PDA

View Full Version : Năm Mùa (5 Tập) (Tác giả: Trần Đàm Loan)



Congtu
09-09-2010, 08:35 AM
NĂM MÙA

Tác giả: Trần Đàm Loan
E-mail: trandamloan***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác giả)

CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.

Phần 1: Mưa Mùa Hạ

Tiếng dương cầm dịu dàng tỏa khắp căn phòng tiếp tân sang trọng của khách sạn Ritz Carlton. Gần 7 giờ tối, quan khách tề tựu đã đông đủ, quí ông thì tuxedo đen, quí bà quí cô thì rực rỡ trong những bộ áo dạ hội đắt tiền. Buổi tiệc hôm nay, không biết vô tình hay hữu ý, nhằm đúng ngày sinh nhật 30 tuổi của nhà triệu phú tài giỏi và đẹp trai Trần Đàm Loan. Không chỉ là ngày lễ sinh nhật, họ Trần còn nhân cơ hội này ăn mừng việc anh vừa lấy xong hai bằng cấp: PhD về Thương Mại Quốc Tế từ một trường Ivy League và Master về Mỹ Thuật. Tuy nhiên, nếu có ai hỏi, anh ta sẽ chỉ khiêm tốn trả lời rằng đây là dịp để anh cảm tạ những người đã giúp anh nhiều nhất trong cuộc đời.

Nhà báo lão thành Lê Hưng tới lui như con thoi để tìm cách phỏng vấn các khách mời quan trọng. Ông dừng trước một phụ nữ trạc 50 dong dỏng cao, có nét đẹp trầm buồn nhưng đẹp sắc sảo, nhan sắc của bà không thua kém gì các ngôi sao điện ảnh Á châu. Đứng bên cạnh bà ta là một cậu bé chừng 11 tuổi.

"Thưa bà, xin cho hỏi có phải bà là Vũ Thùy Hạ không ạ?"
"Dạ vâng, chính tôi đây," người thiếu phụ trả lời.
"Tôi là nhà báo Lê Hưng của Dân Báo. Tôi nghe giới thiệu rằng bà là mẹ nuôi của anh Đàm Loan. Bà có thể chia sẻ với các độc giả ái mộ anh Đàm Loan một số kỷ niệm đáng nhớ về anh ta được không ạ?"

Thùy Hạ nhoẻn miệng cười, đôi má lúm đồng tiền làm nàng duyên dáng lạ kỳ. Thùy Hạ trả lời với một giọng Huế thật dịu dàng:
"Thật tình tôi không biết phải kể gì, chỉ biết rằng tôi rất xúc động khi đến đây hôm nay."
"Bà có thể cho biết bà nhận anh Đàm Loan làm con nuôi trong hoàn cảnh nào không?"
"Được chứ. Vào năm 1985, khi đó tôi đang ở trại tị nạn Thái Lan, làm thông dịch viên cho các phái đoàn, thì có vị Mục Sư Mỹ dẫn tôi đến gặp một cậu bé 13 tuổi. Cậu ta bị lạc mất mẹ khi hai người đang cố chạy thoát qua biên giới Thái-Miên. Ai cũng nghĩ có lẽ mẹ cậu đã chết trong rừng vì không tìm được tên bà ta trong các trại tị nạn. Cha cậu ta thì đã đi đường biển trước đó ít lâu nhưng cũng biệt tâm, không biết ở đâu. Tôi thấy tội nghiệp quá nên mới nhận cậu làm con nuôi, mặc dù tôi chưa bao giờ lập gia đình. Cậu bé đó chính là Đàm Loan bây giờ. Qua Mỹ mấy năm đầu, tôi đi làm cho các hãng điện để nuôi cậu ta ăn học. Năm lên 18 thì Đàm Loan được nhận vào Đại Học Berkeley với học bổng toàn phần. Lúc ấy tôi mới đi học lại để lấy một mảnh bằng cho bản thân."
"Mẹ à, anh Loan đến kìa," cậu bé đứng bên cạnh Thùy Hạ kéo tay bà.
Đàm Loan tiến đến trước Thùy Hạ, chàng ta nhíu mày tỏ vẻ ngạc nhiên khi thấy nhà báo Lê Hưng, nhưng rồi cũng mĩm cười và chìa tay ra bắt xã giao. Nhà báo Lê Hưng lịch sự nói vài câu chúc mừng rồi tế nhị lùi ra xa.
"Mẹ, con cảm ơn mẹ đã không ngại đường xa đến chung vui với con. Đã lâu quá mình không có dịp tâm sự với nhau. Mẹ trông vẫn trẻ như xưa," Đàm Loan ôm mẹ nuôi vào lòng và thổn thức nói. Đôi má Thùy Hạ bổng nóng bừng lên và người nàng run lên nhè nhẹ. Kỷ niệm một ngày mưa dầm cuối hạ 12 năm trước bỗng ào ạt tìm về.
"Còn đây là ...," Đàm Loan nhìn cậu bé đứng bên cạnh.
"Galveston, chào anh đi con."
Đàm Loan xoa đầu cậu bé rồi nhìn Thùy Hạ như thầm hỏi. Thùy Hạ khẻ gật đầu.


***


Mùa hè năm ấy, Đàm Loan vừa 18 tuổi và đã được nhận vào Đại học Berkeley. Cùng lúc, chàng lại có một tin mừng khác để báo cho mẹ nuôi:
"Mẹ à, mẹ có nhớ thằng Jason Lee bạn của con không? Thằng Đại Hàn con nhà giàu nức đố đó?"
"À, mẹ nhớ."
"Năm nay nhà nó đi du lịch dưới Nam Mỹ suốt mấy tháng hè. Nó hỏi con có muốn đến ở chơi tại căn nhà nghỉ mát của gia đình nó trong khi nhà nó đi vắng không. Nhà nó nằm sát biển ở Galveston bên Texas."

Thùy Hạ cắn môi suy nghĩ, nàng cũng muốn thưởng cho thằng con nuôi giỏi dang, ngoan ngoãn một cái gì đó, nhưng tiền bạc lại quá eo hẹp để hai người có thể bay qua Texas.
"Mẹ đừng lo, năm vừa rồi nhờ con đi làm thêm ở McDonald's, nên đủ tiền mua vé xe bus Greyhound cho hai mẹ con mình đi nghỉ hè một chuyến."

Tuy tính như vậy, nhưng mãi đến gần cuối hè Thùy Hạ mới xin được ngày nghỉ phép để đi chơi xa với thằng con nuôi. Trong suốt 5 năm qua, dù không phải là con ruột, nhưng Đàm Loan luôn tỏ ra là đứa con ngoan ngoãn, lễ phép đối với nàng và chăm lo học hành, không phá bướng như các cô cậu tuổi "teen" cùng trường. Căn nhà của gia đình thằng Jason Lee có cả hồ bơi và jacuzzi ngay trong sân sau, mặc dù từ đó ra biển chắng bao xa.

Hôm ấy, giữa cái nóng hừng hực, Đàm Loan nhảy xuống hồ bơi qua bơi lại vài chục vòng. Trong trường, Đàm Loan là thành viên ưu tú của đội tuyển bơi lội nên người nó vô cùng rắn chắc, căng đầy các bắp thịt vạm vỡ. Bơi hết 50 vòng, Đàm Loan gọi mẹ nuôi:
"Mẹ à, xuống đây với con. Con sẽ tập cho mẹ bơi."

Khi Thùy Hạ từ phòng thay đồ bước ra, Đàm Loan hơi sửng sốt nhưng vẫn giả vờ làm tỉnh. Mẹ nuôi của nó mặc một bộ bikini màu xanh lam thật khêu gợi. Ở tuổi 35, dáng dấp của Thùy Hạ vẫn thon gọn, làn da nàng trắng hồng và mịn màng như tơ lụa. Nàng để xỏa tóc, trông hấp dẫn như một người mẫu áo tắm.

Trong lúc thằng con nuôi Đàm Loan tập cho Thùy Hạ bơi, không thiếu những lúc da thịt của hai người va chạm vào nhau. Sự mềm mại và mát rượi của thân xác người phụ nữ làm Đàm Loan cảm thấy máu trong huyết quản mình chạy rần rần. Còn Thùy Hạ thì thấy mình bé bỏng, lọt thỏn giữa những bắp thịt cuồn cuộn của thằng con nuôi, mà tấm thân trần trông đẹp như các pho tượng Hi-Lạp. Nàng thấy nữ tính trỗi dậy, mắt nàng long lanh và hơi thở của nàng dồn dập hơn.

Càng cận kề thân thể của người mẹ nuôi hấp dẫn, Đàm Loan càng không thể kềm chế bản thân được nữa. Nó nảy sinh ý nghĩ lợi dụng mọi cơ hội để có dịp ôm sát người mẹ nuôi xinh đẹp của nó. Có lúc, nó dùng tay đở dưới bụng của Thùy Hạ để giúp nàng thả nổi, tay nó chỉ có vài cm cách nơi kín đáo nhất của nàng. Đầu óc nó cứ xoay vần tưởng tượng những chuyện bậy bạ. Thình lình, vài giọt mưa rơi xuống lộp độp.
"Mưa rồi, thôi mình lên đi con."

Đàm Loan nuối tiếc nhìn mẹ nuôi của nó leo lên bờ và khoác lên người chiếc áo choàng tắm. Đêm đó, chàng ta trằn trọc đến quá nửa đêm mới ngủ được . Hình ảnh đẹp khêu gợi của mẹ nuôi nó và mặc cảm tội lỗi cứ làm nó day dứt. Không còn nghi ngờ gì nữa, Đàm Loan đã động lòng muốn làm chuyện tà dâm với chính người mẹ nuôi của mình. Nhưng dù sao, các ý tưởng dâm loạn cũng vẫn còn nằm trong trí tưởng tượng của nó. Đàm Loan thừa hiểu là cơ hội làm bậy sẽ không bao giờ có thể xảy ra. Nó là một thanh niên gương mẫu, còn mẹ nuôi nó là người đàng hoàng, được xã hội nể trọng. Không bao giờ giấc mộng tình vô luân của nó sẽ thành sự thật.

Thời tiết mùa hè ở vùng này luôn luôn nóng hừng hực và ẩm đến rít cả người, nên ngày nào Đàm Loan và Thùy Hạ cũng phải xuống hồ bơi để khuây khỏa. Khốn nổi, sau mỗi lần tập bơi cho mẹ nuôi, con lợn trong lòng của Đàm Loang lại càng ngày càng khuấy động dữ dội hơn. Nó cảm thấy khổ sở cùng cực vì nổi thèm muốn cứ dâng cao nhưng biết là sẽ không bao giờ được thỏa mãn. Khi bị dồn nén lâu ngày như vậy, Đàm Loan dần dần không còn suy nghĩ chính chắn nữa. Buổi chiều cuối cùng trước khi hết kỳ nghỉ, nó tưởng chừng như mình đã trở thành một người khác.
"Hôm nay mình bơi đã hai tiếng rồi, thôi lên đi con," Thùy Hạ nói.
"Mẹ ..."

Thùy Hạ nhìn thằng con đang có vẻ ấp úng.
"Gì hả con?"

Đàm Loan cố mĩm cười để làm dịu nỗi hồi hộp trong lòng nó.
"Mẹ cho con ôm mẹ được không?"
"Tưởng gì! Lại đây với mẹ," Thùy Hạ cười xòa.

Đàm Loan ôm Thùy Hạ thật sát vào lòng, má nó áp vào mái tóc của nàng. Nó cảm nhận đôi gò vú mềm mại của mẹ nuôi nó áp vào ngực nó. Tay nó vuốt trên làn da lưng mịn màng của nàng.
"Mẹ ..."
"Gì hả con?"
"Con chỉ muốn xin mẹ một điều, chỉ một lần rồi thôi."
"Con muốn gì?"
"Mẹ cho con được ... thấy mẹ khỏa thân được không? Chỉ một lần rồi thôi!"

Đàm Loan nhắm mắt chờ đợi một phản ứng giận dữ nảy lửa của Thùy Hạ. Nhưng chuyện đó không xảy ra.
"Con ... tại sao con lại có ý nghĩ kỳ cục như vậy?"

Tuy nói vậy, Thùy Hạ không lạ lẫm gì với sự tò mò này của những đứa con trai đang độ trưởng thành về tình dục. Thậm chí, trong lòng nàng bỗng thấy một cảm giác rạo rực lạ kỳ, lại thấy tự hào vì rõ ràng mình vẫn còn có sức thu hút với người khác phái. Bất ngờ, Đàm Loan áp môi của nó lên môi Thùy Hạ và hôn say đắm. Thùy Hạ chết điếng không biết phải phản ứng như thế nào, chỉ buông tay lọt thỏn người trong vòng tay ôm rắn chắc của thằng con. Trong vòng một tích tắc, Đàm Loan bế xốc Thùy Hạ lên nhẹ nhàng như nhấc một con búp-bê và đặt nàng lên bờ hồ. Với một động tác nhanh chóng, nó kéo bung hai chiếc nơ cột giữ chiếc quần bikini của nàng, để lộ khoảnh lông mu mà nàng vưà cắt tỉa gọn gàng hầu có thể mặc đồ tắm. Đàm Loan như ngây như dại áp mặt nó vào chổ cấm kỵ đó, hai tay nó dạng hai đùi nàng ra rồi vạch mép cửa mình nàng. Thùy Hạ cảm nhận được cái lưởi của nó đang liếm tới liếm lui ở cái chỗ đem lại nhiều cảm giác sướng nhất dưới đó, một cái sướng lạ kỳ không diễn tả được. Chỉ trong vài phút, Thùy Hạ như bị tê liệt vì một cơn bảo khoái cảm tràn đến, làm người nàng co giựt khiến nàng phải bám chặt lấy đầu Đàm Loan. Cái cực sướng nó kinh khủng đến độ làm nàng rùng mình, phút chốc tràn ngập người nàng, một khoái cảm mê hồn mà cả đời nàng chưa bao giờ biết đến.

Đàm Loan trườn lên người nàng. Trời lại bắt đầu mưa nặng hạt. Thùy Hạ cảm nhận dương vật to và cứng ngắt của nó đang len lỏi tìm cách đi vào người nàng. Không hiểu vì sao, nàng lại rướn người lên cho nó có thể đút vào dể dàng mà không hề chống cự. Nó mạnh bạo dấn sâu vào làm thủng màn trinh của Thùy Hạ một cách chớp nhoáng. Thế đấy, nàng đã thất trinh với chính thằng con nuôi của mình! Nếu ai mà biết được thì nàng chỉ có nước độn thổ! Âm đạo của nàng đã trơn như trét mở nên nàng không hề thấy đau đớn. Mưa đổ xuống càng ngày càng to nhưng Đàm Loan bất chấp. Dưới cơn mưa dầm dề trong đêm cuối hè, ngay bên bờ hồ tắm, một đôi nam nữ thật đẹp đang cùng nhau chia sẻ sự hoan loạc của một cuộc giao hợp quá đỗi loạn luân. Hai thân thể quyện vào nhau, nhấp nhô sau tấm màn nước mưa. Tiếng mưa rơi làm át đi tiếng rên của Thùy Hạ và tiếng nhóp nhép phát ra khi dương vật của Đàm Loan ra vào nơi âm đạo. Đàm Loan quả là dai sức, sau nửa tiếng mà nó vẫn còn nhấp lên nhấp xuống, ra vào thân thể người mẹ nuôi xinh đẹp của nó . Bất chợt, thằng nhỏ bổng nhắm mắt và nín thở, Thùy Hạ chợt bừng tỉnh và hốt hoảng:
"Đừng xuất tinh vào người mẹ! Mẹ có thể có thai!"

Nhưng đã quá muộn. Từng luồng tinh dịch âm ấm bắn vào sâu trong âm hộ Thùy Hạ. Đàm Loan gục xuống nằm đè lên người nàng, mặc cho nước mưa tầm tả đổ lên hai thân thể trần truồng. Một thoáng sau, nó đứng lên và bế nàng vào nhà.
"Thả cho mẹ xuống..."

Đàm Loan ngoan ngoãn đặt Thùy Hạ xuống rồi lấy khăn cho nàng lau người. Thùy Hạ đỏ mặt mắc cở khi thấy ánh mắt của thằng con lướt khắp thân thể lỏa lồ của mình.
"Mẹ tha lỗi cho con," nó ấp úng.

Thùy Hạ không biết phải nói gì. Từ đó về sau, nàng không còn có thể mở miệng nói chuyện với Đàm Loan nữa. Quan hệ giữa hai người sẽ không bao giờ còn được như xưa. Hàng rào của sự cấm kỵ đã bị phá vỡ. Nhiều lúc, Thùy Hạ cảm thấy tội lỗi vì có lẽ nàng đã tỏ ra quá khêu gợi, làm Đàm Loan cầm lòng không đặng. Nàng cảm thấy xấu hổ vì chính mình cũng đã tận hưởng những giây phút cực khoái, dù là hành động của hai người quá sức tưởng tượng, không thể chấp nhận được.


***


Sau ngày Đàm Loan lên đường vào nội trú ở Đại Học Berkeley, Thùy Hạ khám phá là mình đã có thai với thằng con nuôi, quả là khủng khiếp! Nàng không cho nó biết mà chỉ viết một lá thư từ biệt cho Đàm Loan rồi dọn qua tiểu bang miền đông, thật xa nơi suốt 5 năm qua Đàm Loan đã từ một cậu bé mồ côi 13 lớn lên trong tình thương và sự chăm sóc của nàng. Nàng biệt tâm, dấu tiệt không cho Đàm Loan biết nàng ở đâu. Khi đứa bé trai ra đời, nàng đặt tên cho nó là Galveston để kỷ niệm nơi nó đã đậu thai. Khi có ai hỏi, nàng chỉ trả lời là nàng thụ thai theo phương pháp cấy nhân tạo vì muốn có con nhưng không có ý định lấy chồng.

Thế rồi, 12 năm thoăn thắt trôi qua. Một hôm, nàng nhận được một cú phone.
"Mẹ, con là Đàm Loan đây ... Xin mẹ đừng cúp phone, con phải khổ công lắm mới tìm được mẹ ..."

Nàng cúp phone ngay lập tức. Vậy mà Đàm Loan vẫn kiên nhẫn tìm cách liên lạc với nàng. Phải mất một thời gian sau nàng mới làm lành với Đàm Loan và cuối cùng nhận lời đến dự tiệc sinh nhật thứ 30 của nó.


(Hết Phần 1 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 2)



Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!


http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story1.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story1.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story2.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story2.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story3.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story3.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story4.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story4.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story5.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story5.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_quangcaotruyen1.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../TNLVN/quangcaotruyen1.html)

Congtu
09-10-2010, 04:14 AM
NĂM MÙA

Tác giả: Trần Đàm Loan
E-mail: trandamloan***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác giả)

CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.

Phần 2: Lá Vàng Mùa Thu




http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story6.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story6.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story7.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story7.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story8.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story8.html)



Nhà báo Lê Hưng dễ dàng nhận ra bà Hoàng Thu Thảo vì bà có nét rất giống cô vợ của Đàm Loan. Hoàng Thu Thảo dáng dấp nhỏ nhắn, mảnh khảnh như đa số phụ nữ Việt Nam, gương mặt trái soan, đẹp trí thức với đôi mắt tròn và vẻ mặt sáng, làm bà nhìn trẻ hơn tuổi rất nhiều. Nếu bà đi cùng với vợ của Đàm Loan thì người ta có thể lầm là hai chị em chứ không phải là hai mẹ con.

Lê Hưng vừa định len qua đám đông để đến phỏng vấn Thu Thảo thì một vị khách mời đã nhanh chân đến trước mặt nàng.

"Xin phép bà cho tôi hỏi, bà có phải là Hoàng Thu Thảo không ạ?" người đàn ông trung niên có vóc dáng quí phái nhìn thẳng vào mắt Thu Thảo.
Khi Hoàng Thu Thảo định thần nhìn kỷ lại thì nàng không khỏi giật mình thốt lên:
"Anh ... anh đấy hả?"
"Em đến đây hôm nay với ai?"
"Em đi một mình, chồng em bận qua Nhật để họp."
"Mình ra ngoài nói chuyện nhe?"

Người đàn ông cùng Hoàng Thu Thảo lách người qua cánh cửa để ra khu vườn sau.
"Đã hơn 30 năm mình mới gặp lại nhau. Không hiểu sao anh vẫn thấy hồi hộp như xưa..."

Đứng trước mặt Thu Thảo là Trần Phúc Dư, người tình đầu thời đại học của Thu Thảo. Năm nàng 19 tuổi, hai người đã yêu nhau say đắm. Chẳng may, cha mẹ Thu Thảo bắt nàng phải làm đám cưới với con trai của một thương gia giàu có vừa du học ở Pháp mới về. Hận vì tình, một tuần trước ngày cưới, Thu Thảo lén gặp Phúc Dư tại phòng trọ của chàng.
"Em muốn trao trinh tiết cho anh và có với anh một đứa con."

Phúc Dư không chần chờ gì cả, liền bế xốc Thu Thảo và đặt nàng lên bàn học. Tay chàng luồn dưới tà áo dài và kéo tuột chiếc quần satin của nàng xuống khỏi chân một cách gọ gàng cùng với cả cái quần lót. Chàng nhanh chóng mở nút kéo quần xuống và cố đút cu vào chỗ lằn xẻ giữa hai chân Thu Thảo. Khổ nổi, cố gắng tới lui cả 15 phút mà thịt vẫn chưa đâm vào thịt được, làm Phúc Dư đổ mồ hôi đầm đìa. Vậy mà rồi cuối cùng hai người cũng đã trọn vẹn ân ái với nhau. Chỉ có điều là khi tàn cuộc, Phúc Dư thấy tiếc vì mọi việc xảy ra quá nhanh, Thu Thảo dường như chả có vẻ cảm khoái gì cả.
"Nhỡ chồng em biết được thì sao?"
"Hắn có vẻ khờ lắm, em thừa sức xỏ mủi hắn."

Quả nhiên, 9 tháng sau ngày cưới, Thu Thảo sinh hạ một đứa con gái và đặt tên cho nó là Dư Ái.

Còn về phần Phúc Dư, chàng chán nản bỏ bê việc học, chẳng màn ăn uống đến sinh bệnh. Cha mẹ Phúc Dư, vốn là điền chủ giàu có ở miền Tây Nam Việt, quá lo lắng cho con nên vội vàng mai mối cho Phúc Dư cưới gấp một cô hoa khôi đẹp nổi tiếng khắp tỉnh. Cô này chỉ mới có 16 tuổi nhưng đã có bao gia đình danh giá ngấp nghé, tên nàng là Huỳnh Dương Nhiệc.
"Anh đến dự tiệc hôm nay, chắc có quen với Đàm Loan?"
"Dĩ nhiên, anh là cha ruột của Đàm Loan mà!"
"Trời ơi!" Thu Thảo thốt lên hốt hoảng.
"Có chuyện gì vậy em?"
"Đứa con gái của chúng mình, nó chính là vợ của Đàm Loan bây giờ. Em được mời đến đây vì em là mẹ vợ của Đàm Loan. Như vậy con bé Dư Ái đã vô tình lấy thằng em cùng cha khác mẹ của nó làm chồng rồi! Trời ơi, tại sao Đàm Loan không bao giờ đả động gì đến cha của nó hết vậy?"
Ông Phúc Dư đứng lặng như trời trồng giây lát rồi mới lên tiếng:
"Định mệnh thật khắc nghiệt! Cha con anh chỉ mới tìm lại được nhau cách đây 3 năm mà thôi. Anh mất liên lạc với gia đình sau khi mẹ con nó đi vượt biên vào năm 1985. Vì xa cách nhau, anh cũng chưa có dịp đến nhà nó hay nói chuyện với vợ nó."


***


Đàm Loan hơi ngạc nhiên khi thấy ba nó đang trò chuyện thật thân mật với mẹ vợ của nó, chắc có lẽ ai đó đã giới thiệu hai người với nhau. Vậy mà cũng đã 7 năm nay chàng ta mới có dịp gặp lại mẹ vợ của mình.
Hồi năm cuối đại học, Đàm Loan là mẫu thanh niên được các cô gái yêu thích: học giỏi, tài ba, đi làm có tiền, đẹp trai, biết ăn nói có duyên. Người mê Đàm Loan nhất là Dư Ái. Cô này lớn hơn chàng ta một tuổi và đang học MBA. Dư Ái là một trong những cô sinh viên thuộc loại hấp dẫn nhất trong trường nhưng Đàm Loan thấy không hợp với cô ta vì nàng quá tham vọng và mưu mô, nhiều khi đến lạnh lùng. Biết Đàm Loan lơ là với mình, cô ta bèn tổ chức party tại nhà và sắp xếp cho bạn bè cùng Đàm Loan uống rượu say. Khi mọi người đã ra về hết, cô ta chủ động đưa Đàm Loan vào phòng rồi khêu gợi kịch liệt cho chàng ta làm tình với mình. Cu của Đàm Loan không giương lên nổi thì cô ta bú, liếm thật tài tình cho đến khi nó đứng thẳng lên. Đàm Loan không ngồi lên được thì cô ta cưởi trên bụng chàng như cưởi ngựa. Những bắp thịt âm hộ của Dư Ái thắt bóp thật tuyệt vời chung quanh dương vật làm Đàm Loan sướng quá không cầm cự nổi đến 3 phút. Một tháng sau, cô ta hẹn gặp riêng Đàm Loan:
"Em đã có thai với anh sau cái đêm party hôm đó. Mình làm đám cưới gấp nhe anh? Nếu không thì em không có mặt mủi nào để sống, chắc phải tự tử quá!" Dư Ái vừa nói vừa thút thít.

Thấy Đàm Loan không trả lời, cô ta bồi thêm phát thứ hai:
"Nếu anh không lấy em, em sẽ kiện anh về tội hiếp dâm cho anh tàn đời rồi em mới tự tử. Thành ma, em sẽ về bóp cổ anh hàng đêm, không anh sống yên!"

Vì danh dự, Đàm Loan hấp tấp làm đám cưới với Dư Ái dù không yêu thương gì nàng. Tiền bạc không thành vấn đề vì Đàm Loan đã có công việc làm rất tốt từ trước khi tốt nghiệp. Sau khi ra trường, hai vợ chồng dọn qua miền Đông nước Mỹ để nhận những chức vụ lương cao hơn. Chín tháng sau, khi Đàm Loan vừa tròn 22 tuổi, vợ chàng sinh con trai đầu lòng. Khi đứa bé chỉ mới được 6 tháng, Dư Ái lại quyết định thuyên chuyển sang một vị trí mới của công ty bên tận Trung Quốc, hợp đồng hai năm, lương rất cao và sẽ có nhiều cơ hội tiến thân sau này.

"Chắc anh phải nghỉ việc để theo em qua đó," Đàm Loan đề nghị.
"Đừng! Em muốn đi một mình để có thể tập trung 100% cho công việc. Mẹ em từ bên Pháp sẽ qua ở đây trong hai năm để trông chừng con cho anh."
"Còn ba em thì sao?"
"Ổng còn phải quản lý mấy cái công ty của ổng nên chỉ có mẹ qua đây thôi. Hai năm thôi mà!"



***


Mẹ vợ của Đàm Loan, bà Hoàng Thu Thảo, có cá tính hoàn toàn khác biệt với Dư Ái. Bà ta điển hình là người phụ nữ Á Đông dịu dàng, nhu mì, biết lo cho mọi người, nấu ăn ngon, khéo léo mọi chuyện trong nhà ngoài ngõ. Bà còn là một người trí thức, thích nghe nhạc, đọc sách, vẽ tranh. Và hơn hết, Hoàng Thu Thảo là một người phụ nữ duyên dáng với nụ cười, ánh mắt cùng mái tóc dễ dàng làm chết lòng bao kẻ nam nhi. Sau một năm kề cận mẹ vợ, Đàm Loan nhận ra rằng Thu Thảo mới chính là mẫu người phụ nữ mà chàng muốn cưới làm vợ. Ngặt một nỗi, Thu Thảo đã là mẹ vợ của chàng. Tuy lớn hơn Đàm Loan 20 tuổi nhưng khi ra đường, Thu Thảo trông vẫn rất trẻ đẹp và xứng đôi với chàng.

Ngày tháng qua, Đàm Loan không còn nghi ngờ gì về tình cảm của mình nữa, chàng đã đem lòng yêu người mẹ vợ xinh đẹp Hoàng Thu Thảo của mình. Tình yêu quá cấm kỵ, nhưng lần này chàng biết là nó có thể xảy ra, cũng như chuyện chung đụng xác thịt tưởng chừng không thể hình dung được giữa chàng và mẹ nuôi Thùy Hạ đã thật sự xảy ra. Đàm Loan có cảm giác rằng chính mẹ vợ Thu Thảo cũng đã cảm nhận được tình ý của chàng nên đôi lúc bà có những ánh mắt và nụ cười rất lạ, rất bí mật, kèm theo những cử chỉ ân cần, những chăm sóc chu đáo khác lúc bình thường.
"Mẹ, cuối tuần này con sẽ gởi em bé cho baby sitter để mẹ có thể nghỉ ngơi."
"Thì mẹ cũng chỉ quanh quẩn trong nhà thôi chớ có biết đi đâu? Mẹ vẫn chưa rành đường trong thành phố ở đây."

