Cuong Hoai
09-08-2003, 06:20 PM
Có một cặp vợ chồng trẻ bảo lãnh cô em họ độ tuổi 16 sang Mỹ ở chung. Trong đêm cô vợ thỏ thẻ:
- Anh à em thấy khó chịu quá à.
Anh chồng đang ngái ngủ trả lời ỡm ờ.
- Hơi nhức đầu khó chịu hả. Đâu có gì quan trọng đâu em. Lấy thuốc uống đi.
Cô vợ ấm ức nhõng nhẽo già thêm.
- Em thấy đói bụng, anh làm gì cho em ăn đi.
- Bậy nào! Muốn ăn gì thì bảo bé Thảo nấu cho ăn.
- Ngày mai em muốn anh đi phố với em!
- Trời! tưởng gì quan trọng. Thì bảo bé Thảo đi với em cũng được mà.
- Cả ngày nay con Thảo như gà chết, nó đau ốm chi đó nằm ủ riết trong phòng làm sao đi phố với em ngày mai?
Anh chồng ngồi bật dậy
- Chuyện quan trọng như vậy mà bây giờ em mới nói. Để anh đi xem coi bé Thảo đau như thế nào để còn cạo gió cho nó chứ!
Vợ :?: :?: :?: :!:
- Anh à em thấy khó chịu quá à.
Anh chồng đang ngái ngủ trả lời ỡm ờ.
- Hơi nhức đầu khó chịu hả. Đâu có gì quan trọng đâu em. Lấy thuốc uống đi.
Cô vợ ấm ức nhõng nhẽo già thêm.
- Em thấy đói bụng, anh làm gì cho em ăn đi.
- Bậy nào! Muốn ăn gì thì bảo bé Thảo nấu cho ăn.
- Ngày mai em muốn anh đi phố với em!
- Trời! tưởng gì quan trọng. Thì bảo bé Thảo đi với em cũng được mà.
- Cả ngày nay con Thảo như gà chết, nó đau ốm chi đó nằm ủ riết trong phòng làm sao đi phố với em ngày mai?
Anh chồng ngồi bật dậy
- Chuyện quan trọng như vậy mà bây giờ em mới nói. Để anh đi xem coi bé Thảo đau như thế nào để còn cạo gió cho nó chứ!
Vợ :?: :?: :?: :!: