CHUYỆN ĐỨA CON GÁI 12 TUỔI
Tác giả: Why Not Me
E-mail: whynotme00***@gmail.com (Hãy xóa *** để liên lạc tác giả)
Cõi Thiên Thai xin thay mặt tất cả các bạn độc giả cám ơn tác giả đã gởi truyện.
Phần 1
Chú Hoàng ngồi xuống cái ghế thấp chủn và kêu một tô hủ tiếu bò kho.
Cô bán hàng bưng ra cái tô nhìn qua đã thấy thèm. Cô đon đã hỏi :
- Ông anh không phải ở vùng này phải không ?
Chú Hoàng vừa lấy miếng giấy để lau đôi đủa vừa mỉm cười :
- Sao chị biết hay vậy ?
- Thấy ông anh đeo máy chụp hình to đùng là biết ngay ông anh là du khách.
Chú nhìn cô bán hàng … cô đâu chừng ba mươi mấy tuổi, dáng dấp cũng khá tươm tất nhưng trong ánh mắt của cô ta có một cái gì đó buồn man mác làm chú tò mò muốn tiếp chuyện thêm.
Chú cười :
- Ờ, tôi là dân Sài Gòn. Tôi rãnh nên xách máy ảnh đi đây đi đó chụp phong cảnh, đó là niềm đam mê của tôi đó mà.
- Chắc ông anh là « đại gia » nên mới có thời gian và phương tiện như vậy !
- Đại gia thì chắc chắn không rồi. Nhưng tôi cũng có chút tiền dư để thực hiện đam mê cùa mình.
Chú Hoàng vừa ăn vừa khen ngon làm người đàn bà cười mãn nguyện :
- Gánh hàng của tui tuy nhỏ nhưng cũng có chút tiếng tăm ở đây đó nhe ! bây giờ thì chưa đâu nhưng chút nữa thì ông anh sẽ thấy khách đông nườm nượp.
- Một mình chị làm tất tần tật hay sao ?
- Chút nữa có con Ty ra giúp tui một tay khi nó hết giờ học. Con Ty là con gái của tui.
- Còn anh nhà ?
Người thiếu phụ quay đầu ra hướng khác nói nhỏ :
- Ba con Ty đi mất tiêu từ mấy năm nay rồi !
Người đàn ông bối rối :
- Ồ … tôi xin lỗi chị.
Cô bán hàng cười gượng :
- Ông anh đâu có lỗi gì đâu mà xin lỗi xin lẻ ?
Chú tìm cách rẽ sang đề tài khác :
- Ở vùng này có phong cảnh gì đẹp không chị ? để tôi đi thỏa mãn đam mê của tôi.
Người thiếu phụ đưa tay lên gãi đầu :
- Tui có biết gì đâu … à … nhưng mà con Ty thì nó biết vì nó cứ chạy rong cả ngày với tụi con trai cùng xóm. Để chút nữa tui biễu nó chỉ cho.
Một người khách quẹo xe vô rồi kêu hàng làm cô bán hàng nhanh chân bước ra sau quầy để phục vụ.
Chú Hoàng dựa lưng vào tường mà nhìn người đàn bà đang lăng xăng … Qua cuộc nói chuyện chú thấy có cảm tình với cô ta. Người dân ở đây có vẻ rất trung thực, chất phác, họ biễu lộ tình cảm một cách giãn dị, không quanh co. Khác hẳn với dân thành thị !
Người đàn bà chợt ngước đầu lên … bắt gặp ánh mắt của người đàn ông, cô ta mỉm cười tự nhiên :
- Ông anh ăn thêm tô nữa nhe ?
- No rồi, nhưng chị cho tôi ly cà phê đen đi.
Cùng lúc, một đứa con gái chạy ào đến, làm cô bán hàng giật thót mình, cô nhăn mặt :
- Mẹ nói con hoài, con gái gì mà không ý tứ chút nào, cứ hùn hục như con trai.
Thì ra đây là con gái của chị ! chú Hoàng tò mò ngắm nhìn con bé, nó đâu chừng 12, 13 tuổi nhưng nó rất dễ thương với gương mặt bầu bĩnh và mái tóc cắt ngắn làm nó nhìn hơi giống con trai. Nó có vẻ rất năng động không như đa số những đứa con gái cùng tuổi.
Mẹ nó chỉ về phía bàn của người đàn ông mà nói :
- Con pha ly cà phê đen cho chú. Mau lên đó.
Khi con Ty đem ly cà phê đến cho chú thì mẹ nó cũng vội vã chạy đến :
- Ông anh có muốn gì thì cứ hỏi con nhỏ này nhe.
Đứa con gái tò mò :
- Chú cần hỏi con cái gì vậy ?
- Vốn là … chú tìm những phong cảnh đẹp mà ít ai biết đến để chụp hình. Mẹ con khoe là con biết hết mọi ngõ ngách của vùng này nên biễu chú hỏi con đó.
Con mắt to lánh nhìn người đàn ông :
- Nhưng mà … chú thích những cảnh nào ?
- Thiệt ra … thì chú cũng … không biết.
Con Ty dậm chân cười hì hì :
- Chú không biết … thì con biết đâu mà chỉ cho chú ?
Người đàn ông cũng cười theo nó … cả hai nhìn nhau mà cười … chú Hoàng cảm thấy rất thích thú được trãi nghiệm giây phút hồn nhiên với đứa con gái trẻ. Tánh chú thích tĩnh lặng, cô độc nhưng đôi lúc, được chia sẽ với người khác cũng rất cần thiết cho tâm hồn.
Chú nói :
- Thì Ty cứ dẫn chú đến những chỗ mà Ty thấy thích rồi chú sẽ tính sau.
Con bé vỗ tay :
- Vậy thì chừng nào mình bắt đầu đây ?
- Cái đó thì tuỳ vào mẹ của Ty.
Khi chú Hoàng hỏi cô Lan, mẹ của con Ty, thì cô nói :
- Mấy ngày tới, trường nghỉ học thì nó rãnh rang, ông anh muốn lúc nào thì cũng được.
Chú Hoàng nói riêng với cô :
- Tôi muốn sòng phẵng nên đề nghị chị cho tôi trả lương « hương dẫn viên nhí » này !
Cô cười hì hì, có vẻ rất hài lòng với cách cư xữ của chú, mặc dù cô trả lời :
- Chuyện đó nhỏ tí tẹo, đâu có bao nhiêu mà ông anh nói như vậy !
Sáng sớm hôm sau, chú Hoàng tìm đến nhà cô Lan. Đó là một căn nhà nhỏ nhắn, tuy mộc mạc nhưng khá sạch sẽ. Cô ra đón chú với một nụ cười thật tự nhiên làm chú không khỏi khen thầm là người thiếu phụ này coi vậy chứ cũng có chút nhan sắc. Hôm qua cô ăn bận theo kiểu tiện dụng để bán hàng, còn sáng hôm nay thì cô bận một cái áo bà ba màu hồng làm tăng thêm nét duyên dáng kín đáo của cô.
Thấy người đàn ông đứng trân người ra đó, cô cười :
- Sao ông anh khựng người ra vậy ?
- Ờ … ờ … vì tôi không nhận ra chị đó mà thôi.
Cô chợt hiểu nên hơi đỏ mặt, nói tránh đi :
- Ông anh uống cà-phê sáng chưa ?
Thấy chú lắc đầu, cô vồn vã mời chú ngồi vào cái ghế củ mèm rồi chạy ra sau pha cà-phê.
Thật ra thì hồi mới thức dậy cô đã nghỉ ngợi đến người đàn ông mới gặp. Cô nhận thấy anh ta rất đàng hoàng lịch sự, một điều mà cô đánh giá cao vì cô chỉ quen giao tiếp với những người thô thiễn, cục mịch của vùng này. Cô mở tủ lấy cái áo hồng đem ra ngắm nghía … đã lâu rồi cô chưa từng bận nó bây giờ cũng là dịp đem ra xài. Nhưng khi bận vào rồi thì cô lại thầm nghỉ : « Lở anh ta nghỉ là mình ăn diện vì anh ta thì sao ? ». Cô bối rối định cởi ra thay thì lại nghe tiếng người đàn ông kêu réo bên ngoài nên đành phải vội vã chạy ra.
Cô vừa pha cà-phê vừa liếc nhìn ra …người đàn ông đang ngồi lơ đãng quan sát căn nhà. Cô thầm nghĩ : « Không biết anh ta có chê nhà mình nghèo hay không ? »
Khi cô đem ly cà-phê ra thì chú Hoàng vừa nhấm nháp vừa khen làm cô cười thích thú. Hai người nói chuyện với nhau một hồi … và cảm thấy là họ rất thích hợp với nhau.
Khi con Ty bước ra chào thì chú Hoàng đứng dậy cáo từ :
- Tôi sẽ dẫn con bé về trước 5 giờ chiều để nó còn giúp chị bán hàng.
Con Ty phụng phịu :
- Đi rừng cả ngày, con mệt lắm, không còn sức mà làm việc nữa đâu !
Chú Hoàng cười :
- Ty không làm nỗi thì để chú làm giùm cho.
Con Ty trố mắt :
- Thiệt hông ?
- Thiệt chứ sao không thiệt ! chạy bàn và đem đồ giải khát cho khách thì ai làm mà không được ?
Chị Lan ngượng ngùng nói :
- Ông anh nói vậy chứ con Ty phải lo làm nhiệm vụ của nó chứ !
Hôm đó, con Ty dẫn chú Hoàng đi khám phá vài điễm trong khu rừng gần đó. Chú vừa lòng lắm với những địa điễm thú vị. Con Ty tò mò hỏi chú về những gì chú đang làm. Thấy nó thật sự quan tâm, chú Hoàng mỉm cười, hướng dẫn con bé chu đáo. Chú chỉ cho nó hiểu về những kỷ thuật sơ sài của nhiếp ảnh, thế nào là góc nhìn nghệ thuật của một bối cảnh. Chú ngạc nhiên thấy đứa con gái tuy mới có 12 tuổi nhưng đã có vài tiềm năng nghệ thuật sơ đẳng đáng khen. Hai chú cháu tuy có nhiều cách biệt tuổi tác nhưng lại rất gần gũi nhau ở điễm đó.
Con Ty thông minh nên hiểu rất nhanh làm chú Hoàng rất hài lòng.
Tối đến trong buổi cơm chiều, con Ty bí bô kể cho mẹ nó nghe làm mẹ nó cũng vui theo nó.
Cô cười :
- Lần đầu tiên mẹ thấy con hăng hái như vậy. Hồi nào giờ mẹ thấy con cứ bơ bơ với mọi chuyện, cả chuyện học hành cụng không quan tâm.
- Chắc tại chú Hoàng kiên nhẫn với con nên làm con thích.
- Con thích chú lắm sao ?
- Chú vui tính mà lại rất chu đáo với con. Con ưa lắm.
Cô Lan nhủ thầm : « Tội nghiệp con nhỏ, mới 2 tuổi thì ba nó đã bỏ nhà ra đi biệt tâm, thành ra nó chưa biết tình thương của cha là gì, bây giờ gặp người đàn ông này thì lại đeo theo … mai này anh ta ra đi thì nó lại hụt hẳng. »
Con Ty kéo tay mẹ nó :
- Mẹ à, hay là mẹ nói chú Hoàng ở lại luôn với mình đi, như vậy chú sẽ dạy cho con thành một nữ nhiếp ảnh gia nổi tiếng !
Mẹ nó đỏ mặt :
- Con chỉ biết nói bậy, nói bạ. Làm sao chú ở với mình được ?
Những ngày sau đó, biết được ý thích của chú Hoàng, con Ty dẫn chú đi khám phá nhiều cảnh ít ai biết đến. Chú Hoàng thật sự hài lòng và hết mực chìu chuộng đứa con gái, mà lại còn chỉ điễm cho nó thêm nhiều kiến thức về nghệ thuật.
Hôm đó, cà hai đến bên bờ một dòng suối nhỏ, với một vũng nước trong veo.
Chú Hoàng thích thú vừa xuýt xoa khen vừa bấm máy liên tục.
Sau một lúc, chú Hoàng bước đến ngồi xuống tảng đá. Con Ty quay sang cười thoả mãn :
- Chú thích chưa !
Chú nheo mắt nhìn phong cảnh rồi trả lời :
- Nếu có thêm một người con gái đang trầm mình trong vũng nước nữa thì tuyệt vời.
Con Ty mỉm cười :
- Con đóng vai cô gái được không ?
Chú Hoàng nhăn mặt :
- Nhưng Ty còn con nít mà …
Con Ty xịu mặt :
- Con giận chú rồi đó, con đâu phải là con nít !
Biết mình lở lời, người đàn ông nhanh nhẹn nói trớ đi :
- Nhưng mà Ty thì lại có cái hay riêng của mình, chỉ sợ Ty không chịu xuống suối nước lạnh mà thôi.
- Sao chú lại chê con như vậy, để con làm cho chú xem.
Nói xong, nó không ngần ngừ nhảy xuống vũng nước làm nước văng lên tung toé.
Chú Hoàng cười thú vị, nhấc máy ảnh lên và bắt đầu chụp lia lịa …
Khi xong thì chú lấy ra hai khúc bành mì thịt với chai nước rồi kêu con Ty lên để sửa soạn ăn trưa.
Con Ty cũng cảm thấy đói bụng nên lò mò leo lên bờ.
Khi chú Hoàng ngước đầu lên nhìn thì chú giật mình bối rối … con Ty chỉ bận một bộ đồ bà ba trắng nên khi bị ướt sũng thì làn vãi mõng không đủ che cơ thể của nó. Ánh mắt của chú dù muốn dù không cũng không rời được cái vùng nhạy cảm giữa hai đùi của đứa con gái : mặc dù con Ty có bận một cái quần lót nhưng cái khe lồn của nó hiện lên rõ mồn một dưới làn vãi ướt. Chú Hoàng ngượng ngùng nhìn cái mu nhỏ nhắn của đứa con gái mà nghe rạo rực trong khắp cơ thể … chú xoay người đi để tránh không cho con Ty nhận thấy là đủng quần của chú đang căng lên. Chú cố kềm chế nhưng con cu cứ nhổng đầu lên.
Từ lâu lắm rồi, từ lúc chú quyết định bỏ nhà đi « tiếu ngạo giang hồ » thì chú đã không quan tâm đến chuyện tình dục nữa, chú bỏ đi cũng vì một sự thất vọng khổng lồ liên quan đến tình dục, một kỷ niệm của quá khứ mà chú không muốn nhắc đến.
Vậy mà hôm nay, một cách thật bất ngờ, khi nhìn thấy cái lồn lờ mờ của đứa con gái mới lớn xuyên qua lớp vãi mõng thì bỗng nhiên chú lại nứng cu !
Chú tự trách mình quá hồ đồ, sao không nhận thức được con Ty chỉ là môt đứa con nít mới 12 tuổi ! còn trong suốt như dòng nước đang chảy bên cạnh …
Chú chợt đưa tay lên mà vã vào gò má mình thật mạnh như để tự trừng phạt.
Con Ty ngạc nhiên, kêu lên một tiếng :
- Ủa, sao chú lại …
Chú Hoàng cười gượng :
- Ờ … chú bị con muỗi cắn …
Con Ty ngồi chồm hổm trước mặt chú mà vơ lấy chai nước Coca tu một hơi dài …
Tư thế hồn nhiên của đứa con gái càng làm cho chú Hoàng bối rối thêm vì ngồi như vậy, quần nó càng ép sát hơn, làm cho khe lồn của nó càng hiện ra rõ hơn nữa. Dù có mặc quần bên ngoài nhưng chú cũng nhìn thấy hai mép lồn đỏ hồng … cái mu tuy còn nhỏ nhưng đã bắt đầu vung lên rồi.
Chú ngồi đờ ra đó như bị thôi miên … may cho chú là con Ty còn quá ngốc nghếch nên không mãy may quan tâm, cứ thãn nhiên mà ngồi đó, phơi lồn ra cho chú Hoàng chiêm ngưỡng.
Chú Hoàng lấy cái khăn che lên hạ bộ để tránh không cho con Ty thấy chú đang nứng cu.
Chú nheo mắt cười :
- Chú biết quần lót của Ty màu hồng.
Con Ty trố mắt :
- Sao chú biết hay vậy ?
- Quần Ty ướt nên chú nhìn thấy hết …
Con Ty hét lên một tiếng rồi đứng ngay dậy :
- Chú ăn gian !
Chú Hoàng cả cười :
- Ăn gian cái gì ? Ty ngồi chồm hổm ngay trước mắt chú nên chú thấy chứ chú đâu có ăn gian gì đâu !
- Vậy chú thấy luôn chim của Ty ?
- Ừ thấy hết. Chim của Ty đẹp lắm.
Con Ty bối rối đứng thừ người ra đó làm chú Hoàng trấn an nó :
- Có gì đâu ! trong đời chú thì chú đã thấy cả đống chim rồi. Đâu có gì là lạ đâu. Ông Trời cho mình cơ thể như vậy, không có gì mà phải dấu diếm.
Con Ty nghe phải lỗ tai với lại nó còn ngây thơ tự nhiên nên nó cười hì hì ngồi xuống lại.
Chú Hoàng nói :
- Đúng ra thì Ty nên cởi quần áo khi nhảy xuống nước. Chỉ cần bận quần lót cũng đủ rồi, như vậy khỏi bị ướt hết cả quần lẫn áo.
Con Ty nhăn mặt :
- Mà lại không bị lạnh !
- Ty bị lạnh sao ?
- Dạ, con hơi bị lạnh.
- Vậy thì Ty nên cởi đồ ra phơi trên mấy tãn đá ngay lập tức trong lúc mình ăn trưa. Với nắng này thì mau khô lắm.
Con Ty nghe lời, cởi hết áo quần ra phơi, chỉ để lại cái quần lót mà thôi.
Chú Hoàng lại nói :
- Đến đây chú lấy khăn lau cho Ty.
Con Ty ngoan ngoãn nghe lời.
Chú Hoàng thích thú lấy khăn mà nhẹ nhàng lau cho đứa con gái. Cơ thể con bé còn đầy nét con nít, ngực thì chỉ mới nhô lên chút xíu, tay chân thì còn lưa thưa lông măng. Con Ty cười hì hì :
- Hồi nào giờ chưa có ai lau cho con. Con thích lắm.
Tội nghiệp cho con Ty, mẹ nó cứ lo tão tần từ sáng đến tối, đâu có thời gian mà chăm sóc cho nó nên nó cứ lang bang với tụi trẻ cùng nhóm để chọc làng phá xóm. Mẹ nó bị mắng vốn mấy lần rồi ! mấy hôm nay, được tiếp cận với chú Hoàng, nó thích thú vì lần đầu tiên trong đời được một người lớn chăm lo cho nó tận tình, nó đòi cái gì chú cũng vui vẻ chìu theo. Hôm nay lại còn được chú lau khô sau khi đi tắm suối !
Phần chú Hoàng thì dù chú cố chống chọi nhưng rồi sau cùng chú cũng thúc thủ buông xuôi … để cho bàn tay run run tiếp cận với vùng kín của đứa con gái. Chú rùng mình khi bàn tay xoa xoa lên mu lồn của con Ty bên trên quần lót mõng dính.
Con Ty đứng im không nói gì …
Nhưng rồi chú Hoàng cũng giật mình thức tỉnh, chú rút tay về rồi chú đứng dậy bỏ đi ra xa. Chú tự trách mình thật quá điên rồ khi làm một chuyện vô lý và nguy hiễm như vậy : con Ty là một đứa con gái mới có 12 tuổi, nếu làm chuyện lớn ra thì hậu quả không biết đâu mà lường ! nhưng chú không thể quên được cảm giác sung sướng khi chạm vào làn da sân sượng của đứa con gái, nhất là khi chú cảm nhận cái mu lồn mềm mại dưới bàn tay …
Phần con Ty thì nó ngạc nhiên không hiểu tại sao đang vui vẻ lau mình cho nó thì chú Hoàng lại đột ngột bỏ đi ra xa làm nó thấy hơi thất vọng. Nó cảm thấy rất dễ chịu khi được chú xoa bóp khắp thân thể của nó.
(Hết Phần 1 ... Xin mời đón xem tiếp Phần 2 )