BuomTrang
07-10-2003, 02:17 PM
Gió hôn em thẹn thùng đôi má đỏ
Nắng thẩn thờ dừng lại đắm bờ môi
Mây vẩn vơ từng bước nhỏ em về
Anh có biết lòng em trăm nỗi nhớ ?
Trời mùa xuân em nghe hồn rộng mở
Nhớ môi anh âm ấm mới hôm nào
Nụ hôn đầu đưa tình ái lên cao
Em say đắm trong tình anh nồng cháy
Em run rẩy nghe từng con sóng dậy
Cuốn hồn em vào cõi mộng vô thường
Cả không gian chừng như đẫm yêu thương
Trời tình ái đong đầy trong khoảng khắc
Bao mộng tưởng bỗng biến thành hiện thực
Ta bên nhau âu yếm mộng ban đầu
Em bên anh mong ngày chẳng tàn mau
Mong chút nắng đừng lẫn vào đêm tối .
Lần đầu tiên của BT nó không như những câu thơ , nó qúa vội vàng .....
Năm đó lúc BT chỉ mới tròn 15 , với cái tuổi mộng mơ thật đẹp , mình nhớ rõ cái ngày đó , một ngày bầu trời đen xẫm trên nền trời Việt Nam ...
Hôm đó là ngày gần Tết, chú Hùng , người bạn thân của ông chú Tâm, người chú ruột của BT , năm đó chú Hùng khoảng 30 tuổi , chú ấy thưòng tới nhà BT chơi vào mỗi cuối tuần, trò chuyện tâm sự với ba mẹ và chú Tâm .
Vào năm đó , trong một đêm giao thừa , chú Hùng đến nhà rũ cả nhà đi lễ giao thừa . Lúc đó mẹ BT ở nhà coi đứa em nhỏ , chỉ có 4 người đi chung đó là Ba ,chú Tâm , chú Hùng và BT .
Sau cái đêm giao thừa đó , BT được thân thiện và gần gủi với chú Hùng hơn , trong đầu của BT luôn nghĩ là mình có thêm một ông chú cũng vui .
Vào dịp tết năm đó , đúng mồng một chú Hùng lại ghé sang nhà chơi , mãi tới chiều thì chú Hùng rũ cả nhà đi hội chợ tại công viên Tao Đàn , lúc đó ai cũng bận , ba mẹ thì chờ khách còn chú Tâm thì đã đưa cô bạn gái đi chơi .
Chú Hùng xin phép ba mẹ để đưa BT đi hội chợ , lúc đó BT mừng lắm vì chưa có dịp tết nào vui như hôm nay . Chú Hùng bồng BT lên ngồi phía sau chiếc xe gắn máy , lúc đó có cái cảm giác lạ lắm vì chưa có người đàn ông nào đụng tới người BT bao giờ . Nhưng chỉ một thoáng suy nghĩ rồi biến mất , vì lúc nào BT cũng xem chú Hùng như là chú ruột mình .
Trời xẫm tối thật mau , chợ Tết thật đẹp với những giàn bông hoa nỡ rộ , hoa mai năm cánh đua nở bên các chậu quít và bông cúc vàng , trắng .. BT đi qua những gian hàng bông mà thích lắm . Ở hội chợ không được bao lâu thì trời bắt đầu có những hạt mưa đổ xuống , mưa chỉ lâm râm , không lớn lắm . Chú Hùng chạy vội ra xe và đem cái áo mưa lớn vào .
Chú Hùng dẫn BT đi thật xâu vào mãi phía trong xa của Công Viên Tao Đàn , tìm được một gốc cây to , vắng người ...
- BT lại đây núp mưa vơi chú !
BT chạy nhanh lại phía chú H , chú Hùng ôm BT lại và choàng cái áo mưa che kín bên ngoài , trời bắt đầu đổ những hạt mưa nhỏ , các gian hàng mọi người rộn rịp đóng cửa , che mưa . Như trong khoảng khắc mọi người đã chạy đi trú mưa , để lại sự vắng lặng cho cái công viên .
- Tóc của BT ướt hết rồi , chú Hùng lấy tay vuốt vuốt mái tóc BT , lúc đó BT sợ lắm hai đôi má bắt đầu đỏ và nóng lên nhưng lấy lại bình tĩnh .
- Dạ hồi nãy mưa nhanh qúa ! BT trả lời .
chú Hùng ôm chặc cái eo của BT , thĩng thoảng lại đưa cánh tay lên lướt qua cặp ngực của BT . Lúc đó mình rất sợ nhưng vẫn cố nghĩ chú Hùng không đáng dễ sợ như vậy .
Nhịp tim của BT đập nhanh cùng với hơi thở dồn dập , như muốn ngộp thở trong cái áo mưa che kín . Như chú Hùng biết được là BT đang thở mạnh , chú Hùng nói đừng sợ ... đừng sợ .
BT lấy lại bình tĩnh và đứng yên , một lúc sau chú Hùng lại hôn nhẹ lên tóc và đôi tay luồn vào bên trong áo BT , kéo lên bóp cặp vú còn rất nhỏ của BT trong lúc miệng chú Hùng thì hôn tóc , rồi hôn trái tai của BT .
- Ơ ơ , chú ơi ... cháu sợ qúa ..
- Đừng sợ , đừng sợ .... chú Hùng trả lời võn vẹn chi có 2 chử, đừng sợ ...
BT trong lòng rối trí không biết phải nên làm gì , vừa sợ nhưng thấy nó là lạ làm sao đó .
Lúc đó chú Hùng đã cưỡi phăng cái nút áo lúc nào không biết , tay chú ghì hai vai BT và đẫy vào gốc cây, ghìm lại , BT vùng vẫy tuyệt vọng trong cái áo mưa .
- Chú ... chú , miệng của BT la lớn , vì sợ người khác nghe được nên chú Hùng hôn lên môi BT và mút từng cơn làm cho BT ngộp thở không dám la to nửa . Chú Hùng đưa môi xuống cặp vú bé nhỏ của BT mà mút say sưa . Lúc đó BT đờ người ra không chống cự được vì chú Hùng mạnh qúa ...
Lúc đó bổng dưng chú Hùng nhất bổng người BT lên , ôm chặc và bồng vào cái bụi cây lớn . Chú Hùng tay bịt chặc miệng của BT lại , đè BT xuống đất và lấy áo mưa trùm kín bên trên .
- Miệng vừa hôn lên môi BT , bàn tay bóp vú còn cánh tay kia thì kéo tụt quần BT xuống , cùng một lúc giật phăng đi cái quần lót còn lại .
Chú Hùng mở nút khuy quần và lôi dương vậy ra , ép vào tay của BT , lúc đó BT không cầm vì nó qúa sợ hãi .
Cơn mưa bắt đầu đổ lớn , BT có ú ớ thì chẳn ai nghe lúc đó , chú Hùng đưa ngón tay vào chổ kín và thọch vào . BT cố ép hai cái chân lại nhưng không đủa sức vì chú Hùng dùng hai bắp chân mình dạng hai chân của BT ra hai bên .
- Aaaaa ... đau đau .. lúc đó BT nhớ là chỉ ú ớ ,la đau .
Chú Hùng thọt ngón tay vào và ra , lúc đầu nhẹ , sau đó nhanh hơn ... Lúc đó BT sợ qúa nên nước nhờn không chảy ra nhiều mà cảm giác rất buốt ...
Chú Hùng tay cầm dương vật và cố nhét vào đó ...
- Aaaaa đau qúa ... Chú Hùng cố nhấp vào nhè nhẹ , sau đó thì BT nghe cái bụp nhỏ phía bên trong và cái dương vật thật to của chú Hùng đã lọt vào bên trong , chú Hùng nhấp ra vào từ từ rồi nhanh hơn , cơn đau từ từ biến mất , chất nhờn bắt đầu chảy ra nhiều ... Chừng 10 phút sau , chú Hùng đưa hai chân BT lên cao và đẫy từ trên xuống , cái cảm giác nầy rất buốc vì cái dương vậy lại đâm xâu hơn vào ... Vài phút sau thì chú Hùng kéo ra ngoài và ôm chầm lấy BT thở ....
Đó là cái lần đầu vô duyên nhất của cuộc đời ... Một tháng sau thì BT rời Việt Nam , chú Hùng có ra phi trường đưa đi và chúc BT thượng lộ bình an . BT trả lời bằng một ánh mắt hờn giận ...
Bướm Trắng
Nắng thẩn thờ dừng lại đắm bờ môi
Mây vẩn vơ từng bước nhỏ em về
Anh có biết lòng em trăm nỗi nhớ ?
Trời mùa xuân em nghe hồn rộng mở
Nhớ môi anh âm ấm mới hôm nào
Nụ hôn đầu đưa tình ái lên cao
Em say đắm trong tình anh nồng cháy
Em run rẩy nghe từng con sóng dậy
Cuốn hồn em vào cõi mộng vô thường
Cả không gian chừng như đẫm yêu thương
Trời tình ái đong đầy trong khoảng khắc
Bao mộng tưởng bỗng biến thành hiện thực
Ta bên nhau âu yếm mộng ban đầu
Em bên anh mong ngày chẳng tàn mau
Mong chút nắng đừng lẫn vào đêm tối .
Lần đầu tiên của BT nó không như những câu thơ , nó qúa vội vàng .....
Năm đó lúc BT chỉ mới tròn 15 , với cái tuổi mộng mơ thật đẹp , mình nhớ rõ cái ngày đó , một ngày bầu trời đen xẫm trên nền trời Việt Nam ...
Hôm đó là ngày gần Tết, chú Hùng , người bạn thân của ông chú Tâm, người chú ruột của BT , năm đó chú Hùng khoảng 30 tuổi , chú ấy thưòng tới nhà BT chơi vào mỗi cuối tuần, trò chuyện tâm sự với ba mẹ và chú Tâm .
Vào năm đó , trong một đêm giao thừa , chú Hùng đến nhà rũ cả nhà đi lễ giao thừa . Lúc đó mẹ BT ở nhà coi đứa em nhỏ , chỉ có 4 người đi chung đó là Ba ,chú Tâm , chú Hùng và BT .
Sau cái đêm giao thừa đó , BT được thân thiện và gần gủi với chú Hùng hơn , trong đầu của BT luôn nghĩ là mình có thêm một ông chú cũng vui .
Vào dịp tết năm đó , đúng mồng một chú Hùng lại ghé sang nhà chơi , mãi tới chiều thì chú Hùng rũ cả nhà đi hội chợ tại công viên Tao Đàn , lúc đó ai cũng bận , ba mẹ thì chờ khách còn chú Tâm thì đã đưa cô bạn gái đi chơi .
Chú Hùng xin phép ba mẹ để đưa BT đi hội chợ , lúc đó BT mừng lắm vì chưa có dịp tết nào vui như hôm nay . Chú Hùng bồng BT lên ngồi phía sau chiếc xe gắn máy , lúc đó có cái cảm giác lạ lắm vì chưa có người đàn ông nào đụng tới người BT bao giờ . Nhưng chỉ một thoáng suy nghĩ rồi biến mất , vì lúc nào BT cũng xem chú Hùng như là chú ruột mình .
Trời xẫm tối thật mau , chợ Tết thật đẹp với những giàn bông hoa nỡ rộ , hoa mai năm cánh đua nở bên các chậu quít và bông cúc vàng , trắng .. BT đi qua những gian hàng bông mà thích lắm . Ở hội chợ không được bao lâu thì trời bắt đầu có những hạt mưa đổ xuống , mưa chỉ lâm râm , không lớn lắm . Chú Hùng chạy vội ra xe và đem cái áo mưa lớn vào .
Chú Hùng dẫn BT đi thật xâu vào mãi phía trong xa của Công Viên Tao Đàn , tìm được một gốc cây to , vắng người ...
- BT lại đây núp mưa vơi chú !
BT chạy nhanh lại phía chú H , chú Hùng ôm BT lại và choàng cái áo mưa che kín bên ngoài , trời bắt đầu đổ những hạt mưa nhỏ , các gian hàng mọi người rộn rịp đóng cửa , che mưa . Như trong khoảng khắc mọi người đã chạy đi trú mưa , để lại sự vắng lặng cho cái công viên .
- Tóc của BT ướt hết rồi , chú Hùng lấy tay vuốt vuốt mái tóc BT , lúc đó BT sợ lắm hai đôi má bắt đầu đỏ và nóng lên nhưng lấy lại bình tĩnh .
- Dạ hồi nãy mưa nhanh qúa ! BT trả lời .
chú Hùng ôm chặc cái eo của BT , thĩng thoảng lại đưa cánh tay lên lướt qua cặp ngực của BT . Lúc đó mình rất sợ nhưng vẫn cố nghĩ chú Hùng không đáng dễ sợ như vậy .
Nhịp tim của BT đập nhanh cùng với hơi thở dồn dập , như muốn ngộp thở trong cái áo mưa che kín . Như chú Hùng biết được là BT đang thở mạnh , chú Hùng nói đừng sợ ... đừng sợ .
BT lấy lại bình tĩnh và đứng yên , một lúc sau chú Hùng lại hôn nhẹ lên tóc và đôi tay luồn vào bên trong áo BT , kéo lên bóp cặp vú còn rất nhỏ của BT trong lúc miệng chú Hùng thì hôn tóc , rồi hôn trái tai của BT .
- Ơ ơ , chú ơi ... cháu sợ qúa ..
- Đừng sợ , đừng sợ .... chú Hùng trả lời võn vẹn chi có 2 chử, đừng sợ ...
BT trong lòng rối trí không biết phải nên làm gì , vừa sợ nhưng thấy nó là lạ làm sao đó .
Lúc đó chú Hùng đã cưỡi phăng cái nút áo lúc nào không biết , tay chú ghì hai vai BT và đẫy vào gốc cây, ghìm lại , BT vùng vẫy tuyệt vọng trong cái áo mưa .
- Chú ... chú , miệng của BT la lớn , vì sợ người khác nghe được nên chú Hùng hôn lên môi BT và mút từng cơn làm cho BT ngộp thở không dám la to nửa . Chú Hùng đưa môi xuống cặp vú bé nhỏ của BT mà mút say sưa . Lúc đó BT đờ người ra không chống cự được vì chú Hùng mạnh qúa ...
Lúc đó bổng dưng chú Hùng nhất bổng người BT lên , ôm chặc và bồng vào cái bụi cây lớn . Chú Hùng tay bịt chặc miệng của BT lại , đè BT xuống đất và lấy áo mưa trùm kín bên trên .
- Miệng vừa hôn lên môi BT , bàn tay bóp vú còn cánh tay kia thì kéo tụt quần BT xuống , cùng một lúc giật phăng đi cái quần lót còn lại .
Chú Hùng mở nút khuy quần và lôi dương vậy ra , ép vào tay của BT , lúc đó BT không cầm vì nó qúa sợ hãi .
Cơn mưa bắt đầu đổ lớn , BT có ú ớ thì chẳn ai nghe lúc đó , chú Hùng đưa ngón tay vào chổ kín và thọch vào . BT cố ép hai cái chân lại nhưng không đủa sức vì chú Hùng dùng hai bắp chân mình dạng hai chân của BT ra hai bên .
- Aaaaa ... đau đau .. lúc đó BT nhớ là chỉ ú ớ ,la đau .
Chú Hùng thọt ngón tay vào và ra , lúc đầu nhẹ , sau đó nhanh hơn ... Lúc đó BT sợ qúa nên nước nhờn không chảy ra nhiều mà cảm giác rất buốt ...
Chú Hùng tay cầm dương vật và cố nhét vào đó ...
- Aaaaa đau qúa ... Chú Hùng cố nhấp vào nhè nhẹ , sau đó thì BT nghe cái bụp nhỏ phía bên trong và cái dương vật thật to của chú Hùng đã lọt vào bên trong , chú Hùng nhấp ra vào từ từ rồi nhanh hơn , cơn đau từ từ biến mất , chất nhờn bắt đầu chảy ra nhiều ... Chừng 10 phút sau , chú Hùng đưa hai chân BT lên cao và đẫy từ trên xuống , cái cảm giác nầy rất buốc vì cái dương vậy lại đâm xâu hơn vào ... Vài phút sau thì chú Hùng kéo ra ngoài và ôm chầm lấy BT thở ....
Đó là cái lần đầu vô duyên nhất của cuộc đời ... Một tháng sau thì BT rời Việt Nam , chú Hùng có ra phi trường đưa đi và chúc BT thượng lộ bình an . BT trả lời bằng một ánh mắt hờn giận ...
Bướm Trắng