu mà ăn trộm ; nếu có thằng ăn trộm nào đi nữa thì giỏi lắm là chỉ được chứng kiến cuộc tình so le lệch lạc nhưng thật nóng bỏng, phấn khích giữa chị Dung và Lợi mà thôi. Gian bên ngoài của căn chòi tối đen nhưng gian buồng ngủ của chị Dung thì lại có ánh sáng leo lét của ngọn đèn dầu nhỏ treo nơi một cây đinh được đóng chắc chắn vào cây cột ngăn gian buồng.

Thấy Lợi ngồi dậy, tuy chằng biết là Lợi làm gì nhưng vì thấy thân thể mình cứ lõa lồ trước mắt Lợi thì chị Dung cảm thấy ngượng vô cùng nên chị quơ lấy tấm mền cũ bung ra đắp lên người. Lúc này, Lợi mới nhận ra rằng con cu nó đã dựng thẳng và độn cứng lớp vải chiếc quần đùi màu xanh đậm như một cây cột cờ. Đến giờ phút này đây, thấy là không thể nào chần chờ chi nữa, hai bàn tay Lợi nắm lấy hai bên lưng chiếc quần đùi, từ từ kéo xuống qua khỏi đùi, đầu gối và khi xuống đến cặp giò thì nó lần lượt co chân trái lên rút ra khỏi ống quần trái rồi tiếp đó là co chân phải lên rút ra khỏi ống quần phải. Sau khi vắt chiếc quần đùi lên thành giường, cạnh chiếc quần lót của chị Dung thì lúc này giống như chị Dung, Lợi cũng đã hoàn toàn trần truồng, không còn mảnh vải nào che thân cả. Lợi từ từ nằm xuống bên cạnh chị Dung và lần bàn tay trái lên nhè nhẹ kéo tấm mền đắp trên người chị Dung ra. Không hiểu bằng cách nào mà chị Dung lại nhận ra được rằng con cu của Lợi rất to, rất dài, rất cứng và thẳng đơ như một cây sắt khiến chị cảm thấy ngượng ngịu vô cùng nhưng rồi chị lại lần bàn tay phải mò mẫm, sờ soạng rờ nhẹ vào con cu của người tình nhỏ tuổi. Bằng thao tác hết sức khéo léo và thành thạo, chẳng khác gì con thằn lằn, Lợi từ từ xoay người qua trái rồi nhẹ nhàng trườn người tới leo lên trên người chị Dung. Phải nói là lúc này, Lợi không còn ngại gì chị Dung là một người phụ nữ lớn hơn nó những 19 tuổi và nó cũng không màng gì đến thằng An – bạn thân của nó. Chị Dung nhận thấy Lợi tuy còn nhỏ tuổi nhưng thao tác thật tài tình, tháo vát và gọn gàng. Khi đã nằm gọn trên người chị Dung rồi, Lợi khẽ áp sát con cu to, dài, cứng và thẳng đơ vào âm hộ chị và đầu cu nó vụng về, lúng túng mày mò tìm kiếm lổ âm đạo của chị Dung. Từ trước đến giờ, chưa có chồng con, do âm đạo hãy còn bót chặt và khít rịt nên chị Dung giao hợp với Lợi lúc đầu thật là khó khăn ; khoảng 5 phút sau, cứ chật vật mãi, cả hai chị em đều mệt mỏi, căng thẳng và sốt ruột vậy mà hai chị em vẫn chưa giao hợp với nhau được. Quá chán nản, hơi thở thì đã hổn hển đứt quãng, tưởng chừng như là sẽ bỏ cuộc nữa chừng thì bất chợt, cả chị Dung và Lợi đều cảm thấy đau thốn ở phía dưới ; đó chính là giây phút đầu con cu của Lợi vô tình đã đút lọt vào bên trong lổ âm đạo của chị Dung. Vậy là nguyên cả con cu to, dài, cứng và thẳng đơ của Lợi đang hiên ngang tiến vào sâu bên trong âm đạo của chị Dung khiến chị há hốc miệng, nhăn mặt đau đớn vì trinh nguyên con gái đầu đời của chị mới vừa bị Lợi chiếm đoạt mất. Điều đó đồng nghĩa với việc màng trinh mỏng manh của chị nằm sâu tận đáy tử cung chị đã bị con cu Lợi làm thủng rách. Hai bàn tay chị Dung không ngớt vò rối đầu tóc Lợi rồi lại lần xuống cào cào nơi lưng Lợi ra vẻ vừa e thẹn vừa phấn khích, sung sướng.