"Không, con sẽ dẫn mẹ đi chèo thuyền. Gần đây có cái hồ đẹp lắm."
Giữa tháng 10, cây cối quanh hồ đã đổi màu lá thành các sắc vàng nhạt, cam rực rỡ, hay đỏ tím, mỗi cơn gió thổi qua là từng đợt lá thu lại lãng đãng rơi xuống mặt hồ. Đàm Loan nắm tay giúp mẹ vợ Thu Thảo ngồi vào thuyền rồi chèo ra giữa hồ, cây cối hừng hực sắc lá thu bao phủ chung quanh hai người khi chiếc thuyền lướt giữa các đảo nhỏ. Trên trời, đừng đàn quạ bay xào xạc, gọi nhau làm náo động cả không gian tĩnh mịch.
"Mẹ có biết chuyện Ngưu Lang Chức Nữ không?"
"Biết chứ. Sao con lại hỏỉ?"
"Hai người yêu nhau nhưng không bao giờ được gặp nhau, ngoại trừ một ngày duy nhất trong năm, một ngày có nhiều quạ ..."
"Đúng là mối tình buồn ..."
"Nếu có hai người yêu nhau nhưng vì hoàn cảnh không thể trở thành người tình của nhau, liệu họ có thể có một ngày đặc biệt duy nhất trong năm để được yêu nhau không hở mẹ?"
"Mẹ không hiểu ý con," Thu Thảo không dám nhìn thẳng vào mắt Đàm Loan, môi nàng dường như hơi run run.
"Mẹ, chắc mẹ cũng đã rõ cả rồi. Bấy lâu nay con đã ... yêu mẹ. Con yêu mẹ như yêu một người con gái ..."
"Đừng nói thế Đàm Loan, mình không thể có tình yêu loạn luân như vậy!"
"Con hiểu điều đó. Mình không thể thoát vòng luân cấm của xã hội. Vậy có thể nào chúng mình có được một ngày trong năm, một ngày duy nhất mà thôi, để mình làm người yêu của nhau được không?"

Ý tưởng của Đàm Loan quả là táo tợn khiến Thu Thảo ngồi yên lặng người, nhưng trong lòng nào bỗng thấy rạo rực chi lạ.
"Mình hãy chọn hôm nay đi mẹ ... Một ngày duy nhất thôi để làm người tình! Ngày mai mình sẽ lại là mẹ vợ và con rễ của nhau."

Đàm Loan tấp thuyền vào một hòn đảo nhỏ rồi đở Thu Thảo lên bờ. Nó nắm lấy bàn tay mềm mại của người mẹ vợ kiều diễm và dẫn nàng đi sâu vào rừng. Ở một khoảng đất trống, lá vàng rụng xuống phủ dày như một tấm thảm. Đàm Loan dừng lại rồi vòng tay ôm lấy chiếc eo thon nhỏ nhắn của mẹ vợ.

"Hôm nay con sẽ yêu mẹ, chỉ một ngày thôi," nó nói rồi hôn lên môi mẹ vợ nó một cách say đắm. Lưỡi nó chạm vào lưỡi của Thu Thảo, môi nó dán vào môi nàng. Cả hai ngả người xuống lớp lá vàng, Đàm Loan hôn nhẹ nhàng quanh cổ Thu Thảo rồi cởi từng chiếc nút trên áo của nàng. Nó hôn lên làn da mịn màng tươi mát trên khắp ngực và bụng Thu Thảo, hai tay nó mơn trớn, mân mê hai nhũ hoa của nàng.

"Dừng lại đi con, mình không làm vậy được! Đừng hôn mẹ như vậy."
Tuy nói vậy nhưng Thu Thảo không có phản ứng gì mạnh bạo và cứ để mặc thằng con rể làm gì thì làm. Đàm Loan kéo chiếc váy của nàng lên và vô cùng ngạc nhiên khi thấy mẹ vợ nó không mặc quần lót ở dưới, giữa cặp đùi trắng hồng của nàng là một vùng tam giác phủ lớp lông đen mềm mại đã được cắt tỉa cẩn thận.
"Tại sao mẹ lại không mặc quần lót, truồng như nhộng thế này? Nói cho con nghe xem nào?"
"Mẹ, ... mẹ ... cũng không biết nữa," Thu Thảo đỏ mặt ấp úng.
"Thì ra mẹ cũng đã có dâm ý rồi đó mà!" Đàm Loan áp mặt vào âm bộ của Thùy Hạ, hai tay nó vạch mép lồn nàng ra và bắt đầu liếm nơi âm hạch của nàng thật điêu luyện.
"Đàm Loan, dừng lại đi con. Mẹ là mẹ vợ của con mà, đừng làm vậy!"
"Ôi, con rễ làm tình với mẹ vợ! Tội lỗi, tội lỗi quá!" Đàm Loan cười cợt trong khi Thu Thảo bắt đầu co người lại vì cảm giác cực khoái đang tràn lên chiếm đoạt người nàng.
"Ngưng lại đi con!"
"Tại sao? Mẹ không sướng sao? Tận hưởng cái cảm giác đó đi mẹ." Đàm Loan vẫn tiếp tục liếm lấy liếm để âm hạch của Thu Thảo.
"Mẹ ... không chịu nỗi nữa!"

Trong khi hai vòng tay của Thu Thảo ghì chặt lấy tấm lưng của Đàm Loan, chàng ta nhanh nhẹn trườn lên và đút nhanh dương vật hùng vĩ vào cửa mình của Thu Thảo.
"Đừng con! Mình không thể làm vậy được!"

Nhưng đã quá trể, cái phần thân thể dung tục cứng ngắc của Đàm Loan đã đi ra đi vào âm hộ của mẹ vợ nó như chỗ không người. Trên thảm lá vàng đỏ, hai thân thể trai gái trần truồng quyện lấy nhau, ngụp lặn trong khoái cảm xác thịt và trong ý tưởng rằng mình đã dám ăn trái cấm.
"Nhớ đừng xuất tinh vào người mẹ, hôm nay mẹ có thể thụ thai!"

Đàm Loan cứ tiếp tục nhấp ra nhấp vào, tạo ra những âm thanh nhóp nhép, trong khi đó cơn sướng khoái không tả được lại bắt đầu dâng lên khắp thân thể của Thu Thảo, mặc dù nàng cảm thấy ray rứt tội lỗi và cố dằn cái sướng ngất ngây đó xuống. Khi thấy mắt Đàm Loan lờ đờ như sắp sửa xuất tinh, Thu Thảo gào lên:
"Rút nó ra ngay!"

Nhưng việc phải đến đã đến, những tia tinh dịch nong nóng bất chợt bắn ra xối xả vào sâu trong thân thể Thu Thảo. Những con tinh trùng dũng mãnh nhanh chóng vượt qua cổ tử cung tìm cách chiếm đoạt cái trứng của nàng vừa rụng. Ngay lúc đó, Thu Thảo chồm lên bám chặt lấy Đàm Loan vì nàng đã bị bắn lên tầng cao thăm thẳm của tuyệt đỉnh khoái cảm.



***



Ba tuần sau, Thu Thảo mua pregnancy test kit về thử và choáng váng khi biết nàng đã có thai với thằng con rể trời đánh nhưng đáng yêu của mình.
"Đàm Loan, mẹ phải trở về Pháp với ba của Dư Ái ngay lập tức!"

Đàm Loan gật đầu. Nó hơi sốc vì đã trót làm mẹ vợ của nó đã mang thai, một việc còn cấm kỵ hơn cả chuyện làm tình với mẹ vợ. Nó thừa hiểu là Thu Thảo đang tính cách về nhà gấp để dàn cảnh cho ra vẻ đã thụ thai với chồng.

"Mẹ đừng lo, con sẽ mướn bà baby sitter dài hạn để trông chừng em bé. Vậy chừng nào mẹ trở lại đây?" Đàm Loan hỏi hơi vô duyên vì không biết nói gì.
"Mình đã vượt qua vòng luân cấm giữa mẹ vợ và con rễ! Từ nay mình không nên gặp nhau nữa! Mẹ sẽ không có can đảm gặp lại con. Mẹ sẽ chịu tất cả trách nhiệm về những tội lỗi mẹ đã làm."

Thế là Hoàng Thu Thảo ra đi và trong suốt 7 năm sau đó nàng và Đàm Loan không hề gặp nhau. Nàng sinh hạ một đứa con trai, giọt máu loạn luân với Đàm Loan, thế mà người chồng mê tiền của nàng vẫn không hề nghi ngờ gì.


(Hết Phần 2 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 3)



Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!


http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story1.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story1.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story2.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story2.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story3.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story3.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story4.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story4.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story5.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story5.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_quangcaotruyen1.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../TNLVN/quangcaotruyen1.html)

Congtu
09-13-2010, 03:50 AM
NĂM MÙA

Tác giả: Trần Đàm Loan
E-mail: trandamloan***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác giả)

CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.

Phần 3: Mùa Đông Tuyết Trắng





http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story6.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story6.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story7.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story7.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story8.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story8.html)



Khi ông Phúc Dư đang trò chuyện với Hoàng Thu Thảo ngoài sân, Đàm Loan đến chào kế mẫu là Blanca Winter. Blanca là vợ sau của ông Phúc Dư, người gốc Đức, dáng cao mảnh mai và có mái tóc dài màu vàng óng ả. Chỉ vừa ngoài 40, nàng có nét giống nữ tài tử xinh đẹp Uma Thurman trong phim Kill Bill. Ông Phúc Dư lâu nay thành công lớn trên thương trường thì cũng một phần nhờ sự quen biết và tài ngoại giao của Blanca.
Khi chỉ mới 27 tuổi, Đàm Loan đã vươn lên đến cấp executive của hãng, các stock options đã mang về cho chàng hàng triệu đồng trong trong ngân khoản riêng chỉ sau một thời gian nắn. Do định mệnh rung rủi, khi đại diện cho hãng đi nghiên cứu tìm mua một công ty startup, Đàm Loan tìm được cha ruột là Trần Phúc Dư. Cha của chàng là đồng sáng lập viên của một công ty kỹ thuật rất có tiềm năng và có khả năng giữ giá trị lâu dài. Sau khi gọi điện thoại để tự giới thiệu mình với cha, Đàm Loan tức tốc lấy hai tuần nghỉ bay qua Canada gặp Phúc Dư. Cả hai mừng mừng tủi tủi nhưng ông Phúc Dư lại không có nhiều thời giờ cho con. Ông phải bay đi Ấn Độ ngay sau đó để lo lắng công việc.

"Hai tuần sau, khi ba về mình sẽ tâm sự với nhau nhiều hơn. Nếu con đã lấy phép nghỉ thì cứ ở đây chơi, kế mẫu Blanca sẽ đưa con đi thăm các thắng cảnh của Canada."

Khi gặp mặt kế mẫu Blanca, Đàm Loan đã sợ là mình sẽ lập lại tội loạn luân tài đình như đã làm với mẹ nuôi Thùy Hạ và mẹ vợ Thu Thảo. Blanca đẹp đến hớp hồn nó, nhưng Đàm Loan tự nhủ là nó chỉ ở có 2 tuần, chắng sẽ không có chuyện gì đáng tiếc xảy ra. Tuy đi chơi hàng ngày với mẹ kế, nó vẫn cố giữ khoảng cách bằng cách rủ một người bạn cùng hãng đi theo. Blanca Winter tỏ ra rất đứng đắn và quí phái, không phải là hạng đàn bà rẻ tiền. Điểm đặc biệt là Blanca nói tiếng Việt rất sõi và luôn dùng tiếng Việt với Đàm Loan.

Ngày Chủ Nhật hôm đó trời bổng đổ tuyết nên Đàm Loan phải ở nhà. Thế nhưng, Blanca vẫn khoác áo và đi ra ngoài.
"Trời tuyết thế này, mẹ đi đâu vậy? Mà lại còn đi bộ nữa? Thôi để con đưa mẹ đi."
"Mẹ muốn đến nhà thờ để xưng tội. Nhà thờ ở ngay bên kia đường thôi mà, không cần phiền con."
Chiều hôm đó, Blanca đốt lò sưởi trong phòng khách rồi mời Đàm Loan cùng ngồi nhấm nháp whiskey.
"Mẹ có một việc muốn nhờ con, nhưng mẹ rất ái ngại khi hỏi con."
"Dạ, mẹ cứ nói đi, con sẵn sàng làm nếu làm được."
"Mẹ rất muốn có một đứa con, nhưng mấy năm nay vẫn chưa có được. Mẹ đã quá 40, cơ thể không còn cho mình bao nhiêu thời gian nữa. Mẹ đã đi khám, bác sĩ bảo buồng trứng của mẹ bình thường. Còn ba con, rõ ràng ổng đã sinh ra con được. Nhưng có lẽ nay vì quá bận rộn làm ăn, quá căng thẳng, lại lớn tuổi, cho nên ..."
"Sao mẹ không làm thụ tinh nhân tạo?"
"Ba con vì tự ái nên không chịu. Ổng cứ hẹn lần hẹn lữa là sẽ lấy ngày nghĩ dài hạn để có em bé với mẹ. Nhưng rồi chuyện đó chắc còn lâu mới xảy ra."
"Vậy thì mẹ định làm gì?"
"Mẹ muốn xin con một đứa con, vì dù sao con cũng cùng giòng máu với Phúc Dư."
"Ba có biết việc này không?"
"Dĩ nhiên mình không thể cho ba con biết. Ổng sẽ tưởng là đã may mắn làm mẹ có thai. Đứa bé sẽ nhìn giống người trong gia đình, ổng sẽ không nghi ngờ gì được."

Đàm Loan trong bụng mừng như mở cờ vì tự nhiên người kế mẫu da trắng tóc vàng đẹp như tiên sa bỗng dưng tình nguyện đến dâng hiến xác thịt cho mình mà lại còn có lý do chính đáng nữa.

"Con ... sẵn sàng giúp mẹ. Thế thì chừng nào mình bắt đầu?"
"Ngay hôm nay và ... trong suốt tuần tới," Blanca mĩm cười thật duyên dáng và khêu gợi.

Đêm hôm đó, Blanca tìm sang phòng ngủ của Đàm Loan. Nàng mặc một chiếc áo ngủ mỏng dính nhưng sang trọng, tóc nàng để xỏa xuống ngang lưng, mùi thơm da thịt tỏa ra nồng nàn. Đàm Loan thì nóng lòng vì đây là lần đầu chàng được làm tình cùng một phụ nữ da trắng, lại là một mỹ nhân và là mẹ kế của mình. Người ta thường nói mẹ ghẻ hay ghét con chồng, nhưng nay thì thằng con chồng trời đánh thánh đâm này lại sắp sửa chiếm đoạt thân xác bà mẹ ghẻ đẹp bốc lửa của nó.

Blanca cởi nút cho chiếc áo ngũ rơi xuống chân, toàn thân nàng trắng hồng mịn màng và không có tí mở thừa nào. Đôi nhủ hoa đẹp cân đối chớ không quá lớn, lớp âm mao cũng có sắc vàng óng như tóc của nàng. Nàng tiến đến và nằm xuống bên cạnh Đàm Loan.

"Làm mẹ có thai đi con."
"Mẹ muốn làm nhanh cho xong việc, hay là ..."
"Nếu con cho mẹ được tận hưởng một vài lần orgasm thì ... mẹ cảm ơn."
Đàm Loan biết là phụ nữ Âu Mỹ rất rành chuyện gối chăn nên nó phải làm thật hay, thật bài bản để cho mẹ kế nó phải thán phục. Mở đầu, nó hôn môi Blanca thật lâu rồi hôn quanh cổ nàng, từ từ hôn lần xuống khắp người nàng. Kế tiếp, nó kiên nhẫn biểu diễn khẩu dâm, lè lưõi liếm âm hạch kế mẫu nó cho đến khi bà đạt được cực khoái đến ba lần. Cứ mỗi lần lên cực điểm khoái cảm, Blanca lại ưởn người lên bá lấy đầu nó và rên trong run rẩy:
"Stop it! Stop it!"

Đàm Loan lại hôn môi Blanca say đắm trong khi ngón tay của nó mân mê, xoa bóp âm hạch nàng. Thỉnh thoảng, nó đưa ngón tay sâu vào âm hộ để thắm thêm chất nhờn cho động tác được ngọt ngào. Mỗi lần đạt được cực điểm, Blanca ra hiệu cho Đàm Loan dừng lại nhưng thằng con đẹp trai lại kềm chặc tay nàng khiến nàng chết lên chết xuống vì khoái cảm vượt lên quá mức chịu đựng. Cái cảm giác cực sướng hạ xuống từ từ rồi lại vút lên trở lại mãnh liệt hơn, cứ như chiếc roller coaster lên cao xuống thấp rồi lại lên xuống nữa.
"Bây giờ con sẽ làm mẹ thụ thai."

Đàm Loan khoe con cu trắng hồng, căng cứng, vừa dài vừa to trước mặt Blanca. Blanca không ngần ngại ngậm nguyên dương vật của nó vào miệng và bú liếm một cách thiện nghệ làm nó thấy rần rần trong máu.
"Mẹ đừng làm con xuất tinh bây giờ, phí của trời."

Nói xong, Đàm Loan nhanh nhẩu rút cu ra khỏi miệng Blanca và đưa hạ bộ xuống ngang với chỗ kính của nàng. Chỉ trong phút chốc, âm hộ thật chặt của Blanca đã ôm lấy khúc thịt mà Đàm Loan dùng cho việc giao giống. Khúc thịt đó đi ra đi vào thật nhanh như pít-tông xy-lanh xe hơi làm Blanca nhấp nhô trên chiếc giường nệm. Đàm Loan còn thiện nghệ nhét ngón tay vào ngay trên âm hạch của Blanca để gia tăng sự cọ xát làm nàng sướng miên man. Khi Blanca chồm lên vì điểm cực khoái đã đến, Đàm Loan liền buông thả cho tinh dịch của mình xịt ra từng đợt thật mạnh. Cu của chàng tê lên vì quá sướng sau cả tuần dài chưa được xuất tinh.

Những đêm sau đó, Blanca không vào phòng ngủ của Đàm Loan nữa mà hẹn chàng trong một căn phòng xây riêng, biệt lập xa sau vườn. Phòng này bốn bề là cửa kiếng, thường là nơi Blanca tĩnh tâm để vẽ hay viết văn. Từ đó nhìn ra sau nhà chỉ thấy một cánh đồng tuyết trắng bao la. Giữa căn nhà chính và gian phòng này là một rặng thông như bức bình phong. Blanca và Đàm Loan có thể mở tung màn mà không sợ ai từ bên ngoài nhìn thấy mình đang hành lạc. Blanca muốn làm tình giữa ban ngày, trên cái ngạch có lót nệm của cái bay window to rộng. Làm tình chỗ này tạo cho hai người cảm giác như đang cùng nhau ân ái ngoài trời, trên cánh đồng tuyết. Có lúc, vài chú nai, chú thỏ ngơ ngác đi ngang nhìn đôi nam nữ đang lên xuống nhịp nhàng trong vũ điệu giao hoan, chìm đắm trong sướng khoái.

Ngày cuối cùng, Blanca và Đàm Loan trần truồng, chỉ quấn trong chiếc mền không thấm nước dùng đi cắm trại, cùng mở cửa chạy bung ra cánh đồng sau nhà. Họ ôm nhau lăn xuống tuyết, quyện lấy nhau trong lớp mền ấm, và thế là bộ phận con trai nhất của Đàm Loan lại tìm đường chui vào bộ phận con gái nhất của Blanca. Tuyết rơi nhè nhẹ lên lớp mền dày mà ngay bên dưới, ngọn lửa dục tình đang ngùn ngụt cháy rực. Từng đợt khoái cảm nhục dục thật diệu vợi liên tiếp bùng lên trong thân thể của chàng thanh niên Việt Nam và người thiếu phụ da trắng tóc vàng kiều diễm. Khoảng cách tuổi tác và ngăn cách đạo lý đều đã tan biến giữa cái tịch mịch cô liêu của mùa đông.


***


Thấy Đàm Loan đến, Blanca Winter lịch sự trao cho chàng một cái ôm hôn xã giao.
"Rất vui là mẹ đã đến mừng sinh nhật của con."
Đàm Loan đích thân rót chai rượu đặc biệt mời kế mẫu. Trong câu chuyện xã giao, Blanca không quên mở ví cho Đàm Loan xem hình đứa con 3 tuổi của nàng.
"Ba của con cưng thằng bé này lắm. Dù sao thì ổng cũng chỉ có Đàm Loan và thằng Lancelot này," Blanca vừa nói vừa mĩm cười bí hiểm.
Trước mặt mọi người tại bữa dạ tiệc, Đàm Loan vẫn luôn giữ đúng sự lễ phép với mẹ nuôi Thùy Hạ, mẹ vợ Thu Thảo và mẹ kế Blanca. Không ai nói ra, nhưng đa số khách dự đàn ông đều trầm trồ để ý đến sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành của 3 người thiếu phụ này. Đố ai có thể tưởng tượng được là chàng thanh niên tài ba, đứng đắn Đàm Loan lại từng có quan hệ xác thịt loạn luân với cả 3 bà mẹ giai nhân kể trên và đã làm cho cả 3 nàng có thai với mình.


