VẮNG CHỒNG III
Tác giả: Sky
E-mail: hexiec2000***@gmail.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)
Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.
Phần 11
- Minh chưa bao giờ nói với tôi là cậu ấy có một người chị họ- Ayumi hỏi Hà Anh nhưng với sự tò mò hơn là nghi ngờ
- Chắc cậu ấy quên thôi chúng tôi cũng mới lien lạc lại sao một thời gian dài.Minh nhờ tôi trông nom nhà cửa khi đi vắng- Hà Anh nói một thôi dài
Ayumi nhún vai ra vẻ hiểu- Minh chả bao giờ nhờ tôi làm việc này sau cái lần tôi làm chết mấy cái cây của cậu ta .Thú thật việc chăm sóc cay cối tôi vụng lắm -
Phải nói là ngoài việc chăm sóc mấy cái cây ra thì Ayumi rất giỏi trong những thứ khác nhà cửa tinh tươn ngăn nắp .Hà Anh nhìn ra co nàng này rất biết tự lập .Cô tưới nước cho mấy laoif cay quý trên sân thượng rồi sau đó xuống nhà nói chuyện tiếp với Ayumi.Một cô gái cởi mở và dễ gần thêm một nhận xét nữa về Ayu mi của Hà Anh.Cô ấy là một người theo chủ nghĩa xê dịch chính hiệu luôn đi ddaay đi đó không bao giờ chịu ở yên một chỗ Ayumi lập ra một trang web cập nhật các hình ảnh về các chuyến hành trình của bản than và thu hút được rất nhiều người theo dõi.Ayumi đăng thêm các quảng cáo trên trang của mình để kiếm tiền chi phí cho niềm đam mê của mình .Nếu không đủ cô ấy có thể kiếm tiền nhờ làm thêm những công việc trên đường đi.Vật bất ly than của Ayumi là chiếc xe máy màu đỏ rwacj như ngọn lửa cùng chiếc va lay to tướng đựng đồ cắm trại cùng vài đồ vật thiết yếu khác
Hà ANh nấu cho Ayumi một bữa cơm Việt Nam và tiếp tục nghe cô ấy kể về những chuyến đi phượt của con ngwoif hơi kỳ lạ này .Quả thậtAyu mi rất có tài kể truyện rất hay Hà Anh chống cầm ngồi nghe say sưa.Hai người phụ nữ quen nhau nhanh chóng và trở nên thân thiết
- Sao chị không phượt cùng em lên Tây bắc một chuyến nhỉ mùa này đẹp lắm –Ayumi xưng em với Hà ANh khi biết tuổi của mình nhỏ hơn rất nhiều
Hơi bất người vì lời mời đột ngột của cô bạn gái mới quen Hà Anh lắc đầu ngay
Chị không đi đâu .Chị còn bé ở nhà hơn nữa chị không đi xe máy đường dài được-
Lời mời của Ayumi vẫn theo tâm trí Hà Anh khi cô về nhà .Tối hôm đó Hà Anh bắt máy gọi cho Minh .Cô nhớ người tình nhỏ tuổi rất nhiều
- Em nghĩ chị nên đi cùng Ayumi một chuyến ,cô ấy là một người nhiệt tình và chu đáo hơn nữa đi du lịch cùng …cùng …Ayumi rất vui- Minh góp ý khi nghe cô kể hết câu chuyện về Ayumi
- Haio người đã từng có quan hệ với nhau à – Hà Anh nhận ra ngay sự bối rói trong giọng nói của Minh
- Ừm ….ưm…… chuyện cũ qua lau rồi mà chị hơn nữa con gái Nhật về chuyện tình dục thì thoáng lắm chỉ là giải lao và sang tao trong cuộc sống mà thôi-
- Dù sao nữa chị cũng không đi đâu còn cu Minh nữa- Hà Anh nằm ngửa ngước mắt lên ngắm trần nhà
- Cu Minh dù sao cũng lớn rồi chị bao bọc thằng bé kỹ quá đấy chị có thể gửi bé cho bên ngoại hoặc …bên nội- Giọng Minh thận trọng khi nhắc đến từ nội vì Hà ANh đang có khúc mắc với chồng .
- Để chị suy nghĩ thêm đã nhé –Hà Anh luôn thận trọng với những chuyện lien quan đế cu Minh cô ngắt cuộc gọi
Dù căn nhà của Minh đã có người ở nhưng Hà ANh vẫn hang ngày đến đó để tứoi tắm cho mấy hoa trên sân thượng .Hà Anh không hiểu nhiều về thực vật nhưng Minh nói nó là loại cây rất quý hiếm và rát đắt tiền .Minh tất nhiên sẽ không trách cô nếu mấy cái cây có chuyện gì nhưng Hà ANh cảm thấy mình có trách nhiệm phải chăm sóc thứ được Minh yêu quý .
Vừa bước vào trong nhà cô không khỏi nhíu mày khi thấy bộ váy thể thao của Ayumi nằm trên sàn cùng với đồ lót. Bừa bội quá đấy nhất là với một phụ nữ thì chuyện này thật khó chấp nhận .Hà Anh lên gác đến phòng của Ayumi với ý định nhắc nhở một chút nhà của Minh cũng là nhà của cô là khách Ayumi phỉa tôn trọng luật lệ của chủ nhà chứ.Cửa phòng không khóa nhưng he hé mở vào chưa cần nhìn chỉ nghe những tiếng thở hổn hển rên rỉ không cần kìm nén vọng ra từ trong trong Hà Anh dã biết điều gì xảy ra bên trong .Cô quay lưng theo lối khác lên sann thượng tập trung vào việc chăm sóc mấy cái cây
Hà Anh cố tình làm công việc châm hơn ngày thường .Cô không thể dối bản than là những âm thanh vừa rồi đã đánh thức sự ham muốn trong cô .Hà Anh nhân ra vào giai đoạn hồi xuân này nhu cầu tình dục của cô ngày một cao việc đè nén luôn đem lại két quả ngược lại giống như việc dập lửa bằng xăng vậy
Lầy chiệc gương nhỏ trong túi ra soi lại gương mặt xem có đỏ lên không chắc chắn là mình có vẻ ngoài hoàn toàn bình thường Hà Anh hít một hơi thở sâu rồi xuống dưới nhà cô thấy Ayumi đang nhìn mình với vẻ có chút hối lỗi
- Em xin lỗi em quên không đóng cửa phòng chắc chị nhìn thấy hết rồi phỉa không
- Không không thấy gì hết –Hà Anh dáp gọn lỏn nhưng hoàn toàn đúng sự thật cô chỉ nghe thôi chứ không nhìn
- Mấy ngày nay căng thẳng quá nên em muốn thư giãn một chút -
- Căng thẳng mà lại làm chuyện đó sao – Hà Anh mỉm cười một cách không tử chủ khi nói câu đó
- Chị không biết đó là một cách giảm stress hiệu quả nhất à –Vẻ mặt của Ayumi khiến cho Hà Anh nhận ra là cô ấy không đùa .
Hai chị em trò chuyện thêm một chút nữa Hà ANh thấy cô rất hợp với cô gái người NHật xa lạ này chỉ là lói sống cô nàng hơi quá phóng khoáng mà thôi ,người như cô này chắc đã từng có mối quan hệ trên mức tình bạn với minh rồi cũng nên ấy chứ nhưng thôi chả sao đâu.
Ayumi cứ năn nỉ Hà Anh đi cùng tới quán Mây Chiều tối hôm sau ,Chối mãi không được rồi thì Hà Anh cũng gật đầu đồng ý .
Hà Anh cũng cảm thấy không khí sôi động trong quán làm cô thấy vui vẻ hơn một chút ,nhưng cô từ chối mọi lời mời nhảy nhót vì mấy gã đến mời cô chả có ai sạch mắt một chút cả ,tay thì béo quá , ngừoi thì gầy quá .Nhìn Ayumi đang tay trong tay với một thanh niên rất đẹp trai lại khỏe mạnh mà cô thầy ghen tỵ đôi chút trong lòng chả lẽ mình đã già rồi không còn đủ độ hấp dẫn với đàn ông sao
Thấy hơi ngột nghạt vì khói thuốc lá Hà Ânh rời khỏi quán Mây chiều theo cửa sau cô không nói cho Ayumi biết để không làm gián đọan cuộc vui của cô bạn người Nhật
Quán Mấy Chiều nằm cạnh một con sông nhỏ không khí ở đây thật thoáng mát ,Hà Anh kiếm một chiếc ghế đá cạnh bờ sông ngồi xuống tận hướng làn gió đêm mát lạnh .Vô tình cô thấy một bong hình bé nhỏ đi loạng choạng phái trước rồi một tiếng ùm rất lớn và cô thấy một thân hình vùng vẫy dưới song rồi mất hút.Không kịp suy nghĩ Hà Anh vội lao ngừoi xuống nước quên mất cả việc cởi dồ cho dễ bơi may là cô diện quần bò và áo phông nên sau một hồi lặn ngụp dưới song cô cũng lôi được một đứa bé đen nhẻm từ dới sống lên bờ .Hà Anh thấy thằng bé đen nhẻm khóc ồ ồ bằng một ngôn ngữ rất lạ chờ mãi rồi nó cũng trả lời cô bằng tiếng Việt .Té ra đây là một thằng nhóc đến từ Nam Phi nó sang Viẹt Nam thông qua một đường dây buôn người thực ra thưo hợp đồng là nó sẽ được đưa sang Ý cơ nhưng mà lòng vòng thế nào lại sang tận đất nước ở Châu Á này .Sang đây chịu bao vất vả rồi nó cũng kiếm được việc làm rồi nói thành thạo tiếng Việt nhưng rồi quán phở nó phục vụ lại đóng cửa chưa hoàn hồn sau cú mất việc thì số tiền nó dành dụm bao năm bị mất trộm và cuối cùng là người ta đuổi nó ra đường vì chưa chả tiền trọ thằng bé nhịn đói mấy hôm nay nghỉ quẩn thế nào nhảy sộng tự tự may là gặp Hà Anh
Thấy thằng nhóc kể lể cảnh ngộ Hà ANh thấy mủi lòng cô nghỉ nó nói thật vì chả ai bịa chuyện dược ngay khi vừa mới nhảy sông tự tự được.Về sau này nghĩ lại Hà Anh cũng không biết mình đã nghĩ gì khi cho đưa thằng bhỏ về nhà với danh nghĩa là người giúp việc ,có khi đó là sự tổng hợp giữa sự thông cảm và chút chút nào đó chính là sự cô đơn của cô trong mấy ngày này
Thằng nhóc đó đã quên mất cái tên Châu Phi của nó mà chỉ nhớ ngừoi ta gọi nó là thằng Bin,cái tên đơn giản dễ gọi dù có hàm ý khinh miệt ngầm .
Thế là Hà Anh có thêm một ngừoi ở chung nhà phải nói là lúc đầu cô cũng thấy ngại nhưng chỉ vài ngày là cô cảm thấy thoải mái trước sự nhiệt tình và lối cư xử khéo léo của thằng Bin .Bây giờ cứ di làm về là Hà Anh thấy cơm nước được chuẩn bị sẵn trên bàn nhà cửa dọn dẹp sạch sẽ tinh tươm gọn gang không chê vào đâu được ,cô chỉ việc ăn rồi leo lên giường xem phim nghe nhạc đi chơi rồi hoặc làm gi đó tùy thích ,mức lương hang tháng cho người giúp việc nhặt được này thì tùy theo cmả hứng của Hà Anh có tháng do bận cô quên mất mà chả thấy thằng bé nhắc nhở chút nào công việc vẫn chạy đều không trễ nải chút nào .Thêm một điểm công của thằng Bin nữa là nó nấu ăn rất ngon đúng llà qua khứ làm việc ở quán ăn đã giúp nó học được cách nấu ăn rất khá.Chỉ là Hà Anh thấy bất tiện là mọi khi về dến nhà là cô trút sạch quần áo cho nhẹ ngừoi nhưng giờ phải lấy lên phòng riêng thay bộ đồ mặc ở nhà vì thằng Bin luôn chờ cô ở phòng khách mỗi khi nó xong việc nhà
Thằng nhóc mới ở nhà Hà ANh hai tuần nhưng Hà ANh đã bắt đầu cảm thấy gắn bó với nó ,trông nhỏ ngwòi nhưng thằng Bin rất khỏe mạnh cô thấy nó xách một xô nước to tướng leo 3 tầng lầu mà chỉ hơi thở gấp chút thôi ,khỏe nhưng dát mỗi khi có điều gì không vừa ý Hà Anh chỉ cần cau mặt một chút là nó xin lỗi rối rít rồi mà nói chung ngay cả điều ấy cũng ít xảy ra thôi đó là những lần sử dụng những đồ hiện đại trong nhà thằng Bin thao tác nhầm nhưng sau vài làn hướng dẫn của Hà ANh là mọi thứ lại đâu vào đấy
Quý thằng nhóc thặc thà chăm chỉ nên Hà Anh đôi khi thưởng tiền cho nó rồi mua sắm cho nó ít quần áo đẹp thằng Bin cũng nói khi nào kiém đủ tiền nó sẽ về nước ,nghe thằng nhóc nói thế cô thấy có gì đó tiếc trong lòng.
Hôm đó Hà ANh xong việc sớm cô về nhà trước gần một tiếng so với bình thường mở khóa vào nhà .Hà Anh hơi ngạ nhiên khi không thấy thằng Bin chờ cô ở phòng khách như mọi lần nhưng rồi lại nhớ ra là mình đi làm về sớm chắc nó đang quyét dọn ở đâu đó trong nhà .Để cái ví đầm trên tay xuống Hà Anh lên phòng thay đồ lúc bước lên cầu thang cô chợt thấy thằng Bin đi xuống nó không mặc gì nước chảy nhỏ trên lồng nực rắn và dù không chú tâm Hà ANh vẫn nhìn ra cu thằng nhóc ngỏng cao rất hùng dũng .Dù không thực tâm so sánh nhưng cô vẫn thấy so với thần hình nhỏ bé của Bin thì bộ phận sinh thực khí đó quá thật là quá khổ
Thằng nhóc kêu lên một tiếng nhỏ bụm háng chạy mất Hà ANh che miệng cừoi khúc khích trước khi về phòng
Ayumi cũng cười khi nghe câu chuyện của Hà Anh ,co ấy cũng tò mò về ngừoi giúp việc mới của bạn mình .Hà ANh dạo này hay ghé qua chỗ Ayumi hơn phần vì công việc nhà có thằng Bin làm cả rồi hơn nữa cu Minh đã cguyển về sống với bà ngoại cô không muốn xa con nhưng mẹ cô cứ nài nỉ mãi .Mẹ cô già rồi muốn có đứa cháu quẩn quanh bên người Hà Anh đành nghe theo lời mẹ ,cả đòi mẹ cô vất vả rồi bây giờ có đòi hỏi chuyện gì thì phận làm con như cô sẽ đáp ứng cho bằng được.Cu Minh cũng thích sống với nhà thậm chí thằngbé háo hức nữa cơ ,môi trường học tập ở quê cô cũng chả đến nỗi nào tuy là trường làng nhưng năm nào cũng có người đi thị học sinh giỏi trên thành phố
Cu Minh không ỏ nhà càng làm cho hà Anh và thằng Bin xích lại gần nhau hơn .Bây giờ cô và thằng bé ấy nói chuyện với nhau nhiều hơn, Bin cũng khá là hoạt ngôn cái giọng nửa Việt nửa tây của nó chỉ cất lên thoi đã làm cho Hà ANh cười muốn nôn ruột rồi .
Hà Anh đang lật mở tấm anbum ảnh mà Ayumi đưa cho cô ,toàn ảnh chụp cô ấy ở những điểm du lịch khác nhau vài bức là ở Việt Nam, đến cuối cuốn sách ảnh Hà ANh chợt a lên một tiếng nhỏ .Đây là một loạt ảnh chụp nude Ayumi ,tất cả đều chụp ở ngoài thiên nhiên đặc biệt có tới 5 bức chụp trên những con đường vắng .Nhìn cảnh Ayumi tự tin tạo dáng trên cung đường vắng một cáh tự tin và bạo dạn khiến Hà Anh thấy khó để chê hay khen
- Đẹp không chị- Cô gái ngừoi Nhật ngồi xuống cạnh Hà Anh chỉ tay vào bức ảnh đang mở
- Ừm đẹp lắm- Hà Anh gật đầu
- Chị có hay chụp ngoại cảnh không –
- chụp nhiều chứ nhưng nude thì chưa bao giờ - Hà Anh khẽ lắc đầu
- Sao kỳ vậy chị- Ayumi ngoài đàu nhìn Hà Anh như thể không tin lời cô nóirồi như chợt nhớ ra lại nói tiếp –Đúng rồi em nghe Minh nói phụ nữ Việt Nam coi viẹc chụp hình nude là không đứng đắn phải không-
Hà Anh gật đầu nói
- Quả có thế thật -
Ayumi cười nhẹ vẻ coi thuỏngòi lại nói tiếp
- Chị chụp rồi để coi riêng thì ai biết mà nói -
- Nhưng cái này tự chụp sao được phải có người hcụp hộ chứ nhỡ lộ ra thì sao – Hà Anh vẫn lắc đầu quầy quậy
(Hết Phần 11 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 12 )