Ðừng nói chi tôi người đã phụ .
Tôi thức bao ngày chẳng ngủ vì ai .
Ngài ơi ? Ỗng Lão tình duyên nợ .
Người mắc tơ duyên tôi chẳng ngờ .

Giắc mơ cùng người nên duyên nợ .
Tan biến mờ dần giữa đêm trăng .
Bởi tôi chẳng có bằng ai cả .
Người phụ tôi là đúng cả rồi .

Ngồi buồn tôi nhớ người người đó .
Chỉ tội mình nghèo khó hơn ai .
Chẳng mai người về người không chịu .
Thì tôi biết liệu lấy ra sao .

Trái tim này đã mang hình bóng .
Bông hoa hồng thấm máu tình tôi .
Nhưng đôi ta đã ngui tình cảm .
Ðó hoa hồng chẳng dám tặng ai .

Mãi mãi trong tôi vẫn có nàng .
Dù biết ai kia đã phụ phàn .
Phải an nhàn số phận mình thôi .
Tôi thoát khỏi lước tình trần thế .

Rồi mai này cứ để tôi yên .
Chuc cho người nên duyên nên nợ .
Tôi sẽ về nhớ mãi tình kia .
Giữ trong lòng mãi mãi không quên