Với hàng xóm láng giềng chúng tôi là chị em ngoan khi vào thưa ra gửi và lễ phép mỗi khi gặp họ, nhưng khi cánh cổng đóng lại thì mây mưa sấm chớp lại bắt đầu nổi lên, căn nhà năm tầng trở thành nơi điên cuồng thác loạn của chị em tôi mỗi khi đêm về, ban đầu những ngày không an toàn của chị tôi thường dùng bao cao su, dần dà do không chịu được cái sự trơn tuột và giảm khoái cảm nên chị chuyển sang dùng thuốc tránh thai hàng ngày, chính vì vậy trong một thời gian dài quan hệ chị chưa một lần bị dính bầu.
Chúng tôi thực hành tất cả những kiểu sex có ở trên mạng, chiếc máy tính màn hình LCD có kết nối internet trở thành công cụ đắc lực để chúng tôi thỏa mãn dục vọng điên rồ của mình, mỗi khi những hình ảnh kích động hiện lên là chúng tôi lại lao vào nhau, tất cả hình ảnh trong phim với những động tác làm tình của chúng tôi gần như song hành và thành thục, kể cả việc chúng tôi ngậm mút cho nhau và chị từng nuốt tinh trùng của tôi.
Nhiều lúc phần người trong tôi cũng trỗi dậy, tôi thấy mình thật đê tiện muốn chấm dứt tất cả, nhưng với chị giường như chẳng có chuyện gì xẩy ra, chị vẫn vô tư làm chuyện đó mà không mảy may suy nghĩ, kích thích tôi mỗi khi chị muốn và tôi không thể đừng được với những kích thích đó. Nhu cầu tình dục của chị quá cao...
Và mọi việc lại trở về bình thường vào mỗi sáng hay mỗi khi bố mẹ tôi lên chơi. Một buổi tối sau khi xem xong bộ phim tình cảm của Hàn quốc trên tivi nằm gối đầu trên tay tôi, chị mân mê núm vú tôi, tôi hỏi chị:
- Chị này, chị em xinh xắn thế này mà sao không thấy chị có bạn trai nhỉ, chả thấy anh nào đến chơi bao giờ?
- Cũng có mấy anh ở cơ quan có vẻ cảm chị nhưng chị không thích, mà đã không thích thì chị không mời đến nhà.
- Thì chị cũng phải xem thế nào chứ, bạn chị cũng đã lấy chồng khá nhiều rồi còn gì!
- Uhm, biết thế nhưng cũng phải chọn người phù hợp với mình mới được, việc hôn nhân là hệ trọng, một quyết định thay đổi cả đời mình đâu thể thế nào cũng được.
- Thì điều đó là tất nhiên rồi, nhưng chị cũng đừng đặt mục tiêu cao quá mà đến lúc ế chỏng ế chơ ra thì khổ.
Chị tôi vừa cười vừa nói:
- Hì hì… chị ế thì chị ở với em cũng được.
- Chị điên à? Ai cho ở mà ở, em còn phải đi lấy vợ chứ!
- Chị đùa thôi chứ sau này chị phải đi lấy chồng, còn em sẽ đi lấy vợ, mọi chuyện chị em mình sẽ chấm dứt.
- Nhưng mà chị này! Em thì không sao nhưng sau này chị lấy chồng, biết chị không còn chị tính sao?
- Kệ chuyện đến đâu lo đến đấy, với lại chị nghĩ bây giờ cái đó người ta cũng không coi trọng lắm, quan trọng là khi về ở với nhau thế nào thôi. Với lại có nhiều lý do để không còn cái đó cơ mà, mà còn em đấy cũng kiếm bạn gái đi là vừa đấy.
- Em thì có gì ra trường mới tính, yêu đương đau đầu lắm mà mất thời gian.
- Chắc tối nào cũng có gái ôm nên không màng tới chuyện đó chứ gì?
- Chẳng phải thế, cái này thì em xác định từ lúc mới bắt đầu vào Đại học cơ, chứ đâu phải bây giờ, mà chị này không biết bao giờ thì chị em mình chấm dứt được chuyện này nhỉ? Cứ thế này mãi nhỡ đâu bố mẹ hoặc ai biết thì chị em mình chỉ có nước chui xuống đất.
- Thì rồi mọi việc cũng phải chấm dứt, chỉ có điều bí mật này chỉ có chị em mình biết thôi, mà thôi cái gì đến sẽ đến, lo nhiều thêm mệt em ạ. Vừa nói chị vừa thò tay kéo chiếc quần tôi xuống, vuốt vuốt mấy sợi lông mu rồi chị bảo:
- Có bao giờ em ghét chị vì chị đã làm em hư hỏng không?
- Đâu có chị, chị làm em sướng là đằng khác.
Tôi ngước mắt lên trần nhà, câu trả lời của tôi hơi khác so với suy nghĩ, không biết có phải do sợ chị mất lòng hay tôi đang tự dối lòng mình, nhưng dù gì thì cả hai chúng tôi đã vượt qua giới hạn một cách vô thức mà sau một thời gian dài kiềm chế. Có lẽ vì chung sống lâu dài và đụng chạm giữa hai người khác giới, nhất là trong thời kỳ dậy thì và phát dục của cơ thể, đáng nhẽ ở lứa tuổi này rất cần những chia sẻ thắc mắc từ phía gia đình bố mẹ thì chị em tôi lại không có được, ngược trở lại chúng tôi lại thấy nó hiện hữu ngay trong hai cơ thể đang tuổi mới lớn, tò mò và muốn khám phá, giá như hồi đó bố mẹ không gửi chúng tôi đi học ngoài này, giá như có thể quay ngược lại thời gian chúng tôi sẽ làm lại từ đầu, giá như, giá như... thì mọi chuyện sẽ không như bây giờ.
Một chút sám hối trong tôi bị cắt ngang bởi một cảm giác buồn buồn bên dưới khi hai ngón tay chị đang đưa lên đưa xuống cái dương vật mềm nhũn do mải suy nghĩ của tôi. Nhắm mắt lim dim, một luồng sinh khí chạy dồn xuống dưới chẳng mấy chốc dương vật tôi cương cứng lên, giật giật, di động nhịp nhàng trong lòng bàn tay ấm nóng của chị.
Khẽ nhổm dậy, chị nằm đè lên người tôi, hôn hít, liếm láp khắp phần trên cơ thể và nhanh chóng rà lưỡi tới thằng nhỏ, một luồng điện lăn tăn êm êm, như tiếng kèn saxophone chạy lên đầu tôi và thoát ra ngoài trong tiếng rên khe khẽ, hai cặp vú no tròn cà lên khắp người, chị hôn tôi không sót chỗ nào và tôi cũng làm như vậy với chị, khe suối thần rậm rạp của chị dâm thủy tuôn trào. Vẫn tư thế truyền thống tôi để chị nằm ngửa dang rộng hai chân, cứ thế cầm dương vật tôi lách giữa hai mép cửa mình chị rồi chui vào từ từ, nhắm mắt, rướn người chị đón nhận cơn sóng đầu tiên của khoái cảm cọ sát, rồi khẽ rùng mình khi tôi đưa dương vật vào lút cán rồi thụt vào rút ra đều đều đồng hành theo nhịp rên của chị.
