Cuong Hoai
02-24-2004, 05:56 PM
Anh Vinh Danh là một người đàn ông may mắn lấy được một lúc hai bà vợ đều ở chung nhà. Nửa đêm bà vợ hai thấy anh Vinh Danh trả bài xong cho bà vợ lớn, thì hí hửng lên tiếng:
" Thuyền ơi! có nhớ bến chăng?
Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền."
Anh Vinh Danh còn sung sức nên liền đáp trả:
" Thuyền này vẫn nhớ bến xưa.
Muốn qua thăm viếng ngặt vì đồn canh."
Bà vợ lớn lúc ấy chưa đã thèm phải vội vàng lên tiếng:
" Đồn canh thì mặc đồn canh,
Miễn là đóng thuế ( đủ ) mặc tình thuyền xuôi."
Anh Vinh Danh nghe vậy thở dài than:
" Thuyền này vốn liếng bao nhiêu!
Bắt thuyền đóng mãi, e xiêu cột thuyền."
" Thuyền ơi! có nhớ bến chăng?
Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền."
Anh Vinh Danh còn sung sức nên liền đáp trả:
" Thuyền này vẫn nhớ bến xưa.
Muốn qua thăm viếng ngặt vì đồn canh."
Bà vợ lớn lúc ấy chưa đã thèm phải vội vàng lên tiếng:
" Đồn canh thì mặc đồn canh,
Miễn là đóng thuế ( đủ ) mặc tình thuyền xuôi."
Anh Vinh Danh nghe vậy thở dài than:
" Thuyền này vốn liếng bao nhiêu!
Bắt thuyền đóng mãi, e xiêu cột thuyền."