Dĩ nhiên, làm sao biết được là có vài giọt máu trinh hồng hồng lẫn với dịch nhờn tiết ra từ âm đạo chị Dung và thấm hết xuống tấm chiếu sờn mòn, cũ kỷ. Dịch sinh lý nơi cửa mình chị Dung tiết ra càng lúc càng nhiều khiến cho âm đạo chị càng giãn nở rộng ra để mà chứa hết con cu rất cứng, rất dài và rất to của người tình nhỏ tuổi. Thằng An và mẹ nó đang ngủ say sưa tại nhà bà bác trên Sài Gòn cho nên hẳn không thể nào biết được là lúc này đây, chị cả Dung và Lợi – thằng bạn thân của nó đang làm cái việc hết sức động trời đó là giao hợp, truyền tinh truyền giống cho nhau. Rất nhẹ nhàng và chậm rãi, Lợi từ từ nhấp nhỏm hai mông nâng lên hạ xuống liên tục để đưa đẩy con cu của mình thụt ra lại thọt vào tuốt tận sâu bên trong tử cung chị Dung. Vậy là quen biết nhau chẳng bao lâu, ấy thế mà đêm nay, thật tình cờ có duyên và có cả phận, chị Dung không những trở thành người tình của Lợi mà chị còn không hề nuối tiếc chi cả để hiến dâng tất cả những gì chị có cho Lợi thụ hưởng, kể cả tiết trinh một thời con gái bấy lâu nay chị gìn ngà giữ ngọc. Trên chiếc giường hạnh phúc trong đêm gió lùa lạnh lẽo, chị Dung nằm ngửa gối đầu lên chiếc gối ẩm mốc ; còn Lợi thì nằm úp trên người chị, không ngớt dùng sức giao hợp với chị Dung để mang lại khoái cảm và sung sướng càng nhiều càng tốt cho cả hai người. Ngày mai không biết rồi sẽ ra sao, có thể sẽ là những hậu quả thật sự khó lường ; thế nhưng chị Dung chỉ còn biết đến hiện tại chị và Lợi đang ngất ngây với cái công việc bản năng tạo hóa ban cho con người mà thôi. Phải nói là chị Dung với Lợi thật xứng đôi vừa lứa và cả hai chị em đều nhỏ con, gầy guộc nhưng trong cuộc ân ái mây mưa thì cả hai sao mà quá khỏe khoắn, sung sức và biết cách kéo giãn thời gian giao hợp với nhau cho dài ra trong liên tục hầu như bất tận. Mái tóc dài đen nhánh, thướt tha, óng ả của chị Dung cứ mãi lòa xòa phủ rộng trên chiếu khiến chị trông càng thêm đẹp và hoang dại. Hai bàn tay Lợi không ngớt nắn bóp hai bầu vú như hai trái ổi xá lỵ và đôi môi nó ngấu nghiến vào đôi môi nhỏ nhắn, mềm mại của chị Dung. Đêm nay, vì quá yêu thương Lợi, vì quá ngưỡng mộ người tình mới có 16 tuổi nên không những giấu giếm Lợi mà trái lại, chị Dung đón nhận hết tất cả những gì Lợi ban tặng cho chị. HÌnh như cơ thể chị Dung đã đạt đến mức độ cực khoái rồi nên chị cứ ôm siết lấy người Lợi mà rên rĩ không ngừng. 30 phút, một khoảng thời gian không ngắn cũng chẳng dài nhưng cũng đủ để cho chị Dung và Lợi cho nhau hết những gì mình có trên cõi đời đa đoan có lắm hạnh phúc lẫn đắng cay. Chẳng khác gì bị vọp bẻ, bỗng nhiên Lợi phủ phục nằm im re trên người chị Dung trong khi đó, ở phía dưới, con cu nó vẫn cứ quyết chiến quyết thắng trong âm đạo và hai hòn dái nó vẫn xăng tròn hùng dũng gác hai bên cửa mình chị Dung. Đầu con cu Lợi bỗng nhiên giựt giựt liên hồi và xối xả bắn vào sâu tận tử cung chị Dung những tia tinh dịch trắng đục như nước cơm và nhơn nhớt như keo.

Có lẽ vì quá yêu chị Dung, quá khoái cảm và hưng phấn vì những gì chị Dung trao tặng cho Lợi đêm nay nên nó xuất ra một lượng tinh dịch rất nhiều ; đến nỗi tràn ứ ra bên ngoài làm ướt nhẹp nguyên cả vùng bụng hai chị em và chảy ròng ròng trên đùi phải chị Dung. Lợi lặng lẽ rút cu ra khỏi âm đạo chị Dung, mệt mỏi ngồi dậy, lấy quần áo mặc vào trong lúc cu của nó đã thun nhỏ trở lại như trái ớt khô và ướt nhẹp như mới vừa bị mắc mưa. Chị Dung cũng ngồi dậy, mặc quần áo vào ; chị nói :
- Kể từ ngày mai trở đi, em đừng có lên đây nữa nghe chưa?
Dù chị Dung nói như vậy nhưng 3 ngày sau, Lợi vẫn không sao xóa được hình ảnh, khuôn mặt, mái tóc cũng như thân thể chị Dung trong tâm hồn, đầu óc nó. Lợi tương tư chị Dung thật rồi! Nó tự nhủ là phải lên Phong Phú một lần nữa rồi có chết nó cũng chịu. Lợi chắc chắn là tối thứ năm, chỉ có mỗi một mình chị Dung ở trên rẫy vì ngày thường bận đi học nên thằng An không bao giờ đi rẫy cả. Sau khi xin phép gia đình, bỏ cả cơm chiều, Lợi lò dò đạp xe đi Phong Phú. Chị Dung tuy đã tuyên bố là không cho Lợi lên rẫy nữa nhưng kỳ thiệt là chị cũng rất nhớ Lợi và mong sao Lợi đùng có bao giờ nghe lời chị. Vì phải vá bánh xe nên khi trời đã tối hẳn đi, Lợi mới đến được căn chòi rẫy của nhà thằng An, nơi mà cách đây ba ngày trước, nó và chị Dung đã yêu nhau và đã là người của nhau. Thấy Lợi bỗng dưng xuất hiện, chị Dung mừng rỡ vô cùng còn hơn là bắt được cả vàng tuy bề ngoài, chị làm mặt giận là sao Lợi không nghe lời chị lên đây làm cái gì. Sau khi dọn cơm cho Lợi ăn xong, chị bảo :
- Tối nay, em nằm ngủ ở chõng nghe!
Khi chị Dung đi vào ngủ trong gian buồng rồi thì khoảng 15 phút sau, không thể nào kiềm chế nỗi, Lợi ngồi dậy và đi đại vào buồng. Chị Dung thấy Lợi vào liền bật ngồi dậy ngay nhưng không phải là xua đuổi Lợi mà là ôm chầm lấy Lợi. Giống như lần đầu tiên, hai chị em hổn hển dìu đỡ nhau nằm xuống giường để tiếp tục lần thứ hai ân ái, mây mưa, hoan lạc.


Hết


Kết thúc lúc 15h18’ngày 02/05/2010
CON ĐƯỜNG HOA


Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!



http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story1.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story1.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story2.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story2.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story3.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story3.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story4.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story4.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story5.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story5.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_quangcaotruyen1.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../TNLVN/quangcaotruyen1.html)