Nhấp nhô một lúc thật lâu và cảm thấy cần phải thay đổi tư thế để tạo thêm cảm giác, kéo chiếc ghế tựa, tôi ngồi lên đó và chị ngồi lên tôi, hai bàn tay tôi nâng niu xoa bóp hai bầu vú, còn chị tì hai tay lên thành ghế rồi cứ như vậy chị dập lên dập xuống ép sát cửa mình vào dương vật tôi, cà qua cà lại, nước của chị ra mỗi lúc một nhiều chảy tràn trề ấm nóng xuống háng tôi. Tôi đứng lên ấn vai chị xuống, hiểu ý, chị khom xuống chống hai tay trên ghế chổng mông về phía tôi mời gọi. Không phải đợi lâu, tôi xáp lại tay cầm dương vật vẫn đang bóng lưỡng bởi dâm thủy, từ từ ấn vào âm hộ của chị. Từ phía sau tôi đẩy tới nhịp nhàng, mới đầu hai tay tôi bám vào hông chị làm điểm tựa để tiến lui, được một lúc chị co một chân đặt nên ghế, đầu thì gần như nằm lên mặt ghế làm mông chổng cao hơn. Ở tư thế này, âm hộ chị mở to cho tôi dễ dàng quậy ngoáy, tôi chỉ hơi nghiêng người theo để dương vật được vào hết chiều dài và cả hai hòn dái của tôi cũng cà vào mép âm hộ. Sướng tê người, tôi đứng phía sau sang hẩy ma sát. Rồi chồm lên lưng chị hai tay tôi tìm đến chăm sóc hai bầu vú, chị rên lớn mỗi khi tôi chuyển động. Mồ hôi chúng tôi nhễ nhại, nước của chị ra nhiều hơn chảy xuống đùi đứng trên sàn nhà thành dòng.
Trở lại giường với tư thế truyền thống, chúng tôi hôn nhau một cách say đắm, những cơn sóng tình lên xuống theo điệu nhấp nhô, bất thình lình ôm chặt lấy nhau, tôi nhấp mông thật nhanh và mạnh, rồi vỡ òa trong sự sung sướng tột đỉnh, một luồng khí bắn ra ào ạt làm chúng tôi rùng mình, giật giật cho đến khi hai cơ thể trở về trạng thái thả lỏng ban đầu rồi chìm dần vào giấc ngủ miên man.
Ngoài kia đợt lũ lịch sử nhấn chìm thủ đô Hà Nội, nước có vẻ đang rút dần, mưa đã ngớt nhưng đi lại vẫn còn khó khăn.
Thời gian thấm thoắt trôi đi cũng đã gần một năm kể từ ngày chị tôi ra trường và đi làm, và đó cũng là khoảng thời gian tương ứng chị em tôi làm tình cùng nhau, ngôi nhà năm tầng khang trang với đầy đủ tiện nghi là tổ ấm để chúng tôi đi về, đấy là nhìn bề ngoài, nhưng bên trong nó thực sự là cái tổ tò vò chất chứa trong lòng nó là cả một sự xấu xa, bẩn thỉu và nhơ nhớp. Một mối tình loạn luân ngang trái không thể chấp nhận và đáng khinh bỉ. Nhiều khi tôi thấy mình thật đáng sợ và ghê tởm, không hiểu sẽ là thế nào nếu một ngày nào đó bố mẹ tôi phát hiện ra điều này, chắc bố mẹ tôi không thể chịu được một cú sốc lớn đến như vậy.
Đã có nhiều lần tôi quyết tâm không làm chuyện đó nữa nhưng rồi mọi việc lại đâu vào đó. Tôi như người nửa tỉnh nửa mê lao vào vòng xoáy nước, muốn thoát ra nhưng không được và cuối cùng rơi vào hố sâu hun hút. Ái tình và xác thịt như là mê hồn trận đang nhấn chìm chúng tôi. Đúng là không thể đánh giá con người ta qua vẻ bề ngoài. Xinh tươi, hồn nhiên, ngoan ngoãn, chịu khó, đó là những lời nhận xét mà mọi người xung quanh dành cho chị em chúng tôi khi họ gặp bố mẹ tôi. Bố mẹ tôi thì lấy đó làm tự hào nhưng họ đâu biết rằng sau cái lớp vỏ bọc đẹp đẽ kia là cả một sự xấu xa, bẩn thỉu, đang ngự trị trong trái tim những đứa con thân yêu của mình. Nếu ai đó nhìn thấy một người cụt tay cụt chân mà bảo họ là tàn phế thì hoàn toàn sai, tuy họ không tay, không chân nhưng có khi tâm hồn họ lại nguyên lành trong sạch, còn những kẻ tuy lành lặn tay chân nhưng tâm hồn họ đã bị tàn phế. Tôi là một thằng như vậy.
Còn...