bupbe00ty
03-09-2006, 07:51 PM
-anh đến đây liền đi...
Cô nói vào trong máy điện thoại, như một lời ra lệnh, anh nhìn đồng hồ, đã quá 12 giờ đêm.
1 giờ kém 15 phút, cô ra mở cửa trong bộ đồ ngủ trắng tinh, mái tóc buông hờ hững trên vaị gương mặt cô bừng sáng, bao giờ cũng thế, anh không cưỡng lại được, ôm chầm lấy cô, đặt lên bờ môi xinh ấy một nụ hôn nồng...
Anh bế bổng cô lên, chiếc giường ngủ trải ra màu tím nhạt, bản nhạt trịnh công sơn réo rắt: "ru đời đi nhé, cho ta nương nhờ lúc thở than..."
Anh thò tay vào bên trong chiếc áo ngủ, cô không mặc áo lót, da thịt cô mát rượi, bầu vú săn cứng, bàn tay anh úp lên bầu vú đó, toàn thân cô run nhẹ, hơi thở cô nóng hổi phả vào má anh. Anh vén chiếc áo ngủ lên quá ngực cô, chiếc quần lót nhỏ xíu, lòi ra những sợi lông loăn quăn, anh chịu không nổi, úp mặt vào trong mớ lông quăn ấy, miệng anh ngậm lấy chiếc quần lót nhỏ, kéo nó xuống, kéo nó xuống...
Cô lồ lộ trước mắt anh, chỉ còn chiếc áo ngủ bị kéo lên quá ngực, hai chân cô hé mở, bụng cô thóp lại, mông cô hẩy lên cao, anh đặt 1 ngón tay vào hạt ngọc của bướm, cô bật lên một tiếng rên...
Hai ngón tay anh lách dần xuống khe bướm, tách hai cánh bướm ra, ướt quá, anh nghĩ thầm, dòng nước ri rỉ rịn ra chảy dài xuống tấm nệm, môi anh chạm nhẹ vào bướm, cô giật bắn người lên. Anh le lưỡi, liếm nhẹ một cái, lưỡi anh mềm và ấm, cô nhổm dậy, níu lấy đầu anh ấn mạnh vàọ Hai bàn tay anh càng banh bướm rộng ra, da thịt cô căng lên, cái lỗ đỏ hỏn, sâu hun hút, lưỡi anh len lỏi đi vào, ngoáy ngoáy, cô vặn vẹo mình, hai chân dang xoạt ra xa hơn.
-cho em đi, cho em đi, cô rên rỉ
toàn thân anh như muốn nổ tung, chiếc quần jeans trở nên làm khó thở, anh quýnh quáng cởi chiếc thắt lưng...
Cô nói vào trong máy điện thoại, như một lời ra lệnh, anh nhìn đồng hồ, đã quá 12 giờ đêm.
1 giờ kém 15 phút, cô ra mở cửa trong bộ đồ ngủ trắng tinh, mái tóc buông hờ hững trên vaị gương mặt cô bừng sáng, bao giờ cũng thế, anh không cưỡng lại được, ôm chầm lấy cô, đặt lên bờ môi xinh ấy một nụ hôn nồng...
Anh bế bổng cô lên, chiếc giường ngủ trải ra màu tím nhạt, bản nhạt trịnh công sơn réo rắt: "ru đời đi nhé, cho ta nương nhờ lúc thở than..."
Anh thò tay vào bên trong chiếc áo ngủ, cô không mặc áo lót, da thịt cô mát rượi, bầu vú săn cứng, bàn tay anh úp lên bầu vú đó, toàn thân cô run nhẹ, hơi thở cô nóng hổi phả vào má anh. Anh vén chiếc áo ngủ lên quá ngực cô, chiếc quần lót nhỏ xíu, lòi ra những sợi lông loăn quăn, anh chịu không nổi, úp mặt vào trong mớ lông quăn ấy, miệng anh ngậm lấy chiếc quần lót nhỏ, kéo nó xuống, kéo nó xuống...
Cô lồ lộ trước mắt anh, chỉ còn chiếc áo ngủ bị kéo lên quá ngực, hai chân cô hé mở, bụng cô thóp lại, mông cô hẩy lên cao, anh đặt 1 ngón tay vào hạt ngọc của bướm, cô bật lên một tiếng rên...
Hai ngón tay anh lách dần xuống khe bướm, tách hai cánh bướm ra, ướt quá, anh nghĩ thầm, dòng nước ri rỉ rịn ra chảy dài xuống tấm nệm, môi anh chạm nhẹ vào bướm, cô giật bắn người lên. Anh le lưỡi, liếm nhẹ một cái, lưỡi anh mềm và ấm, cô nhổm dậy, níu lấy đầu anh ấn mạnh vàọ Hai bàn tay anh càng banh bướm rộng ra, da thịt cô căng lên, cái lỗ đỏ hỏn, sâu hun hút, lưỡi anh len lỏi đi vào, ngoáy ngoáy, cô vặn vẹo mình, hai chân dang xoạt ra xa hơn.
-cho em đi, cho em đi, cô rên rỉ
toàn thân anh như muốn nổ tung, chiếc quần jeans trở nên làm khó thở, anh quýnh quáng cởi chiếc thắt lưng...