PDA

View Full Version : Tình Tái Ngộ (Tác giả: Con Đường Hoa)



Congtu
06-01-2010, 03:22 AM
TÌNH TÁI NGỘ

Tác giả: Con Đường Hoa
E-mail: nhatanh02010***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác giả)

CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.


Vừa ở trên Mã Đà – Trị An về được một ngày, Lợi bị ngã quỵ ngay vì căn bệnh sốt rét. Bố mẹ và các chị đều quấn quýt sốt vó cả lên. Chị Hảo, chị Hường và chị Hoàng thay phiên nhau vào bệnh viện chăm sóc cậu em út. Do chị Hai và chị Năm dù gì đi nữa thì cũng phải lo chồng lo con nên thời giờ lo cho em mình cũng có hạn và thành thử ra, chỉ có chị Ba Hường chưa chồng chưa con gần như là cáng đáng hết tất cả mọi việc chăm sóc, phục dịch, hầu hạ Lợi. Từ miếng ăn, ly nước, viên thuốc, lau người, thay quần áo cho đến giấc ngủ…..một tay chị đều đảm đương chu toàn. Giống như bàn tay có ngón dài ngón ngắn, trong gia đình Lợi cũng vậy, tuy tất cả 6 bà chị đều là người tình của nó nhưng nói về tình thương thì đâu phải chị nào cũng thương nó thật lòng ; thậm chí, có người chẳng qua chỉ vì công việc để bố mẹ khỏi la mà thôi. Theo nhận xét của nó, trước kia không bàn luận chi cả nhưng hiện giờ trong số 6 người chị thì có chị Ba Hường là thương nó thật tình nhất.

Chỉ cần thấy là 7 ngày Lợi nằm điều trị bệnh tại bệnh viện thì đúng 6 đêm chị ngủ lại bệnh viện với nó cũng đủ chứng tỏ chị thương nó đến cỡ nào rồi. Năm nay, tuy chị Hường đã 29 tuổi nhưng có lẽ vì số phận hẩm hiu canh cô mồ quả nên đến giờ này mà chị vẫn phòng không gối chiếc, thậm chí ngay đến cả một người bạn trai chị cũng chưa có nữa là. Dĩ nhiên là với nhan sắc chị mặn mà hấp dẫn như vậy thì cùng phường cùng xóm cũng có một vài gã đàn ông con trai chặn đường đón ngõ nhưng chẳng hề có ai lọt vào mắt xanh của chị. Trong vòng một năm qua đã có những 3 đám mai mối đến nhà xin rước chị về dinh nhưng không có đám nào thành cả và do bố mẹ Lợi không còn mang tư tưởng phong kiến “áo mặc sao qua khỏi đầu” cho nên chị Hường bây giờ vẫn “ống chề” ; chứ nếu mà hai ông bà còn cổ hủ thì chắc chắn chị hiện tại ít nhất cũng phải có đến hai ba đứa con với người ta rồi đấy.

Trong phòng bệnh C khu khoa nhiễm Bệnh viện Bà Rịa có 4 giường bệnh gồm có Lợi, chị Hường và 3 bệnh nhân kèm theo 3 thân nhân nữa, tổng cộng là 8 người tạo thành một cộng đồng sống rất vui vẻ, hòa thuận và giúp đỡ lẫn nhau. Cộng đồng này nói riêng cũng như toàn khu khoa nhiễm nói chung, nhìn qua khỏi cần phải hỏi, ai ai cũng đều biết chị Hường và Lợi là hai chị em ruột vì hai chị em có khuôn mặt giống nhau như khuôn đúc. Do vậy chắc chắn ai ai cũng đều phải giật mình kinh ngạc đến nổi ngã ngữa ra mà chết nếu mà họ biết được hai chị em đã từng là người tình của nhau cũng như là con chị đã từng trao tặng trinh tiết cho thằng em. Đó chính là bí mật của hai chị em từ năm ngoái đến tận bây giờ vẫn chưa bật mí, vẫn còn chôn chặt cùng với ký ức thời gian. Dĩ nhiên sau hai lần làm tình ở khu rẫy tại Núi nhọn, khi trở về Bà Rịa thì hai chị em tuy thực sự là gần gũi nhau nhưng trong gia đình còn người ra kẻ vào nên đôi lúc hứng tình, phải nói là cả hai không dám manh động vì sợ lộ tẩy ra là chết cả chị lẫn em. Có lần, khi dự đám cưới con cậu Dũng ở Sài Gòn về mấy ngày sau, chị Hường vui mừng vô hạn vì bỗng dưng Lợi ngỏ lời muốn yêu chị ; nhưng vì sợ gia đình nên chị đành phải nói dối thằng em là chị đang có tháng đành phải hẹn nó ngày khác. Vào những tối ngủ lại bệnh viện, dĩ nhiên là chị Hường và Lợi phải nằm chung giường với nhau nhưng vẫn không hề có chuyện gì xãy ra giữa hai chị em cả ; phần do Lợi mệt mỏi sau những cơn sốt rét và thấm thuốc uống sau bữa ăn, phần do chị Hường cũng mệt mỏi sau một ngày quần quật hết việc nọ đến việc kia nên khi nằm xuống là lăn ra ngủ như chết, vả lại đây là phòng bệnh chứ nào phải phòng trọ đâu mà dám?

Chỉ có một lần, vào lúc chạng vạng, khi chị trao ly nước cho Lợi uống thuốc, bất chợt chị phát hiện ra ánh mắt thèm khát của thằng em đang hau háu nhìn vào chổ ngực áo chị hơi hở rộng do cổ áo khoét sâu xuống. Chị Hường dĩ nhiên không dám la em, chỉ lẳng lặng bỏ đi ra ngoài với hai gò đỏ bừng. Sáng thứ tư, sau đúng một tuần nằm viện, Lợi được cấp giấy xuất viện về nhà và trên đường về, chị Hường cho nó biết là bố mẹ, chị Hảo cùng gia đình chị Hoàng hôm qua đã lên xe đi Nha Trang dự đám cưới con một người bà con trong thời gian một tuần. Lợi chẳng nói gì cả cho tới khi về đến nhà, nó cảm thấy buồn ngủ nên vội vã lên phòng ngủ của nó ở trên lầu, cởi áo chemise và quần tây ra, chỉ còn áo thun ba lổ và quần đùi, nó lăn ra giường đệm đánh một giấc mê mệt chẳng biết đến bao lâu. Nó chỉ choàng tỉnh khi chị Hường vào phòng lay gọi nó dậy.
- Nè, bộ ông tướng tính ngủ tới ngày mai luôn hay sau? Dậy xuống nhà rửa mặt rồi ăn cháo đi kìa!
- Mấy giờ rồi, chị Ba?
- Gần một giờ trưa rồi!
Lợi bỗng nhoài người dậy, nắm chặt lấy bàn tay phải mềm mại của chị trong hai bàn tay của nó. Nó ngập ngừng nói khẽ :
- Chị Ba!...Tối….nay, chị…cho em… một chút…nghe… chị!
- Hổng được đâu! Có mợ Yến ….ở nhà…kìa! – Chị Hường khẽ gỡ tay Lợi ra và nói.

Nghe chị Hường nói vậy, Lợi xìu mặt xuống, lặng lẽ xuống nhà dưới đánh răng rửa mặt rồi ngồi vào bàn ăn cháo. Cả ngày hôm ấy, nó cảm thấy trôi qua thật là lâu. Sáng hôm sau, khi thức dậy, Lợi có linh tính là chị Hường đêm qua không có ngủ ở nhà vì lúc khoảng 9 giờ tối, thay vì chị Hường mang ly sữa lên phòng nó thì lại là mợ Yến. Lúc xuống nhà ăn sáng, nó dò hỏi mợ Yến xem chị Ba nó đi đâu thì mới hay chị đi Gò Rùa canh chừng rẫy dưa cho chị Năm Hoàng vì hiện giờ trên ấy đang thu hoạch dưa. Cũng theo lời mợ Yến kể, Lợi còn được biết thêm một câu chuyện thật hãi hùng giống như trong truyện kinh dị. Số là ở vùng Suối Nghệ - Gò Rùa – Hòa Long, hơn nữa tháng nay bỗng xuất hiện một con đười ươi giống đực, chẳng biết là từ rừng ra hay là xổng chuồng nhà ra. Ghê rợn nhất là con thú này đã thành tinh, cứ hể chạng vạng tối là nó bắt đầu đi lùng sục, không phá phách, không bắt gà giết vịt mà chỉ là bắt đàn bà con gái để hiếp dâm. Đã có bốn năm phụ nữ trở thành nạn nhân của nó và mang thương tích phải nằm điều trị tại bệnh viện. Hiện nay, chính quyền địa phương hai xã Hòa Long và Suối Nghệ tổ chức dân quân tuần tra, canh phòng cẩn mật ; thấy con thú dâm tặc kia ở đâu là phải bắn chết tại chổ và khuyến cáo nhân dân trong lúc đi lại cần chú ý dấu hiệu nơi đặt bẫy chất nổ. Mợ Yến lo cho chị Hường ở trên rẫy dưa chỉ có một mình thì thật nguy hiểm.

Nghe xong chuyện, cả ngày hôm ấy, Lợi như là đang ngồi trong lửa nên không thể nào yên được. Nó suy tới tính lui rồi quyết định dứt khoát là phải lên Gò Rùa bảo vệ chị Ba nó ngay nhưng nó sẽ không lên sớm vì sợ chị Ba thấy nó mới vừa bệnh xong sẽ đuổi nó về ngay. Khi đồng hồ chỉ 4 giờ 30, Lợi nói với mợ Yến là nó đi Gò Rùa chưa biết khi nào mới về rồi thay chiếc áo thun kiểu màu xanh dương và chiếc quần tây, dắt chiếc xe Honda Dame ra, nổ máy lao đi. Nó cũng không vội vàng gì cho lắm nên điều khiển xe chạy khá chậm ; dọc đường ngó thấy xe hủ tiếu bên lề đường, nó dừng xe lại vào gọi một tô hủ tiếu mì. Vì đã lâu rồi không ăn hủ tiếu, vả lại Lợi vừa mới hết bệnh rất thèm ăn nên nó ngồi ăn thật ngon lành. Ăn xong, nó còn mua thêm một bịt hủ tiếu mì giò heo để mang lên Gò Rùa cho chị Hường. Lợi nổ máy xe, chạy tiếp về phía Hòa Long, qua ngã ba vòng theo quốc lộ, băng qua Sông Cầu lên hướng Suối Nghệ. Đến đầu con đường đất rẽ vào Gò Rùa ở bên trái, thấy có một quán café bên đường, lại thèm một ly café đá, Lợi lại dừng xe vào quán.

Tại đây, nó tiếp tục nghe bốn ông trung niên vừa uống café vừa bàn tán về chuyện con đười ươi dâm tặc đang lộng hành nơi vùng đất vườn rẫy này. Họ nói con thú này còn khôn hơn cả người vì nó biết chọn lựa phụ nữ nào đẹp để hiếp và hiện nay, Tỉnh đội Bà Rịa – Vũng Tàu đã cử một trung đội lính đặc công về kết hợp với dân quân địa phương hành quân quyết tiêu diệt cho bằng được con đười ươi – quỷ râu xanh này. Lợi càng nghe càng cảm thấy thêm hồi hộp, lo sợ, tim cứ đánh lô tô vì với nhan sắc chị Ba Hường nó như vậy, nếu chẳng may lọt vào mắt con đười ươi thì chỉ có nước chết mà thôi.

Giờ chúng ta hãy nói một chút về chị Hường. Lên đây từ chiều hôm qua để thay chị Hoàng quản lý nhân công thu hoạch dưa, dĩ nhiên chị rất sợ cái con đười ươi dâm tặc kia nhưng vì công việc chị đã nhận lời làm giúp em gái mình nên chị đành phải làm mặt gan lỳ. Tối hôm qua, vì sợ nên không dám ngủ sớm vì nếu có gì thì dễ la làng hay chạy trốn, mãi cho đến khuya giấc ngủ mỏi mệt mới đến với chị Hường giúp chị vượt qua được một đêm dài đầy đáng sợ và chỉ còn một đêm nay nữa thôi. Ngay từ lúc sáng, chị đã cảm thấy bồn chồn trong người và chị đoán biết được ngay là hôm nay, thế nào Lợi – thằng em út của chị cũng sẽ mò lên đây kiếm chị cho mà coi. Thật khó mà diễn tả cho được nỗi lòng chị Hường lúc này? Miệng chị cứ lẩm bẩm nói thầm là mới vừa hết bệnh lên đây làm gì hổng biết nhưng bụng chị thì cứ trông cho Lợi lên đây thật nhanh để chị được thỏa lòng mong nhớ bấy lâu nay. 4 giờ chiều, công việc bốc dưa lên xe hoàn tất, nhân công ai về nhà nấy, chị Hường trở vào lều rẫy, cất cẩn thận giỏ đựng tiền rồi lấy quần áo ra tắm rửa. Vì biết Lợi trước sau gì cũng lên đây nên ngoài việc tắm rửa sạch sẽ bằng xà bông Camay, gội đầu bằng Rejoy, chị còn khêu gợi thằng em bằng chiếc áo váy hai dây màu tím làm nổi bật làn da trắng như bông bưởi và chị còn xịt dầu thơm, kẻ một chút chì đen vào hai mắt và đánh một ít má hồng vào hai gò má. Sau đó, chị vào bếp nấu cơm chiều ; chỉ cần vo một lon rưỡi gạo bắc lên là đủ cho hai chị em no bụng, còn thức ăn chỉ là khô đù nướng và canh hẹ đậu hủ trắng mà chị nấu từ trưa chỉ cần hâm nóng lại. Đột nhiên, chị Hường đưa mắt nhìn chiếc giường gỗ, chị tưởng tượng ra hình ảnh chị và thằng em say sưa yêu nhau trên chiếc giường này vào đêm nay, bất giác chị đỏ bừng cả mặt. Gần bảy giờ tối, vẫn chưa thấy mặt mũi Lợi đâu cả, quá mệt nên chị Hường đốt chiếc đèn dầu lớn đặt trên bàn, đóng cửa lều lại rồi lên giường nằm nghỉ cho khỏe một chút, chợt ngủ quên lúc nào chẳng hay. Lúc bấy giờ, Lợi mới rời khỏi quán café và ngồi lên xe, nổ máy chạy từ từ theo con đường đất nhỏ hẹp, ngoằn ngoèo hướng về phía lều rẫy của chị Hoàng nhờ ánh đèn pha xe máy rọi sáng.

Chị Hường không sao biết được là thân hình đầy hấp dẫn, khêu gợi của chị đang từ từ lọt vào cặp mắt cú vọ dữ tợn của con đười ươi dâm tặc ; nó đang rình chị ở sau căn lều qua khe vách hở từ nãy đến giờ đã gần 15 phút. Càng rình thì con cu nó càng cương dài ra rất to và càng lúc nó càng thở hồng hộc, nặng nề. Thân thể con thú bằng hơn cả hai người lực sỹ to con cộng lại, được bao phủ bằng một lớp lông lá đen sì và rậm rạp ; do vậy, nó mà lẩn vào bóng tối thì rất khó phát hiện thấy nó. Hai bàn tay nó thô kệch với mười móng vuốt nhọn hoắc đang bấu lủng vách lều, từ từ tét ra để chui vào chiếm đoạt người phụ nữ trong lều kia. Linh tính báo trước cho chị Hường điều không may sắp sửa xảy ra nên chị choàng tỉnh và khi con thú xông được vào trong lều thì chị đã mở cửa lều vùng chạy ra ngoài, cùng vừa lúc chiếc xe Honda của Lợi trờ tới. Biết chị Ba mình đang gặp nguy, tuy cũng sợ chứ không phải là không nhưng vì túng quá phải làm liều, Lợi lập tức dựng xe máy và chạy vào lều vớ lấy cây đèn dầu trên bàn. Lúc bấy giờ, con đười ươi cũng đã lao ra ngoài qua cửa lều và trong khi nó đang xác định hướng chạy của chị Hường để đuổi theo thì cây đèn dầu từ tay Lợi đã ném trúng lưng nó. Chẳng biết Lợi ném kiểu nào mà dầu từ trong bầu đèn thấm ướt nguyên cả lưng nó và lửa từ tim đèn bắt hơi dầu nhanh chóng cháy bùng lên như một ngọn đuốc khiến nó rống lên và lủi mất. Lợi nhìn theo thì vẫn thấy xa xa hắt lên ánh lửa sáng lên từ người con thú dâm tặc rồi quay qua thì thấy chị Hường đang tắt chìa khóa chiếc xe Honda Dame nãy giờ vẫn còn để nổ máy rì rì.
- Chị Ba, ở đây nguy hiểm quá. Chị theo em về Bà Rịa đi!

Nghe Lợi nói, chị Hường ngẫm nghĩ là lúc này ngoài rẫy không còn đống dưa nào đã hái cả, toàn bộ đều đã được xe tải bạn hàng chở đi ; vậy thì cũng đâu có lý do gì phải ngủ lại canh chừng, vả lại tuy con thú dâm tặc kia đã chạy xa nhưng rất nhiều khả năng nó sẽ quay lại không biết lúc nào, chi bằng mình cứ cao chạy xa bay trước vẫn hơn.
- Thôi được rồi nhưng em nhớ ngày mai chở chị lên đây sớm, nghe chưa?
- OK, sư tỉ! – Lợi vui vẻ trả lời
- Giờ em nổ máy xe rọi vào trong lều để chị vào thay đồ đi!
Nghe lời chị Hường, Lợi mở chìa khóa công tắc xe Honda rồi đạp cho máy xe nổ pha đèn chiếu vào lều. Chị Hường đon đả vào lều, cởi chiếc áo hai dây ra và thay bằng bộ đồ bộ bằng vải soa bông láng bóng rồi lấy giỏ tiền móc quai lên vai ; xong xuôi, chị trở ra ngồi lên yên sau chiếc xe và khi ấy, Lợi đã ngồi sẵn trên xe, chỉ việc rồ nhẹ ga, quành xe lại nhắm hướng quốc lộ chạy thẳng. Khi xe ra đến ngã ba, cả hai chị em mới hoàn hồn và an tâm trở lại vì mình mới vừa trãi qua những giây phút hiểm nguy hãi hùng nhất của cuộc đời đầy chông gai thử thách. Chị Hường ngẫm nghĩ trong đầu vậy là cuộc đời chị từ trước đến giờ, đã hai lần chị bị xui rủi nhưng cả hai lần chị đều tai qua nạn khỏi cũng nhờ có Lợi – thằng em út của chị ; vậy thì có thể nói duyên kiếp hai chị em sao có thể nói là không gắn bó với nhau như bóng với hình, như mây với gió được. Lần trước, ở Núi nhọn, chị Hường đã lấy trái tim và tấm thân trao tặng cho nó để đền đáp ; còn lần này, không biết…Nghĩ đến đây, chị cảm thấy ngượng ngùng vô cùng, úp mặt vào lưng thằng em.
- Chị Ba ơi, hai chị em mình đừng về nhà mà đi kiếm phòng trọ nghe!
Kể từ lúc lần đầu yêu nhau nơi hồ Cá sấu và lần thứ hai trong chòi rẫy vào đêm sau đến hôm nay khoảng trên dưới một năm trời xa cách, chị Hường thấy là hai chị em nhiều lúc muốn gần gũi tâm sự loài chim biển với nhau nhưng hoàn toàn là không bao giờ cơ hội đến với hai chị em cả ; chỉ có đêm nay, nếu không nhắm mắt đưa chân bước vào cuộc phiêu lưu này thì chắc chắn là từ nay đến cuối đời sẽ không còn dịp nào nữa cả.
- Chị…không biết. Em…muốn…đi đâu… thì đi! – Giọng chị Hường ngập ngừng.

Như mở cờ trong bụng, khi về đến Bà Rịa, Lợi cho xe chạy thẳng ra Chợ mới Bà Rịa, vào đường rạp hát Châu Thành hướng về Vũng Tàu rồi rẽ tay phải, dừng xe trước nhà nghỉ Hồng Ân. Chị Hường khẽ nhéo lưng nó :
- Nè, cẩn thận coi chừng gặp người quen là chết đấy!
- Chị an tâm. Hổng có sao đâu mà!
Lợi chậm rãi dắt xe vào nhà nghỉ, chị Hường ngường ngượng đi sau. Chủ nhà trọ vẫn là người phụ nữ lúc trước, khi Lợi cùng chị Nghĩa vào đây lần đầu tiên để thử thách sức mạnh của con tim. Bà ta đon đả :
- Hai chị em ở trên thành phố xuống hả?
- Vâng, dì cho hai tụi con thuê một phòng – Chị Hường lễ phép nói.
- Được rồi! Nè, hai chị em xuống đây có nghe chuyện con đười ươi dâm tặc chưa? – Bà chủ trọ bắt đầu nổ.
- Dạ, tụi con nghe rồi! – Lợi đáp.
- Hai đứa cũng đừng có sợ. Con thú đó chỉ xuất hiện trong vườn rẫy cách đây cả hơn chục cây số lận. Thế nào nó cũng bị lính bắn chết cho mà coi.

Dĩ nhiên, bà chủ trọ không thể nào ngờ được hai chị em trước mặt bà vừa mới trực diện đối đầu với con thú ghê rợn kia và may mắn thoát được nó. Lợi khều tay chị Hường nói :
- Chị Ba, lúc chiều em có mua hủ tiếu cho chị để nơi giỏ xe kìa!
Nghe thằng em út nói, tự dưng chị Hường cảm thấy đói cồn cào, chị nhớ ra là từ chiều tới giờ mình chưa có gì cho vào bụng cả. Nhận chiếc chìa khóa phòng số 2 lầu 3 từ tay bà chủ trọ, chị đưa cho Lợi và nói :
- Vậy em lên phòng trước đi! Để chị mượn bếp ga bà chủ hâm hủ tiếu lại cho nóng. Sẵn chị mua nước uống luôn thể!

Lợi lễ phép vâng dạ rồi rút chìa khóa xe máy cất vào túi quần, chậm rãi theo thang lầu lên lầu 3 và mở khóa phòng số 2 bước vào. Vì quá khứ xảy ra chỉ mới đây thôi nên rõ ràng là nó không sao lầm lẫn được, căn phòng này chính là nơi chị Tư Nghĩa đã trao tặng trinh tiết của chị cho nó và hôm nay, số phận lại run rủi nó và chị Hường tái ngộ tình yêu trong chính căn phòng này, trên chính chiếc giường này. Giữa lúc Lợi đang bồi hồi nhung nhớ chị Tư Nghĩa, tự hỏi chẳng biết giờ này chị Tư làm gì nhỉ thì chị Hường lể mể bưng 2 tô hủ tiếu bốc khói nghi ngút cùng với muỗng đũa bước vào, theo sau là bà chủ trọ với trên tay là hai chai Coca Cola và hai ly đá. Hai người bày biện thức ăn, nước uống trên nền gạch bông.
- Thôi, không làm phiền hai chị em nữa. Chúc hai chị em ngon miệng và ngủ ngon! Nói xong, bà chủ trọ quày quả đi xuống lầu.
- Sao chị không ăn đi? Chi mà hai tô dữ vậy nè? Hồi chiều, em ăn rồi chị ơi!
-Tại hồi nãy, chị có nấu thêm vào một gói mì tôm nữa. Thôi, hai chị em mình ăn đi kẻo nguội. Lúc chiều em ăn rồi giờ chả nhẽ ăn thêm không nổi sao? Hồi nãy, chị trả tiền phòng hết 85.000đ đấy. Nè, bộ em có đến đây lần nào rồi sao mà có vẻ rành dữ vậy? Sao em lại biết chổ này?
- Em đến đây làm gì cơ chứ? Chỉ đến đại thôi mà! – Lợi chối biến
- Nè, chị hỏi em phải trả lời thật nghe chưa ? Em lên Cẩm Đường có quen cô nào không?
- Làm gì có chuyện quen ai ?
- Biết đâu được em. Nhìn con mắt em long lanh thế kia thì phải nói là đào hoa hết chổ nói. Chị cấm em đấy! Em mà léng phéng với ai là chết tươi với chị đấy, rõ chưa?

Lợi im lặng, ngồi ăn hết tô hủ tiếu mì và uống cạn ly nước ngọt, nghe chị Hường nữa đùa nữa thiệt như vậy, tuy nó có vẻ hơi e dè nhưng lại định bụng có dịp sẽ chọc tức chị lại cho mà coi. Ăn uống xong, nó vào phòng vệ sinh súc miệng rồi trở ra, cởi quần dài treo nơi mắc áo ; chỉ còn củn cởn chiếc quần đùi cùng với áo thun, nó ra khóa chốt cửa phòng và lên giường nằm trước. Khoảng 5 phút sau, chị Hường từ nhà vệ sinh ra rồi chị trèo lên giường, nằm xuống gối đầu lên chiếc gối tai bèo còn lại, xổ tung tấm mền bông ra đắp lên người chị lẫn cả người Lợi. Ngó mặt chị, bỗng dưng Lợi nghĩ ngay ra được một cái cớ để chọc tức chị. Chị Hường thấy thằng em ngó mặt mình, hai gò má chị hơi hồng lên ; chị nhéo vào tay Lợi.
- Nè, không được ngó chị!
- Ủa, nhìn chị sao mà giống như đi ăn đám cưới vậy?
- Sao em lại nói vậy? Giọng chị Hường ngơ ngác.
- Không đi ăn đám cưới sao lại xịt nước hoa, kẻ mắt, đánh má hồng, lúc nãy còn mặc cả áo hai dây nữa. Nhìn chị vậy, làm gì mà con đười ươi hổng mê sao được.

Vừa nói, Lợi vừa cười sằng sặc khoái chí ; nghe vậy, chị Hường tức cành hông nhưng cũng vừa ráng cười gượng vừa đánh vừa cào cấu thằng em. Lợi cũng chẳng phải tay vừa, nó vừa cười vừa thọt lét chị rồi chẳng mấy chốc, hai chị em vừa thích thú cười vừa ôm nhau lăn lộn trên chiếc giường nệm ấm êm. Lúc này, có thể nói là hai chị em đã thực sự tìm được không gian riêng cho mình sau bao nhiêu ngày tháng cách xa mong đợi. Một chập sau, quá mệt mỏi, chị Hường và Lợi ngưng giỡn nhưng vẫn còn nằm trong vòng tay của nhau.
- Lợi, còn mấy ngày nữa em đi học? Chị Hường âu yếm vuốt tóc thằng em và hỏi.
- Còn 6 ngày nữa chị - Im lặng một lát, Lợi nói qua chuyện khác – Nè, mắt chị cũng long lanh ướt át ghê, hèn chi…

Nó tính nói là hèn chi con đười ươi mê chị nhưng sợ chị tự ái, tức lên thì khổ nên nín ngang không nói. “Hèn chi sao…???”Chị Hường vừa nói vừa dụi mặt vào mặt Lợi khiến nó bắt đầu cảm thấy xốn xang, kích thích, ham muốn khi mùi thơm xà bông Camay, mùi nước hoa, mùi phấn hồng và mùi da thịt từ nơi mái tóc chị, khuôn mặt chị cũng như thân thể chị từ từ lan tỏa vào tất cả mọi tri giác của nó.
- Chị Ba, em yêu chị nghe? Lợi nói khẽ rồi cúi xuống hôn vùi vào mái tóc đen nhánh, mềm mại, thướt tha, êm ái như nhung của chị.
-Em nói khẽ không thôi bà chủ nhà nghe được thì nguy!

Bà chủ nhà ở dưới tầng trệt tuy chưa ngủ nhưng bà làm sao mà nghe được câu tỏ tình của Lợi dành cho người chị ruột dễ thương của nó và bà cũng đâu ngờ được rằng chuyện loạn luân đang xảy ra giữa hai chị em ruột trong căn phòng số 2 trên lầu 3 ngôi nhà trọ do bà làm chủ. Dưới ánh đèn neon sáng choang soi sáng tứ bề căn phòng, chị Hường ngượng ngùng nhắm mắt đón nhận từng nụ hôn của thằng em út như gió như mưa gửi tặng lên khắp mái tóc, vầng trán, đôi mắt, sống mũi, gò má, vầng cổ chị. Sự kích thích ham muốn cộng với lòng yêu thương và sự khao khát thỏa mãn đã quá lâu nay trở lại khiến chị cũng cảm thấy phấn khích không kém gì Lợi và chị vòng tay ôm xiết lấy lưng nó ; chị hổn hển hôn trả lại vào má, vào mũi, vào cổ nó và hai bàn tay chị không ngớt vò tới vò lui đầu tóc nó. Đêm hôm nay, phải nói là nếu không có thằng em út vì nhớ chị mà chạy lên Gò Rùa thì chắc chắn trước sau gì chị Hường cũng bị con đười ươi dâm tặc cưỡng hiếp cho đến chết thôi ; bởi lẽ nó đã rình thấy chị đang nằm ngủ trong lều, chị đã lọt vào tầm ngắm của nó và tấm thân đầy hấp dẫn, khêu gợi của chị đã làm cho máu trong người nó sôi lên sùng sục. Nhắc lại một chút về con dã nhân khi nãy phải chạy thục mạng vì bỗng dưng lửa phát cháy trên lưng nó ; dầu gì thì do nó cũng là một con thú nên nó không làm sao biết được sỡ dĩ nó trở thành cây đuốc sống là do Lợi ném cây đèn dầu trúng vào lưng nó. Tuy vậy, nó cũng khá thông minh khi chạy qua một hồ nước, nó đã nhảy ùm xuống để tự dập tắt lửa trên người ; nó lại lõm bõm leo lên bờ đi về phía chổ trú ngụ hàng đêm của nó, định bụng là đêm mai sẽ quay lại tìm người phụ nữ xinh xắn, dễ thương kia. Nó hoàn toàn đâu biết được rằng người phụ nữ đó đang say sưa ân ái, làm tình cùng với thằng em và cũng chính là người cầm đèn dầu tấn công nó. Lúc này, trong căn phòng “hoa chúc” số 2 lầu 3 của nhà trọ Hoàng Ân – Chợ mới Bà Rịa, trên chiếc giường “hạnh phúc”, chị Hường và Lợi hai chị em đang từ từ nhẹ nhàng môi gắn vào với môi, lưỡi xoắn xuýt lấy lưỡi, răng cọ sát với răng.

Tuy đây không phải nụ hôn đầu đời nhưng vì xa cách nhau quá lâu, ngày phải chờ đêm cứ mong với biết bao nhiêu nỗi niềm khắc khoải khao khát giải tỏa dục tình nên hai chị em thực sự cảm thấy hoan hỉ, tuyệt vời, khoan khoái và phấn khích vô cùng. Lâu ngày gặp nhau, hai chị em yêu thương, ân ái và làm tình cùng nhau thật nồng nhiệt, cuồng loạn, say sưa, đắm đuối và ngất ngây, tưởng chừng như đã lạc vào cõi thiên thai. Cả hai người cùng hổn hển, nghẹn ngào, sung sướng, thở nấc lên từng tiếng ; lúc đầu có hơi ngường ngượng thẹn thùng nhưng chỉ một chút xíu thôi là trở nên dạn dĩ, táo bạo chưa từng thấy. Lâu ngày gặp lại, chị Hường nhận thấy thao tác và kỹ thuật làm tình của thằng em út sao mà khéo léo, tài tình và tuyệt vời đến thế không biết? Dĩ nhiên, chị Hường không thể nào ngờ được rằng ngoài chị ra, Lợi còn có đến những 12 người tình mà trong danh sách đó lại có cả một bệnh nhân tâm thần vừa cách đây hơn một tuần, đã trở thành tình nhân của nó ở tại khu mỏ vàng Mã Đà – Trị An. Bình thường do Lợi rất tôn trọng, yêu thương và kính nể chị Ba Hường nên khi làm tình, ân ái cùng chị, nó tỏ ra thật nhẹ nhàng, từ tốn và chậm rãi chứ không hề hùng hục, thô bỉ, chiếm đoạt ; đây cũng chính là ưu điểm của nó khiến cho chị Hường cũng như bao người phụ nữ khác cảm thấy yêu thương, tin tưởng và hãnh diện về nó. Tuy lần làm tình, ân ái này là lần thứ ba nhưng Lợi có cảm giác đây lại chính là lần đầu tiên nó được thưởng thức tấm thân ngà ngọc, trắng ngần, nõn nà như bông của chị Hường ; nó cảm thấy phấn khích, háo hức bội phần khi đang từ từ thưởng thức, chiếm đoạt chị.

Đêm nay quả thật là đêm sung sướng, tuyệt vời nhất của hai chị em Nguyễn Thị Bích Hường và Nguyễn Hùng Lợi ; bởi lẽ, xung quanh hai người không có bố mẹ và người thân như là ở nhà nữa mà là một không gian xa lạ, vắng vẻ, lặng lẽ vì chỉ có mỗi hai người trong một căn phòng khoảng chừng 15m2 vào đêm trường tĩnh mịch. Hai chị em thật sự say sưa, cuồng loạn, ngây ngất trên chiếc giường hạnh phúc của mình với những toan tính trong đầu đã có từ lâu là mình và người tình của mình sẽ trao cho nhau cái gì, cái gì. Những nụ hôn hai chị em trao cho nhau thật nồng nàn, nóng bỏng, ngọt ngào, dịu dàng làm sao và bây giờ, chị Hường và Lợi coi như không còn là chị em của nhau nữa mà là người tình hay nói cho chính xác hơn là vợ chồng. Đêm nay, Lợi không hề tỏ ra hấp tấp vội vàng chi cả và ngay đến cả chị Hường thì chị cũng không muốn kết thúc nhanh chóng mà làm gì để rồi cứ mãi nuối tiếc, nhớ nhung. Vì lúc này, mồ hôi đã nhỏ giọt khắp người nên Lợi cảm thấy nóng mặc dù chiếc quạt máy gắn trên tường cứ quay vù vù ; nó ngồi dậy cởi chiếc áo thun kiểu xanh dương luồn qua cổ và đầu rồi lần lượt rút hai cánh tay ra khỏi hai ống tay áo, hết tay phải rồi đến tay trái. Lợi cẩn thận để chiếc áo thun lên phía đầu giường rồi hai bàn tay nó giờ mới bắt đầu mày mò mở từng hột nút nơi chiếc áo đồ bộ soa bông sát nách chị Hường đang mặc.

Chị Hường yên lặng, thầm so sánh với hai lần đầu ở dưới Núi nhọn thì lần này, chị thấy thằng em út của chị có vẻ sành sõi hơn chứ không lúng túng, vụng về, lụp cha lụp chụp như trước nữa. Hột nút thứ nhất, hột nút thứ hai, thứ ba, thứ tư…rồi cuối cùng là hột nút thứ năm nơi chiếc áo chị được Lợi mở bung ra. Đôi mắt nó sáng rực lên hau háu nhìn làn da trắng còn hơn cả trứng gà lột của chị trong khi hai bàn tay nó lần cởi hai vai áo chị xuống hai cánh tay và chị Hường cũng cử động hổ trợ giúp nó bằng cách co duỗi lần lượt rút cánh tay phải ra khỏi lổ tai áo phải rồi tiếp tục đến cánh tay trái. Thằng em út thận trọng cầm chiếc áo soa bông láng bóng của con chị để lên trên chiếc áo thun của nó nơi đầu giường. Mục tiêu tiếp theo không thể nào bỏ sót của Lợi đó là chiếc nịt vú màu hồng hãy còn rất mới của chị Hường đang bó sát che kín hai bầu vú chị gọn gàng và căng tròn. Hai bàn tay nó luồn ra sau tấm lưng chị mềm mại, mò mẫm và sờ soạng tìm cách tháo hai cái móc sắt nhỏ còn rít chịt cài hai sợi dây nơi chiếc nịt vú chị Ba Hường. Nó tưởng là rất khó nhưng thật đơn giản, chưa gì mà hai cái móc sắt nhỏ ấy dường như đã tự nhanh chóng rời khỏi hai cái khoen và chỉ hai tiếng phựt phựt nho nhỏ vang lên là chiếc nịt vú chị Hường hết bó sát vào người được nữa mà lỏng dần, lỏng dần rồi tuột lệch xuống phía dưới, chẳng mấy chốc đã nằm gọn trong bàn tay phải thằng em để lên phía đầu giường cùng với áo thun, áo soa bông. Biển tình lại tiếp tục trào dâng trong cõi lòng chị Hường và Lợi khi mà khuôn mặt nó đang nhẹ nhàng cúi xuống kích thích những điểm G trên thân thể tuyệt mỹ, đầy đặn của chị.

Vì chưa chồng chưa con nên tuy đã 29 tuổi nhưng hai gò ngực chị vẫn còn giữ được nét xuân xanh một thời con gái ; chẳng khác gì hai trái bưởi non, hai bầu vú chị như ngày nào vẫn dâng tràn sức sống, phập phồng nâng lên hạ xuống theo nhịp thở hổn hển, tựa hai hòn hỏa diệm sơn sắp sửa phun trào nham thạch tình yêu tràn ra khắp cả cõi thế gian. Tuy đã hai lần được thưởng thức hai gò ngực chị Hường nhưng mà lần này, Lợi vẫn còn cảm thấy háo hức chẳng khác gì thằng con nít lần đầu tiên được ăn kem ; nó hồ hởi, hổn hển dụi mặt mình vào giữa hai bầu vú căng đầy, mềm mại và nhẹ nhàng vừa hôn vừa liếm trên lớp da non trắng ngần như bông bưởi của chị Hường. Chị gần như muốn khóc nấc lên, nghẹn ngào, run rẫy, quằn quại, hai bàn tay chị không ngớt vò tới vò lui đầu tóc thằng em ; đôi mắt chị nhắm nghiền lại và từ đó tuôn chảy xuống hai dòng nước mắt sung sướng, đôi môi mọng đỏ hơi dảnh lên cứ mấp máy như muốn nói lên ngàn lời cảm ơn tình yêu Lợi trao tặng cho chị. Lúc bấy giờ, phải nói là bố mẹ và người thân ở Nha Trang kể cả mợ Yến đang ở coi nhà tại Bà Rịa, không ai lại có thể ngờ được rằng chị Hường và Lợi hai chị em đang nối lại tình xưa trong căn phòng hoa chúc của nhà trọ Hoàng Ân – Chợ mới Bà Rịa. Nhân gian thường nói là tình cũ không rủ cũng đến, những người nào đã trót lỡ yêu nhau rồi khi xa cách lâu ngày mới gặp lại thì sợi dây tình kiếp vô hình đã trói buộc họ sẽ xiết chặt họ hơn nữa khiến họ yêu nhau nồng nàn, mặn mà hơn xưa. Thời gian lúc này như đã ngừng trôi cùng với dòng đời lặng lẽ, không gian lắng đọng lại xung quanh hai chị em cùng mấy con thằn lằn bò tới bò lui trên trần phòng như đồng chứng kiến cuộc tình loạn luân ngang trái nghiệt ngã của hai chị em ruột chung một dòng máu trực hệ. Miệng Lợi vừa mới mở hé ngậm nút lấy đầu núm vú phải của chị đồng thời nó lần bàn tay phải lên sờ soạng, nắn bóp bầu vú trái còn lại. Nó càng nút càng nắn đến đâu thì chị Hường càng cảm thấy mạch máu trong người như căng giãn ra đến đó ; đặc biệt, chưa gì mà chị đã cảm thấy các cơ nơi chổ kín của mình bắt đầu co thắt liên tục. Lợi chậm rãi, thong thả, từ từ thưởng thức, chiếm đoạt chị Hường từng chút một, chút một và thực sự là cả năm nay, dù nhiều lần ngày nhớ đêm mong nhưng nó chưa hề tưởng tượng là nó và chị Hường sẽ có cùng với nhau một đêm tình tuyệt diệu như thế này.

Từ bầu vú phải của chị Hường, Lợi hôn lần xuống vòng bụng thóp và vòng eo nõn nà mà tạo hóa đã khéo tạc nên nơi phần trên thân thể ngà ngọc người chị thứ ba trong gia đình. Nó có tất cả 6 người chị, chị nào cũng đều là người tình của nó nhưng rõ ràng là nó chỉ ưu ái cho một mình chị Ba nó về mặt quan tâm, chăm sóc, chia sẽ, tôn trọng cũng như về mặt tình cảm mà thôi. Người ta nói “cha mẹ sinh con, trời sinh tính” đôi khi cũng không đúng vì từ lúc nhỏ cho đến năm 27 tuổi, tính tình chị Hường ngay cả đến Phật trên bàn thờ còn chịu không nổi chứ không phải là dịu dàng, thùy mị, chịu khó như bây giờ đâu. Giả sử như trong gia đình không xảy ra sự cố chị Sáu Minh bị bán gả qua Đài Loan thì chắc chắn là chị Hường tính tình vẫn còn như xưa và cam đoan là Lợi sẽ không bao giờ yêu thương chị hết lòng hết sức từng chút từng chút như đêm nay vậy đâu. Cũng là do thần giao cách cảm xuất phát từ tình yêu trong cõi lòng nên tối nay nó mới lên tìm chị và nhờ vậy mà chị thoát khỏi tai kiếp ghê rợn nhất trong đời đó là bị một con dã nhân dày vò thân thể ; cho dù là bị thằng em hay bất cứ người nào cưỡng hiếp, chà đạp còn dễ chịu hơn là phải chịu đựng cái cảm giác chung đụng ghê rợn, kinh dị không thể nào diễn tả nổi khi bị một con đười ươi “mày mò, vuốt ve”. Lúc này, môi Lợi đang từ từ lần lên ngậm và nút lấy đầu núm vú trái chị Hường, còn bầu vú phải nó đã nút chán chê thì nó dùng bàn tay trái nắn bóp, mày mò. Tuy là vú chị Hường chẳng hề có một chút sữa nào cả nhưng mà Lợi vẫn cứ bú nút mê mẩn, say sưa và chưa lần nào hai chị em lại cảm thấy nút vú ngon lành, gợi cảm, gây nhiều phấn khích như lần này.

Trong khắp châu thân hai người như liên tục có những luồng hơi nóng lốc xoáy cứ xoay vòng xoay vòng, bắt đầu di chuyển từ dưới tận xương cùng rần rật theo hai bên cột sống lên trung ương thần kinh rồi lan tỏa đi khắp nơi dạt dào tạo thành những đợt sóng tình. Cái chăn bông khi nãy chị Hường xổ ra đắp lên người hai chị em giờ không biết là do ai cằn tới cằn lui nên đã bị rớt xuống nền gạch bông lúc nào cũng chẳng biết. Hai cái gối tai bèo bị xô lệch, nghiêng ngửa, không còn ngay ngắn như trước nữa và hai cánh tay chị Hường lúc này sao mà thừa thải, lúc thì níu chặt lấy hai vai thằng em, khi thì sờ soạng nơi lưng nó rồi thỉnh thoảng lại để xuôi xuống trên mặt nệm giường, nắm chặt lấy lớp drap kéo lên khiến cho mặt drap càng lúc càng thêm nhăn nhúm lại giống như khuôn mặt chị đôi khi gợn lên một nét nhăn lại cùng lúc cả người chị rướn lên vì hoan lạc. Đêm càng lúc càng dần về khuya và song song đó, cuộc tình loạn luân tội lỗi của hai chị em Bích Hường – Hùng Lợi càng thêm nồng nàn, cháy bỏng. Có thể nói đây là cuộc tình đẹp nhất trong những cuộc tình đẹp nhất trên thế gian này vì nó được dệt nên từ khoảng thời gian chia ly xa cách khá dài giữa hai chị em từ lúc rời khỏi khu rẫy ở Núi nhọn cho đến nay. Hai chị em bỗng dưng ngồi dậy, hổn hển và ngấu nghiến nút lấy môi nhau say sưa, đắm đuối đến nỗi nước bọt tứa ra cả hai bên khóe miệng của nhau ; thế nhưng hai chị em vẫn không ngại ngần, nề hà gì đến sự sạch dơ cả. Khi ngồi mỏi mệt rồi, hai chị em lại ôm nhau và cùng dìu đỡ nhau ngã người nằm xuống mặt nệm ấm êm, thoải mái như cuộc tình họ đang mùi mẫn trao tặng cho nhau. Trong hơi thở nóng hổi và phấn khích dục tình, hai chị em lăn qua lộn lại trên chiếc giường ân ái, hạnh phúc ; có lúc chị Hường ngồi đè lên trên người thằng em nhưng đa phần là chị để cho em mình nằm úp lên trên người chị và từ lúc đầu cuộc tình cho đến bây giờ, chị rất giỏi chịu đựng mọi ham muốn của thằng em cũng như đáp ứng đầy đủ những đòi hỏi của nó. Phải nói là từ lúc biết tin bố mẹ cùng chị Hảo và vợ chồng Năm Hoàng lên đường đi Nha Trang dự đám cưới, chị Hường đã bắt đầu tính toán cho việc nối lại tình xưa với Lợi – thằng em út của chị hiện đang nằm điều trị bệnh sốt rét tại Bệnh viện Bà Rịa vì chị thấy đây chính là thời cơ thuận lợi nhất, tốt đẹp nhất để chị có thể dệt lại mối tình cùng thằng em tuy đã là quá khứ nhưng thật đẹp, thật tuyệt vời và nếu chần chừ sẽ không còn cơ hội nào nữa một khi dịp tốt này đã vụt bay như cánh chim hải âu phi xứ. Cách đây mấy ngày, khi còn trong phòng bệnh khoa nhiễm, có lần bất chợt trông thấy ánh mắt Lợi dán chặt vào ngực áo khoét sâu xuống của chị, chị tuy đỏ mặt bỏ ra ngoài nhưng bên trong cõi lòng chị lại cảm thấy xao xuyến bồi hồi vì như vậy chứng tỏ là Lợi vẫn còn yêu thương và quyến luyến chị.

Trong lúc mọi việc đối với chị Hường chẳng qua chỉ là dự định, chưa sắp xếp được đâu vào đâu cả thì đêm nay, sau khi xảy ra sự vụ chạm trán cùng con đười ươi dâm tặc rồi sau đó trên đường về, nghe lời Lợi rủ rê vào nhà trọ, biết là anh chàng muốn kiếm cớ để chung đụng gần gũi với mình, chị Hường cảm thấy thực sự hoan hỉ trong lòng và dĩ nhiên là chị không thể nào mà không đồng ý chấp nhận cho được. Chị Hường và Lợi hoàn toàn không biết và cũng không muốn là hai chị em sẽ làm tình với nhau đến bao lâu mới chấm dứt vì trong thâm tâm cả hai đều mong muốn là họ cứ mãi miết gần gũi với nhau như thế này là quá đủ rồi, không còn gì để mà ao ước hơn nữa. Hơi thở hai chị em lúc này đã hổn hển hòa quyện vào với nhau, trái tim hai chị em đã lồng vào chung một nhịp đập trong vòng tay ôm xiết của hai chị em trên con đường vĩnh hằng của cõi tình nhục dục. Hai chị em lúc này quên hết bố mẹ, người thân trong gia đình, quên cả không gian và thời gian ; quan trọng nhất là cả hai đều quên hẳn đi con dã nhân gớm ghiếc mà họ vừa chạm trán với nó ở Gò Rùa, hai chị em chỉ còn biết có nhau, biết cả hai đang yêu nhau trong một mối tình hết sức tội lỗi vì loạn luân, vì chà đạp lễ giáo gia phong thuần túy do tổ tiên ông bà lưu truyền. Lợi bỗng buột miệng nói trong hơi thở :
- Chị…Hường! …Em…yêu…chị!
- Chị…cũng vậy. Chị…yêu …em nhiều!
Đó chính là những lời nói yêu thương chân thành nhất được thốt lên từ tận đáy lòng xốn xang, bồi hồi của hai chị em và dường như là có nói ra được như vậy, cả hai mới có thể tự kiềm nén một cái gì đó đang chuẩn bị tuôn trào trong châu thân họ. Lúc bấy giờ, đồng hồ vừa chỉ 11h00 và bà chủ nhà trọ Hoàng Ân vừa đi ngủ ; tối nay, chỉ có hai người khách đó là hai chị em Hường và Lợi, bà cứ vô tình nghĩ là họ đã ngủ say chứ bà đâu có ngờ là hai chị em vẫn cứ mãi thao thức, say sưa yêu nhau dù biết rằng yêu nhau là ngang trái, cấm đoán. Lúc bấy giờ, chị Hường tự cảm thấy là cơ thể chị đã tiết ra không biết bao nhiêu là ml dịch nhờn sinh lý phụ nữ từ cửa mình của chị và khi ấy cũng vừa lúc hai bàn tay thằng em đang mày mò nắm lấy hai bên lưng chiếc quần đồ bộ soa bông láng bóng của chị. Lợi khéo léo nhẹ nhàng cử động hai bàn tay, tuột lần tuột lần hai ống quần chị Hường đầu tiên là xuống khỏi cặp mông no tròn và cặp đùi săn gọn ; tiếp tục xuống khỏi hai đầu gối, cặp giò thon dài và khi ấy, chị Hường khẽ cử động co duỗi hai bàn chân lần lượt rút ra khỏi hai ống quần, hết chân phải rồi đến chân trái. Một lần nữa, Lợi lại cẩn thận để chiếc quần chị lên phía đầu giường và nó từ từ cúi xuống, chị Hường rùng mình quằn người khi đôi môi thằng em đang nhẹ nhàng vừa hôn vừa liếm lên chổ bắp vế non của chị. Tuy rất phấn khích, ngây ngất nhưng chị Hường cũng nhận thấy là trước kia ở dưới rẫy, khi làm tình với chị, Lợi không dùng thao tác này, chẳng rõ là Lợi không biết hay không làm vậy mà lần này…Vậy là chứng tỏ sau một năm, anh chàng sành sõi và điêu luyện hơn, không biết là có nàng nào không đây?

Chị Hường thầm nghĩ như vậy và chị yên lặng đón nhận từng cảm giác phấn khích do Lợi trao tặng cho khi miệng nó cứ mãi miết hôn từ đùi chị xuống đầu gối, cặp giò cuối cùng đến hai bàn chân rồi từ đây, nó lại dần dần hôn ngược lên. Qua hai lần làm tình cùng chị Hường ở dưới rẫy Núi nhọn, dường như là Lợi đã tường tận biết hết mọi ngóc ngách trên thân thể chị Hường rồi, ấy vậy mà lần này nó vẫn cứ háo hức, hồ hởi khi tái khám phá thân ngọc mình ngà của chị giống như người ta sắp sửa được thưởng thức một món ăn ngon và quý hiếm. Giả sử bố mẹ và người thân hai chị em biết được việc làm tày trời của hai người đêm nay thì chắc chắn thế nào cũng sẽ đuổi cả hai ra khỏi nhà, thậm chí còn có thể tuyên bố từ chối không thừa nhận hai chị em là con cái trong gia đình. Thật đúng là sợi dây duyên kiếp nghiệt ngã vô hình mà định mệnh đã an bày trói buộc hai chị em lại với nhau, khiến cho cả hai phải gánh chịu hình phạt khi phải là chị em, lúc phải là người tình của nhau ; bởi vì hiện tại, chị Hường chưa hề có chồng có con, nay Lợi lại vướng víu với chị thì chẳng khác chi nó là chồng của chị.

Từ nãy đến giờ, chị Hường đã cảm nhận được một sự khang khác đó là con cu thằng em tuy vẫn còn ở trong quần đùi nhưng do nó đã cương dài, độn phần trước quần lên thành một cục cứng ngắc và cứ cạ cạ miết vào một bên đùi chị, khiến chị cứ phải đỏ cả mặt lên mà miệng thì nhoẻn cười sung sướng. Dịch nhờn sinh lý phụ nữ cứ tiết ra càng lúc càng nhiều từ nơi âm hộ chị Hường đến nỗi thấm ướt cả mặt trước chiếc quần lót hồng mới tinh của chị và lúc này, hai bàn tay thằng em út đang mò mẫm từ từ kéo chiếc quần lót ấy xuống khỏi đùi chị, hai đầu gối chị, cặp giò chị và cuối cùng là hai bàn chân chị với những ngón mỏng manh, mềm mại, sơn hồng ở phần móng. Đây chính là lớp vải cuối cùng, mục tiêu quan trọng thiết yếu nhất còn sót lại trên thân thể ngọc ngà của chị Hường và khi cởi xong chiếc quần lót hồng ra khỏi người chị thì cũng như những lần trước, nó thận trọng để lên phía đầu giường cùng với áo thun, quần áo đồ bộ, nịt vú. Đến lúc này, không chần chừ gì nữa, hai bàn tay Lợi nắm lấy hai bên lưng chiếc quần đùi xanh nó đang mặc và bắt đầu tuột lần, tuột lần xuống đùi, hai đầu gối, cặp giò rồi lần lượt co hai bàn chân rút ra khỏi hai ống quần, hết chân phải xong đến chân trái. Nó nhanh nhẹn để chiếc quần đùi xuống phía cuối giường rồi tới giờ phút này, thấy vẫn còn chưa phải gấp gáp gì nên nó nhẹ nhàng khẽ nằm úp người xuống và chậm rãi nắm lấy bàn tay phải chị Hường lần kéo xuống chổ con cu nó, ngụ ý ngầm bảo chị mò cu nó vậy.

Chị Hường tuy đỏ rần cả mặt nhưng chị vẫn rụt rè lần bàn tay mò mẫm vuốt ve con cu thằng em vừa to vừa dài vừa cứng lại thẳng đơ như cây sắt. Chị ngượng ngùng vô cùng khi chợt nhớ ra rằng chính con cu này hồi năm ngoái đã từng phá trinh chị ở dưới Núi nhọn đây và một chút nữa thôi, nó lại tìm cách len lỏi chui vào cửa mình chị để tìm kiếm cảm giác mạnh. Trong khi đó thì bàn tay phải của Lợi liên tục không ngớt sờ soạng âm hộ chị Hường ; khác với hai lần trước, lần này nó sờ mó chổ kín chị Hường thật kỹ. Âm hộ chị kích thước vừa phải, không lớn lắm mà cũng không nhỏ lắm ; xung quanh và phía trên là một lớp lông đen mịn lòa xòa che phủ và chỉ có một chút xíu thôi, bàn tay nó đã thấm ướt dịch nhờn rin rít tiết ra từ trong âm đạo chị nhưng trong hoàn cảnh này, nó hoàn toàn không hề cảm thấy khó chịu. Bàn tay phải chị Hường càng lúc càng bóp chặt lấy “đồ chơi”của thằng em út và một lúc lâu sau, chị mới từ từ buông ra.

Đến đây, xin nói tiếp về con đười ươi dâm tặc ở Gò Rùa. Lúc này, trên đường đi về chổ ở của nó là khu rừng rậm trên một con đồi ở Suối Nghệ, chẳng may nó bị lọt vào ổ phục kích của lính đặc công tỉnh. Khi phát hiện ra con thú, lập tức hàng chục họng súng AK, tiểu liên,… thi nhau nhả đạn. Tuy đã bị thương nhưng hình như vẫn chưa hề hấn gì đối với nó cả vì nó vẫn còn chạy được rất sung sức để cố gắng thoát khỏi vòng vây bao phủ. Bỗng ầm một tiếng! Sau tiếng nổ long trời lở đất, cát bụi văng tung tóe. Con dã nhân quỵ tại chổ nhưng vẫn chưa chết hẳn vì trái mìn playmore nó vừa đạp nhằm ; nó lồng lộn, gào thét vang trời một hồi lâu mới chịu nằm im và trong lúc hấp hối, dường như là trong ánh mắt đầy căm hờn u uất của nó vẫn còn sáng lên bóng hình chị Hường – người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần mà nó vừa bắt hụt lúc đầu tối. Ôi, tình tiết này sao thấy giống như một cảnh trong phim Kinh Kong lúc anh chàng dã nhân bị bắn và rơi từ tòa nhà cao tầng xuống đất chết thảm trước mặt “cô người yêu” của nó! Lúc bấy giờ, trong căn phòng số 2 lầu 3 nhà trọ Hoàng Ân, trên chiếc giường hạnh phúc, chị Hường và Lợi hai chị em đã hoàn toàn quên mất hẳn con đười ươi dâm tặc ở Gò Rùa rồi vì cả hai đang chuẩn bị làm cái công việc mà tạo hóa đã sắp xếp an bài cho con người đó là giao hợp với nhau. Năm ngoái, tuy hai chị em đã hai lần giao hợp cùng nhau và dường như qua đó đã hiểu biết nhau hết tất cả nhưng lần này cả hai trước khi ân ái, vẫn cứ tỏ ra háo hức giống như nắng hạn lâu ngày gặp mưa rào, như em bé mong mẹ đi chợ về mua bánh. Sự khát khao dục tình lâu ngày dài tháng của hai chị em nay sắp sửa được bùng nổ thỏa mãn nhằm bù đắp lại nỗi niềm nhung nhớ khắc khoải mong chờ thời gian qua. Sau một nụ hôn môi nóng bỏng kéo dài trong ngây ngất, đam mê và cuồng loạn, vì đã ngầm hiểu ý nhau nên khi chị Hường vừa lần hai bàn tay búp măng mềm mại lên nắm níu lấy hai vai Lợi thì cũng chính là lúc nó như con kỳ đà trườn tới từ từ rồi thong thả leo lên trên người chị ; hai chân nó quặp lấy hai chân trắng nõn của chị và hai bộ phận sinh dục hai chị em chậm rãi áp sát vào nhau. Giữa lúc lính đặc công tỉnh và dân chúng khu Gò Rùa đang vui mừng hớn hở bên cạnh xác con dã nhân thì nơi ngôi nhà trọ Hoàng Ân – Chợ mới Bà Rịa, trong căn phòng hoa chúc ở lầu 3, trên chiếc giường hạnh phúc, con cu to, dài, cứng và thẳng của thằng em sau một chập mày mò đã tìm được và từ từ lọt sâu vào bên trong lổ âm đạo con chị. Chị Hường há hốc miệng, thở nấc lên và rên rĩ, quằn quại vì sung sướng ; chẳng mấy chốc, con cu Lợi đã ngập sâu lút cán vào đến tận tử cung chị và hai hòn dái xăng tròn của thằng em hùng dũng gác hai bên cửa mình con chị. Có thể nói giây phút này đây, chị Hường và Lợi hai chị em đã chờ đợi lâu lắm rồi, tưởng chừng như là ba bốn năm chứ không phải chỉ là một năm nay như thực tế. Đối với Lợi thì nó có một ưu điểm nữa mà tất cả người tình của nó ai nấy đều phải thán phục nó, đó là tuy thân thể gầy guộc nhưng thật dai sức khi làm tình và nó còn biết cách kiềm chế cũng như kéo dài chứ chưa bao giờ nó ngã gục đầu hàng lúc chưa kết cuộc, có tệ lắm thì cũng phải xong hiệp một. Chính vì vậy, một khi người phụ nữ nào tình cờ trở thành người tình của nó rồi thì khó lòng mà quên được nó dù là ở phương trời xa thẳm.

Lần này, do chị Hường và Lợi có lẽ đã chuẩn bị tích tụ và dự trữ từ lâu rồi nên chắc chắn là hai chị em giao hợp với nhau sẽ rất sung, rất lâu, rất dai chẳng khác gì một trận mưa dầm. Hai chị em hoàn toàn quên mất con dã nhân mà cả hai đã chạm trán khi nãy, hai đứa chẳng hề quan tâm đoái hoài gì đến nó xem nó còn sống hay đã chết. Sự thực, đêm nay nếu không vì tình yêu mà Lợi không lên Gò Rùa tìm chị Hường thì chắc chắn một điều là chị Hường đã bị con đười ươi dâm tặc cưỡng hiếp xong rồi cũng nên. Chị Hường bỗng cảm thấy rùng mình ghê sợ vì khi không, chị lại tưởng tượng ra nằm trong âm đạo chị lúc này không phải con cu thằng em nữa mà là con cu đỏ hỏn to đùng của con dã nhân đang thọt mạnh vào nơi thâm sơn cùng cốc của chị ; nếu quả vậy, chắc chị cắn lưỡi tự tử chứ sao mà sống được nữa trên cõi đời này? Chị Hường hoan hỉ mỉm cười vì thực tế, chị đang đón nhận lấy con cu rất to, rất dài, rất cứng và rất thẳng lọt sâu trong âm đạo của chị và chị hơi dạng chân ra để Lợi dễ dàng thực hiện thao tác nhấp nhỏm hai mông lên xuống đồng thời thụt ra thọt vào con cu càng lúc càng bị thành cơ âm đạo chị co giãn, thắt chặt lấy không còn một kẻ hở. Ngay từ lúc đầu, Lợi dự định là làm cho chị Ba nó được nhiều sung sướng đêm nay ; vì vậy, nó rắp tâm sẽ chơi chị thật lâu và đây cũng chính là nỗi niềm mơ ước, khát khao cháy bỏng của chị Hường. Bởi thế, thời gian giao hợp của hai chị em cứ từ từ kéo dài ra ; 5 phút, 8 phút, 10 phút rồi 15 phút trôi qua vậy mà hai chị em vẫn cứ bình chân như vại mặc dù hơi thở cả hai đã có phần hơi nặng nề, mệt nhọc. Để lấy lại sức, Lợi ngừng chơi chị Hường nhưng vẫn để ngâm con cu nó trong âm đạo chị ; nó lần hai bàn tay nắn bóp hai bầu vú chị và miệng nó lại cúi xuống nút lấy đôi môi đỏ thắm hơi dảnh của chị. Chị Hường dĩ nhiên là nhiệt tình đón nhận lấy đôi môi thằng em cũng như ở dưới, âm đạo chị nãy giờ đã hồ hởi tiếp nhận hết tất cả sinh lực do con cu nó trực tiếp truyền vào. Khoảng 3 phút sau, Lợi lại tiếp tục chơi chị Ba của nó trên chiếc giường đệm ấm êm và lúc này, trên đôi môi chị Hường bỗng thoáng nở một nụ cười hạnh phúc. Không biết ngày mai sẽ ra sao và như thế nào đối với hai chị em đây, thế nhưng giờ này, cả hai thực sự chỉ biết say sưa, cuồng loạn lăn xả vào nhau trong cuộc truy hoan đầy tội lỗi loạn luân. Hai chị em mặc kệ ông bà bắt tội như thế nào đi chăng nữa, mặc kệ thượng đế phán xét như thế nào đi chăng nữa, cả hai vẫn cứ đắm đuối ngất ngây trao cho nhau hết tất cả những gì thuộc về tâm hồn lẫn thể xác mà hai đứa đang ham muốn đòi hỏi và hoàn toàn không hề quan tâm gì đến hậu quả về sau. Vậy là trong 6 người chị - người tình trong gia đình, rõ ràng là chỉ có chị Hường là người chị gái Lợi thích nhất và yêu thương nhất, bằng chứng là nó đã 3 lần làm tình ân ái với chị mà lần nào cũng như lần nấy, nó cũng đều nhiệt tình hăng say một cách chân thành chứ không phải là gượng gạo làm cho xong cho có. Lúc bấy giờ, mặt drap trãi đệm không còn phẳng phiu như trước nữa mà đã trở nên nhăn nhúm trông thật thảm hại, đó là do hai chân Lợi cứ mãi miết cằn đạp xuống và cũng do hai bàn tay chị Hường càng liên tiếp níu kéo lớp drap trãi giường. Ở phía trên, hai đôi môi hai chị em ngấu nghiến nút liếm lấy nhau, còn ở phía dưới thì con cu dài và to của thằng em cứ liên hồi thụt ra thụt vào lổ âm đạo con chị đến lút cả cán. Dĩ nhiên là lần ân ái này, so với hai lần đầu thì hai chị em không ngượng ngùng, e thẹn nữa mà trái lại rất dạn dĩ, táo bạo đến nỗi bản thân cả hai cũng không thể nào ngờ được là tại sao lại như vậy? Trong căn phòng hoa chúc vắng vẻ, tĩnh mịch, hoàn toàn chỉ có những con thạch sùng chắc lưỡi, lặng lẽ chứng kiến cuộc tình tội lỗi loạn luân cuồng nhiệt giữa chị Ba Bích Hường và em út Hùng Lợi làm chao đảo, rạn nứt mọi thứ thuộc về tình yêu trên thế gian này. Trên thân thể hai chị em lúc này, mồ hôi mồ kê tháo ra nhễ nhại mặc dù không khí trong phòng vẫn được quạt mát bởi chiếc quạt máy màu trắng không ngớt quay vù vù qua lại liên tục. Chị Hường và Lợi dường như đã vận dụng hết sức lực bình sinh của bản thân để mang sung sướng và hạnh phúc đến cho nhau trong tâm hồn thanh thản cũng như ngoài thể xác nhục dục. Không biết là lúc này, chị Hường đang đón chờ cái gì từ nơi cơ thể thằng em vào trong cơ thể chị và tất nhiên, chị rất biết rõ cái đó là cái gì rồi ; cái đó có thể 80% là sẽ tạo nên trong chị một mầm sống mới, một tâm linh sống động giống như Lợi đã từng tạo ra trong cơ thể chị Năm Hoàng ở Gò Rùa và thai nhi đó giờ cũng đã trở thành một em bé 3 tháng tuổi. Bỗng dưng, như là mới vừa chạm phải một dòng điện cực mạnh, hai chị em giựt bắn người lên và sau đó là trân mình ôm nhau cứng ngắt.

Cả hai cảm thấy như là có suối nước réo vang tung tóe chảy tràn ra khắp châu thân và hai chị em đang rơi vào giai đoạn khoái ngất của cuộc tình nên thực sự cảm thấy sung sướng, khoan khoái đến cực độ vô cùng, không thể nào diễn tả nổi. Hai chị em lại như mưa như gió hôn lên khắp mặt mũi của nhau tựa hồ muốn kéo dài cảm giác song hỷ của cả hai trong ngất ngây, cuồng loạn. Lúc này, Lợi vừa hổn hển thở vừa dũng mãnh bắn ra ào ạt những tia tinh dịch trắng đục như nước cơm, rin rít và nhơn nhớt như keo vào sâu tận trong tử cung chị Ba Hường của nó. Chị Hường quíu cả người, khép chặt hai chân lại và do vậy, âm đạo chị cứ thế mà càng thít chặt lấy con cu cương cứng và dài của thằng em. Do Lợi quá sung sức và có lẽ đã tích tụ từ lúc mới bắt đầu phát bệnh sốt rét nên lần này, tinh dịch của nó truyền vào cơ thể chị thật dồi dào, nhiều không thể tả đến nỗi tràn ra cả bên ngoài làm ướt nhẹp hết cả bụng hai chị em cũng như chảy ròng ròng thành hai dòng trên cặp đùi trắng nõn như bông của chị. Liền ngay sau đó, con cu Lợi từ từ lỏng dần và mềm dần ngay trong âm đạo chị Hường và cả hai chị em đang rã rời, rời rã từng mảng từng mảng như cụm bèo trôi trên sông nước chẳng may gặp phải con sóng bạc đầu. Khoảng 1 phút sau, Lợi mới rút con cu nó ra khỏi âm đạo chị Hường rồi mệt mỏi nằm lăn qua một bên. Chị Hường cũng tự do thoải mái trong tư thế lõa lồ thân thể, chưa thèm mặc quần áo, cứ thế mà nằm ngửa người trên giường và đêm nay, phải thừa nhận là chị cảm thấy quá nhiều sung sướng, khoái lạc trong cuộc tình tái ngộ cùng thằng em út của chị đêm nay, cho dù là chị sẽ nhận lãnh bao hậu quả đắng cay của mối tình cấm này đi chăng nữa.
- Nè, mới có 12h00 giờ, tụi mình ngủ đi em! – Sau khi coi đồng hồ đeo tay, chị Hường vừa âu yếm nói vừa ôm lấy thằng em bằng hai cánh tay mềm mại.
- Chị mệt không chị?
- Đồ quỷ, sao lại không mệt?
- Ủa, sao chị không gọi em là ông tướng như ở dưới rẫy nữa mà lại kêu là đồ quỷ?

Chị Hường không trả lời, chỉ vừa thích thú cười vừa nhéo vào ba sườn thằng em. Lúc này, hai chị em thực sự cảm thấy thoải mái, vô tư, không hề bận tâm đến điều gì của cuộc sống cả ; cùng nhau đi vào giấc ngủ thiên thần thật đẹp, không mộng mị vẩn vơ. Khi hai chị em tỉnh giấc thì chỉ mới có 4 giờ sáng và Lợi quay nhìn khuôn mặt chị Ba Hường xinh đẹp một cách dữ dằn ; bỗng dưng, nó lại cảm thấy ham muốn đòi hỏi lần nữa và trong lúc nó cúi xuống hôn lên đôi môi dảnh của chị thì con cu nó cũng đã vùng lên cương dài, to thẳng ra.
- Em đừng có phí sức, mới hết bệnh xong. Mai mốt còn đi học nữa đấy!
- Không sao đâu chị! Em khỏe mà!
- Mai mốt, cứ một tháng, hai chị em mình sẽ đi chơi cùng nhau một lần ở Vũng Tàu hay Long Hải gì đó, em chịu không?
- Dạ, chịu!
Thằng em lại trườn người tới, leo lên trên người con chị và từ từ, chậm rãi đút con cu nó vào sâu bên trong âm đạo con chị. Chị Hường hơi dang hai chân và chị rất hồ hởi, say đắm đón nhận “đồ chơi” thằng em đang len lỏi chui vào bên trong cửa mình chị. Đây là lần giao hợp thứ tư của hai chị em diễn ra trong nỗi niềm say mê bất tận của cõi tình thiên thai vĩnh hằng. Trên chiếc giường hạnh phúc, hai chị em tiếp tục ngất ngây, hoan lạc, ngụp lặn trong biển tình ngang trái đầy tội lỗi.


Hết

Kết thúc vào lúc 11h 15’ngày 01/06/2010
CON ĐƯỜNG HOA



Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!




http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story1.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story1.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story2.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story2.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story3.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story3.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story4.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story4.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story5.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story5.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_quangcaotruyen1.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../TNLVN/quangcaotruyen1.html)