(Hết Phần 3 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 4)




Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!


http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story1.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story1.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story2.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story2.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story3.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story3.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story4.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story4.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story5.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story5.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_quangcaotruyen1.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../TNLVN/quangcaotruyen1.html)

Congtu
09-14-2010, 04:18 AM
NĂM MÙA

Tác giả: Trần Đàm Loan
E-mail: trandamloan***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác giả)

CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.

Phần 4: Mai Mùa Xuân






http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story6.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story6.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story7.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story7.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story8.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story8.html)



Đàm Loan nhìn quanh phòng tiếp tân và hơi ngạc nhiên vì chưa thấy Vice President của công ty là Hanah Kim đến. Mãi đến giữa tiệc, Hanah mới xuất hiện. Hanah người Đại Hàn nhưng nói tiếng Việt rất sõi vì đã từng sống ở Việt Nam với cha từ lúc 10 tuổi cho mãi đến năm 1975. Tuy đã 46 nhưng Hanah trông nhí nhảnh và trẻ trung như cô gái mới 30, ít ai có thể đoán đúng được tuổi thật của nàng. Giống như các tài tử phim Hàn, Hanah rất cao và có nước da trắng hồng, cùng gương mặt rất đường nét và hai gò má đầy đặn. Khi Đàm Loan đang học lấy PhD thì Hanah là một trong các giảng viên cố vấn cho chàng. Trong hãng, Hanah là thượng cấp luôn thương mến đỡ đầu cho Đàm Loan tiến thân.

Khi Đàm Loan rời ghế bước ra đón Hanah, nàng có vẽ ấp úng như muốn nói chuyện riêng với chàng. Đàm Loan liền chìu ý đi theo nàng ra ngoài hành lang vắng. Hanah gọi Đàm Loan bằng tên tiếng Anh là Duanne.
"Duanne, tôi muốn cho anh biết một việc ..."
"Việc gì vậy Hanah?"
"Tôi đã ... có thai với anh."

Đàm Loan nín thở. Chàng ta bồi hồi nhớ lại chuyến đi Trung Quốc vừa rồi để thương lượng hợp đồng cho công ty cùng Hanah. Ngày cuối tuần, được ít giờ rảnh rỗi, hai người hẹn nhau đến viếng Mai Lâm Viên, một vườn mai nổi tiếng trong vùng. Gọi là vườn nhưng gia trang này rộng như một khu rừng nhỏ. Đầu xuân, cành nào cũng nở rộ hoa mai, hàng ngàn cây cùng rực rở khoe sắc. Đây không phải là loại mai vàng mà là mai trắng có phơn phớt nét hồng.
"Đẹp quá," Hanah thốt lên.

Ẩn nép kín đáo sâu trong vườn, nơi hầu như không ai bén mãng, là một suối nước nóng thiên nhiên. Bên cạnh là chiếc phản bằng tre.
"Hanah muốn xuống suối tắm không?"
"Làm sao xuống được? Đâu có mang áo tắm."
"Thì tắm ... khoả thân," Đàm Loan đùa vì đã quá thân với Hanah.
"Nếu Duanne dám khoả thân thì tôi sẽ khỏa thân."

Đàm Loan mĩm cười, tỉnh bơ cởi hết quần áo và bước xuống ngăm mình trong suối.

"Nói thì phải giữ lời nhe!" Đàm Loan thách thức.
Hanah cũng bản lĩnh không kém, nàng tuột hết quần áo và ngồi vào dòng nước nóng cạnh Đàm Loan.

Da thịt trai gái chạm nhau, cảnh đẹp hữu tình, không gian vắng vẻ, nhan sắc người phụ nữ quá thu hút, chuyện không tránh khỏi đã xảy ra. Chàng thanh niên đẹp trai 30 tuổi đã nhè nhẹ, dịu dàng chiếm đoạt thân xác của người đẹp 46 tuổi, người đã từng là bậc thầy và là cấp trên của chàng. Khi đưa cu vào cửa mình của Hanah, Đàm Loan khám phá rằng nàng vẫn còn trinh. Màn trinh của nàng có khả năng dãn nở lạ thường nên sau khi giao phối mấy bận, tiết trinh của Hanah cũng vẫn còn nguyên đó. Họ làm tình trong tư thế đứng, Đàm Loan nâng hai chân Hanah lên trong khi nàng dựa lưng vào một cội mai già cổ thụ. Sự rung động của cuộc hoan lạc xác thịt làm hoa trên cành rơi rụng như mưa lên hai thân thể lỏa lồ tuyệt đẹp như hai pho tượng thần Hi-Lạp. Riêng Đàm Loan thì thấy sướng khoái tột cùng vì được diễm phúc giao hoan với một phụ nữ đẹp mà mọi mặt đều hơn chàng: Hanah cao hơn Đàm Loan vài cm, học giỏi hơn và còn là thầy của chàng, chức cao hơn và là cấp trên trong công ty, lại lớn tuổi hơn chàng rất nhiều. Đàm Loan rạo rực hãnh diện vì đã chinh phục được một mỹ nhân hoàn toàn ngoài tầm tay với của mình.

Tàn cuộc, khi hai người cùng nằm ôm nhau, trần truồng trên chiếc phản tre, thì Đàm Loan bắt gặp một thằng nhỏ chừng 12, 13 tuổi đang rình sau rặng cây nhìn lén hai người. Thằng bé mặt mày lấm lem, chắc là đầy tớ của chủ, chỉ ở trần, mặc quần đùi. Chỉ có điều, dưới lớp vải quần bằng vải thô đen, Đàm Loan thấy cu nó đang cương lên vì bị kích thích khi thấy một người phụ nữ đẹp lỏa thể. So với thân hình ròm nhom của nó, phải nói là thằng bé có con cu thật đáng nể. Chàng ra hiệu bảo nó đừng sợ và gọi nó đến gần bằng tiếng Quan Thoại.

"Này nhỏ, cởi quần ra xem," Đàm Loan ra lệnh bằng tiến Hoa. Thấy nó còn chần chừ, chàng móc túi lấy ra vài tờ giấy nhân dân tệ ra vẩy vẩy. Thằng nhỏ sáng mắt lên, ngại ngùng giây lát rồi cuối cùng cũng chịu tuột quần xuống. Con cu nó bật ra, chỉa thẳng lên trời gần đến rốn.
"Nhỏ có muốn làm tình với cô đây không?" Đàm Loan hỏi.
"Cái gì?" Hanah trợn mắt nhìn Đàm Loan trong khi cố dùng tay che đậy những chỗ kín đáo của mình.

Đàm Loan thì thầm vào tai Hanah. Không biết chàng nói gì mà quả là hắn có tài thuyết phục. Chỉ vài phút sau, thằng nhỏ người Tàu đã leo lên phản và quì cạnh Hanah. Nó thèm thuồng mân mê hai gò vú của nàng, vuốt ve làn da mịn màng trên cái eo thon, rồi xoa hai tay dọc theo cặp chân dài của nàng. Hanah nhắm mắt rùng mình trước cảm giác lạ kỳ, vừa biết đó là chuyện bậy bạ nhưng sao nó lại có sức cám dỗ mãnh liệt vô cùng. Thằng nhỏ nằm đè lên bụng Hanah và nôn nóng tìm cách dấn cu của nó vào cái lỗ dễ thương của nàng, như thể sợ nàng đổi ý. Ở tuổi 12, 13, không biết nó đã từng giao hợp với ai chưa mà thấy có vẻ rành rẻ lắm, đâm một cái là đúng chỗ rồi hùn hục làm làm động tác giao cấu. Nghe những tiếng nhóp nhép thật to, Đàm Loan biết là Hanah đã tiết ra dâm thủy rất nhiều.

Thú thật, khi nhìn cảnh tượng trước mắt, Đàm Loan thấy còn hứng tình hơn cả khi được làm tình với Hanah. Một thằng bé ốm oi nhỏ con đang nhấp cu ra vào tới tấp cửa mình của một mỹ nhân cao gần gấp đôi nó. Đứa tớ nghèo hèn lọ lem đang tận hưởng khoái cảm trong cuộc vui xác thịt với một nữ triệu phú xinh đẹp. Đứa bé 13 đang ân ái với một thiếu phụ 46 kiều diễm đáng tuổi mẹ nó. Một đứa nhỏ thất học đang chiếm đoạt cái lỗ tình yêu dục lạc của một nữ tiến sĩ khải ái. Tuy nhiên, thằng nhỏ vẫn còn ít kinh nghiệm nên chưa đầy 1 phút là nó đã muốn xuất tinh. Khi gần tới cực điểm, không hiểu sao nó lại rút cu ra, làm tinh dịch nó bắn vòng cầu ra xa đến 2 thước! Nhiều giọt tinh dịch rơi cả lên mặt Hanah.
Tàn cuộc, Hanah gấp gáp mặc quần áo và thúc hối Đàm Loan ra về. Trên đường về, nàng im lặng như thể đầu óc đang ở nơi đâu.
"Thật không hiểu nổi tại sao tôi lại làm chuyện như vậy!" nàng thốt lên và bật khóc.


***


"Vậy anh tính sao?" Hanah lên tiếng làm Đàm Loan quay về với thực tại. Chàng liếc quanh để xem có vị khách nào đang đứng gần đó không.
"Hanah muốn tôi tính sao?"
"Anh có thật sự yêu tôi không? Hay là chỉ ..."
"Dĩ nhiên! Tôi rất yêu Hanah."
"Anh không màng việc tôi lớn hơn anh đến 16 tuổi?"
"Đối với tôi, Hanah còn rất trẻ, và đẹp nữa."
"Còn vợ anh?"
"Từ từ tôi sẽ tính chuyện ly dị... Thật sự tôi không yêu cô ta."
"Làm sao từ từ được hở anh? Bụng tôi sẽ càng ngày càng lớn ra..."
"Hanah không muốn phá thai sao?"
"Không được! Tôi là người Công giáo!"

Lúc ấy, ông Trần Phúc Dư bỗng từ bên trong bước ra và bước nhanh đến gần Đàm Loan và Hanah.
"Xin lỗi, cô có phải là Kim Xuân Mai không?"

Đàm Loan nhíu mày ngạc nhiên trong khi Hanah trân trân nhìn ông Phúc Dư như thể không còn tin được mắt mình.
"Trời ơi! Phúc Dư! Kim Xuân Mai đây! Bấy lâu nay anh ở đâu? Anh có biết là Huỳnh Dương Nhiệc nó đã đau khổ bao nhiêu năm nay không?"
Đàm Loan càng sửng sốt, quay qua nhìn cha:
"Ba, ba có quen Hanah hả?"
"Dĩ nhiên! Đây là dì Kim Xuân Mai. Dì là người Đại Hàn nhưng ngày xưa là bạn rất thân của mẹ con khi còn học trung học. Khi ba mẹ sinh ra con thì mẹ đã nhờ dì làm mẹ đỡ đầu cho con."

Đàm Loan để ý thấy Hanah tái mặt và có vẻ choáng váng. Đàm Loan cũng sửng sốt không kém. Không ngờ định mệnh lại xui khiến cho nó đi vào đường tình cảm xác thịt tội lỗi đến nổi có con rơi với với mẹ nuôi, mẹ vợ, mẹ kế, rồi bây giờ cả mẹ đỡ đầu nữa.
"Vậy Dương Nhiệc bây giờ ở đâu?" ông Phúc Dư hỏi.
"Ở đây ..." Hanah nói như mất hồn. "Nói vậy Phúc Dư là cha của Duanne hả? Duanne là con của Dương Nhiệc?"
"Trời ơi! Tôi đã hoài công tìm mẹ tôi suốt hơn chục năm nay! Tưởng đến chết sẽ không bao giờ gặp được mẹ rồi chớ!" Đàm Loan thốt lên.
"Tôi cảm thấy hơi mệt, chắc xin phép vào restroom một chút," Hanah nói như muốn khóc.
"Cho tôi xin số phone của Dương Nhiệc được không?" Phúc Dư hỏi trước khi Hanah quay lưng bước đi.
"Dương Nhiệc mới từ Úc qua và đang ở tại hotel này. Tôi vừa nói chuyện với nó trước khi đến đây nên mới đến trể, số phòng 305."


(Hết Phần 4 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 5)




Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!


http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story1.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story1.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story2.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story2.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story3.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story3.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story4.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story4.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story5.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story5.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_quangcaotruyen1.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../TNLVN/quangcaotruyen1.html)

Congtu
09-15-2010, 04:21 AM
NĂM MÙA

Tác giả: Trần Đàm Loan
E-mail: trandamloan***@yahoo.com (Remove *** để liên lạc tác giả)

CõiThiênThai.com xin thay mặt tất cả các bạn đọc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.

Phần 5: Cái Nóng Mùa Khô




http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story6.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story6.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story7.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story7.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story8.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story8.html)



Đàm Loan và ông Phúc Dư gõ cửa phòng 305 và hồi hộp chờ đợi. Cửa phòng hé mở và một thanh niên chừng 17, 18 hỏi:
"May I help you?"
"Xin cho tôi gặp bà Huỳnh Dương Nhiệc."
"Dạ, mẹ tôi đi ăn tối với mấy người bạn. Các ông có nhắn gì không?"
"Bà Dương Nhiệc là mẹ ruột của tôi. Chúng tôi có thể đợi bà ở đây không?" Đàm Loan nôn nóng đi thẳng vào vấn đề.
"What?" chàng thanh niên trẻ tỏ vẻ không tin. "Mẹ tôi đâu có người con nào khác ngoài anh em chúng tôi ra!"
"Cháu là con của Dương Nhiệc? Như vậy bà ấy đã có chồng khác rồi hả?" Phúc Dư hỏi.
"Vâng! Nhưng chỉ mới vài năm nay thôi."
"Vậy mẹ cháu sinh cháu khi nào?" Phúc Dư hỏi dò.
"Trong trại tị nạn Thái Lan. Mẹ cháu đang có mang cháu khi đi vượt biên đường bộ năm 1985."


Phúc Dư đoán thầm trong bụng rằng có lẻ Dương Nhiệc đã bị hãm hiếp đến mang thai trong khi đi vượt biên qua Cam-pu-chia, vì trước khi trốn đi bằng đường biển ông biết chắc Dương Nhiệc hoàn toàn không có thai. Tuy nhiên, chàng thanh niên đứng trước mặt lại có nét rất giống Đàm Loan. Mà Đàm Loan thì lại giống Phúc Dư rất nhiều chứ không giống mẹ tí nào.

"Hay là, các ông chịu khó ngồi chờ dưới phòng khách của hotel và cho cháu xin số điện thoại. Khi mẹ cháu về thì cháu sẽ gọi."


***



Đàm Loan trở lại buổi dạ tiệc mà đầu óc chàng như đang vượt thời gian trở về căn chòi lá trong rừng rậm biên giới Thái Miên 17 năm về trước, khi Đàm Loan mới 13 tuổi. Hai mẹ con vượt biên đang trốn tại nhà một cựu du kích già đã ly khai, nay làm công việc dẫn người thoát qua biên giới và buôn vũ khí cùng ma túy đem về. Ông già này biết nói đến mấy thứ tiếng và chỉ ở một mình ẩn náu trong trừng sâu, nơi mà ngay cả các kháng chiến quân Miên, đám bộ đội Việt Nam, và tình báo quân đội Thái cũng không biết đến. Trong căn chòi rách nát của ông bày đủ thức loại thuốc bí truyền và các loại bùa chú nhìn rất rợn người, bên cạnh các loại súng ống từ AK-47, M16 đến B40. Nghe nói trong thời chiến, dương vật của ông bị mảnh đại pháo "thiến" mất. Đàm Loan có lén nhìn khi ông ta tắm thì thấy quả đúng như vậy. Chỗ đó của ông già chỉ có lông phẳng phiu như mu đàn bà. Bởi vậy, đường dây tổ chức thường hay gởi đàn bà con gái trốn ở nhà ông vì biết ông chẳng có thể làm gì được họ.

Một đêm thật nóng bức, mùa khô ở đây nóng oi oi không chịu được, ông ta bảo Đàm Loan ra ngủ ngoài hiên, nhưng rồi quá nửa đêm lại đánh thức nó dậy. Ông già ra dấu cho nó đừng làm ồn ào và thì thầm chỉ vừa đủ cho nó nghe:
"Đêm nay tao cần luyện một đạo bùa quan trọng. Mày phải giúp tao nghe không? Tao biểu làm gì thì làm đó, không được trái lời. Cải lại thì tao đâm chết!"

Lão ta lấy mảnh vải đen bịt mắt Đàm Loan thật chặt, thật kính rồi ra lệnh cho nó đứng lên.

"Uống liều thuốc này vào rồi cởi quần áo ra khi mày thấy nóng trong người."

Đàm Loan riu ríu làm theo. Viên thuốc đắng nghét sau khi vào bụng nó chừng 5 phút bỗng làm người nó rạo rực lạ lùng. Không cần phải có ai bắt buộc, Đàm Loan cảm thấy chỉ muốn tuột phăng quần áo và phô trương tấm thân trần truồng cho mọi người xem. Cu của nó bỗng cứng lên như khúc củi, chỉa thẳng về phiá trước và giựt giựt, nhột nhột như thể đang thèm thuồng một cái gì lắm lắm.
"Đi theo tao, từ từ coi chừng vấp té."

Lão già nắm tay dẫn Đàm Loan đi cho đến khi người nó chạm vào một cái gì giống như hai cái chân của người nào đó.
"Tao chỉ cho làm gì thì phải làm theo nghe không?"
Đàm Loan nghe tiếng gã đập một quả trứng và trét chất nhờn lòng trắng lên khắp cu của nó. Một tay lão cầm cu Đàm Loan, một tay lão đẩy mạnh vào mông cho nó tiến tới. Bất ngờ, đầu cu nó đụng vào một cái gì mềm mềm, ấm ấm như thịt. Lão già vẫn tiếp tục đẩy thằng bé tiến tới. Đàm Loan bổng thấy như thể cu của nó đang bị một cái họng từ từ nuốt chửng, lớp da ở đầu cu nó bị kéo ngược lên vì chỗ nó đút cu vào chật chội lắm. Nó thấy vừa đau đau nhưng lại cũng vừa sướng sướng, tê tê phía dưới cu. Lão già bấy giờ hai tay giữ hai bên mông nó và đẩy nó ra vào, ra vào theo một nhịp điệu đều đều. Chất nhờn lòng trắng trứng làm cho cu nó trườn tới trườn lui thật dễ dàng mặc dù cái chỗ đó cứ bó sát lấy cu nó. Nó bắt đầu thấy khoái khoái một cách lạ lùng theo cùng với động tác vô ra nhấp nhấp đó.
"Thấy sướng chưa?" gã hỏi.
"Sướng!"
"Thì tiếp tục tự làm đi nghe!"

Lão già buông tay ra. Đàm Loan đưa tay quờ quạng chung quanh. Nó đang đứng giữa hai bắp đùi của ai đó. Nó đưa tay ra phiá trước, nơi đây thon thon giống như là cái bụng. Khi tay nó đưa lên xa nữa thì nó giật nảy mình khi chạm phải hai cái gò mềm mềm: hai vú đàn bà, nó chợt nhận ra ngay. Tay nó liền thun lại và sờ soạng nơi cu mình đang ra vô. Đó là nơi hai đùi giao lại, có lông mềm, đúng là chỗ kín đáo bí hiểm nhất của người con gái rồi! Nó không ngờ là nơi đó lại có một cái lỗ ẩm ướt mà nó có thể nhét cả con cu lọt gọn vào đó. Nhưng mà nhét cu vào trong đó để làm gì? Đầu óc của đứa trẻ gia đình trung lưu ở thành phố vẫn còn con nít lắm, chưa hiểu gì về sinh dục, về chuyện giao cấu đực cái. Nó còn chưa bao giờ thấy chó đực chó cái lẹo nhau hay gà vịt nhảy nhau, huống hồ chi. Đàm Loan chỉ biết là làm cái việc dấn cu ra vào như nó đang làm tạo cho nó một cái cảm giác càng ngày càng sướng một cách kỳ lạ. Nhột không phải nhột, ngứa không phải ngứa, tê không phải tê. Cái sướng khoái quả rất là lạ mà trên đời chắc không chi sánh bằng. Hai tay nó bám lấy cái hông thon, phẳng, mềm mại và lấy thế đứng để thúc con cu của nó ra vào càng ngày càng nhanh hơn. Đến một lúc nào đó, một cảm giác cực kỳ khoái lạc bỗng bất thần ập tới. Đàm Loan cố nén nó xuống để kéo dài giây phút tuyệt vời mà cũng không được. Cu của nó giật giật từng hồi, rần rần tê tê, sướng khoái cùng cực và xịt ra một chất gì đó nong nóng. Lúc đó, Đàm Loan cứ tưởng là mình đã đái vào chỗ kín của người con gái đó. Trong suốt cuộc chơi kỳ lạ, người phụ nữ đó dường như đã ngủ say như chết, không có phản ứng chống cự gì hết.
Khi Đàm Loan rút cu ra khỏi chỗ đó của cô gái, cu nó bỗng tự nhiên teo nhỏ lại và nó thấy mệt mỏi, buồn buồn man mác. Lão già bảo nó mặc quần áo vào và ra hiên ngủ lại. Những ngày sau đó, Đàm Loan cứ thắc mắc nhưng không dám hỏi. Cô gái đó là ai? Sao nó chưa từng gặp ở đây? Dĩ nhiên là nó còn khuya mới dám kể chuyện gì xảy ra đêm đó cho mẹ nó nghe. Tới mấy năm sau, nó mới hiểu hành động nó làm trong đêm hôm đó chính là chuyện nam nữ giao cấu. Nó chỉ tức là không biết người con gái mà nó làm tình lần đầu tên gì, đẹp xấu ra sao, bao nhiêu tuổi, người Việt hay Miên.

Thế rồi sau đó ít ngày, lão già dẫn mẹ con Đàm Loan lên đường vượt qua biên giới. Không hiểu sao, đang đi dọc đường, ba người bất ngờ bị lọt vào giữa một trận pháo của các bên đang dập nhau. Vậy là mạnh ai nấy cắm đầu mà chạy, vừa chạy vừa khóc, vừa cầu nguyện, cứ nhắm hướng mặt trời lặn mà chạy như ma đuổi, bất chấp gai góc. Như một phép mầu nhiệm, Đàm Loan vượt thoát được đến một trại tị nạn bên kia biên giới Thái, nhưng nó đã lạc mất mẹ nó, Huỳnh Dương Nhiệc.

Giờ đây, Đàm Loan từ từ suy diễn và hiểu ra được sự thật sau khi gặp mặt chàng thanh niên 17 tuổi tự nhận là con của mẹ nó. Nhất là chàng thanh niên đó lại giống nó như đúc. Người phụ nữ bí mật mà nó được giao phối lần đầu tiên trong đời ở tuổi 13, vào cái đêm mùa khô oi bức, trong căn chòi trong rừng biên giới, chính là mẹ ruột của nó! Đàm Loan đã loạn luân xác thịt với mẹ ruột và làm cho bà có thai ngay cái đêm đó. Mẹ nó là người tình đầu đời của nó!



***


Sau khi trùng phùng hội ngộ với Huỳnh Dương Nhiệc, Phúc Dư phải rung động công nhận là nàng vẫn còn là hoa khôi ở tuổi 47, mảnh mai và đẹp hơn rất nhiều cô gái trẻ khác. Tuy nhiên, vì ông ta đã lập gia đình với Blanca Winter nên đành từ biệt người vợ cũ. Còn Đàm Loan, vài tuần sau, khi có dịp một mình với mẹ, chàng thành thật kể lại chuyện đã xảy ra trong cái đêm nóng bức bên đường biên giới. Sau khi nghe chuyện, Huỳnh Dương Nhiệc như muốn khóc nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh.

"Bây giờ mẹ mới hiểu. Sau khi lạc trong rừng hơn một tháng, lúc tìm ra được đến làng Thái Lan, mẹ bỗng khám phá là mình có thai. Lúc đó, mẹ không thể hiểu được tại sao mình mang bầu, vì mẹ không hề bị hãm hiếp trên đường đi. Thôi chỉ biết cắn răng chấp nhận số kiếp. Mẹ ngạc nhiên là đứa bé càng lớn càng giống con như đúc, nên cũng lấy đó làm niềm an ủi vì ngỡ rằng con đã chết trong rừng. Bởi vậy mẹ đặt tên cho nó là Tưởng Loan."

Huỳnh Dương Nhiệc từ từ kể lại những gì đã xảy ra trước đó:
"Trong thời gian trú ẩn trong căn chòi sát biên giới, lão già dẫn đường có tiết lộ là lão đang luyện một đạo bùa có một không hai, có thể giúp mình thoát khỏi hiểm nguy trong đường tơ kẻ tóc và trở nên giàu sang phú quí, trai thì luôn đẹp trai, gái thì luôn là mỹ nhân. Lão nói là cần mẹ giúp lão, bù lại lão sẽ chia một phần bùa phép cho mẹ và con. Lúc đó, mẹ chỉ nghĩ đến nỗi hiểm nguy và cái chết đang rình rập quanh mình nên cũng muốn có một cái bùa gì đó hộ thân. Mẹ nói mẹ sẵn lòng và hỏi lão cần giúp gì thì lão chỉ ngần ngừ không nói, bảo rằng chỉ cần mẹ có ý giúp là đủ rồi. Không ngờ gã đã bỏ thuốc cho mẹ ngủ và bắt con làm chuyện loạn luân động trời như vậy!"
"Bấy lâu nay, con có tìm hiểu thêm với một thầy pháp có tiếng thì biết là để luyện đạo bùa Ái Thần Phù đó, phải có một cuộc giao hợp loạn luân xảy ra ngay khi luyện bùa. Mẹ con mình là cơ hội có một không hai của lão. Phải công nhận, bùa đó quả là linh nghiệm vì rõ ràng là sau khi bị kẹt dưới mưa pháo và bị lạc nơi rừng rậm nguy hiểm, mẹ con mình vẫn còn sống và thoát được. Con đã trở nên giàu sang, mẹ cũng là một thương gia lớn có tiếng ở Úc... Và mẹ vẫn đẹp như hoa hậu dù đã lớn tuổi..." Đàm Loan nói trong khi Dương Nhiệc đỏ mặt.

"Tuy nhiên, ông thầy pháp nói đạo bùa đó cũng còn có một cái giá rất đắc phải trả về sau," Đàm Loan tiếp. Chàng cuối đầu ngần ngại rồi cuối cùng cũng tiết lộ việc chàng đã bị định mệnh xui khiến cho có quan hệ tình dục loạn luân với mẹ nuôi, mẹ vợ, mẹ kế, mẹ đỡ đầu và đã làm cho cả 4 bà kia có thai với mình. Lúc đó, Dương Nhiệc mới bật khóc.
"Không chỉ có con mới phải trả cái giá đó đâu con ơi! Hai đứa con nhỏ sau này của mẹ không phải là con của dượng con! Tụi nó cũng là kết quả của sự loạn luân! Một đứa là con của cậu Lực, em của mẹ, còn đứa kia là con của thằng Tâm, con Dì Hai. Mẹ đã mang thai với chính con ruột, em ruột, và cháu ruột của mình! Mắc cở lắm con ơi! Mẹ cũng không thể hiểu được tại sao mình đã nhẹ dạ để cho em trai và cháu trai của mình chiếm đoạt được thân thể mình! Ăn nằm với mẹ xong, tụi nó còn nói là tại mẹ đẹp quá, đố ai mà cầm lòng được, dù là người thân trong gia đình. Bí mật này mẹ chỉ thổ lộ cho con biết mà thôi."
"Cái bùa đó sẽ còn gây nhiều vấn đề nữa trong tương lai! Nhưng muốn diệt nó thì phải ..."
"Phải làm gì hả con? Mẹ muốn diệt nó đi ngay!"


***


Vào một đêm trăng sáng, trời nóng oi bức, trong một căn phòng nhìn ra bãi biển cát trắng, Huỳnh Dương Nhiệc cởi hết quần áo rồi nằm xuống chiếc giường mềm mại. Nàng liếc qua tấm kính to trên tường và thấy tự hào về nhan sắc và vóc dáng hấp dẫn của mình. Đàm Loan tiến đến bên giường, trên người không còn một mảnh vải. Ngực nó nở to như lực sĩ và bụng nó cuồn cuộn các bắp thịt. Dương Nhiệc thẹn thùng nhắm mắt lại. Đêm nay, nàng sẽ triệt tiêu đạo bùa Ái Thần Phù, bằng cùng phương cách đã tạo ra nó.
"Mẹ đẹp quá!" Đàm Loan thì thầm vào tai nàng. "Con không ngờ là lại có được lần thứ hai ... làm tình với mẹ!"
"Yêu mẹ đi con..."
"Vâng, con sẽ làm cho mẹ thật sướng!"
Và hai mẹ con đi vào cuộc ái ân loạn luân. Trong một đêm, Đàm Loan xuất tinh đến mấy lần trong khi Dương Nhiệc oằn người vì sướng khoái.
"Con yêu mẹ!"
"Mẹ yêu con!"
"Mẹ cho con nói bậy chút nhe?"
"Nói gì?"
"Anh yêu em, Dương Nhiệc!"
"Hỗn! Không được hỗn với mẹ như vậy!"
Đàm Loan lập tức áp môi nó vào môi mẹ nó và hôn say đắm, làm nàng không còn nói được gì.
Sau đó ba tháng, bác sĩ cho biết Huỳnh Dương Nhiệc đã có thai.


Hết



Xin vui lòng nhấn chuột vào quảng cáo ủng hộ Cõi Thiên Thai! Cám ơn bạn!


http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story1.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story1.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story2.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story2.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story3.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story3.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story4.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story4.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_story5.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../ad_story5.html)
http://www.coithienthai.com/forum/../images/ad_quangcaotruyen1.gif (http://www.coithienthai.com/forum/../TNLVN/quangcaotruyen1.html)