laongoandong
05-21-2011, 05:32 AM
Văn hoá “đểu”
Lê Văn Ngọc
Chuyện về giáo dục ở Việt Nam ngày nay (Tức là Cộng hoà Xã hội chủ
nghĩa Việt Nam - Độc lập- tự do - hạnh phúc):
Trong một buổi học, cô giáo đang dạy cho học trò tập đọc. Đến một chữ
khó trong câu:" Đồng chí Phan Đình Giót đã anh dũng lấy thân lấp lỗ
châu mai". Cô hỏi:"Có em nào biết "anh dũng" là gì?. Hỏi mấy lần mới
có một em dơ tay xin "phát biểu" :
- Anh dũng là "đéo sợ".
Cô giáo đi từ kinh ngạc đến giận dữ, đem chuyện đến mách hiệu trưởng:
- Đồng chí xem, học trò dốt nát, mất dậy thế này. Nó lại dám nói :"anh
dũng là đéo sợ".
Hiệu trưởng gật gù, mỉm cười nói với cô giáo:
- Ừ! Nó nói thế "đéo sai".
Cô giáo lắc đầu chán nản nói:
- Đã thế thì đây "đéo dạy "nữa!
Hiệu trưởng khoát tay:
- Đây "đéo cần".
Lê Văn Ngọc
Chuyện về giáo dục ở Việt Nam ngày nay (Tức là Cộng hoà Xã hội chủ
nghĩa Việt Nam - Độc lập- tự do - hạnh phúc):
Trong một buổi học, cô giáo đang dạy cho học trò tập đọc. Đến một chữ
khó trong câu:" Đồng chí Phan Đình Giót đã anh dũng lấy thân lấp lỗ
châu mai". Cô hỏi:"Có em nào biết "anh dũng" là gì?. Hỏi mấy lần mới
có một em dơ tay xin "phát biểu" :
- Anh dũng là "đéo sợ".
Cô giáo đi từ kinh ngạc đến giận dữ, đem chuyện đến mách hiệu trưởng:
- Đồng chí xem, học trò dốt nát, mất dậy thế này. Nó lại dám nói :"anh
dũng là đéo sợ".
Hiệu trưởng gật gù, mỉm cười nói với cô giáo:
- Ừ! Nó nói thế "đéo sai".
Cô giáo lắc đầu chán nản nói:
- Đã thế thì đây "đéo dạy "nữa!
Hiệu trưởng khoát tay:
- Đây "đéo cần".