Cuong Hoai
05-27-2011, 09:27 PM
Mấy tuần nay, ngày nào Châu Lão cũng bị Anh Cô sai xách giỏ đi chợ. Lão buồn bực lắm, nên Lão nhất quyết phải đáp may bay một chuyến qua Little Saigon kiếm Thẩm Du Tiên Sinh. Nhờ Thẩm Du bốc cho một thang thuốc, để Lão khỏi phải chạy đôn, chạy đáo ra chợ nữa.
Đến nơi thì hỡi ơi! Phòng mạch của Thẩm Du đóng cửa im ỉm. Chỉ có bản thông cáo dán ngoài cửa. " Phòng mạch tạm đóng cửa vài ngày, Ngự y Thẩm Du mắc bận đi tham quan các quán cà phê đèn mờ. trước khi các quán này bị Hội Đồng Thành Phố Garden Grove đóng cửa ".
Thất vọng tràn trề Châu Lão lững thững bước ra đường thì bỗng nhiên nghe tiếng gọi:
- Anh Lảo đi đâu mà mò qua đây dzậy?
Châu Lão chợt nhận ra chú Tư Cổng vừa mừng, vừa tủi đáp:
- Ơhhh! Tui bay qua đây định kiếm Thẩm Du tính xin bài thuốc trị thằng nhỏ. Nói thiệt với chú Tư. Dạo này bà Anh Cô nhà tui càm ràm quá cỡ, làm tui bực mình quá trời.
Này nha: L,C,V...Tui nhai như nhai kẹo mà thằng nhỏ của tui chẳng được cái Lý Sự Đời gì hết .
Tư Cổng nghe Châu Lão than thở cũng cảm thấy bùi ngùi bèn nói:
- Thôi được rồi! Em có người bạn bán cho em hai viên thần dược này. Em thì chưa cần phải dùng tới. Thấy anh Lão cần như dzậy thì em nhường cho anh. Nói xong Tư Cổng móc ra hai viên thuốc đưa cho Châu Lão.
Châu Lão cầm hai viên thuốc bán tín, bán nghi hỏi gặng:
- Có thiệt là hiệu nghiệm không chú Tư?
- OK lắm! Tin em đi. Anh Lão mà uống dzô là thằng nhỏ của anh sẽ Cương mãi, Cương Hoài, cương không chịu xẹp luôn đó. Nhưng mà em nói trước. Nó kỵ tiếng vỗ tay à nha.
Châu Lão nghe chú Tư Cổng quảng cáo thì mừng quýnh:
- Thiệt dzậy hả? Nhưng mà của chú mới mua làm sao anh dám nhận. Chú mua bao nhiên để anh hoàn lại tiền.
Tư Cổng tần ngần rồi đáp:
- Em mua mỗi viên $200. Thấy anh cần như dzậy. Thôi thì em để lại cho anh y giá.
Châu Lão hào phóng móc bóp đưa luôn chú Tư $500. Rồi từ giã Tư Cổng. Lập tức mua vé máy bay. Bay dzìa nhà không thèm đi kiếm Thẩm Du Tiên Sinh nữa.
Trên máy bay Châu Lão thấy mấy cô chiêu đãi viên Hàng Không mơn mởn, thơm như múi mít. Dzậy mà thằng nhỏ của Lão vẫn chỉ địa. Lão bèn nghĩ bụng: " Có hai viên thần dược, cứ thử trước một viên xem có hiệu nghiệm không? "
Vừa uông dzô. Quắc Thằng Nhỏ của Châu Lão bấy lâu đang ỉu xìu, liền ngỏng cổ, phùng mang, trợn má, làm cái quần của Châu Lão Căng Cứng. Châu Lão thích chí vỗ tay "bốp, bốp " reo lên " Thần dược... thiệt là thần dược "
Lập tức thằng nhỏ của Châu Lão liền trở về nguyên dạng. Buồn thỉu, buồn thiu...
Về đến nhà Châu Lão thấy Anh Cô đang lúi húi dưới bếp. liền móc viên thuốc còn lại bỏ vô miệng nuốt cái ực. Rồi chạy xuống bếp kéo Anh Cô vô phòng. Hùng dũng ra lệnh:
- Lên giường, lên giường ngay. Bà dạo này chỉ có Tía Lia bắt tui đi chợ, để bữa nay tui làm chuyện đàn ông cho bà sáng mắt. Nói xong Châu Lão hối hả tuột quần
Anh Cô trông thấy thằng nhỏ của Châu Lão. Liền há hốc miệng, kinh hãi không tin vào đôi mắt của mình. Sau vài giây sững sờ Anh Cô khoái quá vỗ tay bôm bốp reo lên:
- Hoan hô! Ông chồng của tui...
Chỉ nghe tiếng Châu Lão thì thầm:
- Thôi bỏ mẹ rồi! Lại phải xách giỏ đi chợ tiếp thôi....
:lol: :lol: :lol:
Đến nơi thì hỡi ơi! Phòng mạch của Thẩm Du đóng cửa im ỉm. Chỉ có bản thông cáo dán ngoài cửa. " Phòng mạch tạm đóng cửa vài ngày, Ngự y Thẩm Du mắc bận đi tham quan các quán cà phê đèn mờ. trước khi các quán này bị Hội Đồng Thành Phố Garden Grove đóng cửa ".
Thất vọng tràn trề Châu Lão lững thững bước ra đường thì bỗng nhiên nghe tiếng gọi:
- Anh Lảo đi đâu mà mò qua đây dzậy?
Châu Lão chợt nhận ra chú Tư Cổng vừa mừng, vừa tủi đáp:
- Ơhhh! Tui bay qua đây định kiếm Thẩm Du tính xin bài thuốc trị thằng nhỏ. Nói thiệt với chú Tư. Dạo này bà Anh Cô nhà tui càm ràm quá cỡ, làm tui bực mình quá trời.
Này nha: L,C,V...Tui nhai như nhai kẹo mà thằng nhỏ của tui chẳng được cái Lý Sự Đời gì hết .
Tư Cổng nghe Châu Lão than thở cũng cảm thấy bùi ngùi bèn nói:
- Thôi được rồi! Em có người bạn bán cho em hai viên thần dược này. Em thì chưa cần phải dùng tới. Thấy anh Lão cần như dzậy thì em nhường cho anh. Nói xong Tư Cổng móc ra hai viên thuốc đưa cho Châu Lão.
Châu Lão cầm hai viên thuốc bán tín, bán nghi hỏi gặng:
- Có thiệt là hiệu nghiệm không chú Tư?
- OK lắm! Tin em đi. Anh Lão mà uống dzô là thằng nhỏ của anh sẽ Cương mãi, Cương Hoài, cương không chịu xẹp luôn đó. Nhưng mà em nói trước. Nó kỵ tiếng vỗ tay à nha.
Châu Lão nghe chú Tư Cổng quảng cáo thì mừng quýnh:
- Thiệt dzậy hả? Nhưng mà của chú mới mua làm sao anh dám nhận. Chú mua bao nhiên để anh hoàn lại tiền.
Tư Cổng tần ngần rồi đáp:
- Em mua mỗi viên $200. Thấy anh cần như dzậy. Thôi thì em để lại cho anh y giá.
Châu Lão hào phóng móc bóp đưa luôn chú Tư $500. Rồi từ giã Tư Cổng. Lập tức mua vé máy bay. Bay dzìa nhà không thèm đi kiếm Thẩm Du Tiên Sinh nữa.
Trên máy bay Châu Lão thấy mấy cô chiêu đãi viên Hàng Không mơn mởn, thơm như múi mít. Dzậy mà thằng nhỏ của Lão vẫn chỉ địa. Lão bèn nghĩ bụng: " Có hai viên thần dược, cứ thử trước một viên xem có hiệu nghiệm không? "
Vừa uông dzô. Quắc Thằng Nhỏ của Châu Lão bấy lâu đang ỉu xìu, liền ngỏng cổ, phùng mang, trợn má, làm cái quần của Châu Lão Căng Cứng. Châu Lão thích chí vỗ tay "bốp, bốp " reo lên " Thần dược... thiệt là thần dược "
Lập tức thằng nhỏ của Châu Lão liền trở về nguyên dạng. Buồn thỉu, buồn thiu...
Về đến nhà Châu Lão thấy Anh Cô đang lúi húi dưới bếp. liền móc viên thuốc còn lại bỏ vô miệng nuốt cái ực. Rồi chạy xuống bếp kéo Anh Cô vô phòng. Hùng dũng ra lệnh:
- Lên giường, lên giường ngay. Bà dạo này chỉ có Tía Lia bắt tui đi chợ, để bữa nay tui làm chuyện đàn ông cho bà sáng mắt. Nói xong Châu Lão hối hả tuột quần
Anh Cô trông thấy thằng nhỏ của Châu Lão. Liền há hốc miệng, kinh hãi không tin vào đôi mắt của mình. Sau vài giây sững sờ Anh Cô khoái quá vỗ tay bôm bốp reo lên:
- Hoan hô! Ông chồng của tui...
Chỉ nghe tiếng Châu Lão thì thầm:
- Thôi bỏ mẹ rồi! Lại phải xách giỏ đi chợ tiếp thôi....
:lol: :lol: :